Ầm", Tạ Phi Thiên cảm giác một trận đau đớn, là những tên kia phía sau đuổi đến cho hắn một gậy vô đầu, Tạ Phi Thiên rất không cam lòng nhưng cuối cùng cũng bị đập ngất đi.
Trong cõi mơ hồ tựa giấc mơ:
"Không được ta là nhân vật chính nha không thể cứ thế một gậy nện hết phim chứ!" Tạ Phi Thiên ở hôn mê ngửa mặt lên trời mắng te tua.
"Thôi đi ba ơi..., ngươi cho rằng ngươi bây giờ rất trâu bò, nhiệt huyết tuổi trẻ hả, gặp chuyện cũng không chịu suy nghĩ,...siêu cấp Hệ Thống cũng chỉ mới trung cấp, nếu như ngươi thăng cấp đến cao cấp hay thần cấp, dĩ nhiên là không bị ăn đòn mà nằm đây rồi, cái thứ gì bây giờ là chương bao nhiêu rồi, ngươi đã sài hệ thống được mẹ gì đâu, đọc giả đang kêu ó có phải truyện hệ thống không kìa, đồ đầu đất.
Đây là ta dạy dỗ ngươi, sau đó nhớ thu thập nhiều điểm dị năng, nhanh đem cấp bậc nâng lên! Nhớ kỹ, cua gái đẹp là công việc của ngươi, nhanh chóng thăng cấp thành thần không phải là mơ nữa!" Tác giả cười khẩy.
"Chính là tác giả ngươi chơi ta, được ngươi đã chê ta tiến độ chậm, vậy ta sau này hễ gặp nữ nhân liền bắt lại xxx một phen lấy điểm dị năng cho ngươi." Tạ Phi Thiên giận dữ nói.
"ối đây không phải truyện ɖâʍ nha đây là sắc tình, ngươi làm vậy đâu phải gọi là nam nhân chân chính? Ngươi dám như vậy xằng bậy, cẩn thận ta cho ngươi dấp cọng cỏ mà chết."
"Đến đây, ta nhưng là nhân vật chính ngươi dám để cho ta chết, bộ này ngươi phải bỏ a haha."
Vĩ đại Sáng Thế chi thần tác giả sững sờ, lập tức cười làm lành nói: "Phi Thiên ah, hai chúng ta là ai với ai cơ chứ, ta sau đó liền giúp ngươi gặp nhiều nhiều cực phẩm mỹ nữ cho ngươi sung sướng nha, tuyệt đối đừng làm bậy nha."
"Hừ, cái này còn có thể chấp nhận được. Cái này gậy đập đầu thì sao đây?" Tạ Phi Thiên khóe miệng nhết một tia cười đắc ý.
"Ta lập tức liền cho ngươi tỉnh lại, lập tức." KhanG.nhi lau mồ hôi, lặng yên biến mất. Nhưng là chân trời, truyền đến tiếng than thở: "Ông trời ơi, ta đến cùng sáng tạo ra cái đồ yêu nghiệt gì?"
Trên thực tế ở ngoài đời:
"Tiểu tử, ba mẹ cho ngươi đi học không lo học lại thích làm anh hùng, chúng ta Tây Nam Ngũ Hổ ngày hôm nay sẽ dạy dỗ ngươi, cho ngươi trở thành liệt sĩ." Người kia lạnh lùng quét mắt nhìn Tạ Phi Thiên đang uễ oải cười lạnh nói.
"Lão tam, đi tới đoạt chiếc xe BMW kia, xe của chúng ta hỏng rồi." người đàn ông mặc âu phục, hướng về tên cầm gậy sắt nảy đập Tạ Phi Thiên nói.
Lúc này hai bên đường có vài chiếc xe dừng lại xem xem, tên mặt âu phục dơ cao súng lên trời "đoàng đoàng đoàng" ba phát bắt lên trời, hung hăng hét lớn:
"Nhìn cái gì, lại nhìn đem các ngươi chầu ông bà! Thằng kia lấy điện thoại ra làm gì? Báo cảnh sát sao?" "Đùng" tiếng súng vang lên, một người qua đường móc điện thoại ra ngã xuống.
Mắt thấy người kia ngã xuống mọi người xung quanh mới biết đây không phải đóng phim rồi, nhất thời sợ đến oa oa kêu chạy tứ tán, có hai cái sợ quá nhảy luôn xuống lỗ cống trốn.
"Ha ha ha..." Mấy tên phỉ đồ nhìn nhau cười ha hả.
Cổ Tiểu Nguyệt mắt thấy Tạ Phi Thiên đầy nhiệt huyết xông lên, lại bị người ta đánh cho một gậy ngã xuống, sợ đến hốt hoảng định quay đầu xe chạy trốn.
Nhưng là không biết do quá hoảng sợ, hay là bị gì mà xe đề quài không nổ.
Nghe tiếng xe BMW đề máy tên âu phục hét lớn: "dừng lại, đề tiếp, ta đem bạn trai ngươi bắn chết."
Nghe hắn nhắc nhở, Cổ Tiểu Nguyệt lúc này mới nhớ tới còn Tạ Phi Thiêm vẫn nằm kia, tuy rằng hắn cũng không phải như tên kia nói bạn trai nàng, nhưng cũng là do nàng chở hắn tới. Nghĩ tới đây, nàng chần chờ tắt máy không đề nữa.
Người tên lão Tam chạy tới, mở cửa xe, xách Cổ Tiểu Nguyệt đi ra. Nhìn Cổ Tiểu Nguyệt mặc bộ váy ngắn mông to tròn vễnh lộ rõ, lão tam không nhịn được nhéo hai cái lên."Lão đại, là mỹ nữ rất ngon nước nha."
