Dịch gia.
Mộ Đình Hiên chuẩn bị cặp sách cho Dịch Minh, hỏi: "Ba khối linh quả ngươi ăn đủ không?"
"Không đủ, thêm ba khối đi." Dịch Minh nói.
Mộ Đình Hiên khó hiểu: "Không đủ? Ngươi ăn nhiều hơn rồi, học viện chẳng phải cung cấp một bữa ăn chính cho các ngươi sao?"
"Còn lại không phải cho ta ăn." Dịch Minh lắc lắc chân.
"Là cho Trang Vân ăn sao?"
Khuôn mặt nhỏ của Dịch Minh lập tức nhăn chặt lại: "Mới không phải cho tên ngu ngốc kia ăn, hắn ghét ăn nhất, ta mới không thèm cho hắn."
Mộ Đình Hiên khó hiểu: "Vậy là cho ai ăn?"
"Trong ban mới có một nữ đồng học tới, ta cảm thấy nàng rất thông minh, sau này muốn cùng nàng chơi." Dịch Minh hơi đỏ mặt lên.
Mộ Đình Hiên cau mày lại: "Vì sao cảm thấy nàng thông minh?"
"Nàng thắt hai cái bím tóc!"
Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Minh: "Chỉ như vậy?"
Dịch Minh gật đầu: "Nàng vốn dĩ lùn, sau khi thắt hai cái bím tóc liền cao lên."
Mộ Đình Hiên: "Vậy liền cao......" Thì ra đây là thông minh!
Dịch Minh vẫy vẫy tay: "Đương nhiên, nàng cao hơn tên lùn Trang Vân kia nhiều."
Mộ Đình Hiên cười cười: "Vậy nàng thật là lợi hại."
Dịch Minh cười cười: "Đúng không, ta đi học!"
Dịch Phàm đi vào phòng, nhìn Mộ Đình Hiên: "A Minh hình như rất vui vẻ, thật khó thấy hắn như vậy."
Mộ Đình Hiên gật đầu: "Đúng vậy! Hình như quen biết bằng hữu mới."
......
Dịch Minh là cao hứng phấn chấn rời đi, lòng đầy phẫn nộ trở lại.
"A Minh, làm sao vậy?" Mộ Đình Hiên thấy Dịch Minh đầy bụng ủy khuất, hỏi.
"Trang Vân là tên hỗn đản, cặn bã!" Dịch Minh phẫn nộ mắng.
Dịch Phàm quan tâm nhìn Dịch Minh: "Chuyện là thế nào?"
Dịch Minh ủy khuất: "Hắn nói cho bằng hữu mới tới, ta còn đang đái dầm, kết quả, nàng không cùng ta chơi!"
Mộ Đình Hiên: "......"
"Tên hỗn đản kia còn ăn hết linh quả ta mang tới, sớm biết vậy ta đã không mang nhiều!" Dịch Minh tức đến đấm ngực dậm chân.
Mộ Đình Hiên: "......"
Dịch Minh ủy khuất nói: "Tên kia quá đáng giận!"
Dịch Phàm gãi gãi đầu, thầm nghĩ: Tiểu tử thối Trang Vân kia đơn giản như vậy liền bắt cóc đi nha đầu nhi tử hắn nhìn trúng, như vậy xem ra, chờ mười năm sau, nhi tử nhà hắn muốn bắt cóc lão bà của Trang Vân có vẻ rất khó!
Dịch Minh nôn nóng đi đi lại lại ở trong phòng: "Tên hỗn đản kia quá kiêu ngạo, phụ thân, ngươi có biện pháp nào giải quyết hắn không?"
Dịch Phàm: "......"
"Cái này thực sự không dễ lắm." Dịch Phàm nói.
Dịch Minh tức giận: "Phụ thân, ngươi thật là, ta không để ý đến ngươi!"
Dịch Phàm: "......"
Dịch Phàm bất đắc dĩ nhìn Dịch Minh: "Tiểu tử thối này, nhiều chuyện như vậy."
Mộ Đình Hiên xoa xoa trán, bất đắc dĩ nói: "Tiểu tử này rõ ràng cùng Trang Vân lớn lên a! Sao quan hệ lại xấu như vậy!"
............
Dịch Minh đi đến đại sảnh, phát hiện một người quen thuộc.
"Kỳ thúc thúc!" Dịch Minh cao hứng chạy tới bổ nhào vào trong lòng Kỳ Thiếu Vinh, nói đến cũng kỳ quái, Dịch Minh rất chán ghét Trang Vân, nhưng lại rất thích Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh ôm Dịch Minh, hỏi: "A Minh làm sao vậy? Sao sắc mặt lại kém như vậy?"
