Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 236

"Đúng rồi, rừng rậm hẳn là sẽ có thú biến dị, mọi người chú ý một chút."


Thú biến dị khác với tang thi, thú biến dị là ẩn núp ở những địa phương hẻo lãnh, ví dụ như những góc thành thị âm u, cho nên mỗi ngày sẽ có người thường mất tích cũng không phải là việc gì mới lạ, những nơi có thảm thực vật tươi tốt như rừng rậm này là không có khả năng không cất dấu một ít thú biến dị.


Còn tang thi thì khác, tang thi tụ tập trên một cái tinh cầu, thú biến dị là động vật bị biến đổi gen do cảm nhiễm, lập tức khiến động vật mất đi năng lực tự mình khống chế, thần kinh bị phá hủy, cho nên thường xuyên ăn thịt người, những việc này không lạ. Nhưng tang thi thì khác, tang thi cũng ăn thịt người, có thể nói máu thịt của nhân loại là thứ cung cấp năng lượng cho tang thi, nhưng bọn chúng lại không thể sinh hoạt ở trong thành thị của nhân loại, hiện tại cách thời điểm tận thế bùng nổ đã qua mấy trăm năm, nhân loại đã sớm đem tang thi đuổi ra ngoài.


Nhưng mà tang thi có giết cũng không hết, vì mỗi năm đều có rất nhiều người bị cảm nhiễm biến thành tang thi, tuy công nghệ hiện tại đã phát triển cao, đã nghiên cứu chế tạo ra được thuốc kháng virus tang thi, nhưng thuốc này cũng không phổ biến, thường thường đám người còn không có phát hiện, người bị nhiễm trong thời gian ngắn ngủi một canh giờ liền sẽ biến thành tang thi, cũng căn bản không kịp trị liệu, đây cũng là lý do nhân loại vẫn luôn không diệt trừ hết được tang thi.


Vả lại, tang thi khác với biến dị thú, biến dị thú chỉ là hùng tàn tàn bạo, không có trí tuệ, nhưng tang thi lại khác.


Tang thi tổng cộng chia làm 10 cấp.


Tang thi cấp 1 chính là tang thi vừa mới bị cảm nhiễm, tứ chi cứng đờ, động tác không linh hoạt.


Tang thi cấp 2, động tác linh hoạt hơn cấp 1 một chút. Tang thi cấp 3 hoàn toàn có thể nhảy cao, tang thi cấp 4 có thể chạy vào nhảy. Tang thi cấp 5 đã có một chút trí tuệ, nhưng chỉ số thông mình chỉ giống như trẻ con 5 tuổi. Tang thi cấp 6, chỉ số thông minh đã tăng lên 10 tuổi, tang thi cấp 7, chỉ số thông minh tăng lên 13 tuổi, tang thi cấp 8, chỉ số thông minh tăng lên tầm nhân loại 20 tuổi, tang thi cấp 9, đã không khác gì với nhân loại, tang thi cấp 10 gọi tắt là tang thi Vương, đây là một tồn tại trong truyền thuyết, nghe nói đến nay còn chưa xuất hiện qua, nhưng tang thi Vương vô cùng khủng bố, hoàn toàn không khác gì nhân loại, hơn nữa trên người cũng không tản ra loại hương vị tanh tưởi, thật giống như một người chết sống lại, chỉ số thông minh cực cao, hơn nữa lực lượng cũng rất cường đại.


Nhưng, nhân loại thực may mắn, may mắn hiện tại còn chưa có tang thi Vương xuất hiện, bằng không nếu có tang thi Vương dẫn dắt, tang thi đã sớm san bằng thế giới nhân loại.


