Trọng Sinh Chi Lang Tế Tử

Chương 19

Edit & Beta: Linh

Dư Hải Thiên cảm thấy con mình là một thiên tài, lúc này Dư Lãng đã hơn năm tuổi mặc vào quần áo mới. Bản thân Dư Hải Thiên càng nhìn càng cảm thấy đẹp trai hơn, quần yếm muốn cởi ra sẽ rất tiện lợi, mặc vào xinh đẹp, y bị Dư Hải Thiên đưa đến trước cổng trường  tiểu học, mà không phải cổng trường nhà trẻ.

Dư Hải Thiên cảm thấy thằng nhóc của mình thông minh, vừa đến chương trình học năm ba hoàn toàn không có vấn đề. Bất quá suy xét đến Dư Lãng quá nhỏ, hắn vẫn là cho Dư Lãng học năm nhất tiểu học.

Dư Lãng cũng tự giác mình có thể trực tiếp học trung học, nếu không lên đại học cũng được, trung học cũng đã là chịu thiệt. Bây giờ còn bị bắt đến chỗ có một đám trẻ nhỏ chảy nước mũi cùng nhau đọc đồng thanh hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước, lòng tràn đầy oán niệm. Một bộ dáng cúi mặt, không tình nguyện, bị Dư Hải Thiên ôm, lúc ra cửa, Dư Hải Thiên vì dỗ dành y, còn cấp nhét vào trong lòng ngực y một cái Transformers, Dư Lãng ôm Transformers, mặt càng thối.

Bọn họ đi chính là tiểu học tư thục nổi danh nhất T thị, trường cao đẳng sư phạm tư, giáo dục chất lượng cao, yêu cầu cao… đều giống nhau là nửa năm đầu có cuộc thi nhập học, sáu tháng cuối năm thống nhất nhập học. Đương nhiên, Dư gia hàng năm tài trợ cho trường học rất nhiều tiền để duy trì giáo dục sự nghiệp, trường tiểu học là không thể yêu cầu Dư Lãng tiến hành cuộc thi nhập học.

Lão sư chính là nhìn đến Dư Lãng thối mặt có chút đau đầu, Dư Lãng ngồi ở trên đùi Dư Hải Thiên, ca ca kéo đầu Transformers, hiển nhiên là một cái  đầu Transformers so với một cái chân Transformers cứng rắn hơn, nửa ngày đầu đều không có bị Dư Lãng  ngắt xuống dưới. Thấy thế, lão sư càng đau đầu, thật cẩn thận hỏi: “Ngài  Dư, đứa nhỏ này đến đến trường là tự nguyện đi? Nếu không, chờ đứa nhỏ lớn hơn thì mới đến?”

Dư Hải Thiên còn chưa có nói chuyện, Dư tiểu thiếu gia  sợ có người cùng y đoạt  lời nhanh chóng gật gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, ba ba người xem lão sư nói như vậy sẽ tốt hơn, chúng ta sang năm lại đến thôi, đến lúc đó con có thể trực tiếp học năm hai rồi.”

Dư Lãng căn bản sẽ không nghĩ đến việc đến trường, đi theo Dư Hải Thiên thật tốt a, bồi dưỡng tình cảm, lại thư thư phục phục, nếu Dư Hải Thiên không ở trước mắt y, Dư Hải Thiên lại làm loạn thì ai sẽ lo liệu a. Hơn nữa, y trước kia chính là tám tuổi mới bắt đầu đi học, trực tiếp đọc sách lớp 4.

“Ba ba, con muốn đi theo ba ba.” Dư Lãng sử dụng chinh sách ai binh, ghé vào trước ngực Dư Hải Thiên cọ cọ.

Dạo này Dư Lãng đi theo giống cái đuôi nhỏ, Dư Hải Thiên cũng thành quen, hắn cũng có chút luyến tiếc, nhưng là vì tốt cho Dư Lãng, cũng  phải nghĩ cách buông tha. Vỗ một chút đầu Dư Lãng, hôn một cái: “Tốt lắm Lãng Lãng, ngoan, nghe lời a, đến trường là chuyện tốt, nơi này có thiệt nhiều bạn nhỏ cùng con chơi.”

