Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1350: Khí phách

Phương Giải đã hiểu.

Đao của Cái Xá không chỉ là đao, mà là một loại kết giới rất đặc biệt. Phương Giải đã từng thấy vài loại kết giới, chẳng hạn như Kim Cương Giới của La Diệu, chẳng hạn như kết giới như mực của Thất tiên sinh, chẳng hạn như Hắc ám chi giới của Cửu tiên sinh. Nhưng không thể phủ nhận rằng, những kết giới kia khác với kết giới của Cái Xá, bao gồm cả kết giới của hắn.

Các kết giới mà Phương Giải từng thấy đều có một tính chất đặc biệt là khống chế. Kết giới do người tạo ra chính là thế giới riêng của bọn họ. Trong thế giới này, người thi triển có thể phát huy lực lượng của mình tới cực hạn. Cho dù là Kim Cương giới của La Diệu, thì cũng là phát huy uy lực ở bên trong.

Nhưng kết giới của Cái Xá lại không giống. Y dùng kết giới để chiến đấu. Nói một cách khác, kết giới của Cái Xá không phải là để nhốt kẻ địch lại rồi khống chế, mà là dùng làm vũ khí chiến đấu. Đây là lần đầu tiên Phương Giải gặp được kết giới chỉ có tấn công.

Một người đã tu luyện đao tới trình độ như thế nào mới có thể biến đao thành kết giới?

Phương Giải không thể tưởng tượng nổi, nhưng không hề nghi ngờ rằng, thiên phú dùng đao của người này chỉ sợ còn hơn cả Mạt Ngưng Chi. Mạt Ngưng Chi có thể phát huy tất cả đặc tính của đao. Bất kể là đao lớn hay đao nhỏ, Mạt Ngưng Chi đều phát huy được uy lực vốn có của nó.

Cái Xá thì khác.

Cái Xá không lĩnh ngộ gì ở đao.

Rất đơn giản, Cái Xá chỉ đang dùng đao. Có lẽ y chưa từng suy nghĩ đao đại biểu cho cái gì, cũng không quan tâm đao biến hóa như thế nào. Y chỉ là cảm thấy, đao nên chém xuống. Trong suy nghĩ của Cái Xá, tác dụng của đao chính là giết người, cho nên đao là một công cụ.

Chẳng quan hao tâm tổn trí nghĩ nhiều, chỉ cần cầm đao giết người là đủ.

Điều đơn giản nhất, cùng lắm cũng chỉ như vậy.

Nhưng điều đơn giản nhất, lại thành đao khách mạnh nhất.

Phương Giải ngẩng đầu nhìn thanh giới của mình sắp bị đao giới chém nứt, hắn suy nghĩ nên làm gì mới phá vỡ được một đao này. Nhưng suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra. Một đao kia chỉ có công không có thủ, chỉ có khí phách chém đứt mục tiêu trước mặt.

Biến kết giới thành đao của mình, hoặc là biến đao thành kết giới của chính mình.

Bá đao chi giới.

Hắn không nghĩ ra được cách nào ngăn cản một đao kia, cho nên hắn cũng rút đao. Sau lưng Phương Giải vẫn luôn có một thanh đao, một thanh Trực Lộ đao có thể phát huy uy lực của thất mạch tới tận cùng. Đao của Phương Giải là hữu hình. Dùng đao hữu hình ngăn cản đao vô hình, thế giới này khẳng định không chỉ có một mình Phương Giải từng làm vậy, nhưng chắc chắn không ai làm tốt hơn hắn.

Bởi vì Phương Giải có thất mạch lực.

Trong nháy mắt, thất mạch trong cơ thể Phương Giải trưởng thành. Từ lúc Phương Giải động niệm tới lúc thất mạch khai chi tán diệp chỉ trong nháy mắt mà thôi. Thất mạch này thật giống như cây mây thật lớn, từ nhỏ trở nên khỏe mạnh, sau đó bảy mạch len lỏi vào nhau, giống như bảy con rắn quấn vào nhau tạo thành thân cây.

Thất mạch tràn ra, lại tạo thành tán cây thật lớn.

Trên tán cây, có lá cây bảy màu.

