Trung Học Mỹ Nữ

Chương 22: Gặp lại nữ cảnh sát

Âu Dương Yên nghe được tên lễ tân nói có hai vị tiểu thư xinh đẹp đang đợi không hiểu sao trong lòng có chút khó chịu:
-"Các ngươi còn hẹn người khác?"
Tạ Phi Thiên nhìn Âu Dương Yên ánh mắt u oán, trong lòng cũng hơi bực, quay đầu hỏi tên béo:
-"là ngươi mời khách"


"Không có ah, đại ca. Ta sao có thể mời thêm mà không thông báo ngươi?" Tên Béo cũng là vẻ mặt đầy nghi hoặc.
"Anh trai, có thể là ngươi lầm rồi, chúng ta chỉ có ba người, cũng không có mời thêm ai" Tạ Phi Thiên quay đầu đối với người lễ tân tiếp khách nói."Chúng ta muốn một gian phòng."


"Không, trên lầu hai vị tiểu thư nói rất rõ, là ba vị vừa nảy đánh nhau không phải là ba vị sao?" Tên lễ tân khẳng định nói.
"Hai vị tiểu thư kia trông như thế nào?" Viên hạo hỏi.


"Một người tóc ngắn, một người tóc dài, đều rất đẹp, cùng vị tiểu thư này có thể sánh ngang" Tên lễ tân vừa nói vừa chỉ vào Âu Dương Yên bộ dáng nịn nọt.
Âu Dương Yên nghe nói như thế thì mặt đỏ lên, nhưng trong lòng lại vui vẻ, không phụ nữ nào không thích người khác khen mình xinh đẹp.


Tạ Phi Thiên cùng Viên hạo liếc nhìn nhau một cái, biết đối phương cũng không có manh mối là ai, chỉ có thể lên xem xem.
Lên lầu hai, tới phòng số 5, tên lễ tân dẫn đường tới trước cửa phòng gõ cửa đợi bên trong trả lời thì mở cửa làm dáng mời ba người.


Tạ Phi Thiên nghi ngờ nhòm lén một cái vào trong phòng khách, chỉ thấy trong có hai cô gái đang ngồi, người tóc ngắn, một bộ đồ giản dị quần jean áo thun nhưng lại không thể che giấu được vẻ mĩ lệ và đôi mắt rực rỡ thu thủy to tròn.


Nhưng Tạ Phi Thiên không thể quên được, chính là đội trưởng cảnh sát Thượng Quan Đồng lái xe công vụ mà còn hơn xe đua thể thao. Còn lại một người khác tóc dài, đang mặt đồ công sở khuôn mặt trái xoan, Tạ Phi Thiên lại không biết là ai.
"Đi mau, đi nhầm phòng rồi." Tạ Phi Thiên cả kinh, lui về sau định chạy.


"Tạ Phi Thiên, đến rồi, còn không vào đây" Thượng Quan Đồng vừa cười vừa nói, tuy nhiên lại phát ra cổ uy nghiêm ra lệnh như cấp trên, khiến người khác khó có thể từ chối.


"Khà khà, hóa ra là Thượng Quan Đồng đội trưởng ở đây à? Ta còn tưởng đâu mình đi nhầm phòng" Tạ Phi Thiên cười trừ bước vào.
"Thân thủ không tệ à nha?" Thượng Quan Đồng nhìn Tạ Phi Thiên một chút, cuối cùng ánh mắt lại nhìn Âu Dương Yên lâu hơn.
Viên Hạo vỗ ngực tự hào nói:


-"Đúng thế, hai anh em ta đúng là thân kinh bách chiến ăn ý phối hợp một địch trăm nha, giang hồ lăn lộn kinh nghiệm từ dao súng thật đó từ tắm máu bao người". Ý "Thiên ca, mắt ngươi bụi bay vào hả, sao nháy liên tục thế?"


