Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong biệt viện Lê Quốc.
"Ai vậy? Tới ngay đây." Mộ Đình Hiên mở cửa ra liền nhìn thấy thần sắc âm trầm của Mộ Hòe.
"Là ngươi?" Mộ Hòe nhìn thấy Mộ Đình Hiên, không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn đến Mộ Đình Hiên, Mộ Hòe đã có loại cảm giác giống như đã từng quen biết, giờ phút này đột nhiên gặp lại, tâm tình Mộ Hòe không khỏi có chút khác thường.
Mộ Đình Hiên hơi nhíu mày nhìn Mộ Hòe, "Mộ thiếu gia, ngươi có chuyện gì sao?"
Mộ Hòe đẩy Mộ Đình Hiên ra, chạy vọt vào trong cửa: "Kỳ Thiếu Vinh, ngươi đi ra cho ta, Kỳ Thiếu Vinh......"
Mộ Đình Hiên duỗi tay ngăn trước mặt Mộ Hòe, "Thiếu gia đã ra ngoài, ngươi có chuyện gì cứ nói với ta là được."
Mộ Hòe có chút hoài nghi nhìn Mộ Đình Hiên: "Ngươi?"
Mộ Đình Hiên gật đầu: "Đúng vậy."
"Ta muốn tìm Kỳ Thiếu Vinh nói chuyện, Mộ gia ta cùng hắn xưa vô oán, nay vô thù, hắn hà tất phải nhằm vào Mộ gia ta như thế." Mộ Hòe nổi giận đùng đùng nói.
"Việc này ngươi không cần tìm thiếu gia, người Mộ gia đắc tội không phải thiếu gia, mà là ta." Mộ Đình Hiên nhàn nhạt lên tiếng.
Mộ Hòe nhìn chằm chằm Mộ Đình Hiên: "Ngươi? Vì sao?"
"Không có vì sao, việc đã đến nước này, Mộ thiếu gia có truy nguyên nữa cũng dư thừa."
"Tên hỗn đản ngươi!" Mộ Hòe thẹn quá thành giận, vung kiếm về phía Mộ Đình Hiên.
Mộ Đình Hiên lắc mình trốn đi, đồng thời từ cũng lấy một thanh kiếm sắc bén ra khỏi nhẫn không gian, đón nhận công kích của Mộ Hòe.
Mộ Hòe ma võ song tu, Mộ Đình Hiên cũng như vậy.
Tu vi hai người đều ở cấp bảy, đều dùng pháp thức đấu khí gia truyền của Mộ gia, huyền mộc đấu khí Liêu, trong nhất thời, hai người đánh đến khó phân thắng bại.
Đấu khí lục sắc va chạm vào nhau, trong nháy mắt, hai người đã so đến mấy chục chiêu.
"Ngươi là ai? Cư nhiên dám học trộm công pháp đấu khí của Mộ gia ta!" Mộ Hòe vừa kinh vừa giận mắng.
Mộ Đình Hiên lạnh lùng nhìn Mộ Hòe: "Tùy ngươi nghĩ như thế thì chính là như vậy."
Đấu khí lục sắc bay múa, hai người Mộ Đình Hiên cùng Mộ Hòe so chiêu đến tận hai canh giờ, đánh đến kiệt sức cũng không phân ra được thắng bại.
Mộ Hòe nhìn Mộ Đình Hiên, trong mắt ẩn chứa nồng đậm hoài nghi, công pháp huyền mộc đấu khí của Mộ gia không phải ai cũng có thể học được, loại pháp thức đấu khí này thuộc về huyết kế đấu khí, do gia tổ Mộ gia sáng tạo, chỉ có huyết mạch của Mộ gia mới có thể phát huy uy lực pháp thức này tới hiệu quả tốt nhất.
Mộ Hòe nắm chặt kiếm trong tay, linh khí quanh thân dần cô đọng lại.
Mộ Đình Hiên nhìn trạng thái của Mộ Hòe, khẽ nheo mắt lại, thầm nghĩ: Mộ Hòe đây là muốn phát đại chiêu sao.
Từng đạo linh quang ngưng kết thành kiếm, như pháo hoa phun trào nổ ra, bay về phía Mộ Đình Hiên, đúng là "Kiếm kỹ —— Lồng giam vạn kiếm".
