Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 247

Chuyện về Bán Nguyệt Liên sớm đã truyền đi khắp bộ lạc.
Người bên trong bộ lạc nguyên bản đều đang chờ đợi cao thủ trong bộ lạc có thu hoạch, kết quả, một đống lớn dũng sĩ tay không trở về, không ít người đều cảm thấy rất tiếc nuổi.


"Mil, nghe nói Tân Đa Lôi cũng trở thành dũng sĩ đồ đằng, ngươi biết không?" Hi Mễ Á nhìn Mil hỏi.
Mil lắc đầu: "Ta không biết!"
Ấn tượng của Mil đối với Tân Đa Lôi không tốt lắm, đột nhiên nghe nói Tân Đa Lôi cũng trở thành dũng sĩ đồ đằng, tâm tình không khỏi có chút khác thường.


"Ngươi không biết sao? Sao ngươi lại không biết? Chẳng lẽ Jesse không nói cho ngươi việc này, việc này rất rõ ràng a!"
"Không có." Mil cúi đầu, thầm nghĩ: Khoảng thời gian này Jesse rất lãnh đạm với nàng, sao có thể nói cho nàng những chuyện này.


Hi Mễ Á nhún vai, cảm thán: "Huynh đệ Fred đúng là ghê gớm, cả hai đều là dũng sĩ đồ đằng, nghe nói Fred đã trở thành dũng sĩ đồ đằng nhị tinh."


Mil cúi đầu, trong lòng dâng lên hối ý, tuy rằng tộc trưởng cùng hiến tế đại nhân không cho phép mọi người nói về Fred, nhưng ngấm ngầm, mọi người vẫn rất thích thảo luận, Mil đã nghe không ít người nói về Fred.


Không ít người đều tỏ vẻ tiếc nuối về chuyện của nàng cùng Fred, cho rằng nàng từ bỏ Fred thật sự quá không nên, trên thực tế, Mil đã hối hận.


Hiện tại trong bộ lạc chỉ còn hai dũng sĩ đồ đằng là tộc trưởng cùng một tộc lão, mà huynh đệ Fred thì đều đã trở thành dũng sĩ đồ đằng, thực lực của Fred cao hơn các dũng sĩ trong bộ lạc quá nhiều.


Jesse mở cửa, đi đến, Hi Mễ Á nhìn thấy Jesse tiến vào, thè lưỡi, ngượng ngùng nói: "Ta đi trước."
Jesse sắc mặt không vui nhìn Hi Mễ Á rời đi, chuyển ánh mắt tới trên người Mil, "Hi Mễ Á tới làm cái gì?"
"Tới nói chuyện phiếm." Mil đáp.
"Nàng nói với ngươi về Fred đi." Jesse trào phúng nói.


Hi Mễ Á lúc trước cũng nhiễm bệnh hủi, sau đó nhờ phương thuốc của Fred, khôi phục lại.
Bởi vì hiến tế từng nói muốn thiêu hết người bị bệnh, Hi Mễ Á đối với hiến tế lòng mang khúc mắc, mà Fred cung cấp phương thuốc liền trở thành cứu tinh, nàng thường xuyên ngầm truyền Fred rất ghê gớm.


Mil gật đầu: "Nói."
"Ngươi có phải hối hận không! Biết Fred hiện tại đi theo một hiến tế ɖâʍ đãng của bộ lạc khác, ngươi hối hận đi?" Jesse trào phúng hỏi.
Mil không kiên nhẫn nhìn Jesse một cái, không nói gì, tranh chấp như vậy đã phát sinh rất nhiều lần, Mil không khỏi cảm thấy thật đần độn vô vị.


...........
Đám người Trang Hạo đi vội trong gió tuyết, sau khi dùng hạt sen của Bán Nguyệt Liên, thực lực của bọn họ liền tiến bộ vượt bậc, cho dù đi trong trời đầy gió tuyết cũng không cảm thấy lạnh.
"Tiếng hô là từ nơi này truyền tới." Fred chỉ một phương.


"Đi thôi, quái vật này luôn gào bậy, khiến Thiếu Vinh ngủ cũng không yên." Trang Hạo nói.
Thời điểm đám người Trang Hạo đến, phát hiện người của bộ lạc Phi Hổ cũng có mặt.
Một đầu Kiếm Long không ngừng gào rú, bụng Kiếm Long động đậy không ngừng.