"Viên hạo, vị này là đội Trưởng Thượng Quan Đồng, đội trưởng ở cục cảnh sát thành phố" Tạ Phi Thiên một mặt đau khổ giới thiệu cho Viên Hạo, bằng không lát hắn lại tuông ra cái gì tội truy nã không chừng.
"Cục cảnh sát? Thượng Quan đội trưởng?" Viên hạo trợn tròn mắt.


"Vị này là Viên Hạo sao? Lại đây theo ta kể một chút các ngươi từ đao thật súng thật luyện ra thân thủ thế nào lại đây chúng ta tâm sự tý nè?" Thượng Quan Đồng hai con mắt to như nước trong veo nhìn Viên Hạo.
Viên Hạo mồ hôi đổ đầy người rồi:


-"Thượng Quan đội trưởng, ta vừa nãy... Vừa nãy chính là khoe khoang thôi, không phải sự thật, chúng ta đều là con ngoan trò giỏi cháu ngoan của Bác nha, bình thường chỉ toàn bị người khác bắt nạt, liền thầy cô đều đem chúng ta làm tấm gương trước trường nha" Viên hạo tươi cười vội vàng nói.


"Tạ Phi Thiên, còn bạn gái ngươi không giới thiệu một chút sao?" Thượng Quan Đồng không để ý tới Viên hạo nữa, hai mắt nhìn chằm chằm Âu Dương Yên có vẻ rất hứng thú.


"Này là lớp trưởng của ta, Âu Dương Yên đại mỹ nữ, không phải bạn gái của ta, Thượng Quan đội trưởng cũng chớ nói vậy, để nàng ấy tức giận ta" Tạ Phi Thiên thấy Thượng Quan Đồng hứng thú vội vàng giải thích cắt đứt chuyện này luôn.


"Phi Thiên ngươi ngồi này." Âu Dương Yên ôn nhu chạy tới kéo ghế, để hắn ngồi xuống, sau đó bên cạnh kéo một cái rồi ngồi, còn đem ghế hướng về Tạ Phi Thiên nhích lại gần, khiến cho Tạ Phi Thiên trong lòng "Thình thịch" nhảy loạn.


"Còn nói không phải bạn gái, không phải bạn gái lại lo lắng quan tâm như vậy sai? Ngươi nói lời này cẩn thận có người đau lòng nha." Thượng Quan Đồng cười nói.


Tạ Phi Thiên không biết trả lời thế nào rồi, đem mắt nhìn hướng Âu Dương Yên, hi vọng nàng có thể giải thích một chút, nhưng ai ngờ Âu Dương Yên lúc này lại hơi cúi đầu, một mặt thẹn thùng, ngoại trừ thỉnh thoảng liếc nhìn Thượng Quan Đồng cũng không hề giải thích gì.


"Lẽ nào nàng là giúp ta có mặt mũi?" Tạ Phi Thiên thầm nói, lập tức cũng không giải thích, coi như chấp nhận.
"Thượng Quan đội trưởng, hôm nay thật trùng hợp ah, ngươi cũng ở đây?" Tạ Phi Thiên vội vàng đổi đề tài.


"Không phải trùng hợp, ta hôm nay là cố ý tới tìm ngươi." Thượng Quan Đồng nói nhẹn nhàng.
Tạ Phi Thiên trong lòng lại thấp thỏm bất an, bị cảnh sát tìm a, làm gì có chuyện tốt?


"Được rồi, ngươi cũng đừng lo lắng không phải tìm ngươi gây phiền toái, Hơn nữa vừa nãy ta còn giúp các ngươi, bằng không Lý thúc thúc không dễ dàng tha cho các ngươi đâu nha?" Thượng Quan Đồng cười nói.
"Lý thúc thúc? Ai vậy?"


"Liền là vừa nảy cái kia đội trưởng cảnh sát đi tuần, đối với các ngươi thái độ đã đủ tốt chưa nè?"
Tạ Phi Thiên lúc này mới nhớ lại lúc nảy vị cảnh sát kia có nhận điện thọai, xem ra đây chính là Thượng Quan Đồng giúp đỡ.


