Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 63: Hạ Trĩ bất an

Vội vàng dọn lại tài liệu trên bàn, Hạ Trĩ cầm tây trang trên ghế mặt vào, cầm lấy tài liệu vui vẻ ra khỏi phòng. Cười cười mở cửa phòng Hạ Linh, ngẩng đầu đã thấy một người đàn ông xa lạ ngồi trên ghế giám đốc, khuôn mặt anh tuấn giống Hạ Linh đang nhàm chán chơi đùa với bút trên bàn, mà Hạ Linh thường cúi đầu xem tài liệu giờ phút này lại không thấy đâu.

“Cái kia? Xin chào. Xin hỏi ngài là?” Hạ Tri nghi hoặc nhìn người trước mặt, trực giác nói cho hắn người này không đơn giản, có thể tự tiện ở trong phòng Hạ Linh như vậy, nhất là khi không có ai, như vậy hoặc là tâm phúc của Hạ Linh, hoặc là là bại hoại!

“A, tôi là bằng hữu của Hạ tồng. Hạ tổng đi toilet.” Người nọ nhìn thấy Hạ Trĩ đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó lại khôi phục lại bình tĩnh vừa rồi, chậm rãi nói:“Có chuyện gì một lát lại quay lại tìm hắn đi.” Lời nói giống như chủ nhân nơi này làm cho Hạ Trĩ đối người đàn ông tướng mạo anh tuấn này vô cùng bất mãn. Cái gì gọi là có việc thì một lát nữa quay lại! Rõ ràng hắn mới là thư ký của Hạ Linh, những lời này hẳn là hắn phải nói! Căm giận nhìn chằm chằm vẻ mặt nhàn nhã của người nọ, Hạ Trĩ vừa định phát tác, đã bị một bàn tay to nắm lấy cổ tay, vì quán tính cả người liền ngã vào lòng đối phương.

“Linh!” Hạ Trĩ nhìn thấy Hạ Linh liền tươi cười, làm nũng dụi vào cổ đối phương, sau đó chỉ chỉ người nọ, hỏi:“Hắn là ai vậy? Sao lại ở trong văn phòng của anh!”

Hạ Linh vào phòng liền nhìn thấy người yêu nhà mình đang xù lông nhìn bạn học mình, trong lòng biết người yêu đang ghen tị. Duỗi tay muốn kéo người yêu lại vuốt vuốt lông, không nghĩ tới người yêu lại chủ động tiến lên. Nhìn thấy Hạ Trĩ làm hành động trước nay chưa từng làm khi có mặt người thứ ba, Hạ Linh vui vẻ. Nhìn bạn học cười bất đắc dĩ, một tay xoa đầu người trong lòng, giải thích:” Cậu ấy là a Kiện lần trước anh kể, là bạn học cũ của anh, còn nhớ không?”

“Dạ……” Tiểu Trĩ gật đầu, xuyên qua Hạ Linh đánh giá người trước mặt, nghĩ đến đây là người ca ca từng thích, trong lòng Hạ Trĩ liền chua. Hiện tại lại thấy người thật đẹp trai hơn mình cao hơn mình, trong nháy mắt thái độ của tiểu Trĩ đối Ywen Kiện đầy địch ý.

Ywen Kiện nghĩ rằng thiếu niên vừa vào là nhân viên công ty, không ngờ rằng hành động của bạn học sau đó thật khiến hắn giật mình. Hắn không phải không biết Hạ Linh thích nam sinh, hơn nữa Hạ Linh từng theo đuổi hắn. Hắn cũng thích Hạ Linh, trước không đáp ứng là vì muốn xuất ngoại. Hiện tại hai người đều đã công thành danh toại, vốn tưởng rằng trở về hai người có thể thử phát triển, cũng không từng nghĩ đến bạn học cũ nay đã tìm được người yêu. Nhìn thấy Hạ Linh cúi đầu dỗ dành người trong lòng, trong lòng Ywen Kiện thế nhưng có một tia tiếc nuối cùng không cam lòng. Ywen Kiện là người thông minh, tự nhiên cảm nhận được địch ý trên người Hạ Trĩ. Hắn chỉ là cười cười, sau đó hào phóng  vươn tay về phía Hạ Trĩ, nói:“Xin chào, anh là Ywen Kiện, bạn học của a Linh.”

Hừ, a Linh a Linh, gọi đến thân mật như vậy! Một bên dùng ánh mắt ai oán liếc Hạ Linh, trong lòng bất mãn, ngoài mặt nắm lấy tay đối phương, thản nhiên nói:“Xin chào, em là Hạ Trĩ.”