Hiện tại bọn họ còn chưa tiến vào quân đội, chưa tiếp xúc tới tang thi, vì có quân đội canh gác ở ở tinh cầu mà tang thi cư trú, nhưng như vậy cũng không đảm bảo tang thi sẽ không trộm chuồn ra ngoài, hơn nữa tang thi cũng không phải tập trung hết ở một tinh cầu, ví dụ như Xích Tinh, tà khởi nguyên tang thi xuất hiện, nhưng tang thi trải qua mấy trăm năm di chuyển đều đã dọn ra ngoài, đến này Xích Tích bên trong như thế nào, vẫn là không có ai biết.


Mấy người bọn họ khi đi vào khu rừng rậm này cũng không nghĩ nhiều, vì biết nơi này sẽ không xuất hiện tang thi, cùng lắm thì xuất hiện một ít thú biến dị, cho nên mấy người không ai để ở trong lòng.


Hiện tại bọn họ đã bắt đầu thâm nhập, nhưng vào lúc này, theo gió nhẹ thổi tới....


"Các ngươi có nghe được có cái gì tiếng vang gì hay không?" Hạ Thiên Tịch hỏi.


"Có."


"Càng lúc càng lớn."


"Tựa hồ là ở hướng tới chúng ta bên này bay qua."


"......"


Mấy người lập tức mồm năm miệng mười nói, vừa mới nghe thanh âm còn quá xa, nhưng là chỉ một lát sau, tiếng vỗ cánh trong không khí quá vang dội, làm cho bọn họ mỗi người đều không thể không nhìn chăm chú, hơn nữa thanh âm này còn hướng về phía bọn họ bên này bay tới, càng ngày càng gần.


Ngay sau đó, mọi người liền thấy được trên bầu trời phía trước một chút đen, một đám gì đó đen nghìn nghịt đang nhanh chóng bay tới chỗ bọn họ.


"Không tốt, là thú biến dị, nhanh trốn đi." Lăng Thần lớn tiếng hô một tiếng, lập tức lôi kéo Hạ Thiên Tịch hướng tới trên mặt đất lăn vài vòng trốn vào rừng cây rậm rạp.


Nghe được tiếng hô của Lăng Thần, mấy người cũng bất chấp cái gì trên mặt đất dơ hay không dơ, sôi nổi lăn thân trốn đến rừng cây rậm rạp bên kia.


Vì đám hắc ảnh đó bay trên bầu trời tới nên không thấy rõ, bọn họ cũng không dám tùy tiện tránh ở trên cây, chỉ là nhìn một mảnh trời đen nghìn nghịt, liền không có ai dám đi khiêu chiến uy nghiêm của đám thú biến dị này.


Tiếng vỗ cánh từ xa tới gần, đám hắc ảnh còn chưa bao phủ bọn họ, mọi người đã bị tiếng vang ong ong truyền tới trên bầu trời chấn vang đến sắp thủng màng nhĩ, bọn họ thậm chí cảm thấy lỗ tai đều sắp điếc, lập tức sôi nổi dùng tay che tai lại.


Lúc này bọn họ đều quên mất một việc phi thường trong yếu lại phương tiện, đó chính là kỳ thật bọn họ có thể hạ kết giới, sẽ không nghe thấy tiếng vang bên ngoài.Nhưng mà, mọi người còn không quen dùng ma pháp hiển nhiên là không nhớ tới.


"Ngu ngốc, sẽ không biết dùng kết giới sao?" giọng nói phi thường khinh bỉ của Tiểu Cửu truyền tiến vào trong đầu Hạ Thiên Tịch.


Đầu Hạ Thiên Tịch bị thanh âm này chấn vang, thiếu chút nữa y đều cảm thấy đầu của mình có phải muốn nổ tung hay không? Lăng Thần liền ở bên người y, nhưng giờ phút này hai người đều không có biện pháp bận tâm đối phương, bởi vì tiếng cánh vỗ này nghe vào trong tai bọn họ quả thực quá chói tai.