Mộ Đình Hiên sớm đã có chuẩn bị, vung mạnh kiếm lên, một thanh cự kiếm từ trên trời rơi xuống, sôi nổi tách kiếm khí bao quanh Mộ Đình Hiên thành hai đoạn, bay qua tới đấu khí pháp kiếm sôi nổi bị tiệt thành hai đoạn, "Kiếm kỹ —— Lồng giam vạn kiếm" của
Mộ gia đối mặt với "Kiếm kỹ —— Bẻ gãy nghiền nát" của Mộ Đình Hiên, thế lực ngang nhau.
"Sao ngươi lại biết kiếm kỹ của Mộ gia ta?" Mộ Hòe kinh thanh hỏi.
Mộ Đình Hiên biết pháp thức đấu khí của Mộ gia khiến cho Mộ Hòe vô cùng kinh ngạc, bây giờ Mộ Đình Hiên còn biết cả kiếm kỹ của Mộ gia, Mộ Hòe đã không dám tin tưởng những gì mình chứng kiến.
Công pháp đấu khí của Mộ gia cho dù là đệ tử chi thứ hay dòng chính Mộ gia đều có thể học, nhưng kiếm kỹ chỉ có một số đệ tử dòng chính là hiểu được, thập phần khó luyện, trong đồng lứa Mộ gia, chỉ có một mình Mộ Hòe là biết kiếm kỹ, Mộ Hòe không nghĩ tới hắn đi tìm Kỳ Thiếu Vinh muốn nói pháp lại gặp được một người không kém hơn mình chút nào, người này còn dùng chung công pháp cùng kiếm kỹ với hắn.
"Ngươi đi đi, nếu còn tiếp tục làm loạn như vậy, Trang Hạo sẽ trở về, thực lực Trang Hạo mạnh hơn ta rất nhiều, ngươi đánh không thắng ta, chắc chắn sẽ bị hắn đánh!" Mộ Đình Hiên nói.
"Trang Hạo là thứ gì chứ, ta không thèm sợ hắn, có giỏi ngươi gọi hắn ra!"
Trang Hạo ôm hai tay, chậm bước đi tới: "Ta tới."
Mộ Đình Hiên nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, sao ngươi lại ra đây?"
Trang Hạo thở dài nhìn Mộ Hòe một cái: "Hắn quá ồn!"
"Ta đuổi hắn đi, hắn không đi!" Mộ Đình Hiên rầu rĩ than thở.
Mặt Mộ Hòe đỏ lên, căm tức nhìn Trang Hạo: "Ngươi là ai?"
Trang Hạo không để ý tới Mộ Hòe, nhìn về phía Mộ Đình Hiên: "Không giải quyết được sao?"
Mộ Đình Hiên nắm chặt nắm tay: "Ta vẫn kém hơn hắn một chút."
"Không cần nản lòng, ngươi trẻ hơn hắn, sau này hắn chắc chắn không phải là đối thủ của ngươi! Hiện tại muốn ta thay ngươi đá hắn ra ngoài không?"
Mộ Đình Hiên gật đầu, "Làm phiền!"
Mặt Mộ Hòe đỏ lên, tức giận nhìn Trang Hạo, Mộ Hòe xuất đạo nhiều năm, đây là lần đầu tiên hắn bị coi khinh như vậy, còn là từ một người nhìn qua không lớn hơn hắn chút nào.
Trang Hạo xoay người nhìn Mộ Hòe: "Vị huynh đài này, mời."
Mộ Hòe nhìn chằm chằm Trang Hạo: "Nghe đại danh Trang thiếu gia lâu nghe, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy người thật, mong Trang thiếu gia chỉ giáo."
Trang Hạo rất nổi tiếng ở Nguyên Quốc, nhưng ở Lê Quốc thì khác, Lê Quốc cũng có không ít thiên tài, đương nhiên sẽ không trường ý chí người khác, diệt uy phong chính mình đi hâm mộ một thiên tài ở quốc gia khác. Bất quá, Mộ Hòe thân là đại thiếu gia Mộ gia, tin tức khá linh thông, ít nhiều có chút hiểu biết về nhân tài ở các quốc gia khác.