“Hạ Trĩ!” thanh âm Ywen Kiện lên cao, kinh ngạc nhìn Hạ Trĩ, lại nhìn về phía Hạ Linh, hỏi:“A Linh, cậu ấy…… Là em trai cậu?”

“Đúng vậy.” Hạ Linh không để ý Ywen kiện đang kinh ngạc, một tay ôm lấy người yêu, hôn lên trán đối phương, cưng chiều nói:“Tiểu Trĩ không chỉ là đệ đệ của tôi, còn là người yêu của tôi!”

Ywen Kiện đầu tiên là ngơ ngác nhìn hai người, tìm một chút thời gian mới tiêu hóa được quan hệ của hai người, nhìn Hạ Linh cười khổ, nói:“A Linh, cậu là thật lòng sao?”

“Đương nhiên!”

Ywen Kiện lắc lắc đầu, khuyên nhủ:“Nhưng mà hai người là anh em!”

“Anh em thì thế nào! Chỉ là do pháp luật qui định mà thôi. Tôi cùng tiểu Trĩ là thật lòng yêu nhau, chuyện gì cũng ngăn cản không được.”

“Ai…… A Linh, tôi đi Mỹ này vài năm, cậu  thay đổi rất nhiều.” Ywen Kiện thở dài, hai tay cắm vào túi, khuôn mặt u buồn:“Nếu là cậu trước kia sẽ không nói như vậy. Là cậu ấy…… Thay đổi cậu sao?”

“Có lẽ là vậy.” Hạ Linh cưng chiều nhìn người đang yên lặng trong lòng, nói:“Tôi thực may mắn vì ông trời đem em ấy đến bên cạnh tôi.”


“Được rồi được rồi, chúng ta cũng đừng nói việc này nữa,” Ywen kiện cảm thấy ngực mình có chút đau, xoay xoay eo,“Hiện tại cũng không sớm, tôi thấy hai người cũng sắp về nhà. Tôi đi về trước.”

“A Kiện, lưu lại cùng ăn một bữa cơm đi.” Hạ Linh giữ tay bạn cũ lại, chậm rãi nói.

“Hôm nay không được, tôi còn có hẹn. Cuối tuần tôi sẽ chiêu đãi cậu!” Ywen Kiện hi hi ha ha nói, còn không đợi hai người trả lời liền rời khỏi.

Hạ Trĩ nhìn theo hướng Ywen Kiện rời khỏi, lại nhìn về hướng Hạ Linh đang yên lặng, trong lòng dâng lên cảm giác khác thường. Cái người vừa rồi còn nói yêu mình vì cái gì ánh mắt anh ấy nhìn Ywen Kiện, có một loại…… cảm giác kì quái…… Tiểu Trĩ nghĩ nghĩ, bất giác năm chặt tay Hạ Linh.

Hạ Linh lấy lại tinh thần, thấy tay mình bị nắm chặt, có chút đau, cúi người hôn lên môi thiếu niên,“Làm sao vậy?” Em đang bất an sao? Tiểu Trĩ, chuyện của anh cùng Ywen Kiện đã qua rồi, hiện tại anh yêu em nhất, tin tưởng anh được không? Hạ Linh không có đem những lời này nói ra, hắn tin tưởng, thiếu niên sẽ cảm nhận được.

“Dạ, không có việc gì, Linh! Em đói bụng……” Tiểu Trĩ thu lại cảm xúc thương cảm vừa rồi, bày ra một bộ dáng đáng thương nhìn hạ linh.

“Mèo nhỏ ham ăn, chúng ta về nhà ăn cơm!” Hạ Linh nắm tay người yêu về nhà.

Dùng xong bữa tối, Hạ Linh như cũ ở thư phòng xử lý tài liệu, Hạ Trĩ ôm gối ở trên sô pha xem bộ phim mới ra. Dàn máy cao cấp, hiệu ứng hình ảnh cùng âm thanh sống động không dậy lên chút hứng thú nào của tiểu Trĩ. Hai mắt Hạ Trĩ nhìn chằm chằm màn hình, suy nghĩ đã sớm chạy tới nơi nào.

