Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 81

"Đệt! Nữ vương cùng đế vương đây là làm sao vậy? Rạn nứt sao?" Feeina văng tục!


"Này chỉ là chiến đấu mà thôi, thuộc về không gian chiến đấu của nam nhân." Lori tràn ngập ý chí chiến đấu nói.


"Tiểu nhược kê chưa từng có nữ nhân không nên tùy tiện đem định nghĩa của bản thân nói ề nam nhân."


"Ngươi nói ai là tiểu nhược kê?" Lori vung ra nắm đấm, đầy mặt lửa giận.


"Nói người nào lùn nhất!"


"Rõ ràng Tinh Dạ cũng lùn như ta!" Lori bất mãn nói, gã cũng không phải người lùn nhất trong mọi người, chỉ là đứng thứ hai từ dưới lên mà thôi.


Tinh Dạ nằm không cũng trúng đạn, vẻ mặt ủy khuất nhìn Lori.


"Ngươi sao có thể so sánh cùng Tinh Dạ?" Flina lập tức phản bác, ánh mắt sói của hủ nữ nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tinh Dạ cười đến nở hoa "Tiểu Tinh Dạ đáng yêu như vậy, bên người còn có Dạ Đồng đại nhân, ngươi nhìn ngươi xem, thân thể gà còi có ai coi trọng!"


Tinh Dạ lại một lần nữa nằm không cũng trúng đạn, khuôn mặt nhỏ càng thêm ủy khuất, hắn rõ ràng cái gì cũng không có có được không?


Tinh Dạ quay đầu, ánh mắt trộm nhìn nhìn về phía sau người đang dựa vào tường, một đầu mái tóc màu xanh dài gần chạm đất, Dạ Đồng tựa hồ phát hiện ra ánh mắt của Tinh Dạ, ánh mắt đỏ như mã não nhìn về phía hắn, khuôn mặt đẹp tới cực hạn bày ra một mạt ý cười ôn hòa, ôn nhu như vậy.


Tinh Dạ chỉ cảm thấy trong lòng liền giống như có con nai con đang chạy loạn, thình thịch thình thịch nhảy lên lợi hại.


Tinh Dạ lập tức xoay đầu đi!


Lori thiếu chút nữa hộc máu, như sói tru lên "Nam nhân tốt đều làm gay đi, ta lại không phải làm gay."


Feeina vẻ mặt khinh thường, "Ta càng thêm chướng mắt ngươi!"


Lori hoàn toàn hộc máu bỏ mình!


Gã đối nữ hán tử cũng không có hứng thú được không!


Sân thi đấu vẫn đang tiếp diễn, trong khoảng thời gian ngắn có thể thấy được thuật cách đấu của hai người đều rất lợi hại, có thể nói là trình độ ngang nhau không hơn kém nhiều lắm, nhưng theo thời gian trôi đi, thể lực Hạ Thiên Tịch dần dần không chống đỡ nổi, dù sao y khác với Lăng Thần, Lăng Thần là từ nhỏ đã được Lăng nguyên soái rèn luyện học tập cách đấu, thể lực trên Hạ Thiên Tịch một bậc, mà Hạ Thiên Tịch chỉ dùng thời gian ngắn ngủn không đến nửa năm, hiệu quả tuy rằng đã thực lộ rõ, nhưng thể lực lại không thể chống đỡ trong thời gian dài.


"Tịch Tịch, nhận thua đi!" Lăng Thần hiển nhiên cũng phát hiện ra thể lực Hạ Thiên Tịch bắt đầu không chống đỡ nổi, hắn lại không nỡ đem Hạ Thiên Tịch đánh ngã xuống đất, chỉ có thể khuyên can.


"Mơ tưởng" Hạ Thiên Tịch phóng ra đôi mắt đào hoa, gợi lên cánh môi đỏ tươi khiêu khích liếc nhìn Lăng Thần, cho dù là thua, y cũng sẽ tuyệt đối không chủ động nhận thua, thân là nam nhi sao có thể chủ động nhận thua?


"..." Lăng Thần vừa định há miệng nói gì đó, nhìn ra biểu tình của y sau, Hạ Thiên Tịch lập tức nheo đôi mắt sắc bén uy hϊế͙p͙ "Ngươi nếu dám nhận thua lão tử, ngươi đời này cũng đừng nghĩ nói chuyện với lão tử."


Y tuy rằng sẽ không nhận thua, nhưng là y không cho phép người khác nhường nhịn, làm người ai có thể làm vậy!


Lăng Thần bất đắc dĩ nhìn Hạ Thiên Tịch, thân là nam nhi đại trượng phu, vốn dĩ ra tay với phu nhân cũng đủ làm người trơ trẽn, chẳng lẽ thật là bắt hắn phải đem phu nhân đánh ngã? Như vậy trong lòng hắn sẽ đầy bất an.


