Edit: Tiểu Ngân Beta: Tiểu Tuyền Yến Kì Hiên không có cảm giác, nhưng La Thủ Huân được ăn thuốc quý của Võ Tinh cho, chỉ một lúc sau đã cảm thấy toàn thân nhẹ nhỏm hơn nhiều. Quả nhiên là thứ tốt, thỉnh cầu ban nãy của mình là hoàn toàn đúng rồi. Hôm nay thật sự là mạo hiểm, không ngờ ngoài ý muốn lại gặp được Hoàng quý Quận Chúa cứu giúp kịp thời. Chẳng qua Hoàng Qúy Quận Chúa cũng chỉ như là bạn tương giao thôi, lại có thể liều mình cứu Yến Kì Hiên. La Thủ Huân nhớ tới Phất Khê cũng luôn che chở Yến Kì Hiên, rồi hôm nay lại đến Ôn Uyển Quận Chúa cũng nguyện ý liều mình cứu giúp. Người này sao có thể nam nữ đều ăn sạch như vậy, lớn lên xinh đẹp chính là phúc thật.
Vừa nghĩ đến đây liền bịch một tiếng, ngã trên mặt đất ngất đi .
Ý thức của Ôn Uyển giống như đang ở dưới đáy biển dần dần nổi lên trên, bồng bềnh đung đưa giống như lục bình không có rễ vậy, một lúc lâu sau, tư tưởng mới từ từ ngưng tụ, khó khăn để mở mắt ra.
Nhìn xem chung quanh một lần, Ôn Uyển biết mình đã trở về đến khuê phòng rồi, lại hơi nghiêng đầu liền thấy Trịnh vương đang ngồi bên giường. Nhìn xem Trịnh Vương, Ôn Uyển nháy mắt vài cái, rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại. Thấy ánh mắt Trịnh Vương lo lắng liền bất an mà cúi thấp đầu xuống. Mình giống như đã gây trở ngại của cậu vậy, không giúp đỡ được gì lại còn báo hại cậu phải lo lắng .
“Nha đầu này, gặp chuyện nguy hiểm như vậy, con phải trốn đi thật xa mới đúng, làm sao lại hướng chỗ đó xông vào, thân thể con vốn đã không tốt rồi, vạn nhất lại bị tổn thương ở chỗ nào thì phải làm sao đây? Cậu cũng không hiểu được con ra sao, không giúp được gì khiến cho cậu chờ đợi lo lắng cả ngày. Hôm nay con thật đúng là có năng lực rồi, lá gan cũng lớn nữa. Có điều sao lại không có đầu óc đến thế, dù con muốn cứu người, sao không kêu đám thị vệ bọn họ đi giúp, con vội vàng làm cái gì?” Trịnh vương liền khiển trách Ôn Uyển một phen.
Ôn Uyển khiêm tốn tiếp nhận phê bình, lúc ấy thấy đao kia sẽ đâm trúng Yến Kì Hiên, nàng cũng không có suy nghĩ nhiều, liền lập tức quýnh lên chỉ nghĩ muốn xông lên thôi , giờ nếu mà lặp lại tình huống đó, nàng tuyệt đối sẽ không xông lên, mạng nhỏ của mình mới là quan trọng. Động tác của mấy thị vệ đó cũng nhanh, để cho bọn họ lên hẳn là được. Không đáng để nàng đi liều mạng .
Ôn Uyển lắc đầu một cái rồi nhớ tới thân thể mình, lại đụng nhẹ tay phải, liền bị đau đến ứa mồ hôi lạnh . Những người này thật là độc ác, thật đúng là có thể hạ thủ được. Đau, đau quá a.
“Cũng may thị vệ của con phản ứng mau, cho con ăn Giải Độc Hoàn, cũng kịp thời hút sạch máu độc rồi. Nếu không cho dù con có hai cái mạng cũng không đủ dùng đâu, lần này không có bị thương đến xương cốt, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một hai tháng là khỏe lại.” Nói xong, Hạ Ngữ liền bưng tới một chén thuốc lớn, nhìn chén thuốc đen sì kia, Ôn Uyển vô cùng hoài niệm thuốc bọc vỏ bọc đường ở hiện đại.
Ôn Uyển dùng tay trái ra dấu liền mấy cái, Hạ Ảnh ở bên cạnh nói “Quận Chúa nói. Vương gia khẳng định là còn có rất nhiều chuyện phải xử lý. ở nơi này của nàng đã không có chuyện gì rồi, ngài còn bận nhiều việc của ngài thì cứ đi đi!”
