Hồ Phong đi tới bên người Kỳ Thiếu Vinh, mạnh mẽ vỗ bả vai Kỳ Thiếu Vinh mấy cái: "Đồ đệ, làm tốt lắm!"
"Đồ đệ?" Kỳ Thiếu Vinh có chút nghi hoặc hỏi.
Lý Hồng nhìn biểu hiện của Kỳ Thiếu Vinh, khóe miệng run rẩy một chút, trước khi Kỳ Thiếu Vinh đi ra, Hồ Phong một câu hai câu đều là đồ đệ, Lý Hồng còn tưởng rằng quan hệ sư đồ của Kỳ Thiếu Vinh cùng hiệu trưởng là ván đã đóng thuyền, kết quả, quan hệ sư đồ của bọn họ căn bản là chưa có xác lập sao?
Hồ Phong dựng thẳng thân thể: "Sao? Ta chỉ điểm cho ngươi lâu như vậy còn không thể làm sư phụ ngươi?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hồ Phong: "Ngài nói đúng, sư phụ quá khen, biểu hiện của ta cũng chỉ bình thường mà thôi."
Kỳ Thiếu Vinh hạ mắt xuống, thầm nghĩ: Thi đấu lần này, hắn đắc tội quá nhiều người, nếu Hồ Phong muốn làm sư phụ hắn, vậy hắn thuận lý thành chương "(cứ như vậy mà thành)" tiếp thu cái chỗ dựa này cũng không tồi, nói như thế nào thì Hồ Phong cũng là cao thủ cấp chín, lấy ra dựa mặt cũng đủ rồi.
Lý Hồng: "......" Biểu hiện bình thường?
Lý Hồng thầm nghĩ: Kỳ Thiếu Vinh thật quá khiêm tốn, tiểu tử này biểu hiện nhân thần cộng phẫn, ở đây có không biết bao nhiêu người muốn xử lý hắn đâu.
Hồ Phong lấy đai lưng trên tay Kỳ Thiếu Vinh: "Hình như ngươi bị Trang Hạo lừa rồi, đai lưng này không phải đạo cụ trữ vật không gian, chỉ là đai lưng bình thường mà thôi, khuyên tai kia của hắn mới chân chính là đạo cụ trữ vật."
Kỳ Thiếu Vinh nheo mắt lại, sắc mặt âm trầm dọa người.
Kỳ Thiếu Vinh nghiến răng nói: "Không nghĩ tới Trang Hạo cư nhiên cũng biết gạt người, ta đáng ra nên lột sạch hắn!"
Thiên Diện đi về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Đừng nóng nảy, chúng ta vẫn có phần thắng, không phải ngươi cướp viên tinh hạch yêu thú cấp tám từ trên tay Trang Hạo đi rồi sao, cái đó có giá trị không ít tích phân đâu."
Kỳ Thiếu Vinh hừ lạnh một tiếng, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía.
"Học viên các học viện, mời xếp thành hàng chuẩn bị thống kê tích phân." Trên đài, thanh âm trọng tài chủ sự vang lên.
Hồ Phong vẫy vẫy tay với Kỳ Thiếu Vinh: "Đi đi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, đi về phía đài kiểm kê thu hoạch học viên các học viện.
Phần lớn học viên Thiên Lan học viện vào bí cảnh không gặp được Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện, hoàn toàn không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, mấy học viên nghe được Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện nghị luận, sắc mặt cả một đám đều trở nên cổ quái.
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, cùng Thiên Diện đứng cuối hàng.
Mấy học viên Thiên Lan học viện thỉnh thoảng tràn đầy tò mò quay đầu lại nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện.
Trang Hạo đứng trong đội ngũ Thánh Hoàng học viện, cách Kỳ Thiếu Vinh cực gần, thời điểm hai người chạm mắt, hoả tinh văng khắp nơi.
"Ta còn nghĩ rằng Trang đại thiếu ngươi làm người quang minh chính đại, thì ra cũng chỉ như thế mà thôi."
Trang Hạo lạnh lùng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đối người đặc thù liền phải dùng thủ đoạn đặc thù, Kỳ tứ thiếu không cảm thấy hạ dược quá bỉ ổi sao?"
Kỳ Thiếu Vinh cười nhạo một tiếng, "Có cái gì bỉ ổi? Cái này chỉ có thể thuyết minh ta đa mưu túc trí, là tự bản thân ngươi dễ lừa, có thể trách ta sao?"
"Ta đây cũng không cảm thấy gạt người có cái gì không đúng."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn chằm chằm Trang Hạo: "Trang Hạo, ta có lời muốn nói với ngươi."
"Nguyện nghe kỹ càng."
"Dáng người ngươi quá xấu, còn có mùi thối, huân chết ta!"
Trang Hạo: "......"
Dịch Phàm: "......"
Trang Hạo lười đi để ý Kỳ Thiếu Vinh, quay sang nhìn Dịch Phàm: "Không nghĩ tới Thiên Lan học viện ngoại trừ Kỳ Thiếu Vinh còn cất dấu một vị cao thủ."