Cuối cùng, quả thực chính là một hồi thi đấu thể lực, chẳng qua thể lực của Hạ Thiên Tịch vẫn không thể vượt qua được Lăng Thần, mà Lăng Thần lại không nỡ thật sự đi đánh Hạ Thiên Tịch, cho nên cuối cùng thẳng đến khi Hạ Thiên Tịch cạn kiệt hết thể lực thiếu chút nữa té xỉu mới kết thúc trận đấu này. Nhìn mồ hôi rậm rạp trên cái trán Hạ Thiên Tịch, bước chân cơ hồ không vững, Lăng Thần đau lòng lập tức đi lên trước ôm người vào trong ngực, ánh mắt ôn nhu, trong giọng nói lộ ra quan tâm sốt sắng "Thế nào? Chỗ nào không thoải mái hay không?"


Kỳ thực, hai người đã thực chật vật, lúc trước Hạ Thiên Tịch thể lực dư thừa, hai người đánh nhau có thể nói là đối chọi gay gắt, trên mặt cùng trên người Lăng Thần đều xanh tím, trên người Hạ Thiên Tịch cũng xanh tím, nhưng trên mặt thì không có dấu vết, Lăng Thần làm sao có thể ra tay với khuôn mặt của y được chứ!


Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu vẩy vẩy mồ hôi trên trán thở hổn hển nói "Không có việc gì." Chỉ là thể lực thiếu chút nữa tiêu hao quá mức, chỉ cần nghỉ ngơi một hồi liền không có việc gì.


Nhìn Hạ Thiên Tịch thực sự không giống như có việc gì, Lăng Thần lúc này mới yên tâm.


"Nha, không tồi không tồi, thật sự là xuất sắc." Cadien cười mị mị mắt nhìn hai người huýt sáo một cái nói "Ta thích nhất chính là tình nhân trở mặt thành thù, quả thực quá xuất sắc."


Mọi người, ngươi CMN còn có thể biến thái hơn một chút được hay không?


"Như vậy hiện tại, tiểu Hạ Hạ, hẳn là ngươi nên uống." Cadien vẻ mặt cười tủm tỉm nhìn Hạ Thiên Tịch, nụ cười kia, muốn bao nhiêu đáng khinh liền có bấy nhiêu đáng khinh.


"Tịch Tịch..." Lăng Thần khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch.


Hạ Thiên Tịch loạng choạng thân thể nhức mỏi đi về phía Cadien, ánh mắt nhìn chất lỏng trong cái ly nhỏ trên bàn, nhíu nhíu mày, màu đỏ quỷ dị, chỉ nhìn thôi cũng khiến cho người ta phi thường không có dục vọng muốn uống nó.


Liếc liếc vẻ mặt biến thái đang cười của Cadien, Hạ Thiên Tịch hít sâu một hơi vươn tay cầm cái ly nhỏ trên bàn, lúc này một bàn tay ở phía sau còn nhanh hơn đoạt đi cái ly trước, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người ngửa đầu đem chất lỏng trong ly nhỏ uống sạch.


"..."


Mọi người: Tú ân ái thần mã,quả thực quá không biết xấu hổ!


Lăng Thần uống xong trấn định buông ly nhỏ trong tay, sau đó nhìn Cadien nói "Xong rồi" liền lôi kéo Hạ Thiên Tịch rời đi.


"Nga đúng rồi, ta vừa rồi quên nói, nếu là thay người khác uống, phải uống ba ly." Cadien chậm rì rì nói.


Thân ảnh Lăng Thần chững lại, mặt vô biểu tình chuyển đôi mắt màu bạc hung hăng xẻo thịt trên người Cadien, khóe miệng Cadien giật giật, trẻ con bây giờ khí tràng đều cường đại như vậy sao? Thật là một chút cũng không đáng yêu.


Mọi người: Huấn luyện viên biến thái ngươi không hổ là huấn luyện viên biến thái!


Trong ánh mắt của mọi người, Lăng Thần trấn định nhấc lên ly nhỏ trên bàn "Lăng Thần..." Hạ Thiên Tịch trong lòng càng trăm mối cảm xúc ngổn ngang nhìn Lăng Thần, trên mặt nhất thời cũng không biết là phải dùng biểu tình nào đối mặt với hắn mới được.


Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, sau đó quay đầu đem chất lỏng trong ly nhỏ trấn định uống sạch, sau đó lại lần nữa nâng lên một ly, lại lần nữa trấn định uống sạch. Thần sắc chấn định kia quả thực không thể trấn định thêm, khuôn mặt tuấn mỹ như cũ vô biểu tình, thật giống như vừa rồi hắn uống chỉ là uống nước bình thường mà thôi.