Jesse nhìn thấy đoàn người Fred tới, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Fred, đầu Kiếm Long này chúng ta nhìn trúng trước!" Jesse nhanh chóng đi tới, ngăn trước mặt Fred.
Fred sắc mặt đổi đổi, Trang Hạo không thèm để ý cười nói: "Nếu như các ngươi nhìn trúng, chúng ta đi là được."


Ánh mắt Jesse đảo qua trên người Trang Hạo, Jesse nguyên bản cảm thấy đoàn người này thực lực của Fred mạnh nhất, Fred sẽ là chủ sự, kết quả sau đó mới phát hiện, người gầy yếu gọi Trang Hạo này mới là chủ sự.
Trang Hạo vừa lên tiếng, đám người Fred cũng không có phản bác, thống khoái rời đi.


Jesse nhìn đoàn người Trang Hạo rời đi dứt khoát, trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm xấu.
Tân Nhai đảo mắt qua, nhìn Jesse một cái, hỏi: "Bọn họ đi rồi?"
Jesse gật đầu: "Đúng vậy! Bọn họ rời đi rất dứt khoát, không biết có phải là có bẫy rập gì không."


"Fred vẫn có chút nghĩa khí, nhanh thu phục đầu Kiếm Long này đi, kéo dài chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện."
......
Tân Đa Lôi đi theo phía sau Trang Hạo, rầu rĩ không vui nói: "Chúng ta cứ như vậy rời đi sao?"
"Tới trước được trước, chúng ta ra tay chậm, không cần phải đoạt với bọn họ." Trang Hạo an ủi.


"Máu của Kiếm Long chính là báu vật vô giá a, vận khí của đám người kia thật tốt, cư nhiên tìm được một đầu Kiếm Long mang thai bị thương."
Trang Hạo cười lạnh một tiếng: "Vận khí của bọn họ cũng không có tốt đi đâu."


Tân Đa Lôi khó hiểu nhìn Trang Hạo: "Vì sao? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy bọn họ không bắt được Kiếm Long?"
"Đương nhiên không phải, bọn họ nhiều người như vậy, nếu ngay cả một đầu Kiếm Long mang thai bị thương cũng không bắt được, vậy cũng quá vô dụng!" Trang Hạo nhún vai nói.
"Vậy vì sao ngươi lại nói thế?"


Trang Hạo cười cười: "Đầu Kiếm Long kia mang thai, nếu thân mật của nó biết bạn lữ đang bị người vây công, vậy sẽ tức giận."
Tân Đa Lôi lắc đầu: "A Hạo, ngươi không biết sao? Kiếm Long đều hành động một mình."
Trang Hạo cười cười: "Thì ra là thế, bất quá, hai con này có thể là quái thai."


Tân Đa Lôi trừng lớn mắt: "Ngươi nói thật?"
Một tiếng rống táo bạo truyền tới, tiếng rống đinh tai nhức óc thẩm thấu tức giận nồng đậm.
Tân Đa Lôi kinh ngạc nhìn Trang Hạo: "Đầu Kiếm Long kia thật sự có bạn lữ a!"


Trang Hạo nhìn Tân Đa Lôi nói: "Chúng ta tốt nhất trốn trước đi." Kiếm Long mang thai bị thương có lẽ không đáng sợ, nhưng Kiếm Long hoàn toàn không hao tổn gì chính là đại sát khí!


Người của bộ lạc Phi Hổ nguyên bản sắp đắc thủ, kết quả một đầu Kiếm Long không hao tổn gì nhảy ra, người của bộ lạc bị dọa chạy trối chết.
"Mau bỏ đi!" Tân Lực không cam lòng hạ mệnh lệnh.
Một đầu Kiếm Long to như núi đuổi theo đám người Jesse, Tân Nhai.


Tân Đa Lôi nhìn đám người hốt hoảng tránh đi, lòng đầy vui sướng khi người gặp họa, "Đám người kia thật xui xẻo!"
Tân Lực nhìn thấy đám người Fred, nhanh chóng chạy lại, Trang Hạo híp mắt: "Hắn tới đây, phỏng chừng là muốn họa thủy đông dẫn*."