Dịch Minh tìm một vị trí thoải mái tựa vào trong lòng ngực Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thúc thúc, nếu chán ghét một người, ngươi sẽ làm thế nào?"
Kỳ Thiếu Vinh nắm chặt nắm tay, giơ lên: "Vậy còn phải hỏi sao, đánh hắn!"
Dịch Minh: "Đánh không lại thì sao?"
Kỳ Thiếu Vinh đảo đảo mắt: "Quần ẩu hắn!"
Dịch Minh ủ rũ bẹp miệng: "Quần ẩu không thành thì sao?"
Kỳ Thiếu Vinh thở dài: "Nếu quần ẩu cũng không thành, vậy thì khó giải quyết."
Dịch Minh gật đầu: "Đúng là rất khó giải quyết."
"Nếu quần ẩu không thành, vậy chỉ còn lại một đường."
"Đường gì?" Dịch Minh hỏi.
"Gả cho hắn."
Dịch Minh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng mờ mịt của Dịch Minh, cười nói: "Ngươi biết trước kia ta chán ghét ai không?"
Dịch Minh xoay đầu, nhìn về phía Trang Hạo, lại chuyển ánh mắt về trên người Kỳ Thiếu Vinh.
"Đánh không lại, quần ẩu không thành, chỉ có thể gả cho hắn, sau đó, bắt hắn làm trâu làm ngựa."
Trang Hạo: "......" Thật là, hắn còn đang ngồi ở đây, Kỳ Thiếu Vinh đã nói mấy lời như vậy.
"Thiếu gia." Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm đi đến.
Kỳ Thiếu Vinh hơi đỏ mặt lên, dạy hư hài tử nhà người ta, còn bị gia trưởng bắt được, thật là xấu hổ.
"Đình Hiên, ta đang nói giỡn với nhi tử ngươi." Kỳ Thiếu Vinh giải thích.
Mộ Đình Hiên bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi đừng nói giỡn với hắn, hắn sẽ coi là thật."
"Phải vậy không?" Kỳ Thiếu Vinh nói thầm.
Mộ Đình Hiên gật đầu: "Đúng vậy!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
............
"Thiếu gia, sao ngươi cùng Trang thiếu lại tới đây?" Dịch Phàm hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Thực tế là tìm ngươi có chút chuyện."
"Chuyện gì?"
"Tân Đa Lôi trở về rồi, hắn muốn mở ra thông đạo giữa nơi này cùng nơi thần bỏ." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Dịch Phàm kinh ngạc: "Tân Đa Lôi cư nhiên có thể nhìn xa như vậy."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Người thần huyết tộc được trời ưu ái, huyết mạch đặc thù, nhưng theo lời Tân Đa Lôi nói, huyết mạch của người thần huyết tộc hiện tại đã thoái hóa, nơi thần bỏ tuy rằng bảo tồn chút huyết mạch cuối cùng của thần huyết tộc, nhưng nơi thần bỏ hoàn cảnh sinh tồn ác liệt, đồng dạng cũng ngăn cản người thần huyết tộc phát triển."
"Tình cảnh của người thần huyết tộc ở nơi thần bỏ phi thường không tốt, nghe Tân Đa Lôi nói, tuy rằng rất nhiều người thần huyết tộc bài ngoại, nhưng cũng có một bộ phận muốn đến thế giới này."
Kiến thức qua phồn hoa ở thế giới ma pháp, Tân Đa Lôi có càng nhiều ý tưởng.
Dịch Phàm gật đầu: "Tân Đa Lôi có ý nghĩ như vậy cũng tốt, nơi thần bỏ có không ít thứ không tệ, nếu hai giới tương thông, vậy chính là đôi bên cùng có lợi."
"Người thần huyết tộc rất bài ngoại, nếu hai giới tương thông, sợ là sẽ gặp rất nhiều quấy nhiễu." Mộ Đình Hiên lo lắng.
"Sự thành do người, ta nghĩ chỉ cần mậu dịch giữa hai giới có thể thành công lần đầu, sau này hết thảy đều sẽ thuận lợi. Fred đã là dũng sĩ đồ đằng ngũ tinh, người thần huyết tộc sùng bái cường giả, có Fred ở đây, mọi chuyện hẳn là sẽ thuận lợi hơn nhiều." Trang Hạo nói.
......
Kỳ Thiếu Vinh, Trang Hạo, Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm thương lượng thật lâu, mới trở lại Trang gia.
Trang Hạo về đến nhà liền nhìn thấy Trang Vân tiểu bằng hữu đang ngồi trước bàn ăn ăn đồ ăn.
"Phụ thân, mẫu phụ các ngươi đi đâu vậy?" Trang Vân hỏi.
