Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1288: Chúng ta có thể "ngộ sát" hắn

Không biết bọn họ đánh bao nhiêu trận tranh giành quy tắc chi nguyên, may mắn có quy định không cho giết người, nếu không trời biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tuy nhiên có lúc lỡ tay, có người bị thương. Dù bị thương vẫn không từ bỏ, ít nhất khi Vu Nhai rời khỏi địa bàn Lâm Mộc Phong không thấy ai bỏ cuộc.

Bỏ cuộc tức là bóp nát ngọc bài lữ hành, sẽ được truyền tống đến nhà gỗ của thần binh. Mọi người đều biết khi bỏ cuộc nghĩa là thấp hơn người một bậc.

Nếu không bị nguy hiểm mạng sống thật sự thì tuyệt đối không thể bỏ cuộc.

Bọn họ cao cao tại thượng không cách nào chịu đựng đau khổ vĩnh viễn bị mấy ngàn người đè đầu, ít nhất phải tranh đấu, liều một phen. Mặc kệ nhân phẩm của bọn họ thế nào, trái tim biến mạnh của mọi người là giống nhau.

- Vong Linh huynh, hãy ngăn lại năm phút giúp ta, dùng cách gì đều được.

Vong Linh pháp sư đáp ngay:

- Biết!

Xung quanh trở nên âm trầm ma quỷ, sương khói bị nhuộm đen, các khô lâu chui ra. Năm phút, hốc mắt sâu của Vong Linh pháp sư chất chứa kiên quyết.

- Vong Linh pháp sư, hừ, nếu không phải chỗ này không được giết người thì lão tử sớm diệt ngươi.

- Thật to gan, quang minh chính đại sử dụng vong linh ma pháp. Nhưng rất thú vị, đây là lần đầu tiên ta trông thấy.

- Vong Linh pháp sư càng đáng chết hơn Cổ Duệ chi dân, giết!

Mấy chục người đua nhau mắng chửi, lao lên. Mấy chục đỉnh thiên giai, còn không phải là đỉnh thiên binh sư bình thường vây công là lực lượng siêu khủng bố, người thường khó chặn nổi trong năm phút.

Nhưng Vong Linh pháp sư không đồng nghĩa với người bình thường.

Vong Linh pháp sư đến cảnh giới Ma Đạo Sư thiên giai là tồn tại siêu khủng bố, đặc biệt trong trường hợp kéo bè kéo lũ đánh nhau. Vong Linh pháp sư có thể triệu hoán vô số sinh vật vong linh, thậm chí triệu hoán ra sinh vật vong linh cực kỳ cường đại. Tuy nhiên dể chặn lại mấy chục người vây công không dễ chịu nào, Vong Linh pháp sư không cần đỡ, giam cầm bọn họ là được. Không để đám thiên tài này tới gần Vu Nhai là xong.

Sương đen biến đổi, mấy chục thiên tài không thấy Vu Nhai đứng chính giữa đâu nữa, chỉ còn lại xương vụn đầy đất. Xương vụn ghép lại thành từng khô lâu binh đứng lên, chậm rãi đi hướng mọi người.

- Huyễn trận, mau phá đi, hắn muốn câu giờ!

Mặc kệ đám người này xếp chót trong mấy ngàn thiên tài thì bọn họ vẫn là thiên tài, nhìn ra ngay vấn đề ở đâu. Nhưng nhìn ra và phá được là hai chuyện khác nhau. Trước khi Vong Linh huynh đến công hội lữ giả đã cảm ngộ hai loại thánh đạo, một là tử vong thánh đạo, loại thứ hai chính là huyễn chi thánh đạo, cộng với lúc trước dung hợp hắc ngục chi hỏa, hiện tại Vong Linh huynh có ba loại.

Vong Linh huynh đang dùng huyễn chi thánh đạo.

Tuy ma pháp lực của Vong Linh huynh không đến cảnh giới Ma Đạo Sư thánh giai nhưng không cản trở gã sử dụng huyễn chi thánh đạo thuộc loại tinh thần. Nếu một chọi một thì mấy thiên tài này không phải đối thủ của Vong Linh huynh.


Lại một lần nữa chứng minh Vong Linh huynh không phải tài trí bình thường, chẳng qua không thả lỏng thể xác, tinh thần đi lữ hành nên bị xếp vào phương trận tối nhất.

Bùm!

Xương khô vỡ vụn.

Một người nổi giận hét to:

- Mau nghĩ cách đi, không có thời gian!

Bất giác đã qua bốn phúc là bọn họ không tìm được cách phá trận, đám thiên tài vất vả ứng đối khô lâu chẳng biết là thật hay ảo.

