Dù là Phương Hiểu Duy kiếp trước hay Hạ Trĩ kiếp này, đều có chung một loại hứng thú — ăn món ngọt. Hôm nay cậu đồng ý Hạ Linh nhất định sẽ ở nhà, vì thế khi điện thoại reo lên Mạc Thiếu Dương điện đến, cậu vẫn cứ ngồi đối diện máy tính chém giết, khi điện thoại vang lên lần thứ hai, không cam lòng nhận điện thoại, hai mắt thì dừng ở chữ game over trên màn hình máy tính, giọng nói vô cùng không vui, như người ở đầu bên kia điện thoại có thâm thù đại hận với cậu.
“Alo?”
“Alo, tiểu Trĩ?” đầu dây bên kia điện thoại Mạc Thiếu Dương cũng mơ hồ thấy được sát khí bên này của Hạ Trĩ, nói chuyện cũng trở nên cẩn thận hơn.
“Mạc đại ca, có chuyện gì sao?” Đã muốn thua gần 10 lần tiểu Trĩ giận dỗi chu chu miệng.
“Tiểu Trĩ làm sao vậy, ai chọc em tức giận?”
“Không có, là chơi game thua.”
“Ồ” Bên này Mạc Thiếu Dương ngừng cười, trẻ con đúng là trẻ con, chơi game thua thôi cũng có thể tức giận như vậy, “Tiểu Trĩ, em có muốn đi chơi không?” Mạc Thiếu Dương không quên mục đích hắn gọi tới, bắt đầu dụ dỗ Hạ Trĩ.
“Không muốn.” Hạ Trĩ không chút suy nghĩ liền từ chối, cậu còn muốn tiếp tục chơi game, không tin hôm nay không thắng được!
“Rất nhanh sẽ về? Sao không hỏi xem anh muốn dẫn em đi nơi nào?” Tiếp tục dụ dỗ.
“Hôm nay đã đồng ý với anh trai không ra ngoài.”
“Ô, sao nghe lời Hạ Linh như vậy, thật sự là đáng tiếc, mệt anh còn vì em chuẩn bị riêng thật nhiều bánh ngọt cùng kem, phải làm sao bây giờ?” Đầu này điện thoại Mạc Thiếu Dương cố ý giả bộ buồn rầu, thở dài. Hắn đã sớm tìm hiểu từ chỗ Kì Tuyển, biết đứa nhỏ này thích ăn đồ ngọt nhất.
“Thật sao?” Nghe được bánh ngọt, ánh mắt Hạ Trĩ lóe sáng, sớm đem lời mình mới nói ném ra sau đầu, “Em đi em đi.”
“Thực ngoan, đổi một bộ quần áo xinh đẹp, lát nữa anh đến đón em.”
“Dạ.” Tắt điện thoại Hạ Trĩ còn chưa biết được Mạc Thiếu Dương muốn dẫn cậu đi nơi nào, đầu óc chỉ có bánh ngọt. Không có biện pháp, đường đường một người đàn ông thế nhưng không có sức chống cự với món ngọt, nếu để người ngoài biết sẽ cảm thấy thực vô dụng đi.
Nửa giờ sau Mạc Thiếu Dương tới Hạ gia, Đào Dương nhìn thấy hắn rất không hiểu, Mạc thiếu gia đến Hạ gia làm cái gì. Ở trong ấn tượng của ông, Hạ Mạc hai nhà cơ bản chưa từng cùng xuất hiện.
“Xin hỏi đại thiếu gia đến đại trạch có chuyện gì, nếu muốn tìm đại thiếu gia mời đến công ty.” Lời nói lạnh lùng nhưng không mất phần tôn kính.
“Tôi không phải đến tìm Hạ Linh, tôi là tìm tiểu Trĩ.” Mạc Thiếu Dương nhún vai, nó rõ ý đồ.
“Tiểu Trĩ thiếu gia?” Đào Dương nghi ngờ nhìn thoáng qua Mạc Thiếu Dương, “Xin hỏi đại thiếu gia có chuyện gì?”
“Làm phiền quản gia thay tôi thông báo tiểu Trĩ một chút, về phần có chuyện gì, tôi nghĩ ông không cần hỏi đến.”
Đúng lúc, Hạ Trĩ thay đổi quần áo xong đi xuống lầu, “Mạc đại ca, anh tới, chúng ta đi thôi.”
Nghe những lời này của Hạ Trĩ, Đào Dương hơi tức giận, đại thiếu gia bảo ông hôm nay xem kĩ tiểu thiếu gia không cho tiểu thiếu gia ra ngoài, không phải tiểu thiếu gia cũng đồng ý sao, lúc này sao lại thay đổi…… “Tiểu Trĩ thiếu gia, không phải con đồng ý với đại thiếu gia không ra ngoài sao?”
“Đào thúc, con chỉ ra ngoài một lát, thúc không nói con không nói tất cả mọi người không nói, sao ca ca biết được.”