Thanh âm khinh thường của tiểu Cửu khiến Hạ Thiên Tịch tỉnh ra, cho nên Hạ Thiên Tịch lập tức bắt tay từ trên lỗ tay buông xuống thi triển một cái kết giới, đem bản thân và Lăng Thần bao phủ bên trong, thanh âm bên ngoài không nói đều bị cách ly, nhưng so với việc bọn họ dùng tay che lỗ tai hiệu quả hơn rất nhiều.


Nhưng Hạ Thiên Tịch hiển nhiên coi khinh loại thanh âm cực lớn này, kết giới y bố trí dưới thanh âm càng ngày càng tiếp cận, một tầng chắn năng lượng màu trắng bao phủ y và Lăng Thần, nhưng phía trên năng lượng tráo rất nhanh liền xuất hiện vết rạn nhỏ......


Hạ Thiên Tịch âm thầm mắng một câu, thú biến dị này, chỉ tiếng vỗ cánh thôi đã không thể khinh thường, này nếu là thật sự đánh nhau, mấy người bọn họ phỏng chừng sẽ đám thú biến dị này ăn đến xương cốt cũng không còn.


Hạ Thiên Tịch không nghĩ nhiều, lập tức trong tay tụ tập năng lượng truyền đến kết giới, nỗ lực duy trì cái kết giới này. Lăng Thần phát hiện cách làm của Hạ Thiên Tịch, cũng lập tức nâng tay lên đem năng lượng truyền đến năng lượng tráo, cùng y cùng nhau chống đỡ.


Lúc này, hắc ảnh trên bầu trời đã tiếp cận bọn họ, mọi người khẩn trương đều sắp quên cả hô hấp, bọn họ ngẩng đầu nhìn lại, trên bầu trời đen nghìn nghịt một mảnh, đây là một đámchim gõ kiến bị biến dị, diện mạo không có gì biến hóa, chỉ là so với chim gõ kiến bình thường lớn hơn không chỉ gấp trăm lần.


Nhìn một màn này không có ai dám hó hé, bọn họ thực sợ bị đám chim gõ kiến này phát hiện, sau đó chỉ sợ bọn họ ngay cả xương cốt cũng không còn.


Đám chim gõ kiến nàythực nhanh bay qua đỉnh đầu bọn họ, bóng ma đen nghìn nghịt bao phủ bọn họ, đỉnh đầu bọn họ lập tức biến thành màn đêm, mọi người hoàn toàn nín thở, chờ đàn hắc ảnh này tan đi, chim gõ kiến bay đi thật xa, thậm chí không còn nghe thấy tiếng vang, mọi người cũng không đi ra khỏi lùm cây, rừng rậm yên tĩnh đến đáng sợ.


Vẫn là Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần đi ra trước, hai người bọn họ lúc ấy mở ra kết giới cho nên còn tốt, người không mở ra kết giới từ cỏ cây đi ra cũng bất chấp bùn và cỏ trên người, sắc mặt tái nhợt, còn có điểm kinh hồn chưa định.


"Làm ta sợ muốn chết." Lạc Vô Dật nói một tiếng hai chân mềm nhũn ngồi bệt dưới đất, sắc mặt trắng bệch dọa người, ngay cả môi cũng nhợt nhạt, một tay vỗ vỗ vị trí trái tim mình lẩm bẩm nói: "Còn may, ta còn có thể cảm giác được tim còn đập."


Lần đầu tiên tiếp xúc với thú biến dị, lúc ấy hắn thật sự thiếu chút nữa bị dọa tè ra quần.


"Chúng ta vẫn sẽ luôn gặp phải loại thú biến dị như này sao?" Tinh dạ mở đôi mắt như nai con hồng hồng nhìn mọi người, sắc mặt cũng đặc biệt dọa người.


"Ta đến giờ còn nhũn cả chân." Flina nói một câu cũng không hề e ngại ngồi bệt trên mặt đất, vẻ mặt kinh hồn tán đảm: "Ta vừa mới đều cảm thấy mình sẽ bị đám quái vật này phát hiện xơi tái."


