Xe rơi vào trong nước, theo quán tính mà nhanh chóng chìm xuống, tên âu phục cùng ba tên tiểu đệ bị túi khí chen chật cứng, di chuyển không được.
Điều này làm bọn hắn vô cùng sợ hãi, tuy rằng xe BMW này rất kín, bên trong không khí cũng coi như đủ để sống, nhưng ba người có chết cũng không muốn ngồi lại đây, bởi vì bọn hắn đang đóng vai cướp của giết người, chờ người khác đến cứu sao, cái kia chả khác là chờ cảnh sát tới tóm gọn.
"Đại ca, làm sao bây giờ?" Lão tam lo lắng hỏi.
Bởi ngày thường bọn hắn toàn nghe lệnh tên âu phục lão đại này, xảy ra chuyện, hắn đương nhiên đem toàn bộ hi vọng vào lão đại.
"Làm sao bây giờ? Đậu xanh! Cái xe khốn khϊế͙p͙, trong ngày thường tung xe nát bét còn có thể đi ra, giờ ở dưới nước này làm sao ra đây." Tên âu phục giận dữ mắng.
"Đại ca, ngươi xem ngươi xem, bên ngoài đang bơi có phải thằng nhãi trong cốp?" Lão tứ mặt đặt là bị chèn ép tại kính xe, nhìn thấy Tạ Phi Thiên bơi qua hốt hoảng la lên.
"Con mẹ nó, này cốp sau các ngươi không khóa lại à?" Tên âu phục nam nổi nóng."Ai làm việc này?"
"Đại ca, là lão tam, không phải ta ah."
"Đại ca, ta khóa, ta thật sự đã khóa lại." Lão tam cuống lên.
"Cái kia tên nhóc kia làm sao lại ra được?"
"Ta không biết, thật sự không biết. Có thể là xe bị tung ổ khóa bị hư rồi nha?"
"Con mẹ nó, hỏng hỏng hỏng, xe quỷ quái, đụng tới là hỏng!" Tên âu phục tức đến nổ phổi, gầm thét.
"Đại ca, không phải còn có bạn gái hắn, người nữ? Sao lại không thấy?"
"Hừ, thời điểm sống chết, ngươi còn lo tới gái gú à? Còn không phải là chạy được bao xa thì chạy. Mẹ nó, con tin thì đi ra được, một đám bắt người thì bị kẹt ở đây." Tên âu phục buồn bực mắng.
"Đại ca, ta hình như thấy có thể cử động chút." Lão tứ vui mừng nói.
"Túi khí xả khí, dĩ nhiên dần dần có thể động. Lão tứ, phía sau ngươi có thể động, ngươi xem thử mở cửa xe được không. Chúng ta mau rời khỏi đây, bằng không đợi cảnh sát đến, chúng ta chết chắc."Tên âu phục nói.
Lão tứ nỗ lực mò tay tới cửa xe, thử đẩy một chút."Đại ca, cửa không mở ra, có phải là lại hư rồi không?"
"Hư rồi? Lại hư rồi. Mẹ nó, tại sao chúng ta lên xe thì toàn bộ hư?" Tên âu phục tức giận muốn phát cuồng.
Vốn đang may mắn có người ngu tự đưa xe BMW tới cho bọn hắn trốn, có thể trốn thoát cảnh sát một cách dễ dàng, nhưng không ngờ cũng vì con xe quỷ quái này hại bọn hắn, hỏng hết kế hoạch.
"Lão tứ, cầm súng bắn cửa kính đi." Lão tam nghĩ ra kế sách nói.
"Không, không được..." Tên âu phục hét lên kinh hãi.
Nhưng đáng tiếc đã muộn."Ầm" tiếng súng vang lên, cửa kính xe nát bét, nước sông điên cuồng ào vào, xe đang từ từ nổi lên thì lại chìm xuống lại.
"Đầu óc của các ngươi bị ngu à? Chúng ta còn không nhúc nhích được, ngươi muốn chúng ta chết đuối... Ô ô" chưỡi tới đây, tên âu phục rốt cục mắng không nổi nửa.
Nước sông đã đổ đầy cả nước, chìm nhanh xuống tận đáy sông, là bùn đất dưới đáy lang tỏa một trận mờ mịt.
Ba người ở trong xe lập tức ngưng thở, nhìn trân trối các bịt túi khí cầu mong có thể nhanh chóng trước khi chết thoát khỏi nơi này.
"Ô ô..." Lão tứ liều mạng đưa tay hướng ra ngoài cửa xe chỉ chỉ. Theo ngón tay hắn chỉ. Tên âu phục nhìn thấy Tạ Phi Thiên ôm Cổ Tiểu Nguyệt, nhanh chóng bơi lên.
"Ô ô..." tên âu phục ở xe cố sức quơ tay để Tạ Phi Thiên chú ý, tuy nhiên lại thấy Tạ Phi Thiên không quay đầu lại, làm cho bọn hắn nhìn theo bóng lưng Tạ Phi Thiên một cách tuyệt vọng.
....
Tạ Phi Thiên lần thứ hai trở lại đáy sông, nghĩ đến mấy tên cướp này có súng trong tay, hắn thận trọng đi đến sau xe, chờ một chút không có động tĩnh liền đưa đầu nhòm vào bên trong.
