Edit: Tiểu Mun
Lý Trường Phong tiến vào cửa phòng liền nhìn thấy cảnh sắc làm cho bản thân miệng đắng lưỡi khô, Hứa Thanh thay đổi một kiện y phục ngủ trưa tương đối rộng thùng thình, bởi vì y phục quá lớn, lỏng lẻo, cho nên lộ ra một mảng ngực trắng nõn, đầu ngón chân đáng yêu không ngừng nhích tới nhích lui, hình như là bởi vì có chút ngứa, thân mình nằm nghiêng ôm chăn, một chân đè ở trên chăn, vừa lúc đưa lưng cùng cặp mông tròn về phía cửa phòng, làm Lý Trường Phong nhớ tới tối hôm qua sờ lên cặp mông này xúc cảm rất đàn hồi lại mềm mại.
"Đầu ngón chân ngứa sao?"
Hứa Thanh nhắm hai mắt gật gật đầu, ăn cơm xong đúng là mệt rã rời, chân ngứa cũng không muốn dùng tay gãi, lúc này nghe thấy Lý Trường Phong hỏi dứt khoát đem một chân nhấc lên ở giữa không trung, ý bảo Lý Trường Phong cào cào cho mình, "Không muốn động, ngươi cào cào gãi cho ta."
Lý Trường Phong lên giường, đem chân Hứa Thanh trên không trung đặt ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng gãi gãi, vừa mới bắt đầu vẫn thành thành thật thật gãi chân cho Hứa Thanh, dần dần một cái tay khác liền theo cẳng chân trắng nộn mềm mại của Hứa Thanh chậm rãi hướng lên trên...
Không bao lâu Lý Trường Phong ngẩng đầu lên, cắn vành môi đỏ tươi của Hứa Thanh, đầu tiên là nhẹ nhàng cắn môi trên, sau đó bắt đầu dùng lưỡi mềm trêu đùa môi dưới gợi cảm, Lý Trường Phong chậm rãi nếm vị ngọt môi mềm, sau đó thừa lúc Hứa Thanh khẽ hé miệng tạo ra kẽ hở giữa hai hàm răng, liền đưa lưỡi mềm vào bên trong, tận tình công lược thành trì bị mình chiếm lĩnh, rất nhanh Hứa Thanh bị phần nhiệt liệt này khiến cho thở không nổi, bất đắc dĩ dùng tay muốn đẩy Lý Trường Phong ra, lại bị Lý Trường Phong chờ đợi đã lâu đem bàn tay to lớn tóm lấy chặt chẽ.
Môi lưỡi triền miên, Hứa Thanh chỉ cảm thấy bàn tay to của Lý Trường Phong vừa mới rửa sạch có chút mát lạnh, vừa lúc giảm bớt nội tâm khô nóng mà Lý Trường Phong mang lại, nhưng cậu thật sự không có không gian để hô hấp, đành phải cố sức để thoát khỏi cái lưỡi khuấy loạn của Lý Trường Phong, đem đầu ngẩng lên, lại không ngờ Lý Trường Phong trực tiếp nương theo mình một đường đi xuống cổ, buông lỏng cái tay nắm lấy tay Hứa Thanh ra, gắt gao giữ chặt bên hông Hứa Thanh phòng ngừa cậu ngã xuống giường.
"Ngươi!"
Lý Trường Phong trực tiếp cầm lấy tiểu Hứa Thanh, làm cậu kinh hô ra tiếng, ngón tay thon dài lại bởi vì làm việc nhà nông nên mang theo vết chai dày khiến cho Hứa Thanh kích thích lại có cảm giác chịu không nổi, cậu phát ra từng trận run rẩy, mỗi một lần trên dưới an ủi đều không ngừng vang lên bên tai hai người tiếng nước "Tấm tắc".
Thân thể Hứa Thanh vừa nóng rực vừa hoảng, muốn tránh ra khỏi bàn tay to lớn của Lý Trường Phong, muốn lui về phía sau, nhưng lại bị đối phương nắm ở trong tay, không có cách nào mạnh mẽ nhúc nhích, đành phải chống đôi tay xuống giường, ngẩng nửa thân trên da thịt đã lộ ra, ưỡn thẳng ngực mà ở giữa có một cái đầu lông xù đang không ngừng động tác.
