Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 256

Thời điểm đám người Trang Hạo xuất hiện ở hoàng đô Nguyên Quốc, lập tức dẫn tới oanh động cực kỳ lớn.


Trang Hạo rời đi đã được 5 năm, 5 năm này, thế sự biến thiên cực lớn, tứ đại gia tộc, Trang gia như cũ giữ vị trí số một, Dịch gia lại bởi vì nhân tài điêu tàn, bị một thế gia khác quật khởi thay đổi.


Đường Thiên Phong kế thừa ngôi vị hoàng đế, Đường Thiên Anh lĩnh một khối đất phong, bị đuổi ra ngoài.
Trang gia.
Trang Khiêm nhìn Trang Vân trắng trắng nộn nộn, tràn đầy tò mò.
Trang Khiêm thò tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ trắng nộn của Trang Vân.


Trang Khiêm hai mắt tỏa sáng nhìn Trang Vân, ở trong mắt Trang Khiêm, Trang Vân quả thật là phiên bản của Trang Hạo, hắn từ nhỏ đã sinh hoạt dưới "bóng ma" của Trang Hạo, hiện tại tìm được cơ hội bắt nạt phiên bản của Trang Hạo, khiến cho Trang Khiêm rất có một loại cảm giác phi thường thỏa mãn.


Trang Vân bất mãn nhìn Trang Khiêm lấy hắn làm trò vui, một ngụm cắn lên đầu ngón tay của Trang Khiêm.
Trang Khiêm ô ô kêu hai tiếng, thu hồi ngón tay lại, trên ngón tay Trang Khiêm để lại hai cái dấu răng thật sâu.
Trang Hạo ôm hai tay nhìn Trang Khiêm: "A Khiêm, ngươi đừng chọc hắn, A Vân rất hung."


Kỳ Thiếu Vinh cau mày, không biết vì sao lại cảm thấy lời này của Trang Hạo không giống như đang nói nhi tử, mà là đang nói c**.
Trang Khiêm thu hồi ngón tay muốn chảy máu của mình, nói: "Đại ca, ngươi một lần rời đi chính là tận mấy năm, ta rất nhiều lần lo lắng ngươi không trở về được."


Trang Hạo tràn đầy tự tin: "Thực lực của ta ngươi còn không tin được sao? Ngươi có cái gì phải lo lắng!"
"Đại ca, thực lực của ngươi ta tự nhiên tin được, nhưng ngươi đi chính là nơi thần bỏ a, chỗ kia ma pháp, đấu khí đều không thể dùng." Trang Khiêm buồn bực nói.


Trang Hạo gật đầu: "Cho dù ma pháp, đấu khí không thể dùng, ca ngươi vẫn có thể như cũ đứng vững gót chân."
"Cũng đúng, đại ca có bản lĩnh như vậy." Trang Khiêm cười cười.


Trang Hạo lắc lắc tay chân, ở nơi thần bỏ 5 năm, Trang Hạo vẫn luôn không thể rèn luyện ma pháp cùng đấu khí, nhưng sau khi trở về, Trang Hạo lại phát hiện, ma pháp cùng đấu khí của hắn đều tiến bộ không nhỏ, có lẽ thể chất tăng lên, trình độ ma pháp cùng đấu khí cũng tăng lên.


"Đại ca, ngươi rời khỏi hoàng đô nhiều năm như vậy, Hoàng Đô Thất Tú đều thay đổi người, hiện tại có mấy kẻ không biết nhìn hàng cư nhiên không biết ngươi là ai, thật sự là kiến thức hạn hẹp." Trang Khiêm không vui mắng.


Trang Hạo cười cười: "Ta rời đi đúng là có hơi lâu, hoàng đô ra rất nhiều tân tú sao?"
"Trong núi không lão hổ, khỉ con xưng bá vương, Hoàng Đô Thất Tú hiện tại không thể so với năm đó."


"A Khiêm, ngươi đang nói ngươi là khỉ sao? Ta nghe nói Hoàng Đô Thất Tú hiện tại ngươi đứng hàng thứ năm a!" Kỳ Thiếu Vinh nói.
Trang Khiêm xấu hổ cười cười: "Ta chỉ là may mắn mới lên bảng."
"Thẩm Nguyên lót đế kia mới may mắn đây, ngươi đứng hàng thứ năm cũng không xem như là may mắn."
Trang Khiêm: "......"


............
Phủ đệ của Kỳ Thiếu Vinh.
"Thiếu gia, ngươi cuối cùng cũng trở lại." Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Thời điểm ta không ở đây các ngươi vất vả rồi, ta xem qua công trạng của cửa hàng, A Hằng ngươi rất có năng lực!"


"Nếu như thiếu gia chủ trì đại cục, quy mô của cửa hàng sẽ càng lớn hơn nữa."
Kỳ Hằng lấy ra một tấm thẻ, đưa cho Kỳ Thiếu Vinh, "Trong này là thu nhập mấy năm nay của cửa hàng, 5 tỷ."
Kỳ Thiếu Vinh sửng sốt: "Nhiều như vậy sao!"
"Đúng vậy! Kỳ thật cũng không tính là nhiều, dù sao cũng đã nhiều năm như vậy."


Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: "Lại nói tiếp, ta mang cho ngươi một kiện lễ vật."
"Trái cây này là...... Hợp Quả?" Kỳ Hằng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"
"Trang Vân là từ trong trái cây này ra sao?"
"Không tồi."
Kỳ Hằng cười cười: "Cảm ơn thiếu gia."


"Không cần khách khí, nếu ngươi cùng Tả Vân Phi làm ra một hài tử xinh đẹp, A Vân của chúng ta sau này tìm đối tượng liền có thể nhiều thêm một lựa chọn." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Kỳ Hằng: "......" Thiếu gia thật đúng là phòng ngừa chu đáo!
"Ta nghe nói Tả Vân Phi đã trở thành Thánh cấp?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.


Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy, năm trước hắn ngẫu nhiên thức tỉnh lĩnh vực."
"Vậy thì phải chúc mừng hắn!"
Kỳ Hằng tò mò hỏi: "Thiếu gia, ngươi tiếp xúc đến lĩnh vực chưa?"
Kỳ Thiếu Vinh cười khan: "Còn chưa có."


Sau khi có được Âm Dương Thảo, Kỳ Thiếu Vinh phát hiện, hai loại nguyên tố ma pháp quang minh, hắc ám có thể hoàn mỹ dung hợp lại với nhau, nguyên bản Kỳ Thiếu Vinh vẫn luôn lo lắng ma pháp thất hành sẽ xung đột lẫn nhau trong thân thể, nhưng sau khi có Âm Dương Thảo liền không cần phải lo lắng cái này.


Kỳ Hằng cười cười: "Thiếu gia không cần nóng vội."
"Ta không nóng vội." Kỳ Thiếu Vinh đạm nhiên nói, người trên thế giới này có thể sống rất lâu rất lâu, hắn còn trẻ, không cần thiết phải vội vã thăng cấp Thánh cấp.


Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm: "Tuy rằng ta còn chưa tiếp xúc đến lĩnh vực, bất quá, lĩnh vực của Dịch Phàm hình như đã thành hình. "
Kỳ Hằng ngây ra một lúc; "Vậy sao, vậy thì phải chúc mừng hắn rồi. "
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Tên kia tiến tới hơn ta nhiều. "


"Thiếu gia, A Vân có phải nên đi học rồi không?" Kỳ Hằng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"
"Dự định đi vào học viện nào?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Ta còn chưa nghĩ tốt đâu."
......
Dịch Minh kéo góc áo, đi theo phía sau Dịch Phàm, "Phụ thân, ta phải đi học sao?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"


Dịch Minh thí điên thí điên hỏi: "Trong học viện có rất nhiều tiểu hài tử giống như ta sao?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đương nhiên!"
"Ta có thể làm lão đại sao?"
"Cái này thì phải xem nắm tay của ngươi có cứng hay không."
Dịch Minh nắm chặt nắm tay, đắc ý dào dạt nói: "Ta lợi hại nhất."


"Ta nghe nói hôm qua ngươi tìm Trang Vân đánh nhau, lại bị Trang Vân đánh nằm sấp." Dịch Phàm hỏi.
Dịch Minh hơi đỏ mặt lên, "Tiểu bạch kiểm Trang Vân kia sức lực có hơi lớn một chút, bất quá, không quan trọng, ta sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua hắn."
"Có chí khí!" Dịch Phàm khen ngợi.


Dịch Phàm đi trên đường, đột nhiên bị người ngăn cản lại, Dịch Phàm nhìn người chặn đường, nhíu mày lại.
"A Phàm, ngươi đã trở lại!"
"Không liên quan đến ngươi."
Dịch Minh nắm chặt ống tay áo Dịch Phàm, tò mò nhìn Dịch Tầm, nhẹ giọng gọi một tiếng, "Phụ thân."


Dịch Phàm bế Dịch Minh lên: "Không có việc gì, chúng ta đi thôi."
Dịch Minh ghé vào trên vai Dịch Phàm, khó hiểu nhìn Dịch Tầm phía sau: "Phụ thân, người kia thật kỳ quái, hắn vẫn luôn nhìn chúng ta."
Dịch Phàm cười cười: "Không cần để ý tới hắn."


Dịch Tầm nhìn hai phụ tử Dịch Phàm hoà thuận vui vẻ, sắc mặt run rẩy.
......
Thiên Lan học viện.
Hồ Phong nhìn Dịch Minh: "Đây là nhi tử ngươi a!"
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Rất đáng yêu đi."
"Ngươi muốn cho hắn gia nhập bộ mẫu giáo của Thiên Lan học viện?" Hồ Phong hỏi.


"Đúng vậy, ta hy vọng hắn có thể tiếp xúc với tiểu hài tử cùng lứa nhiều hơn một chút."


"Lựa chọn của ngươi là đúng, mấy năm nay, Thiên Lan học viện chúng ta phát triển phi thường nhanh, đã đẩy Minh Nhã học xuống xuống hàng thứ ba, tin tưởng rất nhanh cũng sẽ chen cả vị trí thứ nhất của Thánh Hoàng học viện xuống." Hồ Phong thỏa thuê đắc ý nói.
"Vậy phải chúc mừng hiệu trưởng rồi!"


