Kỳ Thiếu Vinh lấy ra một tấm bản đồ từ trên người Thẩm Nguyên, học viên tiến vào bí cảnh đều được đã phát một tấm bản đồ, trên cơ bản bản đồ của Kỳ Thiếu Vinh cùng Thẩm Nguyên là giống nhau, duy chỉ có một bất đồng là bản đồ trên người Thẩm Nguyên có thêm chín điểm di động khác, đại biểu cho vị trí những học viên khác của Thánh Hoàng học viện.
Kỳ Thiếu Vinh lấy bản đồ, còn có mấy khối thất thải thạch trên người Thẩm Nguyên xuống, phát động truyền tống phù đưa Thẩm Nguyên ra khỏi bí cảnh.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn thân ảnh Thẩm Nguyên biến mất, khóe miệng khẽ cong lên, mắng một câu "Ngu ngốc!"
Một trận choáng váng qua đi, Thẩm Nguyên bị truyền tống ra bí cảnh.
Nhận thấy toàn bộ ánh mắt của người bên ngoài bí cảnh đều đang tập trung trên người mình, mặt Thẩm Nguyên căng đến đỏ bừng.
Sắc mặt Thẩm Nguyên không tốt, sắc mặt Lộ Danh cũng không tốt, Lộ Danh làm thế nào cũng không nghĩ được, người thứ nhất bị đào thải lại là Thẩm Nguyên hắn coi trọng, nguyên bản hắn còn tưởng rằng Kỳ Thiếu Vinh sẽ bị đưa ra.
Có một câu nói là: "Xuất sư chưa tiệp thân chết trước", trong lòng Thẩm Nguyên tràn đầy cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh "(năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý là phải chịu sự đả kích lớn)".
Hồ Phong tủm tỉm cười với Thẩm Nguyên: "Thẩm đồng học, làm người phải biết cách tiếp thu ý kiến của người khác, ngươi xem, Thiếu Vinh đã nói ngươi nên phóng chút tâm tư để tu luyện, ngươi không nghe, giờ có hại rồi đi."
Thẩm Nguyên: "......"
Lộ Danh: "......"
Lộ Danh nhìn Hồ Phong: "Hồ Phong, ngươi đừng đắc ý, Thánh Hoàng học viện chúng ta có rất nhiều cao thủ."
Hồ Phong gật đầu: "Đúng vậy, chỉ tiếc, ngươi không nhắc nhở bọn họ, thời điểm gặp được đồ đệ ta nên cẩn thận một chút."
Phó hiệu trưởng Lý Hồng đứng bên cạnh, vẻ mặt khâm phục nhìn Hồ Phong: "Hiệu trưởng, vẫn là ngài tuệ nhãn như đuốc "(mắt sáng như đuốc, ý là có mắt nhìn)"! Ta còn tưởng rằng ngươi vì tiền mà bán luôn học viện chúng ta."
Hồ Phong khẽ hừ một tiếng: "Ngươi cho rằng bổn hiệu trưởng là cái loại người thấy tiền sáng mắt này sao?"
"Hiệu trưởng, ngài đương nhiên không phải." Lý Hồng xấu hổ nói.
Thẩm Nguyên có chút ủ rũ cụp đuôi, Trang Khiêm kéo Thẩm Nguyên đến một bên, khẽ hỏi: "Thẩm Nguyên ca ca, Kỳ Thiếu Vinh rất lợi hại sao? Sao ngươi lại bị hắn xử lý nhanh như vậy, là quá khinh địch sao?"
Thẩm Nguyên: "Hắn rất lợi hại......"
"Ta đã nói mà, làm sao Tà Y có thể coi trọng một tên phế vật được, thì ra là thâm tàng bất lộ! Hắn lợi hại như vậy, ca ta muốn theo đuổi Tà Y thì khó khăn rồi." Trang Khiêm lo lắng sốt ruột than thở.
Thẩm Nguyên: "......" Thẩm Nguyên nhìn Trang Khiêm tràn đầy lo lắng, thầm nghĩ: Hắn bị đá ra ngoài, Trang Khiêm không lo lắng cho hắn một chút, chỉ biết lo lắng chuyện Trang Hạo theo đuổi lão bà, thật đúng là tổn hữu.
......
