Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 664: Không biết trời cao đất rộng

Là đại gia Hong Kong đương nhiên số người đi theo Từ Hưng Bang cũng nhiều vô kể.Vừa đến lầu tám nhân viên bảo an đã chặn mọi lối đi, thấy tình hình này Liễu Tuấn cũng không nói gì.Từ Hưng Bang đúng là cảnh giác hơn người, Liễu Tuấn không vui cũng không nói gì.Người như hắn thì hành sự nhất định phải có quy tắc không thể làm theo tình cảm của người khác rồi.

Đến trước phòng, một vệ sĩ tên Từ Văn đi theo Từ Hưng Bang lúc này bỗng tiến lên trước hai bước. Người này ánh mắt sắc lạnh, tràn đầy sát khí, muốn kiểm tra xem có an toàn không.Từ Văn đứng cạnh cửa đột nhiên đưa tay ra nắm chặt cổ tay của Liễu Tuấn, hai người không nói câu nào, chỉ đấu tay đôi, không phân thắng bại.

Liễu Tuấn cười khẽ dừng tay.

Từ Văn cũng dừng tay, lùi qua một bên

Từ Hưng Bang kinh ngạc nói : "A Văn, không cần phải vậy, Liễu thư ký thân phận cao quý.!"

Người thanh niên tên A Văn kia vội vàng lùi về sau.

"Từ tiên sinh, mời!"

Liễu Tuấn đẩy cửa phòng đưa tay mời khách.

"Cảm ơn!"

Từ Hưng Bang đáp lễ, cùng Liễu Tuấn đi vào phòng, dặn dò đoàn người không cho ai vào.

Phòng cũng không phải là lớn lắm, nhưng mà cũng đủ cho bảy tám người hội họp. Liễu Tuấn mời Từ Hưng Bang ngồi xuống, bưng trà rót nước, sau đó ngồi xuống đối diện, lấy thuốc ra mời Từ Hưng Bang.

"Cảm ơn, tôi thích hút xì gà” Từ Hưng Bang vừa nói vừa rút từ trong túi ra một điếu xì gà nói với Liễu Tuấn: "Liễu thư ký có hứng thú thì hút một chút?"

Liễu Tuấn cười nói : "Từ tiên sinh chúng ta cứ ai hút đồ của người đấy đi.!"

Từ Hưng Bang mỉm cười châm xì gà.

"Liễu thư ký năm nay bao tuổi rồi nhỉ?"

Từ Hưng Bang hút một hơi rồi hỏi.

"Hai mươi sáu!"

Liễu Tuấn thuận miệng đáp.

Nhìn bộ dạng này những người không biết nội tình nhất định sẽ hiểu lầm bọn họ quan hệ thân thiết đã nhiều năm.

"Liễu thư ký quả nhiên là tuổi trẻ tài cao a!! Theo tôi được biết, tuổi trẻ như vậy mà đã làm thư ký ở nội địa chưa có ai?"

Từ Hưng Bang vui vẻ nói.

Liễu Tuấn nhàn nhạt đáp: "Trong thời kì đầu xây dựng nước có rất nhiều cán bộ trẻ tuổi, ở các địa phương lại càng nhiều."

"Ha ha, đó là thời kỳ đầu kiến quốc. Thời kì hòa bình lấy xây dựng kinh tế làm chủ, có thể đảm nhậm chức vụ cao như vậy đương nhiên phải có chỗ hơn người.”

Liễu Tuấn hút một hơi thuốc, bình tĩnh nói: "Vận khí tốt thôi."

Từ Hưng Bang gật nhẹ đầu.

Một người trẻ tuổi như hắn chức cao vọng trọng nhưng không hề kiêu ngạo đúng là không phải đơn giản. Hôm nay Từ Hưng Bang đích thân đến đây gặp Liễu Tuấn cũng là bất đắc dĩ. Con trai hắn phái người đi theo dõi chụp ảnh Liễu Tuấn gây chuyện lớn rồi.Liễu Tuấn mặc dù chức cũng chưa phải là cao nhưng mà đường đường là cán bộ quốc gia, đến Hong Kong thu hút đầu tư, đến ngay cả an toàn của bản thân cũng không cần người bảo vệ đúng là thiếu thực tế.