Một người đầu óc đơn giản hỏi:

- Có cách gì? Ta chỉ biết đánh nhau.

Một nữ nhân hét lên:

- Ta có cách đơn giản nhất, đó là có thể dùng bạo lực phá hư bất cứ trận pháp nào. Tất cả hãy tập kết lực lượng lại, ta không tin chúng ta không phá được huyễn trận này.

Có người ngần ngừ nói:

- Nàng là Tạp Lâm Ti của Ma Pháp đế quốc? Cách này đúng là có hiệu quả nhưng sợ là chúng ta sẽ bị Vong Linh pháp sư này giết.

Nam nhân nhận ra nữ nhân lên tiếng là muội muội của một người ngưỡng mộ công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Nhiều người không muốn giết người nhưng đôi khi lỡ tay, nên mới có công năng bóp nát ngọc bài lữ hành.

Tạp Lâm Ti cười khẩy nói:

- Không còn cách nào, chúng ta không cố ý. Chẳng lẽ chúng ta bị vây khốn mà không được phản kích sao? Vong Linh huynh nói có thể cướp bóc không thể giết người, lại không nói ngộ sát sẽ có hậu quả gì. Có lẽ sẽ không truy cứu nếu ngộ sát.

- Tốt, cứ làm vậy đi!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mấy chục người dồn lực lượng lại tấn công.


Các loại lực lượng tụ tập đánh vỡ huyễn trận, sức mạnh không đơn giản là một cộng một bằng hai. Huyễn trận hắc ám bị đánh nát như từng mảnh thủy tinh vỡ ra, khói đen bốc hơi sạch.

Thiên địa trở lại bình thường, Vong Linh huynh xuất hiện trước mặt mọi người.

- Oa!

Vong Linh pháp sư phun ra búng máu đỏ, thật khó tưởng tượng cơ thể gầy gòm kia có bao nhiêu máu để phun ra. Mới rồi lực lượng bùng nổ kia không đánh trúng Vong Linh huynh, nếu không gã đã chẳng còn mẩu xương. Chỉ bị chấn đã làm Vong Linh pháp sư tổn thương khá nặng.

Vong Linh huynh nhìn mấy chục người cố đè nén vết thương, khàn khàn nói:

- Còn một phút!

Tạp Lâm Ti nêu ý ngộ sát chanh chua nói:

- Vong linh buồn nôn, cút ngay, thứ chó chết như ngươi vốn không nên xuất hiện trên đời này. Thật không hiểu cao tầng công hội lữ giả nghĩ gì mà để cái loại chó chết người không ra người, quỷ không ra quỷ như ngươi tham gia.

- Mặc kệ hắn, họ Vu kia sắp dung hợp xong, xông lên rồi nói!

Vong Linh huynh phớt lờ Tạp Lâm Ti cay nghiệt, lạnh nhạt nói:

- Đứng lại, không ai được vượt qua một bước.

Tạp Lâm Ti hừ lạnh một tiếng:

- Các vị, hay chúng ta lại cùng nhau ngộ sát hắn đi?

Ý của Tạp Lâm Ti rất rõ ràng, khuyến khích cả đám giết Vong Linh huynh rồi cùng nhau gánh trách nhiệm. Cái gọi là pháp không trị tập thể, Tạp Lâm Ti có ý đồ tập thể phạm tội.

- Thôi, chúng ta nhiều người như vậy vòng qua hắn là được.

Vài người không muốn bị xóa bỏ cơ hội, tuy rằng pháp không trị tập thể nhưng không phải mấy ngàn người giết một mà chỉ là mấy chục người hành động. Người trong phương trận tối nhất có tiềm lực tệ nhất, cao tầng công hội lữ giả sẽ quan tâm bọn họ sao?

Tạp Lâm Ti hầm hừ:

- Nhát gan.

Tạp Lâm Ti xúi giục:

- Nếu vậy thì đánh hắn tàn phế, lên!

Nữ nhân tên Tạp Lâm Ti dẫn đầu mấy chục người lao qua, bọn họ dùng lực lượng mạnh nhất. Trừ mục tiêu đánh bay Vong Linh huynh ra bọn họ muốn giành lấy vụ thủy chi nguyên trước khi Vu Nhai dung hợp xong.

Hiện giờ bọn họ có chung kẻ địch, tiếp theo sẽ giành đồ với nhau.

Vong Linh huynh lù lù bất động, trầm giọng nói:

- Còn ba mươi giây.

Vong Linh huynh bắt đầu ngâm chú ngữ, gã biết e rằng chỉ chặn được vài giây hay thậm chsi là một, hai giây. Vong Linh huynh cũng biết nếu đã làm chiến hữu thì như hội trưởng Lữ Giả nói, quyết không thể bỏ rơi.