Nghe ngữ khí Dư Hải Thiên, Dư Lãng chỉ biết Dư Hải Thiên đã muốn quyết định, Dư Lãng rất có tâm nhãn, liền tiếp tại trước mặt Dư Hải Thiên chơi Transformers.

Thu phục Dư Lãng, Dư Hải Thiên liền hỏi lão sư: “Kia phiền ngài nhìn thử xem nên học ở lớp nào đi?”

Dư Hải Thiên  hỏi những lời mà như không, trường tiểu học có mấy lớp đặc biệt, chuyên môn vì thu người như Dư Lãng.

Dư Hải Thiên nói  những lời này là định kết thúc,nếu lão sư có tinh ý, trực tiếp đem người đến lớp học, chuyện ngày hôm nay liền xong rồi, chính là lão sư thật sự không muốn nhận Dư Lãng, cũng không phải không muốn nhận, mà là không dám nhận. Tuổi này quá nhỏ, vóc dáng cùng cái bàn cao không sai biệt lắm, đến trường vẫn là không tình nguyện bị người lớn buộc tới, lão sư có thể thông cảm cho mong muốn con mình sớm học tập tốt của người lớn, hy vọng đứa nhỏ chịu khó học hành, chính là đứa nhỏ quá nhỏ  thì  thật sự là  không thể được.

Lão sư liền giải thích  cho Dư Hải Thiên một chút: “Cách đây mấy ngày chúng tôi vừa nhận một đứa nhỏ, so với đứa nhỏ nhà ngài còn lớn hơn một tuổi đâu. Thời điểm mới tới rất tốt, đứa nhỏ rất vui, chính là không được mấy ngày lại ở trong phòng học hết khóc lại nháo, muốn tìm mẹ nó. Các thầy cô của chúng tôi muốn dỗ mà đểu dỗ không nổi, ở trong phòng học lăn lộn đầy đất..”


Dư Hải Thiên mất hứng, là đứa nhỏ hư cần tìm giáo viên giải quyết như thế này, lại dám cùng tiểu tử nhà hắn so? Tiểu tử nhà hắn nghe lời a, khẳng định sẽ không làm ầm ĩ như vậy, nếu cũng làm ầm ĩ như vậy, kia nhất định là trường học có người chọc y.

Dư Lãng cũng nghe hiểu được, lão sư chính là sợ mình là đứa nhỏ không biết điều chuyên phá hoại dọa người đâu, y cũng không cao hứng. Chính mình không thích đến trường đó là một chuyện, có người không để cho mình đến trường đó là một chuyện khác, câu nói đầu tiên đem lão sư trở về: “Lão sư, con rất nghe lời, người khác không chọc con, con khẳng định không đi gây chuyện đâu.”

“…” Lão sư xanh  mặt, nếu Dư Lãng gây chuyện, nhất định là người khác trêu y trước.

Dư Lãng một bộ dáng kiêu căng, nói chuyện đều lộ ra một cỗ sức mạnh ương ngạnh, đối với lão sư nói xong. Cuối cùng còn cùng Dư Hải Thiên trưng cầu ý kiến: “Ba ba, con nói có đúng không?”

Không thể không nói, trước kia Dư Lãng sai lầm lớn, Dư Hải Thiên nên chịu hơn phân nửa trách nhiệm, hắn vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn  của Dư Lãng, gật gật đầu, liền đối lão sư nói: ” Đứa nhỏ nhà của ta đa số thời điểm đều rất nghe lời.”