"Lão tam, chính sự quan trọng, lái xe tới đây." tên mặc âu phục nói.
"Vâng." Cái tên lão tam trong miệng đáp ứng, tay lại đang trên mông sờ soạng Cổ Tiểu Nguyệt thêm vài cái.
Cổ Tiểu Nguyệt bị sàm sở hai mắt rưng rưng, nhưng nhanh cắn môi dưới, không có la lớn, bởi vì nàng biết, ở tình huống như vầy, nàng càng phản kháng bọn hắn càng làm quá đáng hơn.
Lão tam từ trong tay Cổ Tiểu Nguyệt đoạt lấy chìa khoá, đem đẩy nàng lên ghế phụ, đem xe chuyển hướng về xe ngân hàng chạy tới.
"Ầm", thùng xe ngân hàng dưới sức nóng cuối cùng thủng một lỗ lớn, mấy người hợp lực, đá một cái vào thùng xe mở ra.
"Cộc cộc pằng..." Từ bên trong xe đột nhiên có tiếng súng bắn ra, đang đứng ở cửa thùng xe hai tên trúng đạn ngã xuống.
"Bá bá..." Người thứ ba bên cạnh tránh được, móc súng ra, đem cái kia bảo vệ trong thùng xe bắn hạ.
Nhìn thấy tên bảo vệ ngã xuống tên vừa bắn tới gần đá vào người bảo vệ hai phát, hung hăn nhổ nước bọt:
"Tiên sư nó, tông như vậy còn chưa chết, còn hại hai huynh đệ của ta"
"Đại ca, Nhị ca cùng lão ngũ chết rồi." Cái kia lão tứ nhìn một chút trên đất đồng bọn, hướng về tên âu phục nói.
"Biết rồi, lão tứ ngươi mau chuyển tiền tới, chúng ta nhất định phải lập tức rời đi." người đàn ông âu phục trên mặt hung tàn không có nữa điểm xót thương anh em, chết đi hai cái tiền chia dễ hơn rồi.
"ô..Oa...oa..." Xa xa có tiếng còi cảnh sát đang hướng tới. Tên mặc Âu phục nghe được trong lòng căng thẳng, vội vã chạy đến xe ngân hàng phụ lão tứ chuyển mấy thùng tiền ra.
"Lão đại, hai người kia làm sao bây giờ?" Lão Tam lái xe tới, xách Cổ Tiểu Nguyệt từ xe nâng lên, ném tới chổ Tạ Phi Thiên còn đang hôn mê.
"Giết, khỏi phiền phức, mắc công lại phá đám ta!"
Lão tứ giơ súng lên nhắm ngay Cổ Tiểu Nguyệt.
Nhìn cái kia súng chỉa ngay mình, dù là Cổ Tiểu Nguyệt luôn tỉnh táo, tinh thần cũng hoảng sợ, bởi vì nàng biết.
Mấy người trước mặt, là cướp của giết người không ghê tay, cướp ngân hàng xe chuyển tiền, bắn chết bảo vệ, người qua đường, cái nào cũng là chung thân?
"Đừng giết ta, ta xin các ngươi, các ngươi không phải muốn tiền sao? Ta sẽ cho các ngươi rất nhiều rất nhiều tiền, chỉ cần các ngươi đừng giết chúng ta..." Cổ Tiểu Nguyệt gào khóc nói.
"Tiền? Chúng ta hiện tại chính là không thiếu." Lão Tam vỗ thùng tiền cười như điên nói.
"Ta có thể cho các ngươi gấp đôi chổ tiền đó, có được hay không? Chỉ cần tha cho chúng ta." Cổ Tiểu Nguyệt thấy có chút hi vọng, đương nhiên không muốn bỏ cuộc.
"Ngươi thân hình vóng dáng không tồi, giết đúng là quái đáng tiếc, nếu như là có thời gian, cũng có thể cho chúng ta sung sướng một lát, bất quá bây giờ...." Lão tứ lại dơ súng lên ngón trỏ đã đặt tại cò chỉ cần bóp một phát.
Ta thật sự có tiền, ba ba ta là Cổ Long Cơ, năm ngoái ở bảng phú hào thế giới nổi danh đấy, ta có thể làm con tin cho các ngươi, ba ba ta nhất định cầm tiền chuộc ta..."
"Lão tứ, từ đã." người đàn ông âu phục dơ tay nâng tay lão Tứ lên viên đạn bay xẹt qua đầu Cổ Tiểu Nguyệt.
"Đại ca, ngươi tin con nhỏ này? Vậy cha ta là bill gates đấy" Lão Tứ giận dữ nói.
"Bất kể là có đúng hay không, nàng có thể làm con tin, đem nàng ném cốp sau đi." tên Âu phục nhìn hướng tiếng còi cảnh sát nói.
"Vẫn là đại ca cao tay!" Lão tam hiểu được ý, nhìn về phía tên âu phục vỗ mông ngựa.
"Lão tứ, đừng suy nghĩ nữa bắt con tin không sai. Nhanh lên một chút, cảnh sát sắp tới rồi."
Tên Âu phục nam đem thùng tiền ném lên xe ghế sau BMW, mở cửa xe, lên chổ lái bấm mở cốp sau.
"Các ngươi xong chưa?"
"xong rồi" Lão tam, lão tứ cùng hô lên chạy tới.
"Tiểu tử kia làm thịt chưa?"
"Chưa, cũng nhét vào cốp sau ạ"
"Nói các ngươi ngu còn không chịu, chúng ta bắt hai con tin làm gì?" tên Âu phục tức giận mắng.
"Đại ca, ta hiện tại ta liền xử nhóc kia!" Mới vừa lên xe Lão Tam định nhảy xuống lại.
"Không xong cảnh sát tới, chúng ta đi!!! "