“Vậy thì tốt, cậu đi trước xử lý chút ít chuyện. Hết bận rồi sẽ tới thăm con.” Trịnh vương thấy Ôn Uyển tỉnh lại. Sắc mặt rất bình thường. Cộng thêm mới vừa rồi thái y nói, Ôn Uyển quả thật không còn nguy hiểm nào nữa, chẳng qua là trên tay bị cắt chút thịt , chịu khó điều dưỡng là tốt rồi , nhìn thấy Ôn Uyển không còn trở ngại nào nữa liền cất bước lớn rời đi.
Ôn Uyển nhìn bước chân vội vã của Trịnh vương. Trong lòng hiểu rõ. Xem ra là thật sự có việc gấp rồi, từ trước tới giờ nàng vẫn chưa thấy cậu vì chuyện gì mà phải vội vàng gấp rút như vậy, chẳng qua có thể trong thời điểm mấu chốt lại có nhiều chuyện lớn cần giải quyết như vậy mà cậu lại đến canh giữ bên cạnh mình, chờ mình tỉnh lại , trong lòng của Ôn Uyển liền hiện lên tình cảm ấm áp vô cùng.
Ôn Uyển hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đại sự này có thể có liên quan với chuyện ám sát hay không.
Ôn Uyển nhìn Hạ Ảnh ở bên cạnh, Hạ Ảnh lúc ấy không chút suy nghĩ liền hút máu độc của mình, riêng phần tâm tư này cũng đã rất đáng quý , mặc dù thật sự thì nàng ấy còn rất nhiều khuyết điểm.
Trên mặt Thuần vương đầy âm tàn hỏi “Người nọ có mở miệng hay không ?” những người quen thuộc với hắn cũng đều biết, lúc này là Thuần vương đang tức giận tới cực điểm, chỉ cần tra được tình huống thực tế, hắn sẽ muốn đại khai sát giới rồi, dám động con của hắn, hắn liền diệt cả nhà bọn chúng.
“Thích khách kia chết sống cũng không mở miệng. Chúng ta cũng đã dùng hết các phương pháp rồi mà không khiến cho hắn mở miệng được “ người đứng đầu thị vệ của vương phủ xấu hổ cúi đầu.
“Thật không ngờ thủ đoạn lại tốt như vậy. Thật sự là có thủ đoạn a. Nếu như để cho ta tìm được chứng cứ ta phải rút gân hắn, lột da hắn. Tra, cẩn thận tra cho ta, thà rằng có thể giết lầm toàn bộ cũng tuyệt đối không được bỏ sót bất cứ dấu vết nào.” Thuần vương rất tức giận, bộ dáng kia có thể ăn tươi nuốt sống người rồi.
“Vương gia, thế tử Gia tỉnh rồi.” Thuần vương nghe vậy, lập tức chạy qua. Thấy nhi tử thật sự tỉnh lại , lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thái y, thế tử thế nào?” Thuần vương lo lắng hỏi.
“Vương gia yên tâm, thế tử gia mặc dù bị thương, nhưng không có trúng độc, cũng kịp thời ăn được thánh dược thượng đẳng. Hiện tại đã không còn gì đáng ngại, chẳng qua là cần phải nghỉ ngơi cho thật tốt, thế tử gia lần này bị thương cũng không nhẹ .” Lúc Thái y đến cũng bị dọa cho sợ đến kinh hãi đảm chiến, nếu vạn nhất thế tử gia có việc gì, hắn nhất định sẽ hứng phải lửa giận của Thuần vương , còn bị liên lụy, hiện tại xác định thế tử gia không bị trúng độc, chẳng qua là kiệt sức ngất đi thì hoảng sợ trong lòng mới vơi đi .
Lúc này Thuần vương rốt cục đã yên lòng, nếu không hắn cũng không thể không điên lên, đây cũng là đứa con độc nhất của hắn, nếu có mệnh hệ gì thì biết làm thế nào mới đây.
“Cám ơn trời đất, Bồ Tát phù hộ.” Vương Phi chắp hai tay, vẫn lầm bầm.
