Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 49

Tinh Dạ "...


Hắn hình như nghe được điều gì không nên nghe thì phải!


Tinh Dạ nỗ lực đem thân thể của mình thu nhỏ hết mức có thể, nỗ lực làm cho mình không có cảm giác tồn tại.


Tinh Dạ: Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, có thấy ta hay không....


Hạ Thiên Tịch bị khϊế͙p͙ sợ hết chỗ nói, mở to đôi mắt đào hoa nhìn Lăng Thần, trong đôi mắt xinh đẹp đều là thần sắc giật mình, thật lâu thật lâu đều chưa hồi phục lại tinh thần.


"Cho nên, phu nhân, chúng ta kết hôn đi!" Lăng Thần còn ngại lời nói của mình không đủ oanh động, lập tức bổ sung thêm một lần.


Khóe miệng run rẩy nửa ngày, nỗ lực áp chế xúc động muốn phun máu, Hạ Thiên Tịch hít sâu, y phi thường may mắn ý chí kiên định của bản thân, bằng không nghe được Lăng Thần mèo khen mèo dài đuôi như vậy, tuyệt đối y sẽ nhịn không được cười to, cuồng trợn trắng mắt.


Khϊế͙p͙ sợ qua đi, Hạ Thiên Tịch chỉ phải dùng khẩu khí phi thường bất đắc dĩ nói " Đây chỉ là hiểu biết bên ngoài, hai người chúng ta còn không có hiểu biết bên trong, muốn kết hôn, cần phải thâm nhập hiểu biết bên trong kỹ càng."


Phi phi phi, y phải nói ai muốn cùng ngươi kết hôn? Hạ Thiên Tịch cảm thấy được tâm địa bản thân vẫn là quá thiện lương, đều không nỡ nói nặng lời, chỉ có thể uyển chuyển cự tuyệt.


Nhưng là Hạ Thiên Tịch là phi thường không hiểu biết trình độ da mặt dày của Lăng Thần, sau khi nghe Hạ Thiên Tịch nói, đôi mắt Lăng Thần nháy mắt như phát sáng, mắt nhìn Hạ Thiên Tịch quả thực chính là sáng lấp lánh, so với quang mang sói đói gặp được cừu non còn muốn xanh hơn, thật sự là phi thường phi thường đói khát.


Hạ Thiên Tịch bị ánh sáng đôi mắt Lăng Thần làm cho sợ hãi, ánh mắt kia, thực sự là phi thường phi thường khiến người khác da đầu tê dại.


Không phải ánh mắt Lăng Thần có bao nhiêu lãnh liệt hay sắc bén cỡ nào, mà là ánh mắt Lăng Thần còn phi thường hưng phấn, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch như một đầu sói đói bụng N năm, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bữa tiệc thịt dê lớn, khiến nó phi thường phi thường muốn xông tới hung hăng ăn ngon một bữa.


Cảm giác ra hơi thở nguy hiểm Lăng Thần phát ra, bước chân Hạ Thiên Tịch nhịn không được lui về phía sau một bước, y thật đúng là sợ Lăng Thần nhịn không được sẽ đem y ăn mất.


Khóe môi Lăng Thần bỗng nhiên gợi lên tà khí lẫm nhiên, ánh mắt sáng lấp lánh vẫn không nhúc nhích, bất động như núi nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch thèm nhỏ ba thước nước miếng "Tịch Tịch, chúng ta làʍ ȶìиɦ đi!"


Phốc!


Hạ Thiên Tịch máu chảy như điên!


Y thật sự không biết y đã nói điều gì khiến Lăng Thần hiểu ra ý tứ vặn vẹo như vậy.


Vừa mới rồi còn đang ở giai đoạn kết hôn, làm sao mới nói một câu đã bay đến giai đoạn làʍ ȶìиɦ rồi?


Không không không...Hạ Thiên Tịch nội tâm lệ rơi đầy mặt, rõ ràng y cùng lăng Thần ngay cả kết giao còn không có, vì lông gì liền phát triển tốc độ nhanh như vậy? Không phải là thế này a! Này không khoa học!!!


Lăng Thần còn đắm chìm tại tư tưởng hưng phấn của mình, nếu phu nhân muốn tiến triển thêm một bước hiểu biết hắn, thâm nhập hiểu biết hắn, trong lòng Lăng Thần, muốn thâm nhập hiểu biết, trừ bỏ làʍ ȶìиɦ, làm hai người tương cứu trong lúc hoạn nạn, nước sữa hòa nhau, thể xác và tinh thần hợp nhất, tựa hồ không có biện pháp khác khiến cả hai người thâm nhập hiểu biết hơn đâu!


Đây là ý tưởng của Lăng Thần, muốn thâm nhập hiểu biết, thỏa thỏa...cần phải...làʍ ȶìиɦ a!