Ban đầu nghe thấy thanh danh Trang Hạo, Mộ Hòe cũng không có quá nhiều ấn tượng, nhưng hiện tại Mộ Hòe rất nhanh đã phản ứng lại.
Toàn bộ tinh thần Mộ Hòe đề phòng nhìn Trang Hạo.
Trang Hạo nâng tay, màu sắc năm loại nguyên tố ma pháp kim mộc thủy hỏa thổ ngưng tụ trên tay Trang Hạo thành một quả cầu, tay Trang Hạo vung lên, quả cầu ma pháp ngũ sắc đánh về phía Mộ Hòe, thời điểm chạm tới người Mộ Hòe liền nổ bung ra.
Mộ Hòe bị đòn công kích im lặng này đánh cho bay ra ngoài, nếu không phải Trang Hạo đã thủ hạ lưu tình, nói không chừng Mộ Hòe đã bị Trang Hạo đánh chết.
Mộ Đình Hiên ngạc nhiên nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, thủ đoạn của ngươi làm như thế nào vậy?"
Trang Hạo cười cười đáp: "Thiếu Vinh dạy cho ta, sắp xếp năm loại nguyên tố ma pháp tương khắc thành hàng, sau đó dùng lực phong lôi bạo phá."
Mộ Đình Hiên: "......" Uy lực bạo phá của hai loại nguyên tố ma pháp tương khắc đã đủ kinh người, uy lực của năm loại nguyên tố ma pháp tương khắc đồng thời nổ mạnh, nghe đúng là rợn cả người.
Mộ Hòe ngã trên mặt đất, một lúc lâu sau mới bò dậy.
Mộ Đình Hiên nhìn Mộ Hòe: "Mộ thiếu gia, mời trở về."
"Ngươi đến tột cùng là ai, có quan hệ gì với Mộ gia ta......"
"Ta không có quan hệ gì với Mộ gia."
"Không có khả năng, nếu ngươi không có quan hệ gì với Mộ gia ta thì không thể nào biết được pháp quyết đấu khí của Mộ gia!"
"Mộ thiếu, ngươi đúng là phiền toái! Nói cho ngươi cũng không sao, thời điểm ta sinh ra, từng có người đoán rằng cuộc đời ta khắc phụ, khắc huynh, khắc gia tộc...... Ta nghĩ có lẽ cuộc đời ta chính là vì số mệnh này mà sinh ra, vì số mệnh này, ta không ít lần tìm được đường sống trong chỗ chết, vậy nên ta nghĩ, nếu ta không hoàn thành số mệnh này, có phải là quá thẹn với những khổ sở ta đã chịu hay không?" Mộ Đình Hiên nhàn nhạt nói.
"Ngươi có ý gì?" Mộ Hòe nhìn chằm chằm Mộ Đình Hiên.
Mộ Đình Hiên cười nhạo một tiếng: "Mọi người đều nói Mộ Hòe thiếu gia thông minh tuyệt đỉnh, ta nghĩ ngươi hẳn là hiểu rõ trong lòng mới đúng, sao có thể hồ đồ như vậy? Hay là ngươi đang giả bộ hồ đồ?"
...........
"Đình Hiên, ai tới vậy? Ồn muốn chết!" Kỳ Thiếu Vinh duỗi eo lười một cái, mặc trường bào đi ra.
Trường bào trên người Kỳ Thiếu Vinh lỏng lẻo, tóc dài rối tung xõa trên vai, cả người bị bao phủ bởi một lớp không khí lười biếng.
"Một người không liên quan." Mộ Đình Hiên đáp.
Kỳ Thiếu Vinh đi tới trước mặt Mộ Hòe, vươn tay nâng cằm Mộ Hòe lên: "Thiếu gia Thiên hồ Mộ gia a! Nghe nói ngươi nằm trong mười đại tuấn nam của Lê Quốc, lớn lên cũng chỉ như vậy."
Trang Hạo tiến lên: "Thiếu Vinh, có phải ta soái hơn hắn rất nhiều không?"