Lực lượng mới Kỳ Thiếu Vinh xuất hiện, ngoài bí cảnh, ánh mắt của vô số người đều tụ tập trên người Kỳ Thiếu Vinh.
Một học viên dự thu mặc đồng phục Thiên Lan học viện xuất hiện phía sau Ký Thiếu Vinh.
"Kết thúc rồi sao? Hình như ta vừa cảm nhận được nơi này có dao động ma pháp?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Kết thúc, ta vừa mới đá Thẩm Nguyên ra ngoài."
"Phải vậy không? Mất mặt lớn như vậy, vị trí của Thẩm Nguyên trong Hoàng Đô Thất Tú sợ là giữ không nổi." Dịch Phàm nói.
Kỳ Thiếu Vinh mỉm cười sáng lạn, thuận khí xuống: "Ta nhìn hắn không vừa mắt đã lâu, đã tên kia ra ngoài, ngụm khẩu khí trong lòng ta này cuối cùng cũng thuận."
Ngoài bí cảnh, Thẩm Nguyên nhìn khẩu hình Kỳ Thiếu Vinh, tâm hung hăng run rẩy một phen, hắn đây là đã tạo nghiệt gì không biết!
Lý Hồng có chút hoang mang hỏi: "Hiệu trưởng, ngài nói tình huống của Kỳ Thiếu Vinh cho học viên khác sao?"
Kỳ Thiếu Vinh nói đá Thẩm Nguyên ra ngoài, học viên này cư nhiên lại không hoài nghi chút nào.
Hồ Phong lắc đầu: "Không có!"
Kỳ Thiếu Vinh là vương bài của hắn, Hồ Phong vẫn luôn cảm thấy trong học viện ngoại trừ hắn không còn ai biết được tình huống của Kỳ Thiếu Vinh.
"Học viên đang nói chuyện với Kỳ Thiếu Vinh kia có lai lịch gì?" Hồ Phong hỏi.
Trong khoảng thời gian này, Hồ Phong vẫn luôn vội vội vàng vàng huấn luyện Kỳ Thiếu Vinh, chuyện tuyển chọn học viên tham gia thi đấu hắn không quá chú ý tới.
"Là một học viên bình dân, gọi là Thiên Diện, đã ở trong học viện hơn ba năm, rất ít lộ diện, ngày thường độc lai độc vãng "(đến đi chỉ có một mình)", tính cách có chút âm trầm, trong học viện có rất nhiều học viên quen hắn, nhưng ấn tượng về hắn lại không quá sâu, thời điểm ta làm đặc huấn, kết quả của hắn không tồi, một đường xông thẳng vào trận chung kết, là một ma pháp sư thủy hệ cấp năm." Lý Hồng nói.
Lý Hồng cau mày, ngoại trừ Kỳ Thiếu Vinh, trong chín người dự thi, Thiêm Diên cực kỳ mờ nhạt, Lý Hồng từng xem qua bản báo cáo kết quả kiểm tra, chỉ cảm thấy vận khí của người này không tồi, luôn ở thời điểm đối thủ xuất hiện sai lầm phút cuối mà thắng hiểm, có vết xe đổ Kỳ Thiếu Vinh, Lý Hồng không khỏi hoài nghi Thiên Diện cũng là một tên thâm tàng bất lộ.
Lý Hồng không biết Dịch Phàm ở Thiên Lan học viện có hai thân phận, một là Dịch Phàm, một là Thiên Diện, thân phận Thiên Diện là Dịch Phàm giả tạo ra, có thân phận này, Dịch Phàm liền trở thành học viên ma pháp sư thủy hệ của Thiên Lan học viện, có thể tự do ra vào khu thư viện cao cấp.
Hồ Phong cau mày, thầm nghĩ: Bí mật trên người Kỳ Thiếu Vinh không ít! Tiểu tử này cùng Thiên Diện hẳn là đã quen từ trước.
Trong bí cảnh.
Kỳ Thiếu Vinh lấy một cái cái rương mở ra, nhìn thấy đồ trong rương, Lộ Danh không cấm run rẩy khóe miệng một chút, "Hồ Phong, đồ đệ ngươi đây là muốn làm gì?"
