Biệt Khắc Đa bỗng nhiên phát hiện, lần đầu tiên bản thân gã cảm thấy cảm giác của sự vô lực không biết phải làm như thế nào.
Gã từng luôn cảm thấy lũ người Hán da vàng tóc đen kia chẳng khác gì heo chó cả.
Gã cho rằng không mất bao lâu, quân đội đế quốc sẽ chinh phục địa phương này giống hệt như đã từng chinh phục những quốc gia khác, làm kẻ chiếm đoạt, được làm chủ nhân.
Gã cảm thấy nói nhiều một câu với lũ người Hán ấy đều là một chuyện làm gã thấy thật ghê tởm.Đây là một loại quan niệm được hình thành từ xưa tới nay, kẻ chinh phục vĩnh viễn cao cao tại thượng.Nhưng hiện tại, gã phát hiện giấc mộng thành kẻ chinh phục của gã tại trên phiến đại lục này dường như phải tan vỡ.Người Hán phản kích rất ổn.Đúng vậy, là ổn.Sử dụng một loại chiến thuật đi phản kích, quả thật là nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Hơn nữa loại chiến thuật này trước mắt thoạt nhìn thật là khó giải quyết.
Trừ phi quân đội Agoda bắt đầu rút khỏi chiến đấu, bằng không chuyện người Hán phản kích lại đây cũng chỉ là vấn đề thời gian.
- Chuột chũi.Biệt Khắc Đa tức giận nói:
- Đây là một đám chuột chũi!Nhưng ngoại trừ việc tức giận mắng ở ngoài thì gã hoàn toàn vô kế khả thi.Gã quay đầu nhìn về phía đài cao bên kia, hi vọng có thể được đến chỉ lệnh mới.
Nhưng hiển nhiên, ngay cả hoàng đế Lai Mạn cao cao tại thượng cũng không có cách nào ứng đối.Biệt Khắc Đa tuy rằng không xem người Hán như là người, nhưng gã biết rõ một chuyện.
Ưu thế của quân đội đế quốc Agoda tại chỗ vũ khí, vũ khí tiên tiến mới là mấu chốt để đạt được tính áp đảo trên chiến trường.
Một khi tùy ý những người Hán đó dựa vào phương thức đào chiến hào tới gần, sau đó gần người hỗn chiến...
Hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.Kinh nghiệm chém giết gần người của những người Hán kia phải phong phú hơn bọn họ rất nhiềuTrước kia, đó chính là lí do để cho người Agoda cho rằng người Hán dã man lạc hậu.
Nhưng hiện tại, loại dã man lạc hậu này chính lại đang uy hiếp tính mạng của bọn họ.Không có mệnh lệnh cho lui lại.Biệt Khắc Đa chỉ có thể kiên trì, kiên trì hơn nữa.Trong lòng của gã bỗng nhiên xuất hiện một ý tưởng, một ý tuowngra gã không dám nói raCó lẽ, hoàng đế Lai Mạn cũng không phải vĩnh viễn chính xác.
Lúc trước, hoàng đế Lai Mạn hạ lệnh cho gã mang theo đội ngũ thẳng tiến về phía trước thêm một trăm mét, sau đó đào một cái chiến hào nằm ngang ngăn cản người Hán...
Cái này căn bản là một mệnh lệnh được nghĩ ra trong lúc vội vàng không hề được suy xét, không hề có đạo lý đáng nói.
Đào một cái chiến hào nằm ngang có ích lợi gì? Còn không phải làm việc thay người Hán hay sao!Nếu Lai Mạn biết được ý tưởng trong lúc này của gã, y nhất định sẽ tự tay giết gã.Biệt Khắc Đa không phải là một kẻ thông minh, cũng không phải là một kẻ có thể linh hoạt biến báo.
Dưới loại cục diện này, gã không có đi lí giải ý tứ trong mệnh lệnh của Lai Mạn, nếu như Lai Mạn nói cho gã biết thêm một câu, gã liền sẽ hiểu rõ được tất cả.
Ý tứ của Lai Mạn là, đào một chiến hào nằm ngang đi ra sau đó dùng hỏa dược ngăn cản người Hán tiếp tục đi tới.
Nhưng Biệt Khắc Đa quá ngu dốt, gã không hiểu được.Đây chỉ là một chi tiết nhỏ tại trên chiến trường, nhưng lại ảnh hưởng tới chiến cuộc.Biệt Khắc Đa rất rõ ràng ưu thế của quân đội đế quốc Agoda là cái gì, chính là hỏa khí.
Nhưng tại thời khắc quan trọng nhất, gã lại quên mất cách sử dụng của loại ưu thế này.Nếu Biệt Khắc Đa hạ lệnh tập trung các bao hỏa dược lại, sau khi ngăn cản người Hán xong, lập tức ngăn cản quân đội vồ đến, thậm chí có thể đẩy mạnh thật nhanh trong những chiến hào người Hán đã đào tốt trước đó.