Dịch Phàm cười cười: "Chút bản lĩnh này của ta không vào được mắt Trang đại thiếu."
Trang Hạo cười cười: "Thiên Diện đồng học quá khiêm tốn."
Dịch Phàm, Kỳ Thiếu Vinh, Trang Hạo ở bên này nói chuyện, không khí giữa ba người khẩn trương đến lợi hại, học viên xếp hàng xung quanh đều dựng thẳng lỗ tai nghe ba người nói chuyện.
"Kỳ đồng học thu hoạch không tồi! Tuy rằng thất thải thạch lục sắc, thất sắc có chút thiếu, nhưng viên tinh hạch yêu thú cấp tám này đã có giá trị một ngàn tích phân."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Đều là nhờ phúc Trang Hạo, đáng tiếc, ngàn tính vạn tính cũng không tính đến được Trang đại thiếu danh xưng ánh sáng vinh quang của đế quốc gia cư nhiên cũng biết nói dối, sớm biết như vậy, ta lột sạch hắn thì tốt rồi."
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Trang bị trữ vật không gian của hắn là đồ đặc thù, cho dù ngươi có lột sạch hắn cũng vô dụng."
"Ít nhất cũng nhả ra được một ngụm khẩu khí!" Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay.
Trang Hạo trầm mặt xuống, đứng ở một bên. Ánh mắt người dự thi xung quanh đều dừng trên người Trang Hạo, quanh thân Trang Hạo hắc khí lượn lờ, trên người lộ ra vài phần tư thế người sống chớ gần.
Kết quả thống kê tích phân các học viện: Thiên Lan học viện 4832 tích phân đứng thứ nhất, Thánh Hoàng học viện 4756 tích phân đứng thứ hai, Minh Nhã học viện 1876 tích phân đứng thứ.Tích phân của Thiên Lan học viện không chênh lệch với Thành Hoàng học viện lắm, coi như thắng hiểm Thánh Hoàng học viện.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn kết quả thống kê, khóe miệng khẽ cong lên, thở phào nhẹ nhõm một hơi, "May mắn, tuy rằng xảy ra chút vấn đề, nhưng kết quả của Thiên Lan học không thay đổi."
"Tiểu tử Trang Hạo kia quá mạnh, một mình hắn cơ hồ quét sạch khu yêu thú cấp sáu, hầu hết thất thải thạch khu bảy cũng nằm trong tay hắn, đáng tiếc, nếu cuối cùng ngươi đoạt được trang bị trữ vật của Trang Hạo, vậy lần này Thánh Hoàng học viện thật sự phải đứng thứ nhất từ dưới lên, vậy sắc mặt lão già Lộ Danh kia hẳn là phải đẹp lắm!" Hồ Phong sang sảng cười lên.
Kỳ Thiếu Vinh chỉ khẽ cười, không nói gì.
"Nếu thời gian thi đấu dài hơn một chút thì tốt rồi, vậy sẽ đủ để ngươi phát hiện ra manh mối." Hồ Phong tràn đầy tiếc nuối than thở.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Nếu thời gian dài hơn một chút, hươu chết về tay ai cũng không biết đâu, thời gian thuốc bột có tác dụng rất hữu hạn, nếu chờ thêm một chút, Trang Hạo sẽ khôi phục."
Hồ Phong: "...... Tiểu tử Trang Hạo kia được trời ưu ái, ngươi đừng chấp nhặt với hắn."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Lý Hồng đi tới, nhẹ giọng nói với Hồ Phong: "Hiệu trưởng, Dịch gia Dịch Hỏa đã ra, Dịch Băng lại không thấy đâu."
Sắc mặt Kỳ Thiếu Vinh bất biến, trong mắt lại hiện lên vài phần u quang, Dịch Băng không phải là chết ở bên trong đi? Kỳ Thiếu Vinh thoáng nhìn về phía Dịch Phàm, Dịch Phàm lười biếng đứng ở một bên, sắc mặt như thường.
Mỗi lần đại chiến trăm đều sẽ có người vì đủ loại nguyên nhân mà bị kẹt trong bí cảnh, có rất nhiều truyền tống phù thất lạc, có rất nhiều người chết trong miệng yêu thú, cũng có rất nhiều bị người giết...... Cho dù là loại tình huống nào, tích phân của người kia cũng sẽ trở thành vô dụng.
"Dịch Băng giống Thẩm Nguyên, đều là ma pháp sư hệ thủy, không ra được cũng không có gì kì quái." Hồ Phong ngẩng đầu ưỡn ngực, một bộ mọi chuyện không liên quan mình.
"Lại nói tiếp, nếu chỉ nhìn trong quang ảnh, sau khi Dịch Băng tiến vào khu cấp bảy liền không còn phản ứng gì, không phải là bị yêu thú cấp bảy ăn luôn đó chứ?" Lý Hồng lo lắng sốt ruột suy đoán.
"Vấn đề này cứ để Lộ Danh kia nhọc lòng, không có quan hệ với chúng ta." Hồ Phong nói.