Kia nếu xuất hiện tình huống “không như mong muốn”, nhất định là người khác không nghe lời đúng không? Lão sư mặt càng  xanh, là một giáo viên, sợ nhất không phải đứa nhỏ kiêu căng, mà là gia trưởng, không rõ lí lẽ mọi cách chiều đứa nhỏ. Dư Lãng cùng Dư Hải Thiên trùng hợp là một loại phiền toái nhất —— mặc kệ xuất hiện chuyện gì, dù sao con ta là không có khả năng có sai, sai nhất định là người khác, đánh không có thể đánh, mắng lại không thể mắng, ngay cả giơ tay lên hù dọa một chút…

“Oa oa… con muốn nói cho ba ba con biết, ở trường học lão sư đánh con.”

Dư Lãng từ trên đầu gối Dư Hải Thiên nhảy xuống dưới, mới vừa giữ chặt tay Dư Hải Thiên, chính mau chân đến xem một chút  người cùng  y chơi hoặc là bị người đùa.  Chợt nghe thấy một cái thanh âm thực quen tai, từ xa tới gần tới rồi, thanh âm này chói tai, bén nhọn, oa oa kêu to, quen thuộc đến mức y nhắm mắt lại liền biết là ai.

“Ba ba, ba ba…” Dư Lãng lôi kéo tay Dư Hải Thiên, liền đem Dư Hải Thiên kéo đến một bên, cách cửa xa một chút, trong chốc lát bị người đạp vào.

Quả nhiên, Dư Lãng mới vừa nói xong, bính một tiếng, cửa đã bị từ bên ngoài đá văng, xông tới một cái thân ảnh nhỏ, giống như mộ cái đầu tàu lao đến bên cạnh điện thoại, phía sau còn đi theo một giáo viên nữ có chút chật vật.

“Bạn học Dung,có chuyện gì từ từ nói a.” lão sư tiếp đãi Dư Lãng kia nhất thời liền đứng lên, giống che chở con gà con gà mẹ dường như, chắn điện thoại trước mặt: “Ba ba của con rất vội, có việc con theo lão sư nói, a…”

Dư Lãng cũng không biết Dung An Thụy ăn cái gì lớn lên, thoạt nhìn cả người không có mấy lượng thịt, chính là cường tráng như một con ghé con. Dư Lãng chỉ thấy tay Dung An Thụy như vậy đẩy, liền đem cái lão sư kia thoạt nhìn cường tráng đánh sang một bên, cầm lên điện thoại đến liền quay số điện thoại, còn vừa nói: “Con muốn gọi điện thoại cho ba ba con, lão sư muốn đánh con…”

Cầm trong tay điện thoại, Dung An Thụy còn nhìn hai cái lão sư chằm chằm, hai cái lão sư vây quanh Dung An Thụy, lại không ai dám lên trước ngăn cản Dung An Thụy gọi điện thoại, lại càng không dám đụng vào hắn. Bây giờ còn chưa đụng hắn, Dung An Thụy đều nói lão sư muốn đánh hắn, này nếu đụng vào  một chút, phỏng chừng trong miệng Dung An Thụy, thì phải là đánh thật rồi.

Dung An Thụy càn quấy, lão sư trong miệng phát khổ, này đều làm ầm ĩ bao nhiêu lần, mỗi ngày đều như vậy đến  bốn năm lần, bọn họ không phiền, phỏng chừng người lớn nhà người ta đều phiền. Ngay cả đứa nhỏ đều dỗ không nổi, có người lớn nào thích  trường học của bọn họ đâu.

Lão sư cho giáo viên nữ vừa tới một cái nháy mắt, nữ lão sư kia thông minh thối lui đến góc, đem dây điện thoại rút.


Bên kia loạn một đoàn, Dư Lãng nhìn đến vui vẻ, phỏng chừng Dung An Thụy chính là đứa nhỏ mà lão sư nói, đứa  nhỏ phá phách trong khoảng thời gian này tra tấn trường học không ít đi, nhìn lão sư người ta rút dây điện thoại rút  đến thuần thục a.