Dù sao, tại mặt vũ khí tầm xa, bọn họ có được ưu thế không thể thay đổi.Nhưng gã không có.Cho nên, chiến đấu tiến vào giai đoạn vật lộn mà người Agoda không muốn tiến hành nhất.Ngay tại lúc Biệt Khắc Đa chuẩn bị không để ý tới quân lệnh triệt thoái về phía sau thì binh lính của Hắc Kỳ Quân tựa như dã thú từ các chiến hào nhảy ra, nhào về phía trước.
Vũ khí trong tay bọn chúng là trường thương đã lạc hậu, nhưng dưới tình huống như vậy trường thương lại dùng tốt hơn súng kíp tại trong tay quân đội Agoda nhiều! Những binh lính Hắc kỳ quân nhào về trước đầu tiên liền dùng dày đặc trường thương đâm thẳng về phía trước, đem những binh lính Agoda đang ngăn cản đều đâm chết.
Những binh lính Hắc kỳ quân reo hò, hung hãn không sợ chết vọt vào trong phòng tuyến của quân đội đế quốc Agoda.Biệt Khắc Đa không có hoàn thành được nhiệm vụ Lai Mạn giao cho, gã không có thể ngăn cản người Hán tại đây được.Trước khi trời tối.Cuộc chém giết chân chính bắt đầu rồi.......Một binh lính Agoda thấy đồng bạn của mình bị một thanh đao thật nặng bổ đầu thành hai nửa liền sợ tới mức thét toáng lên.
Cho dù đây không phải là lần đầu tiên hắn thấy máu đổ, cũng không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đồng bạn của mình chết trận, nhưng chưa có một lần nào lại làm cho hắn cảm thấy đáng sợ như lần này.Trong màn óc não văng lên, tên binh lính người Hán kia nhe răng cười độc ác bước qua màn mưa máu đi đến, một đao đâm thẳng về phía sau lưng của tên binh binh lính Agoda này.
Dao găm sắc bén đâm xuyên qua lớp quần áo, sau đó rạch mở lớp da thịt bao quanh xương cột sống, xương cốt trắng hếu ngay lập tức bại lộ trong không khí.Mũi đao lướt qua, máu thịt văng hết ra bên ngoài.Binh lính Agoda kia kêu rên một tiếng, gục về phía trước, hắn dùng cả hai tay hai chân cố gắng bò đi, mong muốn có thể nhờ đó mà thoát khỏi được móng vuốt của Tử thần.
Hắn nào còn tâm tư lo lắng cho sự đau đớn phía sau lưng nữa, chỉ biết cắn răng vừa lăn vừa bò về phía trước cố gắng chạy trốn.Binh lính của Hắc kỳ quân tại phía sau hắn làm sao có thể cho hắn có được cơ hội đó được, anh ta đuổi mau theo, một cước đạp lên lưng kẻ thù, sau đó nhấc hoành đao, đâm mạnh xuống dưới một phát.
Mũi đao xé mở cơ thể xuyên phá nội tạng, sau đó từ trước ngực đâm ra đến lại chui vào lớp đất bùn dưới thân.
Binh lính Agoda kia thật giống như một con giun bị đóng đinh tại trên mặt đất, kịch liệt giãy dụa.Binh lính của Hắc kì quân rút dao găm ra, đâm vào cơ thể của tên nước ngoài dưới chân vài phát.
Tên lính nước ngoài đang vặn vẹo dần dần yếu đi, rất nhanh liền biết thành một thi thể mềm oặt, không lâu sau lại sẽ trở nên cứng ngắc.Binh lính của Hắc kỳ quân này ngẩng đầu, muốn tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.Ngẩng đầu liền nhìn đến có ít nhất hai ba chục binh lính Agoda tạo thành một hàng phòng ngự, bọn chúng đồng thời nổ súng.
Trên người của anh ta bị viên đạn xuyên thấu, thân hình không ngừng loạng choạng lui về phía sau mấy bước.
Uy lực của viên đạn không đủ để xuyên thấu thân thể nhưng đây cũng lại là một thương tổn trí mạng.Trước lúc ngã xuống, anh ta còn đang ra sức quơ Hoành Đao, dường như muốn chém chết sạch tất cả lũ kẻ thù tại trước mặtThi thể không hề nhắm mắt lại mà ngã xuống, Hoành Đao nhưng không có rời khỏi bàn tay của hắn.Đội ngũ hai mươi mấy người này là do quân nước ngoài gấp gáp tổ chức nên, sau khi đồng thời bắn ra, bắn chết vài binh lính của Hắc kì quân thì bọn họ lập tức triệt thoái phía sau chuẩn bị rời khỏi.