Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 319

Trong lúc nhất thời hai người đều nhìn nhau không thuận mắt mà đánh nhau rồi.


"Hạ Nguyên Khải, ngươi ỷ lớn hϊế͙p͙ nhỏ còn chưa tính, như thế nào còn lấy nhiều khi ít?" Vừa thấy Hạ Nguyên Khải cư nhiên cho năm sáu người mà gã mang tới đây đều vây quanh công kích Hạ Thiên Tịch, Viên Nghị tức giận rống lớn.


"Viên Nghị, ta khuyên ngươi vẫn là ít quản loại việc này đi cho thỏa đáng." Hạ Nguyên Khải hiện tại cũng không quan tâm tới thể diện làm gì, dù sao hôm nay thể diện của gã cũng đã vứt hết, hiện tại chỉ muốn nhanh chóng bắt lấy thiếu niên trước mắt này, hung hăng trừng phạt y, cho y biết hai chữ tra tấn viết như thế nào.


"Viên bá bá, ngài không cần lo lắng cho ta, hôm nay ta liền thay ngài giáo huấn đám người không biết xấu hổ này, ta cũng không tin, da mặt bọn họ sẽ dày đến trình độ đánh không rách."


Hạ Thiên Tịch một bên giao thủ với sáu người, một bên cao giọng nói chuyện.


Biểu tình của y quả thực nhẹ nhàng, cho dù là đánh nhau với sáu người cũng tuyệt đối đủ tự tin.


Hạ Thiên Tịch là một người tự tin mười phần, tuy y cuồng vọng nhưng cũng không tự đại, nếu không có tin tưởng đối phó được những người này, y căn bản sẽ không xuất đầu.


Viên Nghị thấy Hạ Thiên Tịch trả lời, quả thực vui muốn chết, không nghĩ tới tính cách thiếu niên này lại hoạt bát như vậy, quả thực là khiến người thích.


Nhưng Hạ Nguyên Khải lại hận chết Hạ Thiên Tịch, lời châm chọc của y quả thực chính là trần trụi vả mặt đối với gã.


"Nhất định phải bắt lấy y cho ta." Hạ Nguyên Khải đứng ở một bên cắn răng phân phó đám người này.


Sáu người kia đánh nhau với Hạ Thiên Tịch một hồi liền phát hiện một thiếu niên như Hạ Thiên Tịch đối phó với sáu người bọn họ cũng không cố sức, nhìn trong mắt lẫn nhau đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.


Một thiếu niên nho nhỏ cư nhiên lại có thực lực bưu hãn như vậy, không thể không khiến người kinh ngạc.


Nếu gia chủ muốn bọn họ cần phải bắt được thiếu niên này, không quản sống chết, như vậy bọn họ cũng không cần như mèo vờn chuột với thiếu niên này như vậy làm gì nữa.


Ngay lập tức sáu người triệu hồi ra cơ giáp của bản thân, cư nhiên đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, tại thứ nguyên tinh tế, hiện tại chiến sĩ cơ giáp cấp 5 cũng đã thuộc về cao thủ thực lực trung thượng tầng, phải biết rằng hai vị nguyên soái của Liên bang cũng mới chỉ là chiến sĩ cơ giáp cấp 7, toàn bộ thứ nguyên tinh tế đến bây giờ người có thực lực cao nhất cũng chỉ là chiến sĩ cơ giáp cấp 8, trước mắt cấp 9 còn chưa xuất hiện, cấp 10 tương đương với Thần cấp càng thêm không có khả năng xuất hiện.


Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn những người này một cái nhàn nhạt nói: "Quên nói cho các ngươi, ta cũng là một chiến sĩ cơ giáp nha!"


Hạ Thiên Tịch cười nói xong, sau khi mấy người trước mặt triệu hồi ra cơ giáp của mình, y cũng lập tức triệu hồi ra cơ giáp của mình.


Cận chiến, mấy người cũng đã không bắt được y, khi y triệu hồi ra cơ giáp, phát ra một loại uy áp khiến người có mặt ở đây cảm nhận được khϊế͙p͙ sợ.


"Cấp 7?"


"Cư nhiên là chiến sĩ cơ giáp cấp 7!"


"Sao có thể?"


"Y thoạt nhìn còn nhỏ như vậy?"


"Là giả đi!"


"......"


Sau khi Hạ Thiên Tịch triệu hồi ra cơ giáp của mình, uy áp của chiến sĩ cơ giáp cấp 7 phát ra tuyệt đối không phải bình thường, khiến người có mặt ở đây sắc mặt đều thay đổi, bọn họ không ai nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên là một chiến sĩ cơ giáp cấp 7.


Phải biết rằng hiện tại cấp 7 chính là thuộc về tồn tại đứng đầu ở thứ nguyên tinh tế, y còn trẻ tuổi như vậy đã trở thành chiến sĩ cơ giáp cấp 7, quả thực không cần quá vả mặt.


Mọi người khϊế͙p͙ sợ, toàn trường lập tức lặng ngắt như tờ, tròng mắt nhìn Hạ Thiên Tịch quả thực đều sắp lồi ra, cằm sắp rơi xuống đất tới nơi rồi.