Vốn chuyện này, Từ Hưng Bang không biết nhưng mà đột nhiên nhận được điện thoại của Liễu Thanh.Từ Hưng Bang nghe xong rất kinh ngạc. Hắn và Liễu Thanh mặc dù đều là đại gia vì ngành nghề khác nhau, bình thường rất ít khi qua lại chỉ có gặp mặt trong vài bữa tiệc cá nhân. Đối với người phụ nữ thành đạt xinh đẹp này hắn cũng rất tò mò.

Lần trước Thịnh Nghiệp và vài cơ cấu tài chính đột nhiên ra tay với công ty Nam Hoa đúng là khiến cho lãnh đạo tập đoàn Từ Thị chú ý. Thậm chí Từ Triết Hoằng còn đưa ra ý kiến cứu giúp Nam Hoa nhưng không được Từ Hưng Bang đồng ý. Chuyện không có lợi Từ Hưng Bang không bao giờ làm.

Từ Hưng Bang không ngờ lại có ngày tiểu Thanh gọi điện cho hắn.

Nhưng lý do Liễu Thanh gọi điện cho hắn đúng là khiến hắn kinh ngạc.

"Từ tiên sinh, xin chào, tôi gọi đến để xin lỗi anh. "

Liễu Thanh lạnh lùng nói trong điện thoại, sao lại nói là xin lỗi? Hơn nữa có chuyện gì mà tiểu Thanh phải xin lỗi?

Từ Hưng Bang cũng theo phép lịch sự nói: “ Liễu tổng tài quá lời rồi, tôi đâu dám.”

"Từ tiên sinh, Liễu Thanh không biết tại sao đắc tội quý công tử Triết Hoằng, làm cho thiếu gia giận dữ nổi trận lôi đình, phái thám tử tư đến điều tra việc cá nhân của tôi, nên tôi muốn thỉnh giáo Từ tiên sinh. Nếu như tôi sai thì xin anh cứ xử lý.”

Dù là Từ Hưng Bang đã trải qua nhiều sóng gió nhưng mà nghe Tiểu Thanh nói thế cũng kinh ngạc.Triết Hoằng sao lại động đến cô ta?

Lập tức Từ Hưng Bang khách sáo trả lời tiểu Thanh, vừa đặt điện thoại xuống đã gọi Triết Hoằng đến hỏi. Công tử ngày thường ra oai là thế nhưng mà trước mặt cha không dám nói dối, khai nhận hết.

Từ Hưng Bang sắc mặt tái nhợt.

"Cha, chuyện này là Liễu Tuấn đắc tội nhị thiếu gia nhà Cao gia. "

Thấy cha cáu giận, Triết Hoằng cũng cố gắng vớt vát kiếm cớ.

Từ Hưng Bang hừ một tiếng khó chịu.Tập đoàn Từ Thị được Cao gia quan tâm đó cũng là chuyện có lợi nhưng mà nhị thiếu gia nhà đó đúng là một tên chỉ biết ăn chơi, Từ Hưng Bang lẽ nào để tâm đến hắn?

"Cứ thấy nhị thiếu gia vui là ai cũng dám đắc tội sao?"

Từ Hưng Bang lạnh lùng hỏi.

Từ Triết Hoằng cũng im lặng không dám nói gì.Gia quy nhà họ Từ mặc dù không phải là quá nghiêm khắc nhưng mà khá dân chủ, không quá chèn ép sự phát triển của mỗi cá nhân nhưng mà là con đẻ của Từ Hưng Bang, là trung tâm của tập đoàn Từ Thị, ba anh em Triết Hoằng đương nhiên phải nghiêm khắc đặt ra yêu cầu cho mình. Từ Hưng Bang không để ý đến vấn đề khác ngoài công việc, ví dụ như con trai và các ngôi sao có tin đồn gì đó, Từ Hưng Bang không quan tâm hắn quan tâm là cục diện và thời thế.