Trong ánh mắt mọi người có trần trụi nghi hoặc, chất lỏng trong cái ly này, rốt cuộc là có uống được hay không uống được? Sao người khác uống vào giống như là muốn mạng, bọn họ uống vào một đám cũng không có việc gì, chẳng lẽ nguyên nhân là do sức mạnh hay sao?


Kế tiếp, mọi người càng khẳng định, chất lỏng trong chén nhỏ chỉ đối với đám "gà còi" bọn họ có tác dụng, đối với những người cường đại, uống vào chỉ giống như là uống nước lã mà thôi.


Đánh với Lancet là một nam sinh bình thường, kết quả không cần nói cũng biết, nam sinh kia sau khi uống thứ nước trừng phạt kia, kêu lên thảm thiết một tiếng, sau đó hôn mê ngã trên mặt đất.


Đánh với Tinh Dạ là Dạ Đồng, kết quả không cần nói cũng biết, ánh mắt Tinh Dạ ủy khuất nhìn thứ chất lỏng trước mặt, biểu tình giống như oán phụ bị người vứt bỏ thực làm người ta có cảm giác phạm tội, nhưng Cadien biến thái như cũ không dao động, sau đó trong ánh mắt đáng thương hề hề của Tinh Dạ, một bàn tay cầm lấy ly nhỏ của y, ngẩng đầu đem chất lỏng trong ly uống một hơi cạn sạch, sau đó nhanh chóng lấy một ly khác, liên tục ba ly, lúc sau buông chén nhỏ, một khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ hiện lên nhàn nhạt ý cười ôn nhu nhìn Tinh Dạ, biểu tình không thay đổi chút nào.


Mọi người một lần nữa lại khẳng định, chất lỏng trong ly kia chỉ có tác dụng với đám "gà còi" bọn họ mà thôi!


Trong lòng mọi người tức giận bất bình, Cadien ngươi đúng là một huấn luyện viên biến thái a, sao có thể bất công như vậy? Vì răng muốn nhằm vào đám "gà còi" bọn họ? Bọn họ yếu không phải là lỗi của bọn họ, là Bánh trôi viết chúng ta yếu a, cũng cho Bánh trôi một ly trừng phạt đi!


Bánh trôi: Muốn chết!


Bên kia Lăng Thần cùng Hạ Thiên Tịch hai người thi đấu xong cũng không xem trận đấu tiếp theo liền đi ra khỏi sân cách đấu, vừa ra ngoài Lăng Thần lập tức chống vào tưởng nôn mửa, dọa cho Hạ Thiên Tịch một cú sốc.


"Lăng Thần, ngươi sao vậy?" Hạ Thiên Tịch đi tới cạnh Lăng Thần, vừa thấy mặt hắn tái nhợt không giọt máu, Hạ Thiên Tịch lập tức vỗ vỗ lưng hắn khiến hắn nôn ra, nôn xong thì tốt rồi.


Nôn ra một hồi, Lăng Thần mới suy yếu nói "Nước."


"Được, ngươi chờ ta một chút." Hạ Thiên Tịch lập tức chạy đến cửa hàng mua một chai nước đưa cho Lăng Thần.


Lăng Thần súc súc miệng, mới xoay người lại đối mặt với Hạ Thiên Tịch, chẳng qua sắc mặt vẫn tái nhợt khó coi như cũ.


Hạ Thiên Tịch nhìn sắc mặt Lăng Thần, phụt một tiếng cười, không nên trách y không có lương tâm, thật sự là ――


"Nếu không uống được, còn cậy mạnh như vậy làm gì?" Này thì hay rồi, bản thân thiếu chút nữa đem cả dạ dày nhổ ra.


Lăng Thần mím môi, ánh mắt bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch không nói một câu, hắn cũng không biết sao mình lại thích người trước mặt đến vậy, nhưng chính là hắn thích, chỉ cần nghe giọng nói, nhìn nụ cười trên mặt y, tâm tình của hắn liền sung sướng cả ngày. Quả thực đúng như người khác nói, tình yêu thật là một thứ thật vĩ đại, mà người lâm vào tình yêu đều trở thành kẻ ngốc.


Cho nên, hắn hiện tại liền thành kẻ ngốc phải không?


Không muốn người trước mặt bị thương, không muốn người trước mặt không vui, không muốn người trước mặt mệt, không muốn người trước mặt có một chút nào không thoải mái...mặc kệ bản thân bị tổn thương như nào, mình cũng vui vẻ chịu đựng vì y vượt lửa qua sông, tình nguyện để bản thân đầy thương tích, cũng không muốn người yêu bị thương.


Cho nên, hiện tại hắn trở thành kẻ ngốc!