Triệu Hoán Thần Binh

Chương 250: Tổ học viện

- Thế nào, có vấn đề gì sao?

- Ách, không, ngài nói tiếp đi!

Vu Nhai cũng không quên ở tổ Kỳ Binh hắn có danh hiệu Thần Binh.

- Danh hiệu Thần Binh có hai ý. Đầu tiên chính là muốn chọn ra tinh binh mạnh nhất, giống như tiểu đoàn Tinh Binh vậy. Tố chất tinh binh càng ngày càng thấp. Huyền Thần Điện cũng cảm giác được điều này. Có người nói chiến tuyến phương bắc thất bại mấy trận, cho nên mới có Thánh Hội lần này.

Úy Trì Thiên Binh nói:

- Về phần một ý khác, chính là có người nói trở thành tinh binh mạnh nhất trong các chiến sĩ, có thể có cơ hội đến Thần Binh Lâu trong Huyền Thần Điện quan sát Binh Linh. Thậm chí có cơ hội lấy được truyền thừa Binh Linh cường đại. A, tiểu tử Vu Nhai, ngươi sao vậy?

Một câu cuối cùng mới là trọng điểm. Vu Nhai không nhịn được chảy nước miếng.

Huyền Thần Điện, đây chính là nơi có vô số Thần Binh. Không quan tâm Huyền Thần Điện làm vậy là vì mục đích gì, tiến hành thế nào, Thánh Hội lần này hắn nhất định phải tham gia:

- Không có gì, ta chỉ đang nghĩ ta sẽ không đến trễ chứ?

- Xem ta kìa cứ mải trò chuyện. Đã xế chiều rồi, ngươi nhanh chân lên một chút. Chuyện ở đây không cần lo lắng gì cả. Ta sẽ xử lý!

Úy Trì Thiên Binh hình như vẫn có chuyện gì đó muốn nói, nhưng khi nhìn trời một chút, cũng không dám bảo Vu Nhai lưu lại nữa:

- Chờ sau khi trở về lại uống rượu với nhau. Rất nhiều chiến sĩ nghe xong sự tích anh hùng của ngươi cũng rất ngưỡng mộ. Được rồi, ta không nói nhiều nữa. Ngươi mau đi đi!

- Ai cũng không được phép rời đi!

Đúng lúc này, lại có một giọng nói truyền tới.


Liêu Thanh bị lãng quên ở một bên lập tức vui mừng. Hoàng đại nhân đã đến. Đáng tiếc hắn còn chưa vui mừng được bao lâu, đã thấy Vu Nhai không để ý tới câu nói này, rời đi. Cùng lúc đó, Úy Trì Thiên Binh nói:

- Họ Hoàng kia, có Úy Trì Thiên Binh ta ở đây, có giỏi theo ta lên tường thành đánh một trận. Binh phòng đại nhân tát hai cái, lão tử cảm thấy không đủ.

- Úy Trì Thiên Binh, ngươi, ngươi...

- Ngươi cái rắm. Làm trò trước toàn thành. Họ Hoàng kia, dám tiếp nhận khiêu chiến của ta không?

Úy Trì Thiên Binh quát. Liêu Thanh và đám kỵ vệ Bắc Đấu rất phiền muộn. Đây không biết đã là lần thứ mấy, Úy Trì Thiên Binh khiêu chiến với Hoàng đại nhân. Mỗi lần như vậy, Hoàng đại nhân đều từ chối...

Vu Nhai cũng không biết Úy Trì Thiên Binh cùng Hoàng Vu Phu sẽ có kết quả ra sao. Hắn đã đi tới học viện Bắc Đấu. Mà trong lúc hắn đi tới, trong lòng đã trầm xuống. Chỉ thấy chiến sĩ của nhiều đội tinh binh đang từ bên trong đi ra. Chẳng lẽ sắp kết thúc rồi sao?

- Vị huynh đệ này, lẽ nào Thánh Hội đã kết thúc?

- Thật ra thì chưa kết thúc. Chỉ là tiểu đoàn Tinh Binh chúng ta đã kết thúc. Người nên chọn đã chọn. Hiện tại chỉ còn lại người của học viện Bắc Đấu đang làm. Lãnh đạo học viện nói chuyện, nghe muốn buồn ngủ, nên đi ra thôi!

Tinh binh bị gọi lại nói.

- Học viện Bắc Đấu cũng tham gia sao?

Vu Nhai sững sờ hỏi.

- Học viện đương nhiên cũng phải tham gia, tạo thành tổ học viện. Đúng rồi, ngươi là?

- Ách, ta là học trưởng đã tốt nghiệp học viện Bắc Đấu. Vậy... Không biết có thể tham gia hay không?

Vu Nhai khẽ nhíu mày nói. Tiểu đoàn Tinh Binh đã lựa chọn xong, vậy mình còn tham gia cái gì. Quả nhiên bị kỵ sĩ Huyền Điện kia làm chậm trễ thời gian.


- Về điểm này, ta cũng không rõ lắm. Ngươi đi vào hỏi một chút xem sao!