“Ai, ba ba người xem Tiểu nhị tử không hiểu chuyện a.” Dư Lãng kéo tay Dư Hải Thiên,  nói Dung An Thụy, bên cạnh nâng lên bản thân y một chút, y cũng không học theo Tiểu nhị tử, làm như vậy ngu xuẩn a,  cứng rắn đứng trên lưỡi dao, nói dối cũng thế, chuyên môn gây sự nói dối, liền thành tiểu hài tử hư hỏng. Tương phản, nếu vẫn luôn biết điều hiểu chuyện, ngẫu nhiên một lần không hiểu chuyện, như vậy  người không hiểu chuyện cũng là một người khác, đây là kinh nghiệm đời trước của  Dư Lãng học được.

“Ba ba, người yên tâm, con khẳng định so tiểu nhị tử nghe lời hơn, con đáp ứng ba ba, ở trong trường học khẳng định ngoan ngoãn.” Dư Lãng vỗ tiểu bộ ngực làm ra cam đoan, y làm cho thanh danh mình trong sạch không tỳ vết. Tốt nhất, thời điểm y khi dễ người, Dư Hải Thiên cũng cho rằng là người kia sai.

“Ân.” Dư Hải Thiên sờ sờ đầu Dư Lãng, không cần phải nói, hắn cũng biết tiểu tử này  có bao nhiêu ngoan, bất quá cũng không quá tốt, sợ Dư Lãng ở trường học chịu thiệt, hắn liền dặn dò: “Nếu có người bắt nạt con, con cũng không cần sợ hắn, nói ba ba để ba ba đánh hắn, ba ba không sợ phiền toái.”

Đánh người là để ông làm, đánh chết cũng coi như là ông  bị oan đi? Dư Lãng dùng sức hôn Dư Hải Thiên một hơi, sau đó xem thường nhìn thoáng qua Dung An Thụy, y  như thế nào có bằng hữu dại dột như vậy a, hắn hẳn là cần  hướng y học tập nhiều hơn.

Bên kia Dung An Thụy nắm điện thoại đã muốn nửa ngày, hắn rất là chuyên chú nhìn chằm chằm, cũng không có phát hiện Dư Lãng cùng Dư Hải Thiên trong phòng. Trong chốc lát, điện thoại còn không có chuyển được, Dung An Thụy kỳ quái cầm điện thoại, sau đó nghi ngờ nhìn lão sư, lại gọi một lần điện thoại: “Này điện thoại hỏng …”

Cầm điện thoại bang bang lại tại trên bàn gõ vài cái, điện thoại vẫn là không có động tĩnh, Dung An Thụy không tha đến để điện thoại xuống, đô đô miệng: “Xem ra thật là điện thoại hỏng …”

Hai cái lão sư  thở dài một hơi,hơi yên tâm, lão sư tiếp đãi Dư Lãng thấy bọn họ còn ở đó, còn có chút cao hứng. Đây là ví dụ có sẵn a, đứa nhỏ quá nhỏ đến trường còn thật không thành, đi qua đi tới đối với Dư Hải Thiên nói: “Chúng ta là từ đầu  đến cuối  không đánh đứa nhỏ, chính là này tiểu học cùng nhà trẻ đúng là không giống, có đứa nhỏ căn bản là thích ứng không được.”

“Này, Dư tiểu lang…” Dung An Thụy gây sức ép xong rồi, bị lão sư dẫn trở về phòng học, lúc này mới thấy Dư Lãng, cao hứng mà hướng về phía Dư Lãng bỏ chạy lại đây, đứng ở Dư Lãng trước mặt, mặt mang đồng tình lại có chút vui sướng khi người gặp họa nói: “Chậc chậc, Dư tiểu lang, cậu cũng bị đưa vào đây a.”

Cuộc sống chịu khổ như vậy, hiện tại rốt cuộc có bạn cùng chung cảnh ngộ.

