Phương Giải quyết định nói chuyện rõ ràng với Ngô Nhất Đạo. Hắn chọn thời điểm này nói chuyện có chút tinh tế, diễn ra sau khi hắn gặp nam tử áo trắng kia. Thâm ý trong đó, có lẽ ngay cả Ngô Nhất Đạo cũng không nghĩ tới. Tuy nhiên, hai người quả thực chải vuốt ra được không ít tin tức. Mà Ngô Nhất Đạo trực tiếp hoài nghi La Úy Nhiên.
- Y là sư thức của Chủ Công.
Ngô Nhất Đạo thở dài nói:
- Cho nên ngay từ lúc đầu ta đã không có ý định tìm Chủ Công để nói thẳng, mà âm thầm điều tra. Nói một câu quá đáng, Chủ Công à, vị sư thúc kia của Chủ Công không phải là danh chính ngôn thuận. Tuy hơi bất kính, nhưng đó là tình hình thực tế.
Phương Giải gật đầu, kỳ thực lời của Ngô Nhất Đạo không sai. Phương Giải kính trọng Dương Kỳ, cũng nguyện ý đối xử với Dương Kỳ như là sư phụ của mình, nguyện làm kẻ đich của người khác để giữ gìn Dương Kỳ, cho dù Dương Kỳ đã chết. Nhưng đầu tiên Phương Giải rất rõ ràng một chuyện, Dương Kỳ căn bản không phải là sư phụ của hắn. Lúc đầu ở Phan Cố, Dương Kỳ chỉ cứu hắn mà thôi. Có lẽ lúc đó Dương Kỳ đã nhìn ra sự không tầm thường của Phương Giải, cho nên mới ra tay cứu giúp. Nhưng từ đầu tới cuối, thực sự mà nói, Phương Giải chỉ là khách qua đường với ông ta.
Hoặc là, Dương Kỳ cứu hắn vì cảm thấy đáng tiếc.Mà Dương Kỳ chưa từng thu đệ tử, có lẽ ông ta không có ý định đó. Một người có kinh tài tuyệt diễm, không thu đệ tử cũng có thâm ý của nó. Chỉ có điều, ông ta nhất định là một truyền thuyết, không ai có thể gần gũi được, cho nên cũng không ai hiểu về ông ta.
Về sau Phương Giải tới thành Trường An, thân phận đệ tử của Dương Kỳ mang lại cho hắn rất nhiều chỗ tốt. Chính vì có thân phận này, nên hắn giảm bớt được nhiều nguy cơ. Những người muốn động vào hắn, chỉ cần nhớ tới cái tên Dương Kỳ, trong lòng liền run rẩy rồi.
Vị sư thúc La Úy Nhiên này, chính là bắt nguồn từ đấy.
Giữa y và Phương Giải kỳ thực không có quá nhiều liên quan. Sau khi Phương Giải rời khỏi thành Trường An, càng không có mối liên hệ nào. Trước khi Thiên Hữu Hoàng Đế tây chinh, trục xuất vài vị trọng thần khỏi Trường An, tính toán lưu lại mấy người cho con của y dùng. Kể từ lúc này, Đại Nội Thị Vệ Xử mất đi huy hoàng lúc trước, biến thành sự tồn tại xấu hổ. Thủ hạ của Tô Bất Úy là Cẩm Y Giáo bắt đầu quật khởi, tuy nhiên vinh quang cũng ngã xuống theo Tô Bất Úy.
Về sau tiểu Hoàng Đế đăng cơ, dựa theo đạo lý mà nói, nếu La Úy Nhiên là người được Thiên Hữu Hoàng Đế an bài, như vậy y nên lập tức trở Trường An. Bởi vì Dương Dịch chắc chắn đã dặn dò tiểu Hoàng Đế trước. Nếu đã có dặn dò, như vậy chỉ cần La Úy Nhiên trở về Trường An, y sẽ được khôi phục địa vị cũ.
Mà Đại Nội Thị Vệ Xử, nhìn như tan rã, trong nháy mắt sẽ lại được quật khởi. Không ai hoài nghi thực lực của Đại Nội Thị Vệ Xử. Dù sao sau khi nha môn này được thành lập, nó vẫn khiến cho văn võ bá quan trong triều vừa kiêng kỵ vừa sợ hãi.
Lúc đó ở bên cạnh Hoàng Đế chỉ có một người có thể sử dụng được. Nhưng luận về tài trí, luận về tu vị, y đều không đáng để xếp hạng. Y tiếp nhận chỉ là một Cẩm Y Giáo trên danh nghĩa. Nếu trong tình hình rối ren kia, bên cạnh tiểu Hoàng Đế có một người như La Úy Nhiên, thì đâu tới mức không có người nào có thể sử dụng.
Nếu Thiên Hữu Hoàng Đế an bài những điều đó, vì sao La Úy Nhiên còn chưa trở về?
Là vì…y có cảm tình với Phương Giải? Vì y là sư thúc của Phương Giải?
