Trước hoàng thành rất an tĩnh, đối thoại của vị quan viên kia cùng Hiên Viên Phá, rõ ràng truyền vào trong tai của mọi người.
Quốc Giáo học viện? Hiên Viên Phá?
Không khí vẫn an tĩnh, chỉ là an tĩnh không duy trì thời gian quá dài, đã bị tiếng bàn luận xôn xao phá vỡ, sau đó tiếng bàn luận càng ngày càng vang dội, dần dần trở nên huyên náo , trong đó còn kèm theo không ít kinh hô, cho đến cuối cùng biến thành gào thét như thủy triều.
Dân chúng nhớ lại tin đồn nhiều năm trước.
Nghe nói có vị thiếu niên Hùng tộc thiên phú dị bẩm đi kinh đô Nhân tộc cách xa tám vạn dặm, thành công gia nhập Trích Tinh học viện là một trong Thanh Đằng Lục Viện, lại bị một vị thiếu gia của Thiên Hải gia đánh thành tàn phế, ngược lại nhân họa đắc phúc gia nhập Quốc Giáo học viện, thậm chí nghe nói còn trở thành học sinh của Lạc Lạc Điện hạ!
Trong hai năm này, câu chuyện đầy tính truyền kỳ này là đề tài chính trong lúc trà dư tửu hậu, thiếu niên Hùng tộc kia là đối tượng rất nhiều thiếu niên Yêu tộc hâm mộ, nhưng theo thời gian trôi đi, thế cục thay đổi, nhất là kết cục cuối cùng, câu chuyện này cùng với thiếu niên Hùng tộc kia dần dần bị người ta quên lãng, thỉnh thoảng có ai nhớ lại cái tin đồn kia, cũng chỉ lắc đầu, thở dài một cái mà thôi.
Cho đến Thiên Tuyển đại điển hôm nay, dân chúng hạ thành như thủy triều ập tới trước hoàng thành, hắn như đá ngầm đứng ở phía trước nhất, hấp dẫn tầm mắt của mọi người, nói cho mọi người, hắn chính là thiếu niên Hùng tộc trong quá khứ, hắn hiện tại vẫn đại biểu cho Quốc Giáo học viện.
Toàn trường ồ lên, huyên náo vô cùng, vô số tầm mắt rơi vào trên người Hiên Viên Phá, muốn nhìn rõ nhân vật chính trong câu chuyện này, càng muốn biết vì sao mấy năm qua hắn đột nhiên biến mất, nếu như tin đồn là thật, không phải hắn từ Quốc Giáo học viện chạy trốn hay sao? Vì sao hôm nay lại lấy thân phận Quốc Giáo học viện để xuất chiến? Nếu để cho Giáo Hoàng Bệ Hạ biết được chuyện này, sẽ xuất hiện vấn đề như thế nào đây?
Bốn phía hoàng thành hơi có xôn xao, mười mấy giáo sĩ từ bên ngoài đi vào, các giáo sĩ này có một phần là Yêu tộc có một phần là Nhân tộc, đại đa số mặc giáo bào màu đen, số ít mặc đạo y màu xanh, còn có một vị mặc thần bào màu đỏ, chính là đại chủ giáo.
Nhìn các giáo sĩ vẻ mặt hờ hững, tự có túc mục uy nghiêm, rất nhiều dân chúng trong vô thức cúi đầu hành lễ, sau đó né ra một con đường.
Bắt đầu từ vài ngày trước, Tây Hoang đạo điện đã đóng chặt cửa lớn, tất cả mọi người trong Bạch Đế thành đều hiểu được nguyên nhân tại sao, thậm chí nghe nói đại chủ giáo đem thiệp mời dạ tiệc hoan nghênh hoàng tử Đại Tây Châu cũng xé nát, vì sao các giáo sĩ bao gồm cả đại chủ giáo, lúc này bỗng nhiên xuất hiện tại trước hoàng thành?
Đại chủ giáo mang theo mười mấy giáo sĩ đi tới chỗ của Hiên Viên Phá.
Nhìn hình ảnh này, liên tưởng đến phần cuối của tin đồn, tâm tình dân chúng trở nên khẩn trương, lại có chút ít hưng phấn vì được xem náo nhiệt.