Thẩm Hạo không nói gì, nhưng sắc mặt cũng không tốt hơn bao nhiêu.


Ở chỗ này, sắc mặt tốt hơn cũng chỉ có Dạ Đồng, Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch. Không thể nói bọn họ có chưa gặp qua quái vật nguy hiểm như vậy, trước kia khi trường Quân đội số 1 khảo hạch liền có một cuộc kiểm tra như này, có điều khi đó bọn họ đối mặt đều là tang thi cấp 1,2, thú biến dị vừa ít vừa thiếu, trên cơ bản người thương vong rất ít, lại còn có trưởng quan phụ trách an toàn cho bọn họ.


Nhưng hiện tại bất đồng, một đám như vậy, vừa mới bọn họ là trực tiếp đối mặt với nguy hiểm, một khắc kia bọn họ thật cảm thấy sinh mệnh nhân loại kỳ thực rất yếu ớt.


Nếu, hôm nay thật sự bị đám quái vật này phát hiện, không có ai dám vỗ ngực bảo đảm mình có thể chạy thoát.


Mấy người đều không nói chuyện, lẳng lặng ngồi nghỉ bình phục lại tâm tình của mình, Lạc Vô Dật mấy người thực nhanh đứng lên khỏi mặt đất, tuy sắc mặt vẫn trắng bệch, nhưng tinh thần đã tốt lên rất nhiều so với lúc trước, vẻ mặt hưng phấn nói: "Thực kích thích, tuy quá trình có mạo hiểm, nhưng ta lại thích loại kích thích này, em dâu họ, ta cảm thấy đi theo các ngươi lộ diện quả thực chính là quá may mắn."


Lạc Vô Dật thoát khỏi suy sút lúc trước, vẻ mặt hưng phấn nói.


Xác thực, hắn thật là cảm thấy bản thân may mắn không ai có thể may mắn bằng, Hạ Thiên Tịch nguyện ý cho hắn đi theo bọn họ cùng nhau tu luyện ma pháp, hắn liền không có khả năng không mang ơn đôi nghĩa với Hạ Thiên Tịch.


Nhưng mà Hạ Thiên Tịch lại đen mặt, em dâu họ......


Ánh mắt y nhàn nhạt liếc nhìn Lạc Vô Dật một cái, khiến cho Lạc Vô Dật cảm giác được một cỗ lạnh lẽo bò lên sống lưng, đông lạnh đến run rẩy.


Kỳ quái, không phải đám quái vật kia bay đi rồi sao?


"Ta cũng cảm thấy thực kích thích, không mạo hiểm sao có thể kích thích?" Flina thực nhanh điều chỉnh tốt tâm tình của mình, vẻ mặt hưng phấn nói: "Thật hy vọng một tháng này chúng ta có thể gặp được vài lần thú biến dị."


Mọi người: "......"


Ngươi nha!Nữ hán tử cũng không cần bưu hãn như vậy đi!


"Ta vẫn sẽ luôn đi theo các ngươi." Thẩm Hạo ánh mắt kiên định nhìn Hạ Thiên Tịch: "Chỉ cần có thể cho ta ăn no."


Mặc kệ là ở đâu, cuộc sống như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là nhất định phải ăn no.


Đây là nguyên tắc của Thẩm Hạo!


Mọi người khóe miệng hung hăng run rẩy, nếu ngươi không nói thêm cái câu phía sau, thật sự rất là nghĩa khí được không?


"Vậy......" Tinh Dạ hai mắt hồng hồngnhư nai cònngay cả giọng nói cũng mang theo nức nở: "Ta có thể rời khỏi hay không?."


Nơi này quá nguy hiểm, không phải cuộc sống mà hắn muốn.


Mọi người: "......" Trực tiếp làm lơ!


Tinh Dạ ủy khuất thiếu chút nữa sắp rớt nước mắt cá sấu nhìn mọi người.


..........