Hạ Linh nâng chén rượu, dựa lưng vào cửa sổ thủy tinh rất lớn nhìn xuống đất, nhìn xuống cảnh sắc xinh đẹp của trấn nhỏ ở châu Âu. Sau khi hội nghị buổi sáng kết thúc, công việc của Hạ Linh xem như làm xong một phần. Bỏ qua bữa tiệc tối nay, Hạ Linh tắm rửa xong liền hưởng thụ một ly rượu nho, nhắm lại hai mắt, hưởng thụ mặt trời ấm áp. Đi công tác nhiều lần như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được cái gì tên là nhớ. Mắt nhìn đồng hồ treo tường trên vách, Hạ Linh mỉm cười, nhanh chóng lấy điện thoại ra, lập tức gọi điện cho người ngày nhớ đêm mong.
“Uy?” bên kia điện thoại truyền đến thanh âm ôn hòa của Hạ Trĩ:“Ca, như thế nào lại rảnh gọi điện thoại cho ta?”
“Tiểu trĩ, ăn cơm chiều chưa?” Hạ Linh xoay tròn ly rượu, thanh âm phá lệ ôn nhu.
“Đã sớm ăn, cách đây mấy giờ.” Hạ Trĩ nhìn thoáng qua thời gian trong máy tính, trong lòng nghĩ nên đi hỏi một chút nơi này cùng châu Âu đến tột cùng thời gian chênh lệch là bao nhiêu.
“Đã ăn là tốt rồi, ăn cái gì?”
“Toán hương trích ngư, hà mễ bạch thái, sinh sao thái tâm, canh xương. Còn có hai chén cơm lớn!” Đã muốn dự đoán được Hạ Linh sẽ hỏi như vậy, Hạ Trĩ sớm chuẩn bị tốt đáp án, trả lời thực có thứ tự.
“Thật sự? Kia có hảo hảo uống dược hay không?” thời điểm nghe được Hạ Trĩ bên kia điện thoại còn tăng thêm ngữ khí cường điệu hai bát lớn, Hạ Linh khóe miệng giơ lên, cười hỏi.
“Có!”
“Hảo ngoan. Chờ ta trở lại sẽ mang quà cho ngươi.”
“Ca…… Khi nào thì trở về?” trong lời nói của Hạ Trĩ mang theo chút tưởng niệm, mang theo chút lo lắng, còn mang theo chút tình cảm không đồng dạng.
Cảm xúc trong lời nói của Hạ Trĩ bị Hạ Linh một tia không sót thu vào trong tai, đáy lòng nho nhỏ đắc ý một chút, xem ra chính mình ở trong lòng tiểu Trĩ đã chiếm một vị trí không đồng nhất, có lẽ chỉ cần cố gắng một phen là có thể đem giai nhân ôm vào trong lòng. Mọi người đều nói tiểu biệt thắng tân hoan, không biết tiểu Trĩ có thể hay không nhiệt tình nghênh đón hắn, một cái ôm nhiệt tình, hoặc là…… Nghĩ đến đây, Hạ Linh cười càng thêm vui vẻ, đối với người bên kia điện thoại ngữ khí càng ôn nhu:“Ngày mai ta sẽ quay về.” Lần xa nhau ngắn ngủi này thế nhưng lại thu hoạch lớn.
“Ân, công việc bên kia đã xử lí xong?” Nghe được Hạ Linh nói ngày mai sẽ quay về, trong lòng Hạ Trĩ dâng lên thật nhiều vui sướng.
“Giải quyết gần hết, còn lại giao cho thư kí là được.”
“Ân……”
“Bên ngươi đã muộn, ta sẽ không quấy rầy ngươi, đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”
“Ân. Tái kiến.”
——————————————————————————————————————————————
Bởi vì Hạ Linh quay về, hạ gia từ trên xuống dưới đều vội vàng. Tuy nói là Hạ Linh chỉ là đi công tác ngắn ngày, nhưng nên quét dọn một lần, đầu bếp cũng dựa theo phân phó của quản gia chuẩn bị bữa tối phong phú. Mà hiện tại Hạ Trĩ vốn nên ngoan ngoãn ở nhà chờ huynh trưởng trở về lại không thấy bóng dáng.
Hạ Trĩ biết Hạ Linh hôm nay phải về, đặc biệt dậy sớm. Bất quá kế hoạch cản không nổi biến hóa, Mạc Thiếu Dương điện thoại nói muốn hẹn Hạ Trĩ đi ra ngoài. Tiểu trĩ một ngụm cự tuyệt, nhưng là mạc thiếu dương lấy cớ mấy ngày hôm trước hắn đã đáp ứng đi ra, Hạ Trĩ hết cách liền đáp ứng rồi, nghĩ đi sớm về sớm. Vì thế, thời điểm Hạ Linh trở về, không có nhìn thấy Hạ Trĩ.
“Tiểu trĩ đâu?” Hạ Linh ý bảo người hầu đem hành lý vào phòng, ánh mắt ở trong phòng quét sạch một vòng, ôn hào trên mặt trở nên rét lạnh, ngay cả ngữ khí cũng lộ ra hàn ý nồng đậm.
“Tiểu trĩ thiếu gia cùng Mạc thiếu gia đi ra ngoài. Thiếu gia nói sẽ sớm trở về.”Đào Dương một bên nhìn đại thiếu gia sắc mặt không tốt, thành thành thật thật đem nguyên nhân nói ra.
“Lại là Mạc Thiếu Dương. Hừ.” vẻ mặt bất mãn của Hạ Linh càng thêm rõ ràng. Hôm nay hắn đi chuyến bay đầu tiên trở về, máy bay vừa đáp liền chạy về nhà, là muốn sớm một chút nhìn thấy Hạ Trĩ, nhưng là! Hừ! Thế nhưng cùng Mạc Thiếu Dương đi ra ngoài! Nhìn hắn trở về hắn như thế nào xử phạt hắn.