“Đại quản gia, ông an tâm giao tiểu Trĩ cho tôi đi, tôi sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”
“Cứ vậy đi, Đào thúc…… Chào.”
Quản gia âm thầm thở dài, cho dù bọn họ không nói, bảo tiêu được sắp xếp bên người tiểu thiếu gia đều báo cáo tình hình mọi ngày cho đại thiếu gia.
Hạ Trĩ cứ như vậy bị Mạc Thiếu Dương lừa ra cửa. Ngồi trên xe hắn, Hạ Trĩ mới nhớ tới hỏi hắn đi dâu, hắn lại vẻ mặt thần bí cười nói đến em sẽ biết.
Thật ra hôm nay Mạc Thiếu Dương đồng ý cùng nữ sinh cùng đi giao lưu. Không biết như thế nào, trong đầu hắn thế nhưng hiện ra khuôn mặt tươi cười của Hạ Trĩ. Vốn hai người giao tiếp không nhiều, nhưng là hắn cảm thấy mang theo thiếu niên bên người thực vui vẻ, thực an tâm. Vì thế liền ma xui quỷ khiến đến Hạ gia, đem thiếu niên đi cùng mình.
Vừa tiến vào phòng, Hạ Trĩ liền nhăn mi lại, ngọn đèn mờ tối trong phòng làm cho cậu có chút không khoẻ. Huống chi bây giờ còn có ánh mắt tò mò nhìn qua cậu.
“Ồ, đang nghĩ đại thiếu gia sao đến trễ, thì ra phải đưa tiểu mỹ nhân đến.” Một nam sinh trang phục và cách nói chuyện cùng Mạc Thiếu Dương tương tự vừa gặp đã bắt đầu trò chuyện. Sau đó lại là một nam sinh thực cường tráng hừ một câu, “Mang bạn nhỏ này tới làm cái gì?” Chỉ có Kì Tuyển ngồi trong góc tươi cười với Hạ Trĩ.
Mà các nữ sinh ngồi đối diện thấy cậu liền kích động, chưa bao giờ gặp qua nam sinh xinh đẹp như vậy, các cô đều có chút ghen tị.
“Tốt lắm, tôi giới thiệu một chút.” Mạc Thiếu Dương đem Hạ Trĩ đặt lên sô pha, sau đó cũng chủ động đặt mông ngồi xuống, giống như vuốt ve cún con vỗ vỗ đầu cậu, “Bạn nhỏ này tên là Hạ Trĩ, ngây thơ vô cùng, cho nên bọn vô lại các người không được dọa em ấy.”
“Nè, Thiếu Dương thối, trong chúng ta người vô lại hẳn là cậu đi.” Là nam sinh ngay từ đầu cùng Mạc Thiếu Dương nói chuyện, “Bạn nhỏ, xin chào, anh gọi là a Lỗ, kẻ cơ bắp này gọi Đại Lão, cái kia là Kì Tuyển.”
“Nè nè, rõ ràng cậu mới vô lại, cuậ mới hoa tâm.” Mạc Thiếu Dương phản bác. Nghe được tên Đại Lão, Hạ Trĩ xì một tiếng bật cười, làm kẻ cơ bắp không vui hừ hừ.
Bên này nam sinh cùng nữ sinh đã tự giới thiệu, bởi vì sự xuất hiện của Hạ Trĩ cho nên a Lỗ lại đem nữ sinh giới thiệu một lần. Tới nữ sinh bên trong, Hạ Trĩ liền nhận ra nữ sinh ngồi đối diện Kì Tuyển lần trước đã gặp qua Như học tỷ.
“Tiểu Trĩ, chúng ta đã gặp mặt.”
“Dạ, chào Như học tỷ.”
“Xin chào, chị gọi là Từ Dung Anh. Tiểu Trĩ nhìn dáng vẻ của em là lần đầu tiên đến đây sao?” Có lẽ vẻ ngoài Hạ Trĩ non nớt, làm cho tất cả nữ sinh ở đây nổi lên tình mẹ, nhìn Hạ Trĩ hỏi đông hỏi tây. Cuối cùng vẫn là Mạc Thiếu Dương đem Hạ Trĩ cứu ra, mới có thể tiếp tục giao lưu. Hạ Trĩ là hắn dẫn đến, không nghĩ tới được nữ sinh hoan nghênh như vậy.
Hạ Trĩ đương nhiên cũng không nghĩ tới Mạc Thiếu Dương lại dẫn cậu đến loại địa phương này, thẳng đến người bán hàng bưng lên các ly kem Hạ Trĩ mới mặt mày hớn hở, về sau cậu không quan tâm bọn họ nói gì, chính là ở một bên âm thầm quan sát Kì Tuyển cùng Như học tỷ. Trong mắt cậu, bọn họ vô cùng đẹp đôi.