"Nhanh lên một chút..."
Lý Trường Phong đương nhiên biết Hứa Thanh muốn cái gì, vì thế động tác càng lúc càng nhanh, làm trên dưới đều mang đến khoái cảm tích tụ lần nữa, khiên Hứa Thanh thật sự chịu không nổi, sau đó không lâu liền ở trong tay Lý Trường Phong bạo phát, cậu thất thần ngã thật mạnh ngưỡng xuống giường, lồng ngực đỏ rực không ngừng phập phồng thở hổn hển.
"Thoải mái sao?" Lý Trường Phong ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ khóe miệng, đôi tay hữu lực chống ở bên cạnh đầu Hứa Thanh, ánh mắt trở nên tà mị câu người hỏi.
Hứa Thanh mở hai mắt đã khôi phục thanh minh, nhìn Lý Trường Phong dáng vẻ đắc ý, nói giọng khàn khàn: "Ta nói rồi, mấy ngày nay ngươi đừng mong chạm vào ta!"
"Được nha!"
Nếu không phải cảm giác được Lý Trường Phong bộ dáng chính trực nhưng chỗ kia chống lên cao cao, thì bộ dáng nghiêm túc đáp trả kia thiếu chút nữa đã khiến Hứa Thanh tin, Lý Trường Phong nhìn thấy đáy mắt Hứa Thanh đầy hoài nghi, trực tiếp động thủ cởi hết quần áo, tùy tiện nằm ở bên cạnh Hứa Thanh, đem Hứa Thanh cả người vô lực kéo ngồi lên trên người mình, Hứa Thanh di di mông, ngồi vị trí này thứ đồ phía dưới cộm cộm không thoải mái!
"Ta không chạm vào ngươi, ngươi chạm vào ta, ân?" Lý Trường Phong cố ý lắc lắc thân thể, chọc đến Hứa Thanh run rẩy ngồi ở phía trên.
"Thật sự?!" Nếu là tự mình chạm vào Lý Trường Phong, vậy hoàn toàn có thể làm gì thì làm sao! Tuy rằng không thể phản công, bất quá trêu đùa Lý Trường Phong một chút, mình cũng sẽ không thiệt hại cái gì! ( ngươi suy nghĩ nhiều......)
Hứa Thanh tràn ngập hứng thú vươn tay gãi gãi cằm Lý Trường Phong, "Tiểu dạng nhi, cấp đại gia ta cười một cái!" Lý Trường Phong theo lời hơi hơi mỉm cười, nụ cười này quá mức tự nhiên làm Hứa Thanh có chút nghi hoặc, chẳng lẽ..., Hứa Thanh duỗi tay nắm lấy thứ kia, cười tủm tỉm hỏi, "Ngươi có phải đang ngượng ngùng hay không?"
"Ngươi nói xem?" Lý Trường Phong ý bảo Hứa Thanh nhìn thứ cậu nắm ở trong tay tinh thần phấn chấn, nhéo nhéo khuôn mặt nhiễm một tầng đỏ ửng của Hứa Thanh. Hứa Thanh hai mắt nguy hiểm híp lại, tay hơi dùng lực, Lý Trường Phong cũng thở gấp lên, loại cảm giác nắm giữ, khống chế người khác này làm Hứa Thanh hưng phấn mở to hai mắt.
Lý Trường Phong giấu ánh mắt nóng rực xuống đáy mắt, tùy ý Hứa Thanh ở đàng kia hưng phấn nơi nơi nghiên cứu, con mồi phải chậm rãi bắt được, ăn mới ngon không phải sao?
Hứa Thanh tay liền động vài lần, thấy Lý Trường Phong xác thật phản ứng mãnh liệt, tự nhiên càng ngày càng hưng phấn, khắp nơi đốt lửa, không có dừng lại, thời gian lâu dần, tay Hứa Thanh đều mỏi, cũng không thấy Lý Trường Phong phóng xuất ra.
"Ngươi có thể lên trạng thái một chút hay không, mệt chết ta!"