Nhưng vị sư thúc này, trên cơ bản là giả dối. Khách quan mà nói, cho dù La Diệu có cảm tình với Phương Giải, cũng sẽ không sâu bằng Thiên Hữu Hoàng Đế! Thiên Hữu Hoàng Đế rất có mắt nhìn người. Y không có khả năng lưu lại một người không có lợi gì cho Dương gia.
Lúc trước La Úy Nhiên nhìn như chật vật rời khỏi thành Trường An, là vì Thiên Hữu Hoàng Đế bố trí ván cờ giúp con của mình thuận lợi quản lý triều đình. Mà La Úy Nhiên lựa chọn ở lại trong Hắc Kỳ Quân, không thể dùng cảm tình để giải thích. Nếu nói tới cảm tình, y nhất định hướng về Dương gia bên kia hơn.
Cho nên phân tích của Ngô Nhất Đạo, không phải là không có lý.
- Nếu La Úy Nhiên là người được Thiên Hữu Hoàng Đế an bài, như vậy sau khi Thiên Hữu Hoàng Đế băng hà, tiểu Hoàng Đế mới đăng cơ, y nên lập tức trở về Trường An. Lúc đó tiểu Hoàng Đế cần có một người như y ở bên cạnh. Sau khi Thiên Hữu Hoàng Đế băng hà, ngoại trừ La Úy Nhiên ra, không còn ai biết được thế lực của Đại Nội Thị Vệ Xử khổng lồ cỡ nào. Mà ngay cả tiểu Hoàng Đế cũng không biết.
- Sao Tiểu Hoàng Đế lại quên còn một người cường đại như vậy có thể giúp mình?
Ngô Nhất Đạo nhìn Phương Giải, sự hoài nghi trong mắt ngày càng đậm:
- Nếu như La Úy Nhiên không còn quan tâm tới Dương gia, lựa chọn Hắc Kỳ Quân không phải là không có lý do. Trên thực tế, ta không cho rằng y đã hết hy vọng với Dương gia. Lúc trước sở dĩ Thiên Hữu Hoàng Đế lựa chọn y ra khỏi thành Trường An, là vì muốn bảo vệ y. Chẳng có lý gì y lại hận một người muốn bảo vệ mình.
- Mà khi tin Dương Kiên sống lại được xác nhận, ta càng hoài nghi.
Ngô Nhất Đạo chỉnh lại suy nghĩ, rồi nói:
- Lúc trước nhiều trọng thần bị Thiên Hữu Hoàng Đế đuổi ra khỏi kinh thành. Ta vốn tưởng rằng Hoàng Đế muốn đại khai sát giới với triều đình, vì phòng ngựa có triều thần mang lòng phản nghịch vồ tới, cho nên mới đưa những người này ra khỏi Trường An. Nhưng về sau ta lại hiểu ra…cho dù lúc đó Thiên Hữu Hoàng Đế đại khai sát giới ở thành Trường An, thì đám triều thần kia sẽ không thẻ phản kháng được. Thiên Tử lục quân đang ở trong tay của Hoàng Đế, ai có thể gây chuyện ở thành Trường An được?
- Về sau, tin Dương Kiên sống lại được xác định, ta rốt cuộc hiểu được Thiên Hữu Hoàng Đế lo lắng cái gì…Y lo lắng không phải là triều thần, mà là Dương Kiên. Không hề nghi ngờ rằng, Thiên Hữu Hoàng Đế nhất định là sợ hãi Thái tổ Dương Kiên sống lại rồi uy hiếp tới ngôi vị của tiểu Hoàng Đế, cho nên mới an bài tất cả. Nếu Dương Kiên muốn cướp ngôi vị Hoàng Đế, nhất định phải diệt trừ những người trung thành với tiểu Hoàng Đế. Khiến cho tiểu Hoàng Đế tứ cố vô thân rồi mới đoạt ngôi vị. Nếu Thiên Hữu Hoàng Đế lo lắng những điều này, cho dù người cướp ngôi vị Hoàng Đế là tổ tiên của y, y cũng sẽ không chấp nhận.
- Cho nên, y an bài những người đó rời kinh, ý đồ là muốn khống chế một bộ phận quyền lực ở bên ngoài Trường An, nhằm giúp đỡ tiểu Hoàng Đế sau này...
Ngô Nhất Đạo liếc nhìn Phương Giải một cái, tiếp tục nói:
- Nếu giả thiết này là thật, như vậy bất kể là Hoài Thu Công rời kinh hay là La Úy Nhiên, đều đang đợi tiểu Hoàng Đế ban cho thời cơ. Mà Dương Dịch, khẳng đinh trước lúc lâm chung đã nhắn nhủ với tiểu Hoàng Đế, nên liên lạc lúc nào và liên lạc với ai.
- Không may là, Thiên Hữu Hoàng Đế không ngờ những người ở Giang Nam lại đứng ra, tiêu diệt những triều thần mà y an bài. Lúc ấy La Úy Nhiên đầu nhập vào Hắc Kỳ Quân…chẳng phải là một cách tự bảo vệ bản thân đó sao?
Phương Giải vẫn không mở miệng, chỉ lặng lẳng nghe.