"Đi thương lượng một ít sinh ý, đúng rồi, A Vân, A Minh ở trường học có đặc biệt chán ghét người nào không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Vân nghi hoặc: "Đặc biệt chán ghét một người?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"
"Đại khái là ta đi." Trang Vân nói.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"A Minh vì sao lại chán ghét ngươi a?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Bởi vì hắn ngốc, ta thông minh, cho nên hắn ghen ghét ta."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Nhi tử nhà hắn như vậy thật sự là rất thiếu đánh!
Trang Vân nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Mẫu phụ, ngươi làm sao vậy?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có gì, ngươi không thể luôn bắt nạt A Minh, các ngươi dù sao cũng cùng nhau lớn lên."
"Không phải ta chán ghét hắn, là hắn mỗi lần nhìn thấy ta đều rất không hữu hảo, hôm nay hắn còn cố ý đi lấy lòng một tên béo, thật ngu xuẩn." Trang Vân bĩu môi.
Kỳ Thiếu Vinh nghe xong lời Trang Vân nói, trong lòng thầm dâng lên một cỗ dự cảm không tốt,
"Hắn đi lấy lòng bằng hữu, ngươi không có làm chuyện gì đi?"
"Ta cũng không làm gì, ta chỉ nói cho tên béo kia hắn đái dầm, kết quả tên béo kia liền không để ý tới hắn nữa." Trang Vân nói.
Kỳ Thiếu Vinh đau đầu nhìn Trang Vân: "A Vân, ngươi làm như vậy là không phúc hậu!"
Trang Vân không cho là đúng nói: "Kết giao bằng hữu là phải thành tín tương giao, ta chỉ giúp hắn khảo nghiệm nhân phẩm bằng hữu mà hắn nhìn trúng mà thôi."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng đúng lý hợp tình, kỳ thật có hơi chột dạ của Trang Vân, nói: "Đái dầm là chuyện riêng tư, ngươi có hiểu không, sao ngươi có thể tùy tiện nói ra ngoài như vậy!"
Trang Vân mếu máo: "Lần sau ta sẽ không nói."
............
Sau khi cửa hàng đầu tiên bán ra đặc sản của nơi thần bỏ, nơi thần bỏ liền tiến vào trong tầm nhìn của mọi người.
Rất nhiều linh thảo, kim loại, khoáng thạch của nơi thần bỏ đều có sức hấp dẫn lớn lao với người ở thế giới ma pháp.
Sau khi giao dịch giữa hai bên mở ra, thế phát triển liền tăng không thể cản.
Trang Hạo trở lại Nguyên Quốc, cả ngày bận rộn làm ăn túi bụi, cuộc sống cứ bình tĩnh như vậy mà trôi qua, hôm nay, Trang Hạo nghênh đón một vị khách ghé thăm.
"Trang thiếu, sinh ý không tệ a!" Tả Vân Phi nói.
Trang Hạo cười cười: "Cũng tạm được."
"Trang thiếu quá khiêm tốn, ta nguyên bản cho rằng, Trang thiếu phát triển sinh ý tới hải tộc đã là không tồi, không ngờ ngươi còn đưa sinh ý tới tận nơi thần bỏ, tuy rằng hiện tại mới đang trong thời kỳ đầu, nhưng thế phát triển rất khả quan, giả có thời gian, Trang thiếu nhất định sẽ còn lợi hại hơn cả lão bản Thương Minh."
"Nào có khoa trương như ngươi nói! Ta hiện tại là người đã có gia thất, có lão bà, có hài tử phải nuôi, cho nên có làm cũng là làm chút sinh ý nhỏ, như vậy mới đủ năng lực nuôi lão bà cùng hài tử."
Tả Vân Phi liếc xẻo Trang Hạo một cái, "Nếu Trang thiếu nói chỉ là sinh ý nhỏ, vậy không có gì có thể được gọi là sinh ý lớn."
"Đúng rồi, hài tử nhà ngươi thế nào?" Hài tử do Hợp Quả dựng dục lên chỉ cần ba tháng là có thể ra đời, nhi tử của Tả Vân Phi cùng Kỳ Hằng cũng đã mấy tháng.
"A! Rất tốt, không thể không nói, thiên phú phi thường cao, thành tựu tương lai nhất định sẽ tốt hơn ta." Tả Vân Phi đắc ý nói.
Trang Hạo tò mò hỏi: "Vậy sao? Từ nơi nào nhìn ra được thiên phú cao?"
"Lại nói tiếp, ngươi có lẽ không tin, hắn còn chưa học ma pháp đã biết cách sử dụng, dọa một người hầu chiếu cố hắn sợ đến nằm xuống đất run rẩy."
Trang Hạo cười khan: "Vậy ngươi có lẽ cần tìm một người hầu có khả năng hơn."