Tuy Viên Nghị bị một màn này làm cho khϊế͙p͙ sợ, nhưng trên khuôn mặt lại có ý cười, may mà lúc trước hắn không đắc tội thiếu niên này, hiện tại nhìn thiếu niên này vả mặt Hạ Nguyên Khải như vậy, trong lòng quả thực quá chi là sảng khoái.


Mặt già của Hạ Nguyên Khải giờ phút này bị Hạ Thiên Tịch vả cho bốp bốp, rõ ràng là gã tìm tới Hạ Thiên Tịch, không nghĩ tới cuối cùng cư nhiên bị Hạ Thiên Tịch vả mặt trước mặt mọi người, mọi người thậm chí còn nghe thấy tiếng bốp bốp vang lên.


Sắc mặt Hạ Nguyên Khải lập tức khó coi giống như bị táo bón.


Tuy gã mang nhiều người tới, sáu người đánh một người vốn đã là hành vi vô liêm sỉ, nhưng không nghĩ tới giờ phút này bản thân cư nhiên đá phải ván sắt.


Tuy sáu người đánh một người, nhưng thực lực giữa bọn họ kém hơn rất nhiều, vốn dĩ cấp 6 và cấp 5 đã có chênh lệch rất lớn, hiện tại Hạ Thiên Tịch cư nhiên còn là cấp 7, y như vậy đối đầu với sáu người này quả thực chính là một giây liền đập chết tươi~


Toàn trường lặng ngắt như tờ, không ai dám nói lời nào, lại càng không có ai dám tiến lên chủ động công kích Hạ Thiên Tịch.


Vô nghĩa, bọn họ như thế nào cũng chỉ là một chiến sĩ cơ giáp cấp 5 mà thôi, còn không muốn thể nghiệm cái loại cảm giác một giây liền bị đập chết này.


"Làm sao? Còn đánh không?" Hạ Thiên Tịch căn bản là không để ý tới ánh mắt khϊế͙p͙ sợ của toàn trường, tâm tình sung sướng nhếch lên khóe môi, nhếch đôi lông mày, nếu giờ phút này người khác có thể thấy mặt y quả thực sẽ bị tức đến hộc máu.


Cho dù Hạ Nguyên Khải không nhìn thấy mặt Hạ Thiên Tịch, chỉ cần nghe thấy giọng điệu vui sướng kia của y, gã cũng một giây liền bị tức đến hộc máu!


Hạ Nguyên Khải mấp máy môi, bị chọc tức đến mức sắc mặt biến thành màu đen hồi lâu cũng không nói được một câu nào.


"Ngươi được lắm!" Hạ Nguyên Khải quay đầu ánh mắt hung tợn nhìn Viên Nghị một cái, âm u nói ra ba chữ này rồi xoay người rời đi, cho dù hiện tại gã lưu lại chỗ này cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.


Người đi theo gã tới vừa thấy Hạ Nguyên Khải muốn đi, sôi nổi nhìn nhau cũng lập tức thu hồi cơ giáp đi theo Hạ Nguyên Khải trở về, bọn họ cũng không muốn thể nghiệm cảm giác một giây bị ngược chết.


"Đứng lại." Hạ Thiên Tịch nhướng mi thu hồi lại cơ giáp của mình, lắc mình đi tới trước mặt Hạ Nguyên Khải, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, căn bản không nhìn thấy thân ảnh của y di động như thế nào, Hạ Thiên Tịch đã đứng ở trước mặt Hạ Nguyên Khải.


Hạ Thiên Tịch nhếch đuôi mắt, đôi mắt đào hoa phong lưu hơi hơi nheo lại, nhếch lên khóe môi tâm tình sung sướng mà nói: "Ngươi cảm thấy chọc ta rồi mà vẫn có thể rời đi nhẹ nhàng như vậy được sao?"


Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta nhổ cỏ tận gốc!


Cho dù hiện tại không thể nhổ cỏ tận gốc, y cũng tuyệt đối không thể để cho người khác tùy tiện leo lên đầu y như vậy được.


Hạ Nguyên Khải thiếu chút nữa phun ra một búng máu, gã đã thoái lui như vậy rồi, tiểu súc sinh này cư nhiên còn dám tiến đến gây chuyện.


"Vậy ngươi muốn thế nào?" Hạ Nguyên Khải sắc mặt âm trầm hỏi, nếu có thể gã hiện tại thật sự rất muốn ngay lập tức bóp chết Hạ Thiên Tịch, nhìn gương mặt trước mắt này đã thấy rất không vừa mắt.


Nhưng mà hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, thực lực của Hạ Thiên Tịch rõ ràng ở phía trên gã, hôm nay cái mặt này cho dù phải ném xuống hố phân gã cũng phải ném.


"Xin lỗi cho ta, hơn nữa phải bồi thường phí thiệt hại tinh thần, phí động thủ, phí miệng lưỡi, đúng rồi, còn cả phí không ngủ đủ giấc nữa." Hạ Thiên Tịch cười tủm tỉm mà nói.