"Tiểu bằng hữu, tới học viện rồi phải ngoan một chút, bằng không sẽ bị đánh." Hồ Phong nói.
Dịch Minh bất mãn: "Ta là người phải làm lão đại, chỉ có ta đánh người khác."
Hồ Phong quay đầu nhìn Dịch Phàm: "Nhi tử nhà ngươi đủ bá đạo a!"
"Kỳ thiếu dạy." Dịch Phàm nói.
Hồ Phong: "......"


"Tiểu quỷ, làm người không thể quá càn rỡ biết không?" Hồ Phong xụ mặt giáo huấn.
Dịch Minh chớp chớp mắt nhìn Hồ Phong, lại quay đầu nhìn Dịch Phàm, thần thần bí bí hỏi: "Phụ thân, là ngươi lợi hại hơn hay là lão đầu này lợi hại hơn?"
Hồ Phong: "......"


Hồ Phong cau mày, theo hắn biết, Dịch Phàm đã tiếp xúc đến lĩnh vực, cấp chín cùng Thánh cấp chính là cách biệt một trời một vực, hắn hiện tại thật sự cũng chưa chắc đã phải là đối thủ của "phế vật" Dịch gia này.


Hồ Phong ho nhẹ hai tiếng: "Phụ thân ngươi năm đó cũng là đệ tử của ta, cái gì cũng đều nghe ta."
Dịch Minh ôm đùi Dịch Phàm, hồ nghi hỏi: "Phụ thân, ngươi đánh không lại hắn sao?"
Dịch Phàm gật đầu: "Phụ thân đánh được."
Dịch Minh liền cảm thấy mỹ mãn: "Ta biết mà, phụ thân lợi hại nhất!"


Hồ Phong: "......"
............
Trang gia.
Trang Nhân Tuyền ôm Trang Vân: "Ngươi muốn cho A Vân đi học viện nào?"
Trang Hạo là người Thánh Hoàng học viện, Kỳ Thiếu Vinh là người Thiên Lan học viện, Trang Vân làm nhi tử duy nhất của hai người, tới học viện nào thật sự là không dễ chọn.
Trang Hạo thở dài: "Ta còn chưa có nghĩ tốt."


Trang Nhân Tuyền bất đắc dĩ nói: "Ngươi có lẽ không biết, Lộ Danh đã tới khóc một trận."
Trang Hạo xấu hổ cười cười: "Phải vậy không?"


Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Đúng vậy! Một cao thủ cấp chín khóc đến đầy mặt nước mắt nước mũi, thật sự là khiến người ta phải xấu hổ, Lộ Danh nói, nếu Trang Vân đầu nhập vào Thiên Lan học viện, vậy chính là hắn làm hiệu trưởng thất trách, hắn có thể từ chức nhận lỗi."


Mấy năm nay Thánh Hoàng học viện cùng Thiên Lan học viện cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt, Dịch Minh đã ghi danh vào Thiên Lan học viện, nghe nói tư chất của Dịch Minh không tồi, nếu cả A Vân cũng ghi danh vào Thiên Lan học viên.......
Trang Hạo: "Ta cần trưng cầu ý kiến của Thiếu Vinh một chút......"
Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Ta hiểu."


Trang Nhân Tuyền xoa trán, thầm nghĩ: Hoàng đô ai cũng biết, Trang gia Trang Hạo thiên tư tung hoành, thực lực xuất chúng, tuổi còn trẻ liền thăng cấp Thánh cấp, người hoàng đô đồng dạng cũng biết, Trang Hạo cơ hồ là toàn vẹn này, có một cái khuyết điểm trí mạng —— sợ vợ.


"Tư chất của A Vân không tồi, nếu có thời gian, không chừng sẽ vượt qua ngươi." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo cười cười nhìn Trang Vân: "Nếu thật là như thế, vậy không còn gì tốt hơn, đúng rồi tam thúc, có tin tức về U Minh Long cùng Quang Minh Long Vương không?"
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Không rõ ràng lắm."


Trang Hạo gật đầu: "Bỏ đi, không có tin tức cũng coi như là tin tức tốt."
"Đúng rồi, Thẩm Nguyên mở rượu yến ở tửu lầu, vì ngươi đón gió tẩy trần, đến lúc đó phàm là người có chút danh khí ở hoàng đô đều sẽ tham gia." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo gật đầu: "Tụ tập một chút khá tốt."


Hắn rời khỏi hoàng đô rất nhiều năm, tìm thời gian tụ tập cùng bằng hữu trước kia cũng rất tốt.
**********
Giới thiệu truyện edit kế tiếp:
*Tin tức tố của ta có độc (Nhất Hồ Nhiệt Thủy)*
Tình trạng bản gốc: Hoàn ( 109 chương + 3 phiên ngoại)
Văn án:


Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.


Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"


"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
- ------------------


Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
- ------------------


Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.


Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
- ----------------------------
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến


Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1