Tả Vân Phi gật đầu: "Đúng vậy! Bất quá, đại đa số thời điểm đều là ta tự mình chiếu cố, tên kia tuy rằng còn nhỏ, nhưng mà rất nóng tính."
"Đúng rồi, ta nghe nói, ngươi bỏ vốn năm trăm triệu mời mấy ma pháp sư mộc hệ nghiên cứu gieo trồng Hợp Quả?" Tả Vân Phi hỏi.
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Cho dù là ở nơi thần bỏ, Hợp Quả cũng rất hi hữu, nếu có thể đào tạo ra, bán cho người thần huyết tộc, vậy cũng có thể kiếm về một bút."
Tả Vân Phi cười cười: "Ngươi thật biết tính kế!"
Trang Hạo nhìn Tả Vân Phi: "Sắp tới ta cùng Hải Lăng có một bút sinh ý hợp tác, sẽ đi hải tộc một chuyến, ngươi có muốn đi cùng không?" Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân sinh hai tiểu nhân ngư, nhân ngư đực cái đều có thể sinh hài tử, Bích Lưu Vân tuy rằng có một nửa huyết mạch nhân tộc, nhưng lại kế thừa rất nhiều thiên phú của hải tộc.
Tả Vân Phi gật đầu: "Cũng được!"
Kỳ Hằng ôm hài tử ngồi bên cạnh, Kỳ Thiếu Vinh, Bích Lưu Vân, Dịch Phàm vây xung quanh hài tử chọc không ngừng.
"A Hằng, kiểu tóc của nhi tử ngươi thật khốc!" Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được cảm thán.
Kỳ Hằng bất đắc dĩ cười: "Ta cũng không biết là làm như thế nào, chính hắn tự tạo......"
Đứa nhỏ trong tay Kỳ Hằng bé bé, lại đỉnh một cái đầu đầy gai nhọn, thoạt nhìn rất độc đáo.
"Ta vốn dĩ muốn cạo trọc cho hắn, nhưng Vân Phi không cho, còn đi khắp nơi khoe với mọi người nhi tử lợi hại, tự làm tóc mình thành như vậy." Kỳ Hằng bất đắc dĩ giải thích.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
............
Xe ngựa chạy trên đường, Dịch Minh thò đầu ra ngoài, nói: "Phụ thân, chúng ta muốn đi hải tộc sao?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"
"Đi hải tộc có thể nhìn thấy nhân ngư sao?" Dịch Minh hỏi.
"Có thể."
"Ta có thể nấu nhân ngư ăn không?" Dịch Minh tiếp tục hỏi.
"Không thể.
Trang Vân mở mắt ra, mắng một câu, "Ngu ngốc!"
Dịch Minh tức giận trừng mắt với Trang Vân một cái, Trang Vân quay mặt qua, không để ý đến Dịch Minh.
......
Đám người Trang Hạo tới hải tộc, Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân đã sớm mang theo người đứng ở bờ biển chờ.
Hải Lăng, Trang Hạo, Tả Vân Phi mỗi người đều là cao thủ nổi tiếng thiên hạ, tụ hội lại liền được khắp các nơi chú ý.
Ngàn năm sau vẫn có người nói tới lần gặp gỡ đi vào sử sách này.
Sau lần gặp gỡ ấy, đám người Trang Hạo thành lập liên minh Hoa Hạ, liên minh Hoa Hạ do Kỳ Thiếu Vinh đảm nhiệm hội trưởng, Trang Hạo đảm nhiệm phó hội trưởng, Bích Lưu Vân, Hải Lăng, Dịch Phàm, Mộ Đình Hiên, Tả Vân Phi cùng Kỳ Hằng đảm nhiệm làm trưởng lão......
Liên minh Hoa Hạ sau khi thành lập liền nhanh chóng phát triển, không quá hai mươi năm sau liền trở thành thương hội số một ở thế giới ma pháp.
Liên minh có rất nhiều sản phẩm, cho nên đại lục ma pháp lưu hành một câu nói, "Chỉ cần ngươi có tiền là có thể tìm được thương phẩm ngươi muốn ở Hoa Hạ."
Liên minh Hoa Hạ tăng cường quan hệ giữa nhân tộc cùng hải tộc, khiến cho quan hệ giữa hai bên trở nên mật thiết rất nhiều, Hoa Hạ đồng dạng cũng thành lập liên hệ với người thần huyết tộc, đưa không ít người thần huyết tộc tới thế giới ma pháp sinh kế.
**********
Giới thiệu truyện edit kế tiếp:
*Tin tức tố của ta có độc (Nhất Hồ Nhiệt Thủy)*
Tình trạng bản gốc: Hoàn ( 109 chương + 3 phiên ngoại)
Văn án:
Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.
Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"
"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
——————-
Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
——————-
Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.
Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
—————————–
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến
Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1