Chuyện phát sinh kế tiếp, nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Đại chủ giáo không làm gì cả, trực tiếp đi tới bên cạnh Hiên Viên Phá, sau đó trầm mặc đứng ở nơi đó, mười mấy giáo sĩ tản ra , đem Hiên Viên Phá cùng dân chúng nhất là cùng Hồng hà yêu vệ và các quan viên ngăn cách ra, rõ ràng biểu hiện tư thái muốn bảo vệ.
Ngay sau đó, ngoài hoàng thành lần nữa dâng lên xao động, mấy tên quản sự của Đường gia thương hành nhìn như bình thường, rồi lại làm cho người ta cảm giác cực kỳ hung hãn từ bên ngoài đi vào, sau khi hành lễ với Hiên Viên Phá cùng đại chủ giáo, đứng ở phía sau của bọn hắn.
Một lát sau, quan viên Đại Chu sứ quán cũng trình diện, mặc dù tâm tình có chút phức tạp, thậm chí có thể nói có chút do dự, phân vân, nhưng cuối cùng đi tới chỗ đám người Hiên Viên Phá, đứng ở bên kia của Hiên Viên Phá.
Hiên Viên Phá là Hùng tộc, nhưng hôm nay thân phận của hắn là học sinh Quốc Giáo học viện.
Vô luận đại chủ giáo hay là quan viên sứ quán hoặc là quản sự Đường gia thương hành, lúc này không cách nào biết được ứng đối của triều đình, Ly cung hoặc là Vấn Thủy thành cùng với thiên nam, nhưng trong một thời khắc mẫn cảm như thế, đều phải cực kỳ minh xác biểu lộ thái độ của mình.
...
...
Tại kết cục của tin đồn đó, thiếu niên Hùng tộc ngu xuẩn mà vô sỉ kia, mắt thấy viện trưởng Quốc Giáo học viện lúc đó cũng chính là Giáo Hoàng Bệ Hạ Trần Trường Sinh hiện tại sắp bị Thiên Hải Thánh Hậu giết chết, Quốc Giáo học viện sắp sửa diệt vong, cho nên hắn đã đào tẩu.
Đại Chu quan viên cùng Đường gia quản sự xuất hiện, nhất là đại chủ giáo của Tây Hoang đạo điện xuất hiện, trực tiếp tuyên cáo kết cục tin đồn này là giả .
Tiểu Đức nhìn Hiên Viên Phá phía xa, hai hàng lông mày khẽ nhướng lên.
Hắn biết cái tên Hiên Viên Phá, nhưng cũng chỉ là biết mà thôi.
Câu chuyện từng để cho dân chúng Yêu tộc nói chuyện say sưa, đối với đại nhân vật như hắn mà nói căn bản không đáng giá nhắc tới.
Ở Quốc Giáo học viện mấy năm, Hiên Viên Phá là người ít nổi danh nhất, vô cùng bình thường, vô luận Đường Tam Thập Lục hay là Tô Mặc Ngu hay là Chiết Tụ cũng nổi danh hơn, chớ đừng nói tới Lạc Lạc Điện hạ cùng với Trần Trường Sinh.
Tiểu Đức không ngờ Hiên Viên Phá lại bỗng nhiên xuất hiện hôm nay, hơn nữa tạo thành trận thế lớn như thế, điều này làm cho hắn sinh ra một chút cảnh giác, thoạt nhìn Hiên Viên Phá đã ẩn giấu nhiều năm ở trong Bạch Đế thành, chẳng lẽ Trần Trường Sinh cùng Quốc Giáo đã có chuẩn bị cho chuyện hôm nay ư?
Có rất nhiều đại nhân vật Yêu tộc sinh ra ý nghĩ giống như Tiểu Đức, tòa cung điện sau Quan Cảnh đài trở nên an tĩnh dị thường, Hùng tộc tộc trưởng không để ý các tầm mắt, đứng dậy chậm rãi đi tới ngoài điện, đại trưởng lão ngồi ở chỗ cao nhất phảng phất còn đang ngủ say.