“Phụ vương, mẫu phi, lần này làm đã phiền Ôn Uyển Quận Chúa rồi. Nếu không phải gặp được Ôn Uyển Quận Chúa giúp con cản một đao, đoán chừng hiện tại đã để cho đám thích khách kia thành công. Cha, mẹ, không nghĩ tới Ôn Uyển Quận Chúa lại hai lần cứu con. Con muốn đợi thân thể khỏe lại rồi sẽ tự mình tới cửa trịnh trọng cảm ơn.” Sắc mặt Yến Kì Hiên có chút tái nhợt, sức lực cũng không đủ, nhưng nghe được mẹ hắn nói như vậy liền mở miệng giải thích.
Trong lòng Thuần vương cũng không biết nên phản ứng làm sao, một cảm giác hiện lên khiến chính hắn cũng cảm thấy khó chịu . Xem ra, Ôn Uyển đối với nhi tử của hắn đúng là thật lòng, không ngờ nàng lại có thể vì con mình mà thiếu chút nữa chịu tổn thương, tình ý như vậy mà con của hắn lại không hề biết một chút nào. Thuần vương đột nhiên cảm thấy mình rất là tàn nhẫn. Nhưng vì nhi tử, dù tàn nhẫn thêm nữa hắn cũng phải làm.
Thuần vương nhìn bộ dạng mong mỏi của nhi tử thì lắc đầu nói”Không được, Quận Chúa gần đây đã ở trong phủ dưỡng thương. Tạm thời cũng không gặp người khác được, chờ Quận Chúa khỏe lên rồi ta sẽ đưa con tới cửa tạ ơn , ân tình lớn như vậy một mình con đi cũng không được, nếu để truyền ra ngoài còn không biết người bên ngoài đâm cột sống phủ Thuần vương như thế nào nữa.”
Vương Phi nghe lời này thì nói ” Vương gia, Kì Hiên nói đúng. Nên để chính con đến cảm ơn Ôn Uyển, nàng trước sau đã hai lần cứu Hiên nhi nhà chúng ta rồi. Thϊế͙p͙ sẽ chuẩn bị lễ trọng, hiện tại hai người cũng không tiện tới thăm, để ngày mai thϊế͙p͙ tới vấn an quận chúa một chút.”
“Phụ vương, Ôn Uyển Quận Chúa quan hệ với nhà chúng ta rất sâu sao? sao nàng lại có thể chặn cho con một đao?” Ngừng một lát, Yến Kì Hiên nghi ngờ hỏi. Chỉ cần không cẩn thận một chút thì đã mất mạng rồi. Hơn nữa cũng bởi vì nàng nhúng tay nên đám người bọn họ mới không có vấn đề gì .
“Tự nhiên là sâu nặng rồi, phụ vương trước kia đã cứu mạng của nàng, hiện tại tất nhiên là nàng phải báo đáp , cho nên nàng cứu con cũng không có gì lạ.” trong lòng Thuần vương thở dài, nhưng vì nhi tử nên cũng không nghĩ ngợi gì thêm mà nói ra vài lời vô căn cứ .
Lúc này Yến Kì Hiên mới gật đầu. Nhưng đối với hành động liều mình cứu giúp của Ôn Uyển vẫn rất cảm kích. Đối với chút chuyện Ôn Uyển lúc trước đùa giỡn hắn, tất cả đều quyết định quên đi . Nghĩ tới chờ thân thể khá hơn phải đi bái tạ mới được. Yến Kì Hiên uống thuốc xong lại tiếp tục ngủ say.
Vợ chồng hai người thấy nhi tử ngủ thϊế͙p͙ đi liền đi ra ngoài.
“Lần này may mắn mà có Ôn Uyển, nếu không nhi tử cũng sẽ khó giữ được mạng. Chàng nói xem ,nếu Hiên nhi biết rõ rồi thì…ôi.” Thuần vương nghĩ tới lời nói ban đầu của Ôn Uyển, trong lòng rất bi thương. Cũng hiểu được cần phải xin lỗi hai hài tử này rồi, nhưng cũng không còn cách nào khác. Tình thế hôm nay đã như vậy, hắn cũng không muốn đâu. Tại sao lại phải đi tới tình cảnh như vậy chứ?
phủ Trấn Quốc Công
“Thế tử lần này đi ra ngoài, có bao nhiêu người biết? Đem những người đó từng bước từng bước hỏi cặn kẽ, nếu như tra không ra, thì tất cả đều mang phải đầu tới gặp ta.” Ánh mắt Trấn Quốc Công sắc bén không cần phải nói, đây là kế hoạch tỉ mỉ bố trí tốt . Không chỉ có Vương Phủ bên kia có nội gian, mà bên này bọn họ cũng có nội gian. Thật là giỏi tính toán, bố cục thật tỉ mỉ. Một lần có thể phá hủy hai đứa con trai trưởng của Quốc Công phủ cùng Thuần vương Phủ.