Mọi người: "......"


Hạ Nguyên Khải: "......"


Gã dứt khoát phun một búng máu dìm chết Hạ Thiên Tịch là được.


Yên lặng nuốt vào một búng máu, sắc mặt Hạ Nguyên Khải đen tới nỗi đủ để so sánh với than củi, ánh mắt hung tợn nhìn Hạ Thiên Tịch, nếu ánh mắt thật sự có thể giết người, Hạ Thiên Tịch sớm đã chết không dưới trăm lần.


"Mau lên, ta không có thời gian, nếu ngươi chậm trễ thêm thời gian của ta nữa, như vậy phí không ngủ đủ giấc, phí động thủ liền phải tăng gấp đôi." Hạ Thiên Tịch chớp đôi mắt vẻ mặt hồn nhiên vô tội nói, giống như không nhìn thấy vẻ mặt hộc máu muốn dùng ánh mắt giết chết y của Hạ Nguyên Khải kia, cười tủm tỉm mà nói: "Nếu ngươi không muốn bồi thường ta, ta chỉ có thể dùng vũ lực để giải quyết."


Đây là trắng trợn uy hϊế͙p͙.


Cố tình, Hạ Nguyên Khải hiện tại chính là sợ cái uy hϊế͙p͙ này.


Người gã mang tới hôm nay căn bản không phải là đối thủ của Hạ Thiên Tịch, nếu thật sự muốn nháo với Hạ Thiên Tịch ở nơi này, một lát nữa chắc chắn người phải chui vào ngõ cụt vẫn chính là gã.


Cái mặt già này hôm nay coi như bị ném vào hố phân rồi.


"Ngươi muốn bao nhiêu?" Năm chữ này Hạ Nguyên Khải nói ra quả thực là nghiến răng nghiến lợi.


"Thấy ngươi già cả như vậy, ta cũng không phải một người thích bắt nạt người già, cho nên tính rẻ cho người một chút, 200 triệu là được."


Hạ Nguyên Khải phun ra một búng máu, hai mắt trợn trừng thiếu chút nữa lồi cả ra ngoài.


Mọi người: "......"


Cằm đều rớt xuống mặt đất rồi, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch giống như đang nhìn quái vật.


Tuổi còn nhỏ có một khuôn mặt hiền lành vô hại, giá trị vũ lực lại khủng bố như vậy, hiện giờ từng chữ nói ra quả thực có thể khiến người tức chết, ngươi nhìn xem Hạ tinh chủ bị đả kích đến nỗi cái mặt già cũng biến thành màu xanh lục rồi kìa, không có một tia huyết sắc.


Mọi người trong lòng yên lặng vì Hạ Nguyên Khải châm nến, gặp phải thiếu niên này thì coi như ngươi xui xẻo.


Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt đầy vô tội, y mới mặc kệ sắc mặt Hạ Nguyên Khải là màu đen hay màu xanh, y chỉ lo người trước mắt không bồi thường phí dụng cho y, nếu không bồi thường, y sẽ dùng giá trị vũ lực để giải quyết.


Tiểu thiếu niên tuy có một khuôn mặt hiền lành vô hại, nhưng đôi mắt đào hoa hẹp dài kia khi nheo lại tuyệt đối là uy hϊế͙p͙ trắng trợn.


Không bồi thường! Một giây liền giết chết ngươi!


Hiện tại Hạ Nguyên Khải rất muốn nhắm mắt giả ngất, bắt đầu từ ngày mai cái mặt già này của gã còn hỗn ở tinh cầu Lyme này thế nào đây.


Hôm nay, từ trong ra ngoài mặt gã đã toàn bộ mất hết sạch trơn.


"Ta lát nữa sẽ cho người mang tới đây cho ngươi." Tuy gã chỉ hận không thể ngay lập tức đi lên bóp chết Hạ Thiên Tịch, nhưng giá trị vũ lực của Hạ Thiên Tịch còn bày ở đó, gã có tà tâm mà không có tặc đảm, chỉ có thể cắn răng nói như vậy.


"Không được." Nào biết Hạ Thiên Tịch cư nhiên là một người chay mặn không ăn, không chút do dự lắc đầu, rất chi là dứt khoát.


"Không cho nợ, ta sao biết được ngươi có lừa ta hay không? Dù sao ngươi da mặt dày như vậy, việc gì cũng có thể làm ra, vạn nhất ngươi về đến nhà không nhận nợ thì phải làm sao?"


Thiếu niên chớp chớp đôi mắt to nói đến là hồn nhiên.


"......"


Hạ Nguyên Khải, ta thật muốn trực tiếp dùng máu toàn thân dìm chết ngươi.


Mọi người vẻ mặt khác nhau nhìn một màn này, giờ phút này quả thực là bội phục ngũ thể đầu địa đối với thiếu niên này, cư nhiên có người có thể đem vị tinh chủ nói một không hai ở tinh cầu Lyme bức tới trình độ này, quả thực là thần nhân.


..........