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái: "Đúng vậy! Ngươi lớn lên soái hơn hắn, bất quá, ngươi soái hơn tiểu tử này thì có gì đắc ý? Tiểu tử này căn bản đã chẳng ra gì!"
Trang Hạo: "......"
Mộ Hòe run rẩy khóe miệng một chút: "Kỳ thiếu, nghe nói ngươi yêu cầu Thương Minh chèn ép Mộ gia chúng ta?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng là có chuyện như vậy!"
"Vì sao?"
"Muốn làm thì làm, nào có nhiều vì sao như vậy? Mộ thiếu gia, ta thấy ngươi bị thương không nhẹ, vẫn bớt tranh cãi thì tốt hơn, trở về đi, con người của ta nói là làm, nếu ta đã yêu cầu Thương Minh đối phó Mộ gia, ta sẽ không sửa miệng."
Mộ Hòe nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi...... Mộ gia ta không có đắc tội ngươi a!"
"Mộ thiếu gia, trong thân thể ngươi có hai viên mộc linh chi tâm, cảm giác thế nào? Mọi việc tốt quá hoá hỏng, người trồng viên mộc linh chi tâm kia vào trong người của ngươi cũng không biết là quá yêu quý ngươi hay muốn hại ngươi đây. Hai viên mộc linh chi tâm trong thân thể ngươi bài xích lẫn nhau, ban đầu còn tốt, nhưng đợi đến khi tu vi cao hơn, nó sẽ bắt đầu ảnh hưởng tới ngươi tu luyện." Kỳ Thiếu Vinh lên tiếng, đánh gãy lời Mộ Hòe nói.
Mộ Hòe nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi có ý gì, cái gì gọi là người trồng viên mộc linh chi tâm vào trong người của ngươi......"
"Mộc thiếu gia, ngươi cho rằng đời trước ngươi đã cứu vớt mấy chục đại la kim tiên chứ? Nhân phẩm tốt nên mọc ra hai viên mộc linh chi tâm? Mọi chuyện đều có nguyên do của nó."
Mộ Hòe nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Vận khí của ta tốt......"
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Được rồi, được rồi, loại chuyện vận khí của ngươi tốt gì đó này đừng đem ra lừa dối ta, ta thấy ngươi là ngu ngốc không hiểu chuyện thì đúng hơn, trở về hỏi cha ngươi đi."
Mộ Hòe: "......"
............
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt nhìn bóng dáng Mộ Hòe: "Hình như tiểu tử này có chút ngu đần!"
"Có người bảo hộ hắn quá tốt, hắn đương nhiên liền không còn năng lực tự hỏi." Mộ Đình Hiên nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói cũng đúng, mấy tiểu tử uống mật ngâm đường lớn lên bình thường đều không có đầu óc mấy."
Trang Hạo: "......"
"Thiếu gia, ta ra ngoài một chuyến." Mộ Đình Hiên nói.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Mộ Đình Hiên: "Lúc này ra ngoài? Thiếu gia nhà ngươi vừa đắc tội người Mộ gia, hiện tại ngươi ra ngoài sợ là không quá an toàn."
"Có một người ta nhất định phải tìm hắn hỏi rõ ràng!"
"Nếu đã như vậy tìm Dịch Phàm bồi ngươi đi đi, đi sớm về sớm."
Mộ Đình Hiên gật đầu: "Được."
Trang Hạo nhìn bóng dáng Mộ Đình Hiên rời đi một hồi: "Lai lịch của người bên cạnh ngươi đều không tầm thường chút nào!"
"Đúng vậy! Có câu nói nói là vật họp theo loài, người phân theo đàn, lai lịch của ta không tầm thường, vậy nên lai lịch của người bên cạnh ta cũng đều không tầm thường." Kỳ Thiếu Vinh đáp.
Trang Hạo: "......"
"Ngươi rất lợi hại a! Mộ Hòe kia cũng không phải đối thủ của ngươi."
"Lúc trước Mộ Hòe cùng Mộ Đình Hiên đối địch đã tiêu hao quá nhiều sức lực, ta xem như nhặt một cái tiện nghi!"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là ngươi nhặt tiện nghi, ta đã nói mà, sao ngươi có thể lợi hại như vậy."
Trang Hạo: "......"