“Dạ, Quốc Công Gia.” Một người lên tiếng rồi đi.
“Dịch tiên sinh, ngươi thấy chuyện này như thế nào ?” Trấn Quốc Công hỏi phụ tá tâm phúc bên cạnh.
Phụ tá tâm phúc của Quốc Công Gia không tán thành, nói”Chuyện này xảy ra ở trên người phủ Quốc Công, thì gian tế tất nhiên là ở trong phủ Quốc Công. Quốc Công Gia, ngài nghĩ thử xem, Lục lão gia cho dù muốn động thủ diệt trừ thế tử Gia, cũng không thể cả thế tử Thuần vương gia cũng muốn giết cùng. Những thích khách kia ngay cả Hoàng Qúy Quận chúa cũng muốn ám sát , rất có thể thấy Hoàng Qúy Quận Chúa là đối thủ của Triệu vương, cũng là cánh tay lớn nhất của Trịnh vương, cho nên muốn động thủ giết Hoàng quý Quận Chúa. Nhưng thế tử Thuần vương lại không giống như vậy, hắn là huyết mạch duy nhất của Thuần vương. Hơn nữa, trong ba người bọn họ chỉ có thế tử Thuần vương là không có trúng độc, còn thế tử Gia cùng Hoàng quý Quận Chúa đều trúng độc. Có thể thấy được, bọn họ cũng không muốn đắc tội Thuần vương Phủ. Thế tử Thuần vương chỉ tình cờ có mặt mà thôi. Lục lão gia không thể nào dám giết thế tử Thuần vương, một khi thế tử Thuần vương có tam trường lưỡng đoản gì, hắn lại chính là đứa con trai duy nhất của Thuần vương, nhất mạch này của Thuần vương có thể bị chặt đứt , Quốc Công Gia, Lục lão gia không thể nào làm chuyện như vậy. Nếu thật sự như vậy, một khi Thuần vương mất đi đứa con độc nhất, tất nhiên sẽ dùng mọi thủ đoạn lôi đình trả thù Lục lão gia, vì vậy cho nên, gian tế tất nhiên là ở trong phủ Quốc Công .”
“Không. Ngươi phân tích như vậy, tất nhiên là có đạo lý . Nhưng mà vừa lúc ngược lại, ta cảm thấy được càng như vậy thì lại càng là hắn. Thủ Huân cùng Yến Kì Hiên cho dù ở nửa đường gặp được nhau, nhưng hai người bọn họ thường giao hảo chơi đùa cùng với nhau, lúc này rất có thể có chuyện phát sinh. Cho dù lúc ấy không biết, nhưng thời điểm bọn hắn động thủ nhất định đã nhìn thấy được , nếu quả thật có cố kỵ thì sẽ không dám động thủ. Mà chuyện này lại vừa vặn ngược lại, hành động của những người đó không hề bị gián đoạn, rất có thể là đang nghĩ dứt khoát theo kế hoạch mà làm , sẽ trái lại với suy nghĩ của mọi người. Ngươi thử nghĩ xem, nếu ngay cả chúng ta đều cho rằng không phải là hắn, vì cảm thấy hắn không thể nào làm chuyện ngu xuẩn như vậy, mà hắn hết lần này tới lần khác lại làm như vậy , suy đoán theo ý nghĩ như vừa rồi của ngươi cũng chính là kết quả hắn muốn. Hừ, đây cũng chính là sở trường của hắn, hắn thích làm một số chuyện không giống với suy nghĩ của người khác, hắn sử dụng một chiêu này là muốn đi một con đường riêng. Như vậy dựa theo lỗi suy nghĩ thông thường thì chúng ta vĩnh viễn cũng không biết được người đứng sau màn là hắn rồi, lấy việc ta đối với hắn hiểu rõ nhiều năm như vậy, nhất định là hắn không nghi ngờ. Đáng tiếc, trong tay của ta không có chứng cớ. Nếu là có chứng cớ, thì đây là một cơ hội hiếm có. Khụ, người sống duy nhất đã được lưu lại ở chỗ của Thuần vương gia , hơn nữa những người này tất cả đều là tử sĩ, bắt được cũng vô dụng.” Quốc Công Gia cũng giữ một ý nghĩ giống như vậy.