Lý Trường Phong trong lòng thở dài không thôi, chính là bởi vì ở trạng thái quá cao mới có thể lâu như vậy đều không có ra tới, Hứa Thanh ngửi mùi vị trong phòng, tự nhiên cảm thấy có chút khát nước, liền ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, Lý Trường Phong nhìn khuôn mặt kia tràn ngập linh động, rồi lại duỗi đầu lưỡi màu hồng phấn làm ra động tác phóng đáng như vậy, hình ảnh đối lập như vậy kích thích càng trở nên mãnh liệt hơn, hắn cảm thấy toàn thân huyết mạch đều sôi trào lên, có loại cảm giác muốn dùng sức chà đạp Hứa Thanh, chính là Hứa Thanh hiện tại đang nắm giữ tiểu huynh đệ của mình trong tay, làm hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!
"Khát sao?"
Hứa Thanh không nghe ra trong giọng nói Lý Trường Phong có chút thâm trầm, ngây ngốc gật đầu, rõ ràng cậu là người làm chủ, vì cái gì người bị mệt lại là cậu, tối hôm qua cũng là cậu, điều này thật không công bằng!
"Ngoan, ta tới đút ngươi uống!"
Hứa Thanh chỉ cảm thấy cảnh tượng chung quanh xoay chuyển, mình liền bị Lý Trường Phong áp tới dưới thân rồi, đang muốn chỉ trích Lý Trường Phong nói chuyện không chờ cậu kịp phản ứng gì hết, miệng mới vừa mở ra, liền bị một cái miệng nóng rực ngăn chặn, hoảng hốt qua đi, Hứa Thanh chỉ cảm thấy thứ ở trong tay mình càng lúc càng lớn, mới phản ứng lại đây là tiểu huynh đệ của Lý Trường Phong còn ở trong tay mình.
"Tới, dùng lực độ cùng tốc độ ta ngày thường làm cho ngươi," theo thời khắc Lý Trường Phong khẽ cắn lỗ tai mình, Hứa Thanh giống như là trúng tà động tác y theo lời nói bên tai.
Lý Trường Phong đôi tay vỗ về chơi đùa mái tóc đen mềm của Hứa Thanh, sau đó chậm rãi xuống phía dưới, lướt qua lỗ tai, gương mặt, cổ, một đường xuống phía dưới, môi hắn ở trên cổ Hứa Thanh lưu luyến quên đường về, nghe Hứa Thanh phát ra thanh âm, Lý Trường Phong giống như là được cổ vũ, ngậm lấy hạt đậu trước ngực Hứa Thanh, nghênh hợp theo tốc độ cùng lực đạo mà Hứa Thanh làm với mình.
Bị động tác Lý Trường Phong kích thích liên tục phát run, động tác của Hứa Thanh không tự giác chậm rãi ngừng lại, thẳng đến khi có một bàn tay to bao lại tay mình bắt đầu động tác chậm rãi, Hứa Thanh mới phản ứng lại, Lý Trường Phong cư nhiên giúp đỡ mình động cho hắn!
"Thoải mái sao, ân?" Lý Trường Phong thở phì phò trán kề trán với Hứa Thanh đồng dạng cũng đang thở hổn hển, một cái tay khác không ngừng dò xét xoa bóp cậu. "Còn khát hay không?" Hứa Thanh sợ tới mức nhanh chóng lắc đầu, miệng cậu đều đã bị Lý Trường Phong hôn đến sưng lên!
"Còn chạm vào ta sao?" Hứa Thanh lại cuống quít lắc đầu, tay cậu đều đã mỏi muốn chết, hơn nữa mình cũng bị Lý Trường Phong nắm, một chút cũng không chịu nổi, trong lòng cậu giống như là đốt một mồi lửa, trong đầu chỉ nghĩ muốn dùng cái gì đó để làm mình mát mẻ hơn một chút.
"Trường Phong... Trường Phong..." Hứa Thanh khó chịu kêu tên Lý Trường Phong, cậu muốn hắn, nghĩ đến hắn toàn thân cậu đều giống như bị lửa đốt!