Có tư cách ngồi ở nơi cao hơn, chỉ có thể là Mục phu nhân. Nàng biết Hiên Viên Phá vẫn sống ở trong Bạch Đế thành, ban đầu còn phái ám vệ giám thị thời gian rất lâu, chẳng qua Hiên Viên Phá thủy chung không hề làm gì, cho nên dần dần buông lỏng giám thị, cho tới hôm nay bỗng nhiên lần nữa nhìn thấy. Nhưng ý nghĩ của nàng cùng Tiểu Đức còn có trưởng lão, đại thần khác nhau, nàng vô cùng tin chắc, vô luận là Quốc Giáo hay là Đại Chu triều đình cũng không kịp phản ứng, chớ đừng nói chi là chuẩn bị sẵn sàng, theo đạo lý mà nói nàng không cần lo lắng điều gì, nhưng vừa rồi nàng nghe thấy thanh âm kia rất rõ ràng.
"Quốc Giáo học viện, Hiên Viên Phá."
Người này cuối cùng vẫn là học sinh Quốc Giáo học viện, có thể mang đến ảnh hưởng gì đối với kế hoạch của mình hay không?
Trong mắt Mục phu nhân hiện lên sát ý nhàn nhạt.
Thời điểm Thiên Tuyển điển bắt đầu, Lạc Lạc đứng ở trên cao, nhìn chín khỏa thiên thụ trong núi xa, yên lặng mà vô tư.
Lúc trong Bạch Đế thành còn đang đối chiến say sưa, Lạc Lạc bắt đầu ngủ trưa, dùng huân hương thanh tân nhất, ngủ cũng rất say sưa.
Hoàng hôn phủ xuống, người được chọn tiến vào thiên thụ tiếp nhận hoang hỏa tẩy lễ sẽ xuất hiện, nàng đang uống trà, lộ vẻ rất bình tĩnh.
Nàng không cảm thấy tâm tình đè nén, cũng không cố ý ngụy trang.
Bởi vì nàng trời sanh quý khí, hơn nữa tiên sinh từng dạy nàng, mỗi lần gặp chuyện lớn đều phải thật bình tĩnh.
Nàng thật sự rất bình tĩnh, bởi vì nàng căn bản cần để ý tới Thiên Tuyển đại điển, vô luận kết quả cuối cùng như thế nào, vô luận phụ thân cùng mẫu thân nghĩ như thế nào , vô luận trưởng lão đại thần cùng dân chúng nghĩ như thế nào , vô luận Ma tộc cùng Nhân tộc nghĩ như thế nào , chỉ cần nàng không muốn, sẽ không tiếp nhận.
Nàng từng nghe Mạc Vũ nói, Thánh Hậu nương nương năm đó đã đánh giá vị tiểu sư mẫu kia như vậy.
Chuyện sư mẫu có thể làm được, nàng dĩ nhiên cũng có thể làm được.
Nàng sở dĩ không biểu đạt ý tứ phản đối, thủy chung lẳng lặng chờ đợi, là bởi vì nàng biết phản đối cũng không có ý nghĩa, còn là bởi vì nàng vẫn đang đợi tiên sinh đến, nếu như tiên sinh không tới, không, nếu như tiên sinh không tới được, không, nếu như tiên sinh không tới kịp...
Cuối cùng đi là được, cáo biệt hoàng cung cùng tòa thành này cùng với Hồng hà, từ đó không bao giờ ... gặp lại nhau.
Nàng bưng chén trà, liếc nhìn viên thạch châu trên cổ tay, ở trong lòng lặng yên suy nghĩ.
Đúng lúc này, Lý nữ quan bước nhanh đến, vẻ mặt phức tạp nhìn nàng, nói: "Bảy người thắng."
"Chín khỏa thiên thụ, vì sao chỉ có bảy người?"
Lạc Lạc trong lòng nghĩ bên trong khẳng định có âm mưu quỷ kế, cảm thấy có chút phiền chán, nhẹ nhàng uống hớp trà.
Lý nữ quan muốn nói lại thôi, nói: "Có một người là Hiên Viên Phá."
Phù một tiếng, Lạc Lạc đem toàn bộ nước trà phun ra ngoài.