Tinh binh này trả lời, sau đó liền theo đội ngũ đi ra.

Vu Nhai còn muốn hỏi chuyện của tổ Kỳ Binh một chút. Cũng không biết bọn họ có thể biết hay không. Chỉ có điều một kẻ đáng lẽ phải chết là hắn xuất hiện không biết có thể gây ra các loại chấn động hay không? Tạm thời hắn đành phải đè xuống. Cứ đi vào trước rồi nói sau. Rất nhanh hắn đã đến sân đấu kỹ của học viện Bắc Đấu.

Lúc này trên sân rộng cũng không bởi vì các tinh binh rời đi mà vắng vẻ. Học sinh học viện Bắc Đấu vẫn có rất nhiều người ở lại.

Vu Nhai lấy ra thân phận của tiểu đoàn Tinh Binh, thật ra không bị ai ngăn cản cả, cũng không có người nào nhận ra hắn. Đã hơn một năm trôi qua, ai còn nhớ rõ lúc trước, cũng ở trên đấu kỹ trường này, nhân vật kia đã khiến các học sinh trong học viện Bắc Đấu tự hỏi thế nào mới là chiến sĩ. Nhưng thật ra lúc đó hắn giết người thi thoảng cũng có người sẽ nhớ tới. Nhưng lâu như vậy, cũng không có gì hay để nói. Cho dù nói cũng không biết Vu Nhai là cọng hành nào.

Vu Nhai đối quy tắc của Huyền Điện Thánh Hội lần này vẫn không rõ ràng lắm. Hắn không biết trà trộn vào tinh binh thế nào. Trà trộn vào học viện một hồi, tám rẽ mười ngoặt, hắn cũng không biết nên tìm người nào thì tốt.

- A, đó không phải là...

Ở nơi này, hắn nhìn thấy được hai người, một nam một nữ. Chỉ thấy bọn họ đang dựa ở bên cạnh sân đấu kỹ, nhàn nhã ngáp dài, bộ dạng hình như không có việc gì làm.

Vu Nhai cười. Cuối cùng cũng không còn phải đi lại như ruồi không đầu nữa.

- Mọi người đều biết, học sinh học viện Bắc Đấu chúng ta ở trên phương diện thiên phú không phải không so sánh được với các tinh binh vừa rời đi. Nhưng ở trên các phương diện khác quả thực không bằng bọn họ. Nói ví dụ như phương diện kinh nghiệm trên chiến trường. Cho nên Thánh Hội lần này, tình thế của chúng ta rất xấu. Nhưng chúng ta tiến vào học viện là vì cái gì? Còn không phải là vì trở thành chiến sĩ chân chính sao? Vì vinh dự của đế quốc, ta cũng không muốn các ngươi không ra chiến trường, đã bị buộc phải về nhà dưỡng lão. Bởi vậy, lần này ta mời hai chiến sĩ trong tiểu đoàn Tinh Binh tới. Bọn họ sẽ giúp các ngươi hoàn thành nhiệm vụ trong Thánh Hội lần này. Có lẽ, chúng ta gặp phải kỵ sĩ Huyền Điện, có thể tự tin không?

- Có!

Âm thanh rung trời. Các học sinh tinh thần phấn chấn đầy bồng bột hét lớn.

Đứng ở phía trên nói chắc là một vị Phó viện trưởng của học viện, nói đầy cảm khái. Hắn lại nói tiếp:

- Được rồi, hiện tại xin mời các học sinh được chọn lên trên đài. Các học sinh không được chọn lên cũng không nên nhụt chí, sẽ có cơ hội.

Phần lớn các học sinh lên đài đều mặc trang phục của học viện Bắc Đấu. Một phần nhỏ là trang phục linh tinh khác. Xem ra không chỉ có một nhà học viện Bắc Đấu mà thôi, còn có học sinh các học viện khác trong tỉnh Bắc Đấu. Có khoảng năm, sáu mươi người, thực lực đều không tệ. Phần lớn đều đã ngoài Tướng Binh Sư, có một số rất ít là đang ở Chưởng Binh Sư cao đoạn.

Hóa ra tổ học viện này cũng đã chọn xong học sinh có thể tham gia Thánh Hội. Vu Nhai mắt tinh, rất nhanh liền nhìn thấy thân ảnh của Vu Tiểu Dạ ở trong đó. Chỉ thấy trên mặt nàng vẫn lộ rõ cảm giác bất an, có chút tiều tụy. Không cần phải nói tất nhiên có thể biết chuyện gì xảy ra.

Nhìn đám người kia, Vu Nhai thở dài. Quả nhiên khắp nơi đều có ngọa hổ tàng long.

Trước đây, khi ở trước cửa thành, nếu như tùy tiện kéo một trong những người này ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, chắc chắn có thể đánh bay tiểu binh như hắn. Đương nhiên, Vu Nhai cũng từ chỗ Vu Tiểu Dạ biết được, học viện Bắc Đấu có nội viện.