Đại sảnh dưới lầu Lạc Hoa Hiên, Trang Nhân Tuyền thấy Trang Hạo đi ra, tiến tới nói:
"Ngươi cuối cùng cũng ra rồi! Về nhà trước đi."
Trang Hạo gật đầu: "Được."
"Kỳ Thiếu Vinh nói sao?" Trang Nhân Tuyền hỏi.
Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không biết."
"Vừa rồi ngươi làm ta sợ muốn chết, A Hạo, ngươi cũng quá mạo hiểm, ngươi không nói tiếng nào đã tuyên bố đính hôn như vậy, nếu Kỳ Thiếu Vinh đương trường phản bác, vậy mặt mũi ngươi phải để nơi nào đây!" Trang Nhân Tuyền lắc đầu than thở.
Trang Hạo cúi mặt xuống: "Hắn không thể phản bác."
"Vì sao? Chẳng lẽ ở thời điểm ta không biết, đại ca cùng Kỳ Thiếu Vinh đã tu thành chính quả? Đại ca, khi nào thì hiệu suất của ngươi lại cao như vậy?" Trang Khiêm sùng bái nhìn Trang Hạo.
Trang Hạo liếc mắt nhìn Trang Khiêm một cái: "Là ta dùng khế ước cưỡng bách hắn, thực lực của ta mạnh hơn hắn, hắn chỉ có thể nghe theo ta."
Trang Khiêm trừng lớn mắt, run run tay chỉ Trang Hạo, "Đại ca, ngươi...... ngươi...... Chẳng lẽ không phải là Kỳ Thiếu Vinh tự nguyện sao?"
"Kỳ Thiếu Vinh sao có thể tự nguyện, thời điểm A Hạo tuyên bố đính hôn, mặt mũi Kỳ Thiếu Vinh thối muốn chết." Trang Nhân Tuyền tràn đầy bất đắc dĩ lắc đầu.
Trang Hạo ngửa đầu, hít sâu một hơi, trên mặt hiện lên vài phần thống khổ.
Trang Nhân Tuyền an ủi vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Được rồi, A Hạo, tuy rằng Kỳ Thiếu Vinh không phải là tự nguyện, nhưng việc đã đến nước này, quan hệ giữa các ngươi cuối cùng cũng tiến thêm một bước."
"Đúng vậy! Đại ca, như vậy cũng tốt, tình huống đặc thù phải dùng thủ đoạn đặc thù để giải quyết, bất quá, đại ca, cho dù Kỳ Thiếu Vinh không đương trường phủ nhận chuyện ngươi muốn đính hôn, nhưng lỡ đến ngày đính hôn, hắn không xuất hiện thì làm sao bây giờ?"
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Khiêm: "Ngươi có thể ít miệng quạ đen đi không?"
Trang Khiêm: "......"
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "A Hạo, kỳ thật hôn ước của ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh có khả năng là chưa bị hủy bỏ."
"Tam thúc, ngươi có ý gì?"
"Lúc trước, Dịch Sơ Tuyết vội vã đi từ hôn cho ngươi, nhưng hôn thư chân chính vẫn luôn được gia gia ngươi bảo quản, vậy nên hôn thư mà Thẩm Nguyên cùng Dịch Sơ Tuyết mang đi kia là giả." Trang Nhân Tuyền giải thích.
"Là như vậy sao!" Trang Hạo đen mặt lại.
"Đại ca, hôn thư vẫn còn, ngươi không cao hứng sao?" Trang Khiêm hỏi.
"Thiếu Vinh căn bản là nhìn ta không vừa mắt, hôn thư này có tồn tại hay không cũng như nhau, nếu ta nói cho Thiếu Vinh, hôn thư là giả, vậy hắn hơn phân nửa là sẽ không cao hứng, nghĩ rằng Trang gia chúng ta làm việc không đến nơi đến chốn, lung tung rối loạn." Trang Hạo lắc đầu nói.
......
Thiên Lan học viện.
"Hiệu trưởng, không nghĩ tới lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành lại là Kỳ Thiếu Vinh, bây giờ học viên trong học viện đều điên rồi."
"Đáng tiếc, Kỳ Thiếu Vinh sắp đính hôn cùng Trang Hạo, nếu không Kỳ Thiếu Vinh sẽ càng trở nên bỏng tay, ai kết thành bạn lữ cùng Kỳ Thiếu Vinh, vậy mỹ phẩm xa hoa kia không phải là muốn dùng bao nhiêu liền dùng bấy nhiêu sao."
"Đáng tiếc, bị tiểu tử Trang Hạo kia tiên hạ thủ vi cường! Tiểu tử này đúng là gian trá, làm việc không từ thủ đoạn, rất khó đối phó!" Hồ Phong nói.
Lý Hồng khó hiểu nhìn Hồ Phong: "Hiệu trưởng, sao ngày lại nói như vậy?"
"Thời điểm Trang Hạo tuyên bố đính hôn, biểu tình của đồ đệ ta hoàn toàn là ngoài ý muốn."