Các loại khí mạch lực lóe lên trên lá cây, bảy màu khác nhau không ngừng dung hợp, cuối cùng tạo thành màu xanh nhạt có nguyên khí thiên địa thuần túy nhất. Tất cả người tu hành đều biết rằng màu xanh nhạt này đại biểu cho cái gì, đó là màu sắc mà nguyên khí tinh khiết nhất mới có.

Cái cây màu xanh này thành hình trong cơ thể Phương Giải trong nháy mắt. Nguyên khí thiên địa tinh thuần len lỏi trong cơ thể khiến thể chất của hắn thay đổi, đường cong trên cơ thể hắn càng thêm rõ ràng.

Sau đó, Phương Giải rút Trực Lộ đao ra.

Sau đó, hắn thu hồi kết giới của mình.

Thanh giới hóa thành vô số dòng khí màu xanh, dung nhập vào trong Trực Lộ đao của Phương Giải. Dòng khí như rồng, rót vào trong đao.

Khoảnh khắc Phương Giải thu hồi kết giới, hai mắt Cái Xá sáng lên. Nói thật, lúc y thấy một đao của mình bị kết giới của Phương Giải ngăn cản, y giật mình không kém gì Phương Giải. Từ lúc y luyện thành bá đao, Phương Giải là người đầu tiên ngăn cản được đao của y.

Lúc mới tới Nghi Thủy, y từng muốn rút đao, nhưng không dám. Lão đạo sĩ mặc đạo bào cũ nát đứng ở đằng kia, nên y không rút được đao ra. Y biết dù mình dùng toàn lực cũng không phải là đối thủ của lão đạo sĩ. Lão đạo sĩ kia đã đứng ở một độ cao mà y chưa với tới được.

Độ cao này dù chỉ kém một tia, nhưng cũng là cách xa một vạn tám nghìn dặm.

Y không dám vung đao với lão đạo sĩ, nhưng dám với Phương Giải.

Y đã rất coi trọng Phương Giải rồi. Dù sao Phương Giải có thanh danh hiển hách như vậy, nếu không có bản lĩnh gì thì đã không được như ngày hôm nay. Nhưng dù vậy lúc giao chiến, y mới phát hiện mình vẫn đánh giá thấp đối thủ.

Đại thảo nguyên Tây Vực từng là nơi bắt đầu của người tu hành, từng xuất hiện vô số người đại tu hành. Tang Loạn khai sáng ra tu hành, Bát Bộ Tướng bên cạnh ông ta có người nào không phải là nhân vật tuyệt đỉnh? Nhưng hiện tại không thể không nói, số lượng cao thủ tu hành ở thảo nguyên đã kém xa Trung Nguyên.

Cái Xá rất rõ ràng, điều này có liên quan tới địa vị bá chủ của Phật tông.

Phương Giải tạo ra được kết giới đã khiến Cái Xá giật mình. Lúc Phương Giải thu hồi kết giới, Cái Xá kinh ngạc tới tột đỉnh.

Điều này…không hợp với lẽ thường.

Sau đó, Cái Xá thấy được đao của Phương Giải.





Bá đao vô hình và Trực Lộ đao của Phương Giải đụng vào nhau, trận chiến đâu chỉ dừng ở đao? Kỳ thực đấu chính là kết giới của hai người. Kết giới của Cái Xá không có phòng ngự gì, là một kiểu tấn công thuần túy. Hóa kết giới thành đao hay là hóa đao thành kết giới, thì kiểu kết giới này đều là cực đoan.

Ầm!

Đây không phải là tiếng trong trẻo của hai thanh đao chạm vào nhau.

Mà giống như hai ngọn núi băng va chạm vào nhau trên đại dương bao la.

Rung chuyển kịch liệt, không thể diễn tả bằng ngôn ngữ.

Ở trung tâm va chạm, một cơn lốc bốc lên.

Thô bạo, không thể ngăn cản.

Huyết Nha nhìn hai người giao chiến, vô thức dừng bước lại. Đối với y mà nói, trận chiến ở cấp bậc như Cái Xá và Phương Giải là một cánh cửa, khiến y nhìn thấy độ cao mà y chưa chạm tới kia. Cho nên y đâu còn tâm tư khác, chỉ tập trung nhìn một kích toàn lực của hai người.

