Kỳ Thiếu Vinh từ biệt Trang Hạo, Trang Khiêm, trở về biệt viện.
Vào đêm, một đạo hắc ảnh tiến vào biệt viện Kỳ Thiếu Vinh.
"Ngươi đã đến rồi?" Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt nói.
"Thiếu gia biết ta muốn tới?" Dịch Phàm hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh xoay xoay chén rượu trong tay: "Tính thời gian ra, ngươi cũng nên tới rồi, ngồi đi."
Dịch Phàm ngồi xuống đối diện Kỳ Thiếu Vinh.
"Ta nghe nói ngươi cùng Mộ Tuyết Lam rất nhanh sẽ ly hôn?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm hỏi.
Dịch Phàm cau mày, tràn đầy kháng cự: "Nữ nhân kia quá phiền toái, năm đó nàng gả cho ta cũng chỉ là do giận dỗi nhị hoàng tử, hy vọng nhị hoàng tử ra mặt ngăn cản, nhưng nhị hoàng tử từ đầu tới cuối cũng chưa lộ diện, bức tới bất đắc dĩ, nàng đành phải gả cho ta."
"Nhị hoàng tử đúng là đủ bạc tình." Kỳ Thiếu Vinh lắc lắc đầu cảm thán. "Chỉ là, ta không rõ, nếu ngươi không thích nữ nhân kia, vì sao lại muốn cưới nàng?"
"Nhị hoàng tử nói ta cưới." Dịch Phàm cười cười.
Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được mở to mắt: "Nhị hoàng tử?"
"Đúng vậy, nhị hoàng tử muốn ta cưới nàng, hơn nữa, không thể đụng vào nàng."
Kỳ Thiếu Vinh: "...... Nhị hoàng tử đúng là tên cặn bã."
Dịch Phàm nhún nhún vai: "Có khả năng đi, ta đánh giá, hẳn là trong khoảng thời gian này, nàng sẽ li hôn với ta."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"Đúng rồi, ta nghe nói, Trang Hạo từ hôn, thiếu gia, ngươi không sao chứ?" Dịch Phàm hỏi.
"Có việc? Ta có thể có chuyện gì? Chỉ là một tên tiểu bạch kiểm từ hôn mà thôi." Kỳ Thiếu Vinh thản nhiên nói.
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, kỳ thật điều kiện Trang Hạo không tồi, lớn lên tốt, thực lực cũng cách đám người còn lại trong Hoàng Đô Thất Tú một mảng lớn."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Điều kiện của Trang Hạo đúng là không tồi, nói không chừng, muội muội tiện nghi "(có thì tốt mà không có cũng chẳng sao)" kia của ngươi cũng sẽ theo đuổi hắn."
"Tiểu tiện nhân Dịch Sơ Tuyết này theo đuổi Trang Hạo nhiều năm, vì Trang Hạo mà da mặt cũng bỏ, bất quá, ta thấy cho dù Trang Hạo cả đời không cưới ai cũng sẽ không cưới nàng." Dịch Phàm lạnh lùng nói.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"Ngươi ở Dịch gia thế nào?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Ta dọn ra ngoài, thiếu gia, ngươi cho rằng vì sao ta lại muốn cưới Mộ Tuyết Lam, còn không phải bởi vì cưới nữ nhân này, ta mới có thể dọn ra khỏi Dịch gia." Dịch Phàm là một trong những lão bản của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, nếu năm đó hắn thật sự không muốn cưới Mộ Tuyết Lam, hoàn toàn có thể động chút tay chân.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
............
"Trang Hạo thiếu gia, đã trễ thế này, sao ngươi còn tới đây?" Kỳ Hằng cất cao thanh âm, truyền vào trong tai Kỳ Thiếu Vinh.
"Thiếu gia, ta phải đi." Dịch Phàm nói.
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Đi cẩn thận."
Trang Hạo đi đến, nhìn lướt qua cái bàn bên trong đình hóng gió: "Ngài có khách tới thăm?"
"Không có."
"Chỉ là có hai ly rượu......"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Vậy sao, thời điểm ta uống rượu một mình thích dùng hai ly rượu."
"Yêu thích của ngài cũng thật đặc biệt." Trang Hạo nói.
"Thường thôi."
"Tà Y tiền bối, không biết vì cái gì, ta vừa nhìn thấy ngài liền cảm thấy rất có duyên phận, không biết, tiền bối có phải cũng có loại cảm giác này hay không?" Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Không có, hơn nữa, cách nói của Trang đại thiếu ngươi thật cổ quái! Trên thực tế, ngươi cũng không coi là chân chính gặp qua ta, sao ngươi có thể cảm thấy giữa chúng ta có duyên phận?"
Trang Hạo nghiêng đầu: "Tà Y tiền bối, ngài có nguyện ý để ta thấy Lư Sơn chân diện mục* không?"
*Lư Sơn chân diện mục: bộ mặt thật của Lư Sơn, còn được gọi là Lư Sơn diện mục
"Không muốn." Kỳ Thiếu Vinh không cần nghĩ ngợi nói ra.
Tuy rằng Kỳ Thiếu Vinh mang thái độ cách người ngàn dặm, Trang Hạo lại giống như một chút cũng không chịu ảnh hưởng.
"Tà Y tiền bối, hẳn là còn rất tuổi trẻ đi, có khả năng hơn kém ta không nhiều lắm." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, trên thực tế, Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, Trang Hạo sinh sớm hơn Kỳ Thiếu Vinh một canh giờ, từ điểm này mà nói, hai người vẫn rất có duyên phận.
"Không có, ta đã một đống tuổi"
"Phải vậy không? Tay ngài rất nộn." Trang Hạo duỗi tay bắt lấy tay Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh đột nhiên lùi tay về, làm xong mới phát hiện mình đã phản ứng quá kích, "Ta là làm chỉnh dung, nếu tay của ta lại giống như vỏ cây khô, phỏng chừng cũng không còn ai tới tìm ta, ta dù sao cũng phải làm gương tốt!"
Trang Hạo cười cười, không cho là đúng.
"Không biết vì cái gì, ta luôn cảm thấy Tà Y tiền bối ngài tựa hồ có địch ý với ta." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, nắm cằm Trang Hạo: "Trang đại thiếu, ngươi quá lo lắng, ngươi cũng biết, ta thích nhất là mỹ nhân, ngươi lớn lên soái như vậy, đúng là tuyệt sắc giai nhân."
"Đa tạ khích lệ."
"Không cần khách khí."
"Muốn làm cong khóe mắt một chút không? Xem trên phần chúng ta đã quen trước, ta giảm giá còn chín phần cho ngươi." Kỳ Thiếu Vinh nói.
"Không cần, cảm ơn, ta rất vừa lòng với diện mạo của mình bây giờ."
Kỳ Thiếu Vinh buông ra tay, hứng thú thiếu thiếu: "Không thú vị."
Trang Hạo: "Tà Y đại nhân cảm thấy ta làm cong khóe mắt một chút sẽ càng soái sao?"
"A, phỏng chừng sẽ không." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Trang Hạo cau mày: "Vậy sao ngài còn muốn ta làm?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún nhún vai: "Ngươi muốn làm ta mới kiếm được đồng vàng a!"
Trang Hạo: "......"