"Vậy nghĩ là Trang Hạo không hỏi ý kiến gì đã tự tuyên bố đính hôn?"
Hồ Phong gật đầu: "Phỏng chừng là trước đó ngay cả đồ đệ ta cũng không biết đâu, Trang Hạo vừa nói xong, người bên dưới đã bắt đầu ồn ào."
Lý Hồng khó hiểu nhìn Hồ Phong: "Nhưng lấy tính cách của Kỳ Thiếu Vinh, hắn có thể đương trường cự tuyệt a!"
"Ngươi đã quên rồi sao, giữa Thiếu Vinh cùng Trang Hạo có khế ước, tuy hôn khế bình đẳng hơn khế ước chủ tớ nhiều, nhưng người có tu vi cao hơn vẫn có quyền khống chế nhất định người có tu vi thấp hơn."
"Có phải Trang Hạo điên rồi không? Kỳ Thiếu Vinh cũng không phải người bình thường a!"
Hồ Phong nhún vai: "Hắn không điên, đồ đệ ta quá lợi hại! Nếu hắn không dùng chút thủ đoạn đặc thù, có lẽ cả đời này cũng không theo đuổi được đồ đệ ta."
Lý Hồng vuốt cằm: "Nếu lần này Kỳ Thiếu Vinh đính hôn cùng Trang Hạo, vậy người Kỳ gia hẳn là sẽ hối hận đến xanh ruột."
"Ta cũng vô cùng đồng tình cho người Kỳ gia a! Cho dù Kỳ Thiếu Vinh không đính hôn với Trang Hạo, chỉ riêng thân phận lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành của Kỳ Thiếu Vinh cũng đủ để người Kỳ gia hối hận." Hồ Phong nói.
......
Kỳ Thiếu Vinh xụ mặt, cùng Dịch Phàm đi dạo trong học viện.
"A Phàm, sao ta cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn ta không bình thường!" Kỳ Thiếu Vinh nói.
Dịch Phàm nghiêng đầu cười: "Không thích hợp, đương nhiên là không thích hợp. Thiếu gia, giá trị con người của ngươi tăng lên, mọi người đương nhiên là càng thêm sùng bái ngươi!"
"Ta thấy bọn họ là đang chê cười ta."
"Thiếu gia, ngươi quá lo lắng, ai dám chê cười ngươi chứ?"
Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt, "Có ai không chê cười ta sao?"
Từ tình hình hôm qua, hẳn là đã có rất nhiều người nhìn ra hắn không phải tự nguyện, bất quá, đại bộ phận người ở hiện trường đều giúp đỡ Trang Hạo làm loạn.
"Kỳ đồng học, hạnh ngộ!" Một học viên đi tới chào hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn người tới: "Ngươi...... là đội trưởng đội hộ vệ học viện."
"Đúng vậy! Đúng vậy! Khó khăn lắm Kỳ đồng học mới nhớ được ta."
"Kỳ đồng học, nếu lần sau còn có nhiệm vụ như vậy, ngươi nhất định là phải nhớ đội hộ vệ chúng ta a!" Đội trưởng đội hộ vệ nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Nhất định, nhất định."
"Kỳ đồng học, ngươi đang vội, ta đi trước."
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Đi cẩn thận."
"Kỳ đồng học, nghe nói ngươi sắp đính hôn cùng Trang Hạo, chúc ngươi cùng Trang đồng học bách niên hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm, bạch đầu giai lão......" Đội trưởng đội hộ vệ đầy mặt tươi cười quay người lại nói.
Kỳ Thiếu Vinh cau mày nhìn đội trưởng đội hộ vệ rời đi: "Tiểu tử này đi thì đi đi, còn nói nhiều như vậy làm gì không biết, Dịch Phàm, ngươi nói xem, có phải hắn đang chê cười ta không?"
"Làm sao có thể? Ngươi quá lo lắng, hắn nhiệt tình mà thôi." Dịch Phàm nói.
"Như vậy cười nhạo ta? Hắn quả thật là......" Kỳ Thiếu Vinh buồn bực gãi đầu.
Dịch Phàm cười cười: "Thiếu gia, thanh danh của ngươi trong đội hộ vệ không tồi, nếu ngươi muốn đào người trong đội hộ vệ, hẳn là cũng không khó lắm."
"Ta đào người trong đội hộ vệ làm gì? Nuôi mấy người các ngươi, áp lực của ta đã đủ lớn, huống chi, đội trưởng đội hộ vệ ngu xuẩn như vậy, người bên dưới cũng không thông minh đến đâu được."
Dịch Phàm: "......"
......
Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh đi dạo trên đường, một học viên cản hai người lại.
"Tiểu tử này ai vậy? Người Dịch gia sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái: "Không phải, là người bên mẫu thân ta, người của Lý gia."
"Vậy ta không quấy rầy, đi trước."
Dịch Phàm nhìn bóng dáng Kỳ Thiếu Vinh rời đi, trợn trắng mắt.