"*Họa thủy đông dẫn: còn gọi là Di họa Giang Đông/ Giá họa Giang Đông"


"Giang Đông chỉ sở quốc cổ đại. Tề dẫn binh tiến công Sở quốc. Sở vương phái người hỏi Tề vì sao tiến công? Quản Trọng nói rằng Sở có hai đại tội danh là: 1 không hề đúng hạn tiến cống, 2 là Chu Chiêu vương nam tuần chết ở Hán Thủy không thể trở về."


"Sứ giả nước Sở cho rằng Chu Chiêu vương chết cũng đâu liên quan đến Sở."
"Vì thế, "Di họa Giang Đông" ý chỉ giá họa người khác, từ người khác gánh tội thay."
"Fred, mau giúp chúng ta ngăn nó lại!" Tân Lực la lớn.


"Tộc trưởng, Kiếm Long là các ngươi phát hiện ra trước, chúng ta không đoạt với các ngươi, chạy mau, chạy mau!" Tân Đa Lôi nói.
Tân Đa Lôi vừa nói xong, chính mình dẫn đầu bỏ chạy.


Tân Lực không nghĩ tới Tân Đa Lôi lại chống đối hắn, lập tức giận dữ, nhưng nghĩ tới còn phải mượn sức hai huynh đệ này chạy thoát thân, Tân Lực đành phải đè xuống lửa giận.


Tân Lực giương giọng: "Fred, máu của Kiếm Long chính là thứ tốt, cùng lắm thì ngươi giúp chúng ta đối phó với đầu Kiếm Long này, toàn bộ của nó thuộc về các ngươi."
Tân Đa Lôi nhìn về phía Trang Hạo: "A Hạo, ngươi thấy thế nào?"
Trang Hạo gật đầu: "Có thể."


Đám người Trang Hạo xoay ngược, giết về phía Kiếm Long.
Dịch Phàm một kiếm đâm thủng mắt Kiếm Long, hốc mắt Kiếm Long lập tức chảy ra không ít máu đen, trên kiếm của Dịch Phàm bôi độc, nọc độc từ hốc mắt bắt đầu lan ra toàn thân Kiếm Long.


Fred nhảy lên trên đỉnh đầu Kiếm Long, một quyền đánh xuống, đem đầu Kiếm Long đánh thủng một cái hố sâu.
Trang Hạo ném một bao mê dược vào trong miệng Kiếm Long, Kiếm Long nháy mắt bước chân lảo đảo, ngã rầm xuống.


Tân Lực nhìn thấy ấn ký ba ngôi sao trên người Fred, mắt hung hăng co rụt lại, Tân Lực cũng chỉ là dũng sĩ đồ đằng nhị tinh, nhìn thấy Fred đã tới tam tinh, lòng đố kị cuồn cuộn.
Đám người Trang Hạo sôi nổi ra tay, tốn không ít sức lực, rốt cuộc chế phục được Kiếm Long.


Tân Lực nguyên bản chỉ là tìm đám người Fred hỗ trợ, thời điểm đối chiến chân chính, người bộ lạc Phi Hổ hoàn toàn trở thành phông nền.
......


Tân Lực từ trong miệng Tân Nhai đã biết chuyện Trang Hạo dụ dỗ học đồ hiến tế, tuy rằng rất khinh thường hành vi của Trang Hạo, nhưng Tân Lực vẫn kiêng kị thực của đám người này.
Giải quyết xong Kiếm Long, Tân Đa Lôi rất tự nhiên đi thu thập chiến lợi phẩm.


Tân Lực nhìn động tác của Tân Đa Lôi, trong lòng không được tự nhiên lắm, nhưng nghĩ tới lời hắn đã nói, cuối cùng không làm thêm gì.
Tân Lực đi về phía Fred: "Fred, ngươi không giới thiệu hai vị này cho ta một chút sao?" Tân Lực nhìn Trang Hạo cùng Dịch Phàm.