Hai mắt Huyến Nha đầy tham lam, giống như hố đen hấp thu tất cả. Cho dù y chỉ hiểu được một chút xíu trong đó, nhưng cũng là trợ giúp cực lớn trên con đường tu hành về sau của y. Chưa từng có người nào chỉ điểm y tu hành, mà trận chiến hôm nay giữa Phương Giải và Cái Xá, chính là thầy của y.

- A!

Đang tập trung nhìn hai đao cham vào nhau, Huyết Nha bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu đau đớn, sau đó bịt hai mắt lại ngồi xuống. Cảnh giới của y còn chưa thể tiếp nhận được những thứ kia, khiến mắt của y như bị mù, toàn bộ thế giới trở nên tối đen.

Có máu chảy ra từ khóe mắt của y.

Y mới ngồi xuống, thì luồng sóng tạo ra từ vụ va chạm giữa bá đao chi giới và thanh giới đã đẩy y bay ra ngoài. Tu vị của Huyết Nha không tính là thấp, nhưng ở trước mặt uy thế này, y thật giống như lá bèo trên biển rộng, làm sao đỡ nổi sóng cuồng?

Y không tự chủ được bay ra ngoài, sau đó đập mạnh vào vách núi. Không biết bao nhiêu đá vụn chui vào da thịt của y, y căn bản là không thể chịu được áp lực này.

Sau khi rơi xuống đất, Huyết Nha lại bị đẩy hơn mười mét mới dừng lại, cả người mất đi khí lực. Trên người y lỗ chỗ vết thương, nếu như không dùng hai tay che mặt lại, chỉ sợ khuôn mặt của y cũng đã bị đao khí cắt nát rồi. Quần áo trên người y rách tươm, để lộ cơ thể đầy máu.

Nếu không phải y có thể chất đặc biệt, thì đã chết từ lâu rồi.

Cơn lốc qua đi, thuộc hạ Hắc Kỳ Quân vừa mới chạy tới lại không thể tới gần, người và ngựa đều bị cơn lốc bức lui, cát bay tung trời, không mở được mắt. Mà phía sau Cái Xá, lang kỵ chạy tới cũng bị cơn lốc đẩy ngã xuống ngựa, sau khi ngã xuống lại bị đẩy bay ra ngoài. Chiến mã đằng sau hí lên không kịp tránh đi, không biết mấy người bị ngựa giẫm chết.

Đại Tự Tại đẩy hai tay về phía trước rồi vẽ một vòng tròn, bảo vệ y và Mông Ca. Nhìn thấy uy thế của trận chiến, Đại Tự Tại tất nhiên dùng toàn lực. Y thật không ngờ Cái Xá và Phương Giải giao chiến lại khiến cho nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt như vậy.

Y biết tu vị Cái Xá như thế nào, bởi vì ba Đại Tự Tại kia căn bản không phải là bị y giết.

Chỉ là y không ngờ tới, tu vị của Phương Giải lại cao tới mức này. Ba Đại Tự Tại kia, không ai đỡ nổi bá đao của Cái Xá, ở trước mặt Cái Xá, y cũng cảm thấy mình chỉ là một đứa trẻ nhỏ. Hiện giờ y không thể không coi trọng Phương Giải hơn.

Xoạc một tiếng.

Cho dù được Đại Tự Tại bảo vệ thì áo bào của Mông Ca vẫn bị đao khí xé rách. Quần áo bị cắt thành vô số lỗ hổng, lộ ra áo giáp mỏng màu vàng bên trong. Nếu không phải y có áo giáp này bảo vệ, thì chỉ sợ trên người y đã dính mấy đao rồi.

Sắc mặt của Đại Tự Tại biến ảo không ngừng, tập trung toàn bộ nội kình lại mới miễn cưỡng không bị uy lực từ hai người kia đẩy xuống ngựa. Nhưng hộ vệ bên canh không có thực lực đó. Sau một lát, mười mấy lang kỵ Vương Đình bị đao khí cắt thành thịt nát.

Máu thịt bay tán loạn.

Chiến mã cũng hí lên rồi gục xuống, không thể đứng lên được nữa.

Chiến kỳ màu vàng thêu đầu sói bị chém đứt, lá cờ cắt thành mảnh nhỏ.