Dịch Phàm không có hảo cảm gì với người Dịch gia, cảm giác đối với người của Lý gia cũng chẳng ra gì. Dịch Tầm nói Lý An Nhã là bị hắn chọc tức chết, ngoại gia gia hắn không thích Dịch Tầm, cũng không quá thích đứa cháu ngoại này.
"Có việc gì sao?"
"Gia gia muốn mời ngươi về một chuyến." Lý Phong nói.
"Không có hứng thú." Dịch Phàm lạnh nhạt đáp.
Lý phong nhìn Dịch Phàm: "Dịch Phàm, ngươi cảm thấy là ngươi theo Kỳ Thiếu Vinh, sau này liền tiền đồ vô ưu sao?"
"Vì sao lại không? Kỳ Thiếu Vinh là lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, một thân y thuật được trời cao ưu ái, đi theo Kỳ Thiếu Vinh cũng vẫn tốt hơn đi theo Lý gia nhật mộ tây sơn nhiều đi, huống chi, năm đó nếu không phải nhờ Kỳ Thiếu Vinh, ta cũng sẽ không có ngày hôm nay."
"Lý Phong biểu ca, ta nghĩ ngươi hẳn là biết thái độ của ta về Dịch gia hay Lý gia đều không khác gì nhau, cách ta xa một chút, nếu không, nghĩ lại cho kỹ kết cục của Dịch Hỏa cùng Dịch Băng đi."
"Dịch Phàm, ngươi có ý gì, Dịch gia có lỗi với ngươi, Lý gia thì thiếu ngươi cái gì sao?"
"Lý gia có lỗi với ta hay không, trong lòng ta rõ ràng, con người ta bạc tình quả nghĩa, một chút oán hận ta cũng nhớ rõ chặt chẽ, biểu ca vẫn nên cách ta xa một chút thì hơn. Ta còn có việc, sau này không có việc gì đừng tới tìm ta, có việc cũng đừng tới tìm ta."
Lý Phong: "......"
......
Dịch Phàm đi vào phòng hiệu trưởng, Hồ Phong nhìn thấy Dịch Phàm, vui vẻ lên tiếng: "A Phàm, có việc gì sao?"
"Ta có một bằng hữu muốn vào thư viện của học viện."
"Khu đặc thù?" Hồ Phong hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy, sách trong khu bình thường không có tác dụng gì nhiều."
"Ngươi nói kiểu gì đấy? Khu bình thường cũng có rất nhiều thứ tốt?" Hồ Phong không vui cãi.
Hồ Phong nhìn Dịch Phàm: "Chính là ma pháp sư mộc hệ kia sao, cái người mà khiến ngươi lên đài quyết đấu đó?"
"Không tính là quyết đấu, chỉ là giải quyết một tên phiền phức mà thôi.".
Hồ Phong cười gượng hai tiếng: "Đồ đệ, quan hệ của ngươi cùng tên kia không cạn đi?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đương nhiên, ta đang theo đuổi hắn, nhưng còn chưa bắt về được."
Hồ Phong: "......"
"Đồ đệ, ngươi phải cố lên a! Ngươi xem Thiếu Vinh đã sắp đính hôn cùng Trang Hạo rồi, ngươi thì sao, người còn chưa theo đuổi được người ta! Tiểu tử Trang Hạo này a, tuy rằng thủ đoạn có chút ác liệt, nhưng mèo đen mèo trắng bắt được chuột mới là mèo tốt, mặc kệ thế nào, đính hôn trước, có địa vị bảo đảm không phải vẫn tốt hơn sao?"
Dịch Phàm nhìn Hồ Phong: "Hiệu trưởng, ngài biết?"
Hồ Phong nhún vai: "Không phải rất rõ ràng sao? Lúc ấy cái mặt Thiếu Vinh thối một cục, nếu Thiếu Vinh là cam tâm tình nguyện, sao có thể lộ ra biểu tình như vậy!"
"Nếu hiệu trưởng đã nhìn ra, hẳn là cũng có rất nhiều người nhìn ra được đi."
"A Phàm, người không thể nói như vậy được, không phải ai cũng có ánh mắt sắc bén như sư phụ ngươi."
Dịch Phàm cười cười: "Chuyện của hắn, hiệu trưởng đáp ứng rồi sao? Ta biết quy củ của sư phụ, cần bao nhiêu tiền, cứ ghi vào tên của ta là được......"
"Đồ đệ, ngươi thật quá khách khí! Không nghĩ tới ngươi cũng có lúc hào phóng như vậy! Hình như thời điểm ngươi đối mặt với Dịch gia cùng Lý gia rất keo kiệt a!" Hồ Phong nói.
Dịch Phàm nhìn Hồ Phong: "Vì sao ta phải hào phóng với người ta không thích?"
Hồ Phong: "......"
"Sư phụ, mọi chuyện cứ định như vậy đi, ta đi trước." Dịch Phàm đứng lên nói.
Hồ Phong: "...... Một tên hai tên tình tình đều thối nát như nhau!"