"Không cần, vô danh tiểu tốt, không đáng tộc trưởng nhớ thương." Trang Hạo nói.
Tân Lực nhìn Trang Hạo: "Thực lực của hai vị rất mạnh, nếu bộ lạc Phi Hổ chúng ta có được cường giả như hai vị thì tốt rồi."


Trang Hạo cười cười, không có đáp lời, Fred còn không phải là người của bộ lạc Phi Hổ, bị lão già này bức đến phải ra ngoài sao.
"Tân Đa Lôi, động tác nhanh lên." Trang Hạo thúc giục.
Tân Đa Lôi nhìn Trang Hạo một cái: "Ta biết rồi."


"Vị tiểu hữu này, ta thấy mê dược ngươi dùng rất tốt, không biết có thể nhượng lại phối phương không?" Tân Lực hỏi.
Dịch Phàm nhìn Tân Lực một cái, thầm nghĩ: Lão già này nghĩ cũng đẹp thật, dứt khoát muốn phối phương.


Lúc trước Fred đưa phối phương chữa bệnh hủi cho bộ lạc Phi Hổ, nhưng hiến tế đáng chết kia hình như ôm hết công tích lên người hắn.
"Không có phối phương, mê dược này ta lấy từ bộ lạc cũ, dùng một bao thiếu một bao." Dịch Phàm nhàn nhạt nói.


Tân Lực tràn đầy tiếc nuối cười cười: "Thì ra là thế, ngươi có thể cho ta một bao không, để ta lấy về cho hiến tế xem thử xem, nói không chừng có thể suy đoán ra phối phương, như vậy sau này mọi người đều có lợi"


"Chúng ta có y sư, y sư còn không nhìn ra, liền không cần phải phiền toái tới hiến tế của bộ lạc các ngươi." Dịch Phàm dứt khoát từ chối.
Dịch Phàm vừa nói xong, một chúng dũng sĩ của bộ lạc Phi Hổ sắc mặt đều có chút cổ quái.


Địa vị của hiến tế trong bộ lạc Phi Hổ vô cùng cao thượng, lời Dịch Phàm nói hiển nhiên là cảm thấy hiến tế của bộ lạc không bằng một học đồ hiến tế, mấy dũng sĩ sắc mặt đều đỏ lên, Jesse nhịn không được nói: "Hiến tế của bộ lạc chúng ta rất lợi hại, y sư kia của các ngươi chỉ là một học đồ hiến tế chưa xuất sư mà thôi."


Dịch Phàm nhìn Jesse một cái, sắc mặt bình tĩnh nhẹ nhàng bâng quơ chỉ về phía Lôi Mông: "Chân hắn khỏi rồi, là học đồ hiến tế của chúng ta trị khỏi, hiến tế của các ngươi làm được sao?"
Jesse phảng phất bị người hung hăng đánh mấy cái bạt tai, "Đây chỉ là ngoại lệ."


Tân Đa Lôi không cho là đúng nói: "Không phải ngoại lệ, ca ca ta cũng được học đồ hiến tế chữa khỏi, y sư đại nhân rất lợi hại."


Tân Đa Lôi vừa nói xong, mấy dũng sĩ trong bộ lạc tức khắc xì xào bàn tán, mặt Tân Lực đỏ lên, năm đó, hắn là được hiến tế nâng đỡ thượng vị, có thể nói bọn họ là người trên một chiếc thuyền, uy tín của hiến tế dao động đối với hắn mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì.


Tân Lực miễn cưỡng cười cười: "Chúng ta đi trước."


Tân Đa Lôi nhìn Tân Lực rời đi, hừ một tiếng: "Người của bộ lạc khẳng định là đi đối phó với đầu Kiếm Long mang thai kia, nói cái gì mà chúng ta hỗ trợ đầu Kiếm Long này liền thuộc về chúng ta, kết quả bọn họ đều không có làm cái gì, một đám bắt nạt kẻ yếu, chỉ biết chiếm tiện nghi!"


Trang Hạo không thèm để ý cười cười: "Được rồi, thu thập một chút, chúng ta nhanh đi thôi, thời tiết càng ngày càng lạnh, qua mấy ngày nữa chúng ta đại khái không ra ngoài nổi."
Tân Đa Lôi gật đầu: "Cũng đúng, chúng ta đi thôi."