Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1096: Quang lăng thần bạo (hạ)

Khi đám Hắc Nguyệt kỵ sĩ
giật mình định né tránh thì một loại tinh thể màu trắng hình thoi đông
lại ngay vị trí của họ. Tinh thể trắng hình tohi t khổng lồ, là bản
phỏng đại huyền tinh bản mệnh của Thủy Tinh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ phát ra trong Hắc Nguyệt kỵ sĩ, không gian bị phong tỏa bị ánh
sáng trắng chói mắt bao phủ. Chỉ người có thực lực cường đại mới nhìn rõ những màu đen vùng vẫy điên cuồng trong ánh sáng trắng.

- Muốn chết!

Một bóng đen vọt ra khỏi ánh sáng trắng, là thanh trường đao màu đen
khổng lồ, đó là Hắc Đạt Tư. Mục tiêu của Hắc Đạt Tư là Thủy Tinh, ma
pháp huyền binh của nàng không ảnh hưởng lớn đến gã nhưng khiến gã kiêng dè.

Nếu không thì với tính cách của Hắc Đạt Tư cần gì vọt ra ngay muốn giết Thủy Tinh?

Một thanh âm càng lạnh lùng nói:

- Là ai muốn chết hơn?

Là giọng của Vu Nhai.

Vu Nhai không có thời gian giật mình trước biểu hiện của Thủy Tinh, hắn
xách Thôn Thiên kiếm nghênh đón trường đao màu đen của Hắc Đạt Tư, lạnh
lùng đứng chắn trước mặt Thủy Tinh.

Thủy Tinh đứng sau lưng Vu Nhai, nàng cười ngọt ngào. Mới rồi Thủy Tinh
không hề phòng ngự, bởi vì nàng biết chắc Vu Nhai sẽ che trước mặt nàng.

Lúc này ánh sáng trắng nhạt dần trong không gian bị phong tỏa, màu đen lại xuất hiện.

Hắc Đạt Tư sắc mặt âm trầm nhìn chằm hằm vào Vu Nhai, Thủy Tinh. Người
Hắc Đạt Tư không bị gì, nhưng Hắc Nguyệt kỵ sĩ khác thì thảm. Tuy không
có người chết nhưng các Hắc Nguyệt kỵ sĩ cực kỳ chật vật, tọa kỵ dưới
thân hầu như chết sạch. Bao gồm những tọa kỵ Hắc Nguyệt kỵ sĩ đã chết để lại cũng chết không kịp ngáp.

Không khí yên tĩnh. Hắc Đạt Tư không hành động, Hắc Nguyệt kỵ sĩ không
có tọa kỵ vội chạy đến tập kết bên cạnh gã. Lần này bọn họ xuất kích
thật là càng lúc càng chật vật, càng ngày càng khó coi.

Vu Nhai ngơ ngác nhìn Thủy Tinh, thầm cảm thán rằng:

- Đây chính là lực lượng của ma pháp. Mình dùng kiếm trừ phi phát ra đại chiêu như thôn thiên nhị thức không thì rất khó có sức sát thương diện
tích rộng như vậy. Ma pháp sư muốn tạo ra sức sát thương diện tích rộng

là chuyện dễ dàng. Trên chiến trường Huyền Binh đế quốc luôn chịu thiệt
như vậy, tất nhiên Huyền Binh đế quốc cũng có ưu thế của mình.

Chỉ cần binh sĩ Huyền Binh đế quốc xung phong vọt tới gần là quân đội ma pháp sư rất khó đỡ.

Huyền Binh đế quốc có chiến tướng khí, chiến tướng khí của các binh sĩ dung hợp lại phát chiêu cũng rất khủng bố.

Nhưng Thủy Tinh không phải hoàn toàn là ma pháp sư, nàng là ma pháp sư
huyền binh kỳ lạ, quỷ dị. Thủy Tinh tu luyện huyền khí nhưng có thể dùng huyền tinh bản mệnh phát ra ma pháp thuộc về Quang Ma Kịnh.

Không chỉ thế, Thủy Tinh có truyền thừa của quang minh thánh nữ lúc xưa.

Vu Nhai giật mình hỏi:

- Thủy Tinh, nàng cũng đến đỉnh thiên binh sư?

Thủy Tinh nghe Vu Nhai ngơ nác hỏi, cười nói:

- Đúng vậy! Cho nên ta không yếu chút nào. Sao bây giờ ngươi mới hỏi
thực lực của ta? Có phải lúc trước luôn cảm thấy ta rất yếu không? Hoặc
ngươi không hề quan tâm ta chút nào?

Thủy Tinh giả bộ tức giận.

Đúng vậy, huyền khí của Thủy Tinh đến đỉnh thiên binh sư, ông trời cho
nàng đôi mắt không thấy đường nhưng lại cho nàng thiên phú khủng bố,
cũng cho nàng ma pháp huyền binh khác người.

- Khụ, cái này . . .

Vu Nhai thật sự cảm thấy Kiếm vực hành tỉnh yếu hơn mình. Hãy nhìn đám
người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đi, lúc trước thực lực ngang ngửa
với Vu Nhai nhưng giờ bị hắn kéo xa. Vu Nhai bản năng cho rằng Thủy Tinh không mạnh.