Ngày mai là cuối tuần, vẫn nghĩ rằng Hạ Linh sẽ như trước bên cạnh mình trải qua cuối tuần rảnh rỗi. Nhưng là lần này lại bởi vì Ywen kiện xuất hiện mà ngâm nước nóng, Hạ Trĩ có chút không vui. Nói cái gì bạn học cũ gặp mặt, nhất định chính là lấy cớ! Hạ Trĩ trong lòng căm giận nghĩ. Bằng không vì cái gì lần này trở về chỉ mời ca ca, vì cái gì còn đến công ty tìm ca ca. Phải nói là tình địch gặp mặt độ mẫn cảm cao hơn bình thường. Hạ trĩ cảm thấy rằng Ywen kiện đối ca ca vẫn còn tình cảm! Tuy nói rằng tình cảm của Hạ Linh cùng Ywen Kiện đã sớm chấm dứt, nhưng là trong lòng luôn luôn có một bức tường không qua được. Nhất là nghĩ đến bây giờ người yêu mình cùng người anh ấy từng yêu đi ra ngoài ăn cơm, bất an cùng mâu thuẫn trong lòng không thể áp chế được. Hắn biết chính mình nên tin tưởng Hạ Linh, dù sao hai người cùng sống chung nhiều ngày như vậy, Hạ Linh thực sự thật tâm …… Nhưng mà! Hắn vẫn là cảm giác được trong lòng chua xót! Yên tâm ca ca nhưng mà lo lắng Ywen Kiện…… Lỡ đâu hắn hấp dẫn ca ca, lỡ đâu hắn nói muốn nói lại tình xưa…… lỡ đâu…… Rất nhiều suy nghĩ xuất hiện trong lòng, tiểu Trĩ càng thêm phiền toái, hoàn toàn không còn tâm trạng xem phim, ôm gối ngã xuống sô pha, nếu ngày mai Linh ở nhà với mình thật tốt…… Hạ trĩ trong lòng suy nghĩ.

Nằm trên sô pha suy nghĩ, tiểu Trĩ lại ngủ quên. Vì thế Hạ Linh về phòng liền thấy được cảnh tượng như vậy. Người yêu mình nằm trên sô pha, bởi vì lạnh mà ôm chặt gối đầu, cơ thể không tự giác co lại, ánh mắt vẫn như củ không có mở ra, miệng lầm bầm gì đó, rõ ràng ngủ thực ngon. Ti vi đối diện vẫn còn sáng, bộ phim không biết đã phát đi phát lại bao nhiêu lần. Hạ Linh một bên đau lòng người yêu không biết tự chiếu cố bản thân, một bên tắt tv. Thật cẩn thận ôm lấy thiếu niên đang mơ ngủ, Hạ Linh bước tới bên giường, đem thiếu niên nhẹ nhàng đặt lên giường, lại cầm lấy chăn đắp cho cậu. Chăm chú nhìn người yêu một lát, Hạ Linh đứng dậy muốn đi rửa mặt, lại bị người yêu cầm lấy tay áo.

Hạ Linh nghĩ tiểu Trĩ tỉnh, cúi đầu lại thấy người yêu vẫn nhắm mắt, chính là từ trong chăn chui ra nhanh chóng kéo mình lại. Hạ Linh cưng chiều cười cười, sau đó ngồi xuống, đem người yêu kéo lại gần mình, lại nghe thấy tiểu Trĩ nói mê: Ca ca không cần rời khỏi em……Lưng Hạ Linh cứng đờ, bất đắc dĩ thở dài một hơi. Quả nhiên người trong lòng vẫn là bất an sao? Vuốt ve khuôn mặt thiếu niên, Hạ Linh nhẹ giọng nói:“Tiểu Trĩ, ca ca đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa cũng sẽ không rời khỏi em. Em đừng bất an, người yêu cần nhất là tin tưởng…… Là cảm giác an toàn anh cho em chưa đủ, cho nên em mới nằm mơ như vậy phải không? Tiểu Trĩ,” Hạ linh cúi đầu hôn hôn cái trán trơn bóng của người yêu,“Anh yêu em, cho nên sẽ không dây dưa với người khác, tin tưởng anh được không? Anh yêu em!” Trong lúc ngủ mơ Hạ Trĩ giống như nghe được lời Hạ Linh nói, không nói mê nữa, khóe miệng còn thản nhiên cười, nhưng bàn tay cầm lấy áo Hạ Linh vẫn không buông ra, Hạ Linh bất đắc dĩ cười cười, sau đó một tay cởi quần dài, xoay người nằm vào chăn, ôm lấy người yêu, ôn nhu nói:“Ngủ đi, anh ở đây cùng em……”