"Cảm ơn Thượng Quan đội trưởng, thực sự là cảm ơn ngươi rất nhiều."


"Không có chuyện gì, chuyện này ta đều tìm hiểu rõ ràng rồi, tên tiểu tử họ Thạch kia quá láo, ngươi cũng coi như xả giận cho mọi người." Thượng Quan Đồng nụ cười nhạt nhòa nói: "Bất quá, sau đó ngươi có thể phải cẩn thận một chút, tiểu tử có vẻ thù dai."


"Ta không chọc hắn miễn hắn đừng đụng tới ta. Hắn dám đụng tới ta liền đập một trận" Tạ Phi Thiên nói."Thượng Quan đội trưởng vẫn là nói cho ta biết hôm nay tìm ta có việc gì không chớ ta thật sự không dám ngồi đây."


"Được rồi, vẫn là chiều hôm qua vụ án kia, Vương Bân một mực chắc chắn máy tính đột nhiên đem ảnh chân dung của hắn cùng tin tức cá nhân đều cho hiển thị lên màn ảnh đây là không thể nào, chúng ta điều không rành nên cho đó là chuyện bình thường. Nhưng đây là ta bạn học cũ của ta rất hứng thú việc này, buộc ta dẫn nàng đến điều tra điều tra lấy thông tin, hồi sáng ta đã gọi cho Lan Hinh cô ngươi nhưng nàng lại đang bận họp, không có thời gian tiếp chúng ta, còn ngươi lại đang thi, trưa rồi nên chúng ta tại đây ăn cơm, chờ buổi trưa đi tìm các ngươi, không nghĩ lại gặp được ngươi." Thượng Quan Đồng một hơi nói mục đích đến đây, xong bưng tách trà lên uống.


"Chào mọi người, ta là Cổ Tiểu Nguyệt phóng viên tạp chí "Chuyện lạ", ngươi chính là Tạ Phi Thiên hả? Ngươi có thể kể cho ta nghe chút về chuyện tên cướp chiều hôm qua không nhất là chuyện lạ máy tính trong văn phòng? Đặc biệt ngươi cảm thấy có chổ nào không bình thường không?" Bên cạnh cô gái tóc dài đang ngồi nhoẻn miệng cười, lông mày dài sắc, hai con mắt như nho đen như lập loè ánh sáng âm u, như một vũng hồ sâu dường như khiến người ta cảm thấy sâu không lường được.


"Phi Thiên, ngày hôm qua ở văn phòng xảy ra cái gì ngươi nói một chút đi, ta cũng muốn nghe?" Âu Dương Yên hướng về Tạ Phi Thiên nhìn bên cạnh vô ý hay hữu ý lại nhính lại gần.
Phi Thiên, trong miệng mỹ nữ thật là ngọt ngào nha! Tạ Phi Thiên ở trong lòng mừng thầm.


Biết giấy không gói được lửa, chuyện này trước sao gì cũng bị hỏi. Chính mình phát thần uy trước nhiều người nhìn như vậy, nếu như liền nói mình không biết gì hết, người khác lại nghĩ mình giấu diếm gì rồi.


Tạ Phi Thiên giả bộ suy nghĩ nhớ lại, rồi kể lại chuyện chiều hôm qua tất nhiên là có chọn lọc chuyện nên nói.


Nghe xong Tạ Phi Thiên kể lại, Viên hạo cùng Âu Dương Yên đều trợn to mắt nhìn hắn, bọn họ chỉ biết ngày hôm qua văn phòng xảy ra trộm cắp, nhưng lại không biết còn có sự tình đã mắt như phim vậy bên trong, nhìn về phía Tạ Phi Thiên ánh mắt tự nhiên khác lạ, không trách Lan chủ nhiệm hôm nay lại đối xử cực tốt với hắn.


Cổ Tiểu Nguyệt trầm ngưng một thoáng, đối với Tạ Phi Thiên nói: "Tạ Phi thiên, gần đây ngươi có phát hiện hay không ở trên thân thể ngươi có gì khác lạ, có gì không bình thường không?"