Trạch Thiên Ký

Quyển 2 - Chương 127: Vẫn là tòa Thu Sơn này (Thượng)

Ly sơn đệ tử kia đứng trước động phủ, áo nhuốm máu, cũng chưa từng lui nửa bước, không lộ ra nửa điểm e sợ, trung thành đảm phách tự nhiên không thể nào chất vấn, song lúc này cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy. Chư phong một mảnh an tĩnh, tất cả đều là đạo lý giống nhau, tuyệt đại đa số các đệ tử Ly sơn cũng kiên định địa đứng về phía Chưởng môn nhất phương, đối với hành động vô sỉ của Tiểu Tùng Cung ba vị trưởng lão cực kỳ tức giận, nhưng bây giờ có chút ít biến hóa —— Tô Ly là thần tượng của Ly sơn, nhưng nếu như lời của Tiểu Tùng Cung trưởng lão là thật, như vậy tòa thần tượng này đang dần dần sụp lở.

Phía trước vang lên thanh âm của một đệ tử: "Nếu như Thất Gian sư huynh thật là... hậu nhân của Ma tộc, hoặc là... nên để cho Giới Luật đường hảo hảo thẩm vấn một phen?"

Bạch Thái nghe vậy rất giận dữ, nhưng còn chưa kịp nói gì, chỉ thấy bên cạnh một Ly sơn đệ tử vội vàng quỳ xuống, hướng về phía bóng lưng của Chưởng môn, liên tục dập đầu, cho đến khi trán rỉ ra máu tươi.

"Sư phụ, nếu như... Tiểu sư đệ thật là con gái của sư thúc tổ cùng Ma tộc công chúa, ngươi cần gì phải dốc lòng che chở cho hắn? Vài ngày trước nói tiểu sư đệ hại chết Tam sư huynh, ta thế nào cũng không tin , nhưng... nếu như trong thân thể của nàng có dòng máu dơ bẩn của Ma tộc, lại cùng Lang tộc yêu nhân cấu kết, vậy thì có chuyện gì nàng không dám làm chứ?"

Chưởng môn nhìn tên đệ tử thường ngày đối với mình cực kỳ cung kính, khe khẽ thở dài, cả nhà của vị đệ tử này đều là bị Ma tộc đại quân giết chết, chẳng lẽ hắn còn có thể trách cứ cái gì?

Bạch Thái nhìn hai tên đệ tử này, nghe nơi xa chư phong nổi lên tiếng nghị luận, lửa giận càng tăng lên, quát lên: "Đường đường là Ly sơn đệ tử lại bị địch nhân tà thuyết mê hoặc, kiếm tâm để ở nơi nào!"

Chư phong hơi chút an tĩnh lại, chủ phong cũng giống như thế.

Tiểu Tùng Cung cười lạnh một tiếng, nhìn hắn nói: "Nếu quả thật kiếm tâm vô cấu, vì sao ngươi chỉ dám quát mắng đồng môn, chính mình cũng không dám hỏi sư phụ ngươi, chứng thực chuyện này là thật hay giả?"

Bạch Thái căm tức nhìn hắn, nhưng cắn răng trầm mặc không nói.

Nếu nói trầm mặc, có đôi khi đại biểu tức giận tới cực điểm, có đôi khi tỏ vẻ không còn lời nào để nói, có đôi khi là lặng yên thừa nhận —— từ lúc Tiểu Tùng Cung nói Thất Gian là con gái của Ma tộc công chúa cùng Tô Ly, đến hiện tại đã qua chút thời gian, Ly sơn Chưởng môn đứng trước động phủ, ý thái thưa thớt, thủy chung không nói gì, ý tứ thật ra cũng đã vô cùng rõ ràng.

Mười mấy Ly sơn đệ tử trước động phủ, nhiều hơn Ly sơn đệ tử ở chư phong, cũng đang nhìn Chưởng môn.

Cho đến giờ khắc này, bọn họ vẫn trung với Ly sơn, ủng hộ Chưởng môn, khinh bỉ Tiểu Tùng Cung cùng hai tên Giới Luật đường trưởng lão, nhưng hiện tại, bọn họ đã bắt đầu tin tưởