Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 58: Ngày lễ ngọt ngào

Thời gian qua rất nhanh, ngày lễ truyền thống lặng yên đến giữa một cuộc sống bận rộn. Trên đường lớn giăng đèn kết hoa, tràn đầy không khí tết âm lịch. Cửa hàng đều treo câu đối đỏ cầu mong sang năm có thể kinh doanh tốt, người đi ngoài đường trong tay cầm túi lớn túi nhỏ, để chúc mừng ngày lễ truyền thống cũng là ngày lễ nghỉ nhiều nhất trong năm.

Những công ty xí nghiệp cũng đã vượt qua cửa ải công tác bận rộn cuối năm, bắt đầu năm mới nhàn nhã. Hạ Linh bỏ đi âu phục cao cấp hay mặc, thay bằng trang phục bình thường, nhàn nhã tựa lên sô pha. Một tay cầm quyển sách, một tay nắm tay Hạ Trĩ, ánh mắt không rõ là dừng trên sách hay trên mặt Hạ Trĩ. Hạ Trĩ ngoan ngoãn tựa vào lòng Hạ Linh, sợ quấy rầy đến Hạ Linh mà không nói một lời, hai mắt lại nhìn theo Đào Dương đang sắp xếp công việc cho nhóm người hầu quét dọn cùng tân trang nhà cửa cuối năm, trong ánh mắt có chút mong chờ cùng vui vẻ.

“Cười cái gì mà vui  vẻ như vậy.” Hạ Linh phát hiện ánh mắt của mình luôn nhìn thiếu niên, hoàn toàn xem không nhìn vào sách. Tiện tay đem sách đặt lên sôpha, đem thiếu niên kéo vào lòng, hôn nhẹ lên môi của thiếu niên.

Đối với Hạ Linh thỉnh thoảng lại hôn trộm, Hạ Trĩ lúc đầu là phản kháng bây giờ cũng là vui vẻ nhận, cũng coi như có sự tiến bộ lớn. dựa theo lời nói của Hạ Linh, hai người bọn họ đã công khai với mọi người, trước mặt người khác sao lại không thể thân thiết? Như vậy mới chứng tỏ với mọi người, bọn họ thật sự yêu nhau.

“Nghỉ tết, có thể không vui vẻ sao? Lần đầu tiên có cảm giác đoàn viên.” Hạ Trĩ cười cọ cọ lên vai Hạ Linh. Hạ Linh trong lòng khẽ run lên, cúi đầu thấy Hạ Trĩ không có chút suy sụp, mà tràn đầy hạnh phúc, làm cho hắn thoáng an tâm xuống.

“Sau này năm nào anh cũng ở bên cạnh em, không cho em vứt bỏ anh!”

“Được. Đúng rồi, anh đã đồng ý ngày nghỉ sẽ dẫn em đi chơi, nhưng lại chơi xấu nuốt lời.” Hạ Trĩ nghĩ tới chuyến du lịch bị quấy rầy trước kia cùng lời hứa của Hạ Linh, đột nhiên ngồi dậy, mắt to thẳng tắp nhìn đối phương, làm cho Hạ Linh có một loại cảm giác dù thế nào cũng không thể nói không đi.

“Anh không nuốt lời. Như vậy xin hỏi bà xã của anh, em muốn đến đâu hưởng tuần trăng mật của chúng ta?”

“Gì, ai cho anh gọi em như vậy?!” Hạ Trĩ như trẻ con mà phồng hai má nhìn vào mắt Hạ Linh chính là vô cùng đáng yêu. Giơ tay nhéo nhéo, làm bộ như không hiểu hỏi:“Ngày hôm qua em cũng không có phản đối, anh liền coi như em đồng ý. anh không gọi em là bà xã thì gọi là gì?”

“Em cũng không phải nữ, gọi tên em là được rồi.”

“Gọi tên thật khách sáo, anh là chồng của em, làm sao có thể gọi giống người khác được! Em chỉ có một mình anh thôi!” Hạ Linh đương nhiên không đồng ý,“Nếu không anh gọi em là thân ái đi.” Hạ Linh mị hoặc ở bên tai Tiểu Trĩ hà hơi,“Như vậy có thể biểu hiện quan hệ chúng ta, có thể……”

“Không được, buồn nôn muốn chết.” Hạ Trĩ lắc lắc đầu,“Tên tự!”

“Bảo bối, bảo bối là được rồi đi” Chưa bao thấy Hạ Linh xấu tính như vậy, Tiểu Trĩ cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ mà gật đầu.“Nhưng mà! Ở trước mặt người khác không được gọi em như vậy!” Hạ Trĩ lập tức bổ sung.


“Được được”, Hạ Linh cảm thấy mĩ mãn ôm Hạ Trĩ sảng khoái đáp ứng,“Như vậy sau này cũng không cho em gọi anh là ca ca, đại ca linh tinh, gọi anh Linh……”

“Sao anh lại có nhiều yêu cầu như vậy!” Tiểu Trĩ bất mãn.

“Anh chuyện gì cũng đồng ý với em, em cũng nên đồng ý với anh mới đúng!”

“Được được, em đồng ý.” Hạ Trĩ đầu hàng.

“Đến, gọi anh một tiếng nghe thử.”

Hạ Trĩ làm bộ như đang làm nũng, gọi:“Linh……” vừa nói ra, Hạ Trĩ liền hối hận, thanh âm ghê tởm như vậy ngay cả cậu còn chán ghét!!

“Thật là dễ nghe!” Hạ Linh mới không ngại, anh thật cao hứng Tiểu Trĩ vì anh mà thay đổi, chỉ vì một mình anh mà thay đổi.

“Ghê tởm muốn chết.”

“Một chút cũng không ghê tởm, sau này em sẽ gọi anh như vậy, không cho quên! Nếu không anh sẽ nghiêm khắc trừng phạt……”

“Hừ, anh muốn nghiêm khác trừng phạt sao chứ?.”

“Được, lão hổ không phát uy nên con mèo nhỏ cứ vểnh đuôi lên trời.” Hạ Linh cười hướng Hạ Trĩ vươn tay,“Vậy cho em nhìn xem sự lợi hại của anh!” vừa nói xong, hai tay liền đặt trên lưng Hạ Trĩ mà cù.

“A, ha ha, không cần, ha ha.” Hạ Trĩ một bên cười một bên né tránh tay Hạ Linh, một bên không cẩn thận mà ngã xuống. Hạ Linh nhanh chóng ngừng tay, đem người yêu ôm vào lòng.


“Đều tại anh!” khóe mắt Hạ Trĩ vương nước mắt, không biết là do cười hay do đau, tỏ vẻ trách cứ Hạ Linh.

“Dạ dạ, mắng anh mắng anh.” Hạ Linh gật đầu trả lời, liền nói:“Làm sao đau, đến, anh kiểm tra kiểm tra, giúp em xoa xoa.”

“Không, không cần.” Nghe nói như thế, Tiểu Trĩ nhanh chóng cự tuyệt, kiểm tra, như thế nào nghe đều…… Có chút  tình sắc.

“Thật sự không cần?” Hạ Linh hỏi.

“Không cần không cần.”

……

Đào Dương nhìn hai anh em đang rúc vào nhau, tràn đầy cảm thán. dù là ai cũng không thể tưởng tượng được hai người sẽ đi đến mức độ này. lúc bắt đầu là lãnh đạm đến bây giờ là nhiệt tình, hơn nữa từ lúc hai người trở thành người yêu, những chuyện xưa như vậy cứ giống như tiểu thuyết…… Bất quá không sao, chỉ cần hai người hạnh phúc, ông cũng xem như thực hiện được lời hứa với lão gia. Đào Dương đã muốn quen việc hai anh em nhà này không coi ai ra gì mà thân mật, cũng là thấy nhưng không thể trách mà tiếp tục làm chuyện của mình.

Hai người trải qua một ngày nhàn nhã, sau khi dùng cơm tối, Hạ Linh cùng Hạ Trĩ tắm xong, ôm nhau nằm ở trên giường xem phim. Trong tivi lớn trong phòng phát ra những tiếng kinh dị trong phim khiến Hạ Trĩ sợ hãi, đây là Hạ Linh cố ý chuẩn bị. Chỉ có ở thời điểm kinh khủng, thiếu niên mới có thể sợ hãi mà nép vào trong lòng của anh, anh hưởng thụ cảm giác thân thể hai người kề sát nhau, thân dưới cũng từ từ khô nóng, nhưng lập tức bị anh áp chế. anh biết Hạ Trĩ còn chưa hiểu được mọi chuyện, anh nguyện ý vì cậu mà chờ đợi, anh không muốn bởi vì mình xúc động mà xúc phạm tới thiếu niên.

Bộ phim cuối cùng cũng hết, Hạ Trĩ làm ổ trong lòng ngực Hạ Linh, tinh thần vẫn chưa thoát ra khỏi bộ phim, khẩn trương nắm cánh tay Hạ Linh, hai má có chút tái nhợt.

“Tiểu Trĩ lá gan thực nhỏ, xem em bị dọa trắng mặt.” Hạ Linh vui cười.

“Ai bảo anh cho em xem thứ này! Em vốn sợ!”

“Đúng đúng, là anh không tốt. Sau này có anh ở đây em sẽ không sợ.” Hạ Linh hôn lên môi thiếu niên, vốn định khẽ hôn một chút rồi tách ra, lại không nghĩ rằng thiếu niên trong lòng đáp lại anh, vụng về hôn, làm cho dục hỏa vừa được bình phục một lần nữa châm ngòi. Một phen bổ nhào vào thiếu niên, Hạ Linh tinh tế hôn, tay linh hoạt tháo dây áo…… Đột nhiên tỉnh táo mà thu tay lại, Hạ Linh buông thiếu niên dưới thân ra, xấu hổ cười cười, không có phát hiện trong mắt Tiểu Trĩ hiện lên một tia thất vọng. (-_-!!!)

“Ca ca……”

“Em gọi anh là gì?”

“Linh……” Hạ Trĩ gọi.

“Ngoan, ngủ.” Hạ Linh hôn lên trán cậu, ôm người yêu nằm xuống không nói chuyện nữa.

Hạ Trĩ nhìn thoáng qua Hạ Linh đã nhắm mắt lại, nhìn ngó một hồi cũng nhắm mắt lại, tựa vào đầu vai Hạ Linh cũng ngủ.