"Mười tuyển thủ dự thi của Thánh hoàng học viện, kiên trì đến cuối cùng cũng chỉ còn lại có ba, cho dù Trang Hạo lấy thực lực bản thân bảo vệ được cái ghết thứ hai cho Thánh Hoàng học viện cũng đủ để người khác chê cười." Hồ Phong vui rạo rực nói.
Trong mắt Kỳ Thiếu Vinh hiện lên tia lưu quang, tiểu tử Dịch Băng này còn sống sao?
Hiệu trưởng Y Nhã của Minh Nhã học viện mang theo mấy nữ tu đi về phía Kỳ Thiếu Vinh, "Kỳ đồng học, Thiên đồng học, hai vị biểu hiện thật không tồi!"
Kỳ Thiếu Vinh cùng Diệp Phàm liếc mắt một cái: "Y hiệu trưởng quá khen."
Y Nhã bỡn cợt cười cười, tiến đến trước mặt Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ đồng học, dáng người Trang Hạo thiếu gia thế nào?"
"Cũng chỉ như vậy mà thôi."
"Kỳ đồng học, nếu có thời gian có thể tới học viện chúng ta đi dạo, Trang Hạo có mắt không biết kim nạm ngọc, học viên học viện chúng ta đều là người biết nhìn hàng, có câu gọi là, thiên nhai hoa hoa thảo thảo nơi nào cũng có, hà tất phải yêu đơn phương một cây cỏ, học viện chúng ta có rất nhiều mỹ nữ, không hề kém hơn Trang Hạo chút nào." Y Nhã nói.
Kỳ Thiếu Vinh hai tay chống lưng: "Y hiệu trưởng quá khách khí."
Y Nhã nhìn về phía Diệp Phàm: "Quan hệ của Thiên đồng học cùng Kỳ đồng học thật không tồi! Minh Nhã học viện cũng rất hoan nghênh ngươi tới thăm quan."
Dịch Phàm hơi gật đầu với Y Nhã, không nói gì.
Hồ Phong cau mày, thầm nghĩ: Thiên Lan học viện khó khăn lắm mới ra được hai hạt giống tốt, kết quả, nữ nhân Y Nhã này gấp không nổi mà tới thọc gậy bánh xe.
Kỳ Thiếu Vinh hài hước nhìn Dịch Phàm: "Hình như Hoàng Tuyết Phi đứng cạnh Y Nhã kia vẫn luôn trừng ngươi a! Ngươi đắc tội với người ta sao?"
"Nàng gặp được ta giả trang Thẩm Nguyên trong bí cảnh, cảm thấy ngay cả Thẩm Nguyên cũng có thể chiếm một cái ghế trong Hoàng Đô Thất Tú, nàng lại không được, thật sự thật quá đáng, một hai phải đánh với ta." Dịch Phàm nói.
"Cho nên, ngươi cướp đồ của nàng sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy."
"Cướp rất tốt! Còn may ngươi cướp của nàng, nếu không vị trí thứ nhất này liền mất."
Hai mắt Kỳ Thiếu Vinh tỏa sáng nhìn Dịch Phàm.
Dịch Phàm: "......"
Hồ Phong: "......"
Lý Hồng nhìn Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh: "Hai vị đồng học rất thân quen sao?"
"Đã quen được mấy năm." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Lý Hồng gật đầu: "Khó trách."
"Thiên Diện đồng học, hình như bình thường ngươi ở học viện rất điệu thấp! Nếu không phải có đại chiến trăm viện lần này, ta cũng không biết trong học viện lại cất giấu một cao thủ như ngươi."
"Có người nói cho ta, cây cao đón gió lớn, vậy nên ta tương đối điệu thấp." Dịch Phàm thanh lãnh đáp.
Lý Hồng bị Dịch Phàm thẳng thắn trả lời như vậy, trong lòng không khỏi cứng một chút,
"Tiên Diện đồng học thích điệu thấp như vậy, lần này lại vẫn vì học viện ngoi đầu, bổn phó hiệu trưởng cảm thấy vô cùng vui mừng."
"Ta không phải vì học viện, là Thiếu Vinh nói nếu ta hỗ trợ, tiền đánh cược sẽ chia cho ta hai phần, cho nên ta mới có thể ra sức như vậy." Dịch Phàm nói.
Lý Hồng: "......"
Hồ Phong: "......"
Dịch Phàm nhìn Lý Hồng cùng Hồ Phong, nghiêm trang nói: "Hai phần đã không ít."
Hồ Phong nuốt nước miếng, thầm nghĩ: Các sòng bạc lớn đánh cược Thiên Lan học viện đoạt được vị trí thứ nhất chính là một bồi hai mươi đến ba mươi, nếu Kỳ Thiếu Vinh hạ một trăm vạn, vậy ít nhất có thể kiếm được hai ngàn vạn.
Hồ Phong thầm nghĩ: Người già rồi, không có quyết đoán được như người trẻ tuổi! Hắn cũng hạ chút tiền đánh cược cho Thiên Lan học viện, nhưng chỉ dám đánh cược Thiên Lan học viện được trước năm, hơn nữa chỉ hạ ba mươi vạn, trước năm là một bồi mười lăm, chỉ kiếm lời mười lăm vạn.