Liền thấy ba người chen trong xe, không nhúc nhích mỗi người một vẻ trông thật đáng yêu, nhưng mà bọn hắm hôn mê rồi.
"Mở khóa cửa xe" Tạ Phi Thiên phát mệnh lệnh trong đầu.
"Keng, thao tác thất bại, kí chủ cùng xe đã mất kết nối."
Khi xe bị tung rơi xuống nước các thiết bị linh kiện điện tử trong xe đã hư rồi, nên mất kết nối.
Tạ Phi Thiên trực tiếp dùng sức mở cửa xe, nhưng mà cửa xe vẫn không nhúc nhích.
Tạ Phi Thiên rốt cuộc buông tha cho việc đẩy cửa xe bằng sức, bơi vây quanh xe quay một vòng, rốt cục hắn thấy phần kính vỡ.
Tạ Phi Thiên dùng chân đạp đạp mấy mảnh kính đi, cẩn thận đem tên Lão Tứ kéo ra ngoài. Lão Tứ tay vẫn còn cầm cây súng.
"Con mẹ nó, có súng rất bá đạo sao? Đã vậy dám đánh ta một gậy sắt vô đầu!" Tạ Phi Thiên một bên trong bụng chưỡi rủa.
Một bên giật lấy cây súng kia, quay lại cán súng, đưa vào mặt Lão Tứ đập loạn xạ. Chỉ lát sau, cái mặt Lão Tứ đã sưng mặt sưng mũi, tin tưởng mẹ ruột hắn cũng không nhìn ra, cái này gọi là đánh má nhìn không ra đó nha.
Buông ra Lão Tứ, Tạ Phi Thiên cũng từ đó lôi kéo hai người kia ra, cũng như vậy trên mặt bọn họ hắn gõ gõ liên tục.
...liên tục...
Gõ mãi đến khi tay đều có cảm giác ê ẩm, mới đem súng quăng trở lại xe, nắm lấy góc áo ba người bơi trở lại bờ.
Lôi ba người bọn họ từng cái ném lên bờ, nhìn thấy ba người mắt mũi đều lẫn lộn bầm tím, Tạ Phi thiên cũng có chút ngượng ngùng, khà khà, ta mới nãy đánh bọn hắn nặng như vậy sao hihi thật xin lỗi mấy vị đại ca đánh đã tay quá nên quên?
"Bành bành bành", Tạ Phi Thiên quay lại tên ân phục, dùng sức đạp đạp mấy phát vào bụng, đối với mấy người bọn họ, Tạ Phi Thiên cũng không muốn sơ cứu hô hấp nhân tạo gì hết.
"Ọc... Ọc..." Từng dòng nước từ miệng tên âu phục theo nhịp chân của Tạ Phi Thiên đạp vào bụng phun ra ngoài.
"Không được, lỡ may bọn này tỉnh lại?" Tạ Phi Thiên đột nhiên nghỉ tới vấn đề này.
Chạy xung quanh bốn phía nhìn một chút, muốn tìm cái dây thừng hay đại loại có thể trói ba người này lại, tại đây hoang vắng, là không có gì ngoài cây cỏ không có gì có thể trói lại được.
Xem ra chỉ có cách này. Tạ Phi Thiên trong lòng nói. Cúi người xuống, nhanh chóng đem quần áo ba người lột sạch, liền qυầи ɭót cũng không tha. Cuối cùng đem quần áo buột lại thành dây, đem ba người tay chân trói lại.
Nhìn trên mặt đất ba người, Tạ Phi Thiên mới thở phào nhẹ nhõm."Thình thịch oành...bốp..." tiếp tục vung chân đá vào bụng ba người họ.
"Ah..." Tạ Phi Thiên một cước mạnh không cẩn thận đạp bên phần cậu em dưới của Lão Tam, làm hắn hét lên kinh hãi tỉnh lại.
"Há, xin lỗi nha ta đã đạp lộn chổ nha?" Tạ Phi Thiên một mặt như là bất ngờ ngây thơ, trong ánh mắt thẩn thờ ngơ ngác của lão Tam Tạ Phi Thiên lại đi tới hai người kia.
"Ah..." "Ah..." hai tiếng cực kỳ bi thảm gào thét la lên, tên âu phục cùng lão tứ cũng đau đến mức tỉnh lại.
"Nhóc con, ta bắn chết ngươi a, ah..." Lão tứ mở miệng mắng, lại bị Tạ Phi Thiên một đá thiệt mạnh vào bụng.
"Sao ngươi chưỡi tiếp đi!" Tạ Phi Thiên một ngụm nước bọt phun ra."Ta ghét nhứt là cái loại ngu ngốc không biết thời thế."
Nhìn Tạ Phi Thiên trên mặt lộ ra ý cười cứ như là ác ma, lão tam sợ hãi nói: "Đại ca, ta không có chưỡi ngươi... Ah..."
Tạ Phi Thiên thu chân lại, lại một phát thật mạnh vào bụng Lão Tam: "Ngươi không có chưỡi ta, nhưng mà ngươi đánh ta một gậy sau lưng, còn nhớ không? Ta ghét nhất là bị đánh lén từ phía sau."