Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1144: Hắc Ma Cự Thiên Hống (hạ)

Hắc Ma Cự Thiên Hống làm
những động tác buồn cười theo Vu Nhai chỉ huy, thân thú khổng lồ như con cún cưng. Hắc Ma Cự Thiên Hống khóc mếu. Đường đường là ma thú thánh
giai nhưng bị xem như con chó, dù ngươi muốn thử nghiệm hiệu quả ấn phù
cưỡng chế ma thú làm ơn ra lệnh động tác nào tôn trọng thánh thú một
chút! Trong lòng Hắc Ma Cự Thiên Hống rất buồn bực.

Hắc Đạt Tư, Thủy Tinh, Tiểu Hắc ở sau lưng Vu Nhai hoàn toàn ngẩn ngơ.
Tiểu Hắc nâng móng vuốt lên dụi mắt, từ khi nó có ý thức đến nay thì ma
thú hắc ám là ác mộng kinh khủng nhất.

Thủy Tinh cho rằng Lưu Tinh Đồng của mình bị trục trặc.

Còn về Hắc Đạt Tư, gã chợt nhận ra từ khi gã rời khỏi mảnh đất bí ẩn thì mọi thứ như trong mơ, không hiện thực. Hắc Đạt Tư bị đả kích, nhục nhã, giờ thì gã chết lặng.

Nhân loại bình thường này không cho Hắc Đạt Tư cơ hội chết lặng, Vu Nhai túm gã ném tới trước.

Vu Nhai muốn Hắc Ma Cự Thiên Hống cắn cơ thể Hắc Đạt Tư. Hắc Ma Cự Thiên Hống không khiến Vu Nhai thất vọng, nó nhanh chóng nhảy lên táp Hắc Đạt Tư. Tất nhiên không phải cắn chết, nhân loại trước mắt không ra lệnh
cắn chết cho nó. Hắc Ma Cự Thiên Hống khẽ cắn Hắc Đạt Tư rồi đưa mắt
nhìn hướng Vu Nhai, chờ mệnh lệnh tiếp theo.

Mắt Hắc Ma Cự Thiên Hống cực kỳ hung dữ như người nằm trong miệng nó là
Vu Nhai, nhưng cơ thể không thể chống đối. Ý chí của Hắc Ma Cự Thiên
Hống đã bị Vu Nhai điều khiển, nhưng nó còn ý thức.

Loại cảm giác này càng thêm tàn nhẫn, nếu Hắc Ma Cự Thiên Hống biến thành con rối có lẽ nó sẽ dễ chịu hơn.

Ví dụ như nữ nhân bị đè, bị chuốc thuốc mơ dễ chịu hơn là trơ mắt nhìn cơ thể mình bị vấy bẩn.

Hắc Đạt Tư thoát khỏi cảm giác tê dại, gã sợ hãi gào rú:

- A! Thả ta ra, thả ta ra! Nhân loại, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn! Thả ta ra, thả ta ra!

Hắc Đạt Tư nói năng lung tung gào thét:

- Giết ta, giết ta, giết ta ngay! Ta không muốn ở lại đây nữa, a a a!!!

Hắc Đạt Tư bị Hắc Ma Cự Thiên Hống ngoạm, nhìn răng chĩa lên cao, ngửi
mùi tanh hôi, chất lỏng dính nhễu nhão, hậu duệ của thần cao quý làm sao chịu nổi điều này? Lúc thì Hắc Đạt Tư xin chết, lúc xin sống.

Biểu tình Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Chắc chắn ngươi sẽ chết, nhưng nếu không để ngươi chịu nhiều đau khổ thì không xứng với những biểu hiện trước đó của ngươi.


Vu Nhai hận Hắc Đạt Tư thấu xương, vì chuyện Tiểu Mỹ, vì những lời gã
vừa nói với Thủy Tinh, hắn không quên được. Giết Hắc Đạt Tư dễ dàng là
nhân từ, có thù không báo không phải là quân tử.

Hắc Đạt Tư biết gã đã tiêu đời, gã dùng ngôn ngữ cay cú nhất kiếm lại chút mặt mũi:

- A a a . . . Nhân loại, ngươi nhất định sẽ chết thảm hơn ta! Thần Duệ
chi tộc chúng ta đã buông xuống, chắc chắn ngươi sẽ chết thảm hơn ta!
Đại quản sự sẽ báo thù cho ta, hành hạ ngươi mấy trăm năm!

Tất nhiên nếu được thì Hắc Đạt Tư rất mong những nguyền rủa này sẽ thành hiện thực.

- Cái gì? Cổ Duệ chi dân đã giáng xuống?

- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra ngươi chưa biết. Đúng vậy, Thần Duệ chi tộc
ta đã buông xuống, còn là ở Thuẫn Lĩnh hành tỉnh. Mục tiêu của chúng ta
chính là khu đông nam Thần Huyền đại lục, bao gồm Bắc Đẩu hành tỉnh!

Hắc Đạt Tư hồi quang phản chiếu bắt giữ được chuyện có thể đả kích Vu Nhai, gã cười điên cuồng:

- Bây giờ Thần Duệ chi tộc đã giáng xuống hơn mười ngày, ha ha ha ha ha
ha! Bắc Đẩu hành tỉnh của ngươi sẽ biến thành như thế nào? Người thân,
bằng hữu của ngươi ra sao? Tất cả đã chết, chắc chắn chết hết rồi, ha ha ha ha ha ha!

Biểu tình Vu Nhai trầm trọng. Hốt hoảng nhìn Thủy Tinh:

- Thủy Tinh.

- Hình như hơn mười ngày trước Cổ Duệ chi dân có giáng xuống, ta không
biết hiện tại Bắc Đẩu hành tỉnh ra sao. Ta không liên lạc với bên ngoài, ta không biết gì. Nhưng ta tin phụ thân sẽ không để Bắc Đẩu xảy ra
chuyện, dù có chuyện gì thì người thân, bằng hữu của chúng ta sẽ được
phụ thân ta đưa đi.

Lúc trước Thủy Tinh toàn chú ý vào Vu Nhai, bây giờ nghĩ kỹ lại nàng
cũng thấy hoang.r Thủy Tinh không dám khẳng định phụ thân của nàng còn ở Bắc Đẩu hành tỉnh không?

Hắc Đạt Tư hả hê nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Hơn mười ngày, Bắc Đẩu nho nhỏ chắc chắn đã máu chảy thành sông, máu chảy thành sông rồi!

- Nuốt hắn, nhưng đừng để hắn chết quá nhanh, ta muốn hắn mòn mỏi trong

bụng của ngươi, ta muốn cho hắn thấy, nghe tình huống bên ngoài.

Lúc này Vu Nhai rất tàn bạo, hiện giờ không phải lúc nói chuyện tính người.

Hắc Ma Cự Thiên Hống ngửa đầu hú:

- Grao!

Mắt Hắc Ma Cự Thiên Hống chất chứa bực mình, hung dữ, nó rất muốn nuốt nhân loại cứ chỉ huy nó.

Ngươi yêu cầu nhiều quá, ngươi có nghĩ đến cảm nhận của thú không?
Ngươi dựa vào cái gì biết ta nuốt hắn vào rồi còn giữ được tạm thời
không chết? Lại còn để hắn nghe, thấy tình huống bên ngoài trong cơ thể
của ta.

Bực mình thì bực mình, Hắc Ma Cự Thiên Hống vẫn phải làm theo lệnh. Hiển nhiên ma thú hắc ám khổng lồ này đủ khả năng thực hiện yêu cầu của Vu
Nhai.

Vu Nhai không biết Hắc Ma Cự Thiên Hống có thể khiến Hắc Đạt Tư tạm thời không chết, nhưng Thí Thần Ma Nhẫn biết và nói cho hắn.

Giọng Vu Nhai lạnh băng:

- Hừ! Nếu Bắc Đẩu máu chảy thành sông vậy ta cũng khiến tất cả Cổ Duệ chi dân trong Bắc Đẩu máu chảy thành sông.

Có Hắc Ma Cự Thiên Hống, lời Vu Nhai nói không chỉ là mạnh miệng. Vu
Nhai kéo Thủy Tinh, Tiểu Hắc nhảy lên đầu Hắc Ma Cự Thiên Hống.

- Đi, dùng tốc không đọ nhanh nhất của ngươi chạy tới Bắc Đẩu hành tỉnh!

- Grao!

Hắc Ma Cự Thiên Hống bất đắc dĩ nghe theo chỉ huy, nó nhảy lên cao chạy
nhanh hết sức hướng Động Minh yếu tắc. Nơi Hắc Ma Cự Thiên Hống đi qua
tiếng rống liên miên.

Vô số ma thú hắc ám thầm nghĩ: Cái con khổng lồ khủng bố này nổi điên làm gì?

Đa số ma thú bỏ trốn tránh xa Hắc Ma Cự Thiên Hống, chúng run cầm cập.

- Vu Nhai . . .

Thủy Tinh cảm giác như đang mơ. Vu Nhai đột nhiên xuất hiện, có thực lực khủng bố, hắn chỉ huy ma thú hắc ám dưới thân như chó. Tất cả đều không giống thật, nhưng nhiệt độ trong tay Thủy Tinh lại rất thật. Nàng mặc
kệ nguyên nhân Vu Nhai làm sao tạo ra nhiều kỳ tích như vậy, bởi vì bàn
tay hắn nắm tay Thủy Tinh rất ấm áp.

Thủy Tinh rất lo âu, nếu Bắc Đẩu hành tỉnh đúng như Hắc Đạt Tư nói thì
Vu Nhai sẽ đau khổ biết bao. Thủy Tinh có thể làm gì? Là siết chặt tay
hắn, dù có chuyện gì nàng tuyệt đối sẽ không rời xa Vu Nhai.

Trong khi Thủy Tinh lo lắng thì Thí Thần binh linh lên tiếng trong đầu Vu Nhai.

- Chủ nhân, ta đã có thể khống chế ý thức con rối, tùy thời chiến đấu.

Mắt Vu Nhai lóe tia sáng nhấp nháy, trầm giọng nói:

- Ra lệnh bọn chúng đi xuống bắt giữ ma thú hắc ám làm tọa kỵ, bắt xong thì đi theo ta.