Là truyền nhân của tập đoàn Từ Thị, Từ Hưng Bang yêu cầu con trai mình phải có tầm nhìn, về mặt này Từ Triết Hoằng rất khá nhưng mà không biết có phải vì hắn quá thuận lợi nên giờ sinh hư không?Hoặc cũng có thể hắn ở Hong Kong quá lâu, tiếp nhận nền giáo dục phương Tây, không hiểu hết được những quy tắc của trò chơi trong chốn quan trường nội địa cho rằng cả đại lục chỉ có Cao gia.

Từ Hưng Bang hiểu rằng một thứ ký, hay tỉnh trưởng quyền lực lớn đến thế nào. Việc đầu tư của Từ Thịnh mặc dù được Cao gia giúp đỡ nhưng mà vẫn còn nhiều yếu tố khác, Cao gia đâu thể một tay che cả trời.Cái gọi là đối tác hợp tác là có thể hợp tác trước tình trạng lợi nhiều hơn hại. Nếu như Cao gia mà vì Từ Thị chống đối với các tổ chức, công ty khác thì Cao gia nhất định sẽ tính toán thiệt hơn, kết quả có thể là Từ Thị không bị bỏ rơi nhưng nếu bị bỏ rơi thì sao?Từ Hưng Bang không muốn trở thành đối tượng bị vứt bỏ.Thực lực của tiểu Thanh cps thể nói là sánh ngang với tập đoàn Từ Thị.

Chỉ vì một tên công tử ăn chơi Cao gia?

Đúng là nực cười!Từ Hưng Bang khẽ lắc đầu

"Con đi đi!"

Từ Hưng Bang nói với Triết Hoằng.

"Cha "

Từ Triết Hoằng bất an kêu lên một tiếng.

"Ngày mai, ta sẽ đến xin lỗi Liễu Tuấn.”

Từ Hưng Bang trầm thấp nói.

"Cha!"

Từ Tam công tử cơ hồ muốn té xỉu!

Hắn không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng đến vậy.

"Sau này, cách nhị thiếu gia Cao gia xa một chút! Bằng không ta sẽ đưa con trở về Hong Kong. "

Từ Hưng Bang không vui nói với con.

"Vâng thưa cha!"

Từ Triết Hoằng rời khỏi phòng của cha, mồ hồi đầm đìa.

Bây giờ Từ Hưng Bang ngồi đối diện Liễu Tuấn cũng không dễ chịu gì. Cậu thanh niên này không giống như hắn tưởng lúc đầu, không nói câu nào thần sắc bình tĩnh, khó mà đoán được khiến cho Từ Hưng Bang cảm thấy áp lực thật lớn.

Từ Hưng Bang hiểu rằng đó không phải là Liễu Tuấn tỏ ra như thế mà là tính cách của hắn như thế. Chuyện này nếu như không giải quyết tốt thì đúng là khó khăn cho cả con trai hắn và Từ Thị.

"Liễu thư ký, lần này đến Hong Kong có phải muốn thu hút vài dự án?"

sau một hồi im lặng Từ Hưng Bang nói.

"Đều là những dự án nhỏ, Từ tiên sinh chắc không quan tâm!"

Liễu Tuấn bình tĩnh đáp .

Từ Hưng Bang khẽ nhíu mày.

Dù nói thế nào hắn cũng là đại gia giàu có bậc nhất ở Hong Kong này, lại có quan hệ thân thiết với Cao gia, đích thân đến đây cũng là nể mặt Liễu Tuấn lắm rồi nhưng mà thái độ của Liễu Tuấn thật khiến người ta khó chịu.

Đối với tâm trạng không vui của Từ Hưng Bang, Liễu Tuấn không quan tâm, bưng trà uống như không có gì.Đúng lúc đó điện thoại của Từ Hưng Bang vang lên. Từ Hưng Bang khẽ liếc mắt nhìn, sắc mặt đột nhiên rất nghiêm túc.