“Ai, bất quá nơi này chơi cũng rất tốt.” Nói xong, lại sợ đem Dư Lãng dọa chạy, Dung An Thụy nhanh chóng đối với Dư Lãng nói một chút chỗ tốt khi đến trường: “Nơi này mấy cô bé đẹp lắm, trên lớp chúng ta có một cái tiểu cô nương bộ dạng y như búp bê, tóc cuốn cuốn, làn da  trắng. Có điểm keo kiệt, tớ vừa rồi xốc váy bạn ý, liền nhìn liếc mắt một cái như vậy đã khóc. Bất quá bạn ấy khóc cũng rất tốt nghe, trong chốc lát tớ làm cho bạn ấy khóc cho cậu xem…”

Dư Lãng nghe khóe miệng run rẩy, vừa rồi Dung An Thụy làm ầm ĩ, phi nói lão sư đánh hắn, là ác nhân cáo trạng trước a, trách không được lão sư người ta mới vừa công khai mà rút dây điện thoại, ngươi tốc váy tiểu cô nương nhà người ta, ngươi có hay không thứ gọi là đạo đức a, Dư Lãng xem thường nhìn Dung An Thụy, lựa chọn quên đi chính mình đời trước cũng đã từng làm loại này chuyện thiếu đạo đức này.

“Cậu cũng không sợ ba ba của cậu đánh cậu?” Dư Lãng nói.

“Tớ mới không sợ đâu, tớ  không phải là xốc váy ban ấy thôi sao, bạn ấy nếu không vui lòng, trong chốc lát tớ kéo quần cũng cho xem lại, về phần muốn gọi người lớn sao?” Dung An Thụy khinh thường bĩu bĩu môi. Nhớ tới điện thoại bị hỏng, cũng không có ai có thể cho ba ba hắn gọi điện thoại, lại cao hứng lên, câu nói sau cùng liền lộ ra khiếp đảm đến đây, hắn nâng đầu, liền hỏi Dư Hải Thiên: “Chú Dư,chú nói cho con, các chú khi còn bé có tốc váy bạn gái không a?”

Dư Lãng cũng rất muốn biết cái đáp án này, tuy rằng  biết từ khi  y còn bé xốc váy tiểu cô nương,y  không chỉ không có bị đánh, Dư Hải Thiên ngược lại ôm y vẻ mặt vui mừng. Nhìn vào  điểm ấy, Dư Hải Thiên khi còn bé phỏng chừng cũng không  phải là đứa bé thành thực, loại sự tình này làm cũng không ít. Nhưng là y còn muốn chính tai nghe được Dư Hải Thiên nói ra đáp án, y cũng chờ mong nhìn Dư Hải Thiên.

Khụ, Dư Hải Thiên xoay đầu lại liền đối lão sư đang thất thần nói: “Hai đứa nhỏ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cũng là bạn từ nhỏ, để cho hai đứa học cùng lớp đi.”

Dư Hải Thiên rất thích sức lực Dung An Thụy, thân thể còn rất tốt, chịu nổi người khác bắt nạt, cùng Dư Lãng cũng đùa rất tốt. Phỏng chừng có người bắt nạt tiểu hài tử nhà hắn, không cần tiểu tử động thủ, Dung An Thụy có thể một mình đánh gục xuống.

Sự giúp đỡ thật tốt nha, đứa nhỏ thật tốt.

Hai người lão sư ngay từ đầu xem ra  bọn hắn nhận thức, sắc mặt lão sư trước mặt bọn họ rút điện thoại tuyến liền đặc biệt  không quá tốt nhìn. Mặc kệ nói như thế nào, bọn họ không cho đứa nhỏ người ta tìm gia trưởng, điểm ấy không tốt lắm, dễ khiến người hiểu lầm hắn làm đuối lý. Dung An Thụy chính mình   làm hỏng điện thoại, bọn họ mới yên lòng, hiện tại thấy Dư Hải Thiên thông tình đạt lý, nguyên vẹn biểu đạt tín nhiệm đối với  bọn họ, không có thay đổi chủ ý, còn làm cho đứa nhỏ tới chỗ này mà đến trường, bị lão sư Dung An Thụy oan uổng quán, trong lòng nước mắt ào ào,tìm ra được một người hiểu được mình.