Lý Trường Phong cũng là nhẫn tới cực điểm rồi, Hứa Thanh ít nhất còn ra được một lần, hắn chính là từ đầu tới giờ đều không có ra tới! Trực tiếp đem Hứa Thanh gắt gao ấn ở trên giường, chờ đến lúc Hứa Thanh hốt hoảng ôm lấy mình, Lý Trường Phong mới chậm rãi giúp Hứa Thanh khai mở, thẳng đến khi Hứa Thanh nhiệt tình tiếp nhận ngón tay hắn, Lý Trường Phong mới vội vàng lại không mất đi ôn nhu tiến vào thân thể Hứa Thanh, bắt đầu động tác mạnh mẽ mà hữu lực.
Khi Lý Trường Phong cùng mình hợp thành nhất thể xong, trong đầu Hứa Thanh không có từ ngữ gì có thể hình dung cảm thụ hòa vào nhau này, chuyện này cảm thụ rất kỳ quái, sưng to nhưng lại tràn ngập một loại khoái cảm kỳ diệu khác.
Thời điểm Lý Trường Phong đi ra ngoài cậu cảm thấy thân thể trống không lợi hại, thời điểm hắn lại lần nữa vọt vào, Hứa Thanh lại cảm thấy mình được lấp đầy.
Các chỗ mẫn cảm trên thân thể đều bị Lý Trường Phong quen thuộc kích thích, cậu chỉ có thể đi theo tiết tấu của đối phương hô hấp lúc nặng lúc nhẹ, đôi mắt đã bắt đầu mê ly, trong đầu trống rỗng, chỉ có thể bắt túm chặt trên người Lý Trường Phong, hắn chính là khúc gỗ để mình vịn vào, cứu rỗi chính mình!
Chờ tới khi Hứa Thanh lại tỉnh lại lần nữa đã là chạng vạng.
Trên người cho dù đã được Lý Trường Phong rửa sạch không có cảm giác dính nhớp, cũng không làm cho Hứa Thanh hết tức giận, cậu vô lực thở dài, cậu luôn bị con sói này ăn vào trong bụng, cứ như thế này thì thời gian về sau trôi qua như thế nào đây!
"Tỉnh rồi? Cũng khát nước rồi đi, uống chút nước ấm, lúc nãy ta đã nấu sôi, bây giờ cũng đã nguội có thể uống được rồi." Lý Trường Phong vừa mở ra cửa phòng liền đối diện một đôi mắt mở lớn lên án, hắn vui sướng bưng chén đi qua, đem Hứa Thanh không còn sức lực giãy giụa ôm vào trong lòng, trìu mến đặt lên tóc cậu một nụ hôn.
Vừa nghe nhắc đến "Khát" Hứa Thanh mặt tức giận cũng bất chấp uống rất nhiều, vận động nửa buổi chiều, cậu còn không phải là khát lợi hại sao! Là thật sự rất khát nước!
"Còn muốn sao?" Lý Trường Phong thấy Hứa Thanh đem một chén nước đều uống hết, có chút tự trách.
"Từ bỏ! Từ bỏ! Này eo còn rất nhức mỏi đây!" Hứa Thanh đầu óc còn chưa kịp thanh tỉnh, buột miệng thốt ra, chờ cậu phản ứng lại mình vừa nói cái gì, quả thật cảm thấy không còn chỗ dung thân, chôn đầu nhắm thẳng trong lồng ngực Lý Trường Phong giả chết, thật là quá mất mặt!
Lý Trường Phong ôm vòng qua lưng Hứa Thanh nhẹ nhàng vỗ vỗ, cũng không hề trêu đùa cậu, "Được được được, từ bỏ từ bỏ, vậy ngươi còn muốn uống nước không?" Tức phụ mình da mặt mỏng, nếu mình nói cái gì không đúng, một lời không hợp thật sự không cho mình chạm vào liền thảm!
"Muốn..." Trong lồng ngực truyền đến một tiếng nho nhỏ, nếu không phải Lý Trường Phong ở gần như vậy, thật đúng là sẽ không nghe thấy!
Lý Trường Phong giúp Hứa Thanh đắp lại chăn, lúc này mới xoay người đi lấy thêm nước, Hứa Thanh nằm kín trong chăn nhìn ra ngoài cửa sổ thấy ánh sáng đã sắp tắt, liền biết mình lại uổng phí một buổi chiều, aizz, nam sắc hủy người a!