Bên trong rương rõ ràng là mười tấm mặt nạ da người, phỏng theo mặt của mười tuyển thủ dự thi của Thánh Hoàng học viện mà tạo ra.
Hồ Phong xấu hổ cười cười: "Ta cũng không biết."
Hồ Phong cau mày, hắn biết chuyện Kỳ Thiếu Vinh hạ một bút đánh cược Thiên Lan học viện đoạt giải nhất ở các sòng bạc lớn, tuy rằng Hồ Phong cũng hy vọng học viện của mình đứng thứ nhất, nhưng lại cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh quá mức nóng vội, đánh cược trước năm đã không tồi rồi, nhìn tình cảnh hiện tại, xem ra Kỳ Thiếu Vinh đã chuẩn bị đầy đủ cho bút đánh cược này.
Kỳ Thiếu Vinh lấy một tấm mặt nạ da người dán lên trên mặt Dịch Phàm, mặt Dịch Phàm lập tức biến thành mặt Thẩm Nguyên.
Kỳ Thiếu Vinh đưa tấm bản đồ lấy được từ trên người Thẩm Nguyên giao cho Dịch Phàm:
"Dựa theo tấm bản đồ này là có thể tìm được những người khác của Thánh Hoàng học viện, nghĩ cách có thể đá bao nhiêu người ra ngoài liền đá bấy nhiêu, ta đã hạ một trăm vạn đồng vàng đánh cược Thiên Lan học viện đứng thứ nhất, Thánh Hoàng học viện thật sự là có chút khó giải quyết."
Dịch Phàm gật đầu: "Ta biết."
"Phải nỗ lực lên! Nếu không giải quyết được đám tiểu tử đó, ta liền lỗ sạch vốn lời, vì thi đấu lần này, ta đã mượn không ít nợ bên ngoài đâu." Kỳ Thiếu Vinh nhẹ nhàng nhắc nhở.
"Ta làm hết sức."
Hai mắt Dịch Phàm co rụt lại, pháp trượng trong tay vung lên, một pháp quyết băng hệ băng thiên đông lạnh bay ra, đánh lên người học viên đang âm thầm rình coi, học viên đó trong nháy mắt bị Dịch Phàm đông lạnh thành khắc băng.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phương xa, hai mắt sáng lên, "Có người?"
Dịch Phàm nhìn nơi xa: "Hình như là Tiêu Hưng của Linh Hoạt học viện, khế ước toản thiên thử, bản lĩnh làm mấy chuyện lén lút đứng đầu."
"Quăng ra ngoài đi." Kỳ Thiếu Vinh lạnh lùng nói.
Dịch Phàm gõ rớt hàn băng trên người Tiêu Hưng, lấy đi đồ có thể sử dụng xong liền khởi động truyền tống phù đưa người ra khỏi bí cảnh.
Kỳ Thiếu Vinh quay đầu nhìn Dịch Phàm: "Ngươi hiểu không ít chuyện về người của học viện khác a!"
"Trước khi vào bí cảnh tìm hiểu thông tin về người của học viện khác không phải rất bình thường sao, ngươi không có?" Dịch Phàm nghi hoặc nhìn Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Ta chỉ lo nghiên cứu làm sao để đối phó với Trang Hạo."
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đã nghĩ ra biện pháp rồi sao?"
Kỳ Thiếu Vinh cười nhẹ: "Tất cả đều thuận lợi, không thành vấn đề."
"Như vậy thì được......"
Lý Hồng trừng lớn mắt: "Hiệu trưởng, vị Thiên Diện đồng học này cũng là tuyết tàng vương bài của học viện chúng ta sao? Hiệu trưởng ngươi biết được Kỳ Thiếu Vinh là một cao thủ thâm tàng bất lộ, nhất định cũng có chút hiểu biết về vị đồng học này đi?"
Hồ Phong: "......" Kỳ Thiếu Vinh là tự mình tìm tới cửa, bằng không hắn căn bản là không biết Kỳ tứ thiếu lại là một nhân vật tàn nhẫn như thế.
Mà vị Thiên Diện này, hắn thật sự là không có một chút ấn tượng nào, bất quá, đối phương vừa ra tay liền đông lạnh một học viên ma pháp sư cấp năm của Linh Hoạt học viện thành khắc băng, có thể thấy được thực lực người này không kém hơn bao nhiêu so với Kỳ Thiếu Vinh.
Hơn nữa, nếu hắn không nhìn lầm, tiểu tử này cũng có thể thuấn phát ma pháp, chẳng lẽ, lại một người có thiên phẩm tinh thần lực?
Hồ Phong cau mày, thầm nghĩ: Mình quả thật quá hồ đồ, trong học viện mình ẩn giấu nhiều nhân tài như vậy, mình lại không phát hiện được cái nào.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm chia làm hai đường, song song rời đi.
Ngoài bí cảnh, Thẩm Nguyên nhìn người mang mặt mình tun tăng nhảy nhót trong bí cảnh, thân thể run rẩy cả lên.
"Tiểu tử Kỳ Thiếu Khang này hại ta rồi!" Thẩm Nguyên oán hận trách mắng.
Sớm biết sẽ gặp được Kỳ Thiếu Vinh, hắn né tránh thì tốt rồi! Vì cái gì mà hắn lại đi để ý tới lời Kỳ Thiếu Khang nói, muốn đá Kỳ Thiếu Vinh ra khỏi bí cảnh, giờ thì tốt rồi, hắn trở thành người bị đá ra, bên trong còn có người đang giả mạo hắn.
Trang Khiêm chớp chớp mắt: "Thẩm Nguyên ca ca, tên kia thật giống ngươi, ngay cả ta cũng không nhìn ra ngươi cùng hắn có gì khác biệt."
Lộ Danh nghiến răng nghiến lợi nhìn Hồ Phong: "Biện pháp vô sỉ như vậy, là ngươi dạy ngươi học viên sao!"
Hồ Phong không biết gì về tính toán của Kỳ Thiếu Vinh, bất quá, đối mặt với chất vấn của Lộ Danh, Hồ Phong ngạnh cổ nói: "Cái gì gọi là biện pháp vô sỉ, cái này gọi là sách lược, sách lược ngươi hiểu không?"
Lộ Danh: "......"
......
Mấy người Kỳ gia đến quan chiến đều bị dọa sợ đến ngây người.
"Đó là Kỳ Thiếu Vinh? Đó thật sự là Kỳ Thiếu Vinh?"
Kỳ Thiếu Phúc trừng lớn mắt, hắn vẫn luôn rất đồng tình với tứ đệ này, đặc biệt là sau khi bị gia tộc khai trừ. Khó trách Kỳ Thiếu Vinh bị trục xuất khỏi gia môn lại không lo lắng một chút nào, đối phương có thực lực như vậy, có lẽ còn mừng khi bị trục xuất khỏi
Kỳ gia.
Kỳ Thiếu Phúc cau mày: "Tại sao lại như vậy?"
"Gia tộc thật sự hồ đồ như vậy?" Trong lòng Kỳ Thiếu Phúc không tự giác mà nhiều thêm vài phần hoài nghi?
Kỳ Thiếu Như nhấp môi, tâm tình dần dần bình phục xuống, cho dù Kỳ Thiếu Vinh có ưu tú bao nhiêu, hắn cũng đã bị trục xuất khỏi gia môn, Trang Hạo cũng đã từ hôn.
Một trưởng lão Kỳ gia, cau mày, nói: "Thiếu Phúc, chờ Thiếu Vinh ra ngoài, ngươi đi tìm hắn một chút, nói chuyện trước đây chỉ là hiểu lầm, Kỳ gia tùy thời hoan nghênh hắn trở về."
Kỳ Thiếu Như: "Trưởng lão, sao có thể như vậy......"
"Ngươi còn nói, nếu không phải ngươi ồn ào Kỳ Thiếu Vinh bị Tà Y bao dưỡng, gia tộc làm sao có thể đưa ra loại quyết định này." Trưởng lão Kỳ gia không vui mắng.
Nguyên bản Kỳ gia trưởng lão cảm thấy, Tà Y đối xử tốt với Kỳ Thiếu Vinh như vậy, giữa hai người hơn phân nửa là tồn tại quan hệ không chính đáng nào đó, nhưng sau khi Kỳ Thiếu Vinh triển lộ thực lực, trưởng lão Kỳ gia đã không còn suy nghĩ như vậy, hắn cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh cùng Tà Y hơn phân nửa là thưởng thức lẫn nhau.