Bởi vậy mấy ngày nay ở chung Vu Nhai không hỏi thực lực của Thủy Tinh, cố ý không cảm ứng.

Nhưng sự thật là nếu lúc trước Vu Nhai không nuốt vào thánh nguyên đan
thì yếu hơn Thủy Tinh ba đoạn. Hiện tại Vu Nhai đến thiên binh sư cửu
đoạn, chỉ vừa vào cửu đoạn còn Thủy Tinh đã là đỉnh.

Chờ Thủy Tinh tìm ra thứ giúp nàng đột phá, khiến một loại lực lượng quy tắ thành thánh là nàng sẽ đến thánh binh sư.

Thủy Tinh nhìn biểu tình của Vu Nhai, hừ lạnh một tiếng:

- Quả nhiên ngươi cảm thấy ta vướng víu.


Vu Nhai còn biết nói gì? Vội vàng nhận sai.

- Ta đã sai, ta vô cùng chân thành hối lỗi. Ta không nên cho rằng chỉ có ta là thiên tài, lão bà Thủy Tinh của ta càng thiên tài hơn ta.

Tim Vu Nhai run lên, thật sự không thể đắc ý vong hình. Thủy Tinh có thể đến đỉnh thiên binh sư, Thần Huyền đại lục to lớn như vậy . . . Lúc này Vu Nhai càng khắc sâu hiểu rằng mảnh đại lục này không phải nơi dễ dàng đắc ý, bất cứ lúc nào đều sẽ xuất hiện thứ cường đại mà ngươi không dự
đoán được.

Lúc nào cũng có tồn tại đáng sợ, thiên tài hơn ngươi.

Sau khi bị Cổ Duệ chi dân đả kích Vu Nhai thấy bất lực. Thủy Tinh đột
nhiên xuất hiện đánh tan đắc ý, tự kiêu của Vu Nhai dù là ở mặt ngoài
hay đáy lòng. Lúc nào cũng phải giữ tấm lòng khiêm tốn.

Đây là thế giới đầy áp lực.

- Đối thủ tương lai của ta không chỉ có thiên tài còn những kẻ thành danh như lão nhân đó.

Vu Nhai nhận ra một vấn đề càng lớn hơn. Đối thủ của Vu Nhai không giới
hạn trong người trẻ tuổi mà còn có thế hệ trước. Đừng quên Vu Nhai đã
thề trước mẫu thân, hắn thề sẽ đánh bại Độc Cô Chiến Phong.

Độc Cô Chiến Phong cũng xem như là thế hệ trước.

- Hừ! Coi như ngươi nhận sai nhanh, lần này tha thứ cho ngươi.

Thủy Tinh không thật sự tức giận nhưng thích cảm giác trên cơ nam nhân
của mình. Đôi khi sự kiêu kỳ cũng là một loại làm nũng, thật ra Thủy
Tinh rất giật mình vì thực lực của Vu Nhai. Vốn Thủy Tinh có chung suy
nghĩ như Vu Nhai, nàng cho rằng hắn không thể đuổi kịp thực lực của
nàng. Kết quả mỗi lần gặp tên khốn này là Thủy Tinh phát hiện Vu Nhai
không yếu hơn nàng.

Lần trước trong Huyền Thần điện, lần này cũng vậy.

Thỉnh thoảng Thủy Tinh sẽ ngọt ngào thầm nghĩ:

- Nam nhân mình chọn quả nhiên rất bất phàm.

Hồng Đại Bảo nói ánh mắt của đại tiểu thư quá lợi hại.

Vu Nhai cười gian sau đó chuyển hướng đám người Hắc Đạt Tư, nói:

- Đa tạ Thủy Tinh lão bà đại nhân, nhưng trước mắt không phải lúc cho
nàng đùa giỡn ta, chúng ta hãy giải quyết chuyện trước mắt đã.

- Ai đùa giỡn ngươi? Miệng chó không phun ra ngà voi.

Vu Nhai cười cợt:

- Sao nàng có thể bảo ta là miệng chó? Bình thường nàng còn cùng ta hôn môi.

Thủy Tinh bị Vu Nhai trêu mặt đỏ rực, lòng thì ngọt như đường:

- Ngươi . . . Ta không thèm nói nữa!

Da mặt Hắc Đạt Tư co giật nhìn đôi nam nữ liếc mắt đưa tình, hôm nay
đúng là ngày sỉ nhục cho gã. Trừ thuận lợi mang công chúa Hắc Nguyệt trở về ra những chuyện khác đều trắc trở với Hắc Đạt Tư. Nhân loại nam bình thường này sát ý thành thánh, bài trừ lực lượng Hắc Đạt Tư xâm nhập cơ
thể hắn. Hai nữ nhân, đám nhóc rời đi. Hắc Nguyệt kỵ sĩ mất một nửa
người, bây giờ đôi tình nhân đùa giỡn nhau không coi ai ra gì.

Vu Nhai và Thủy Tinh tán tỉnh nhau chẳng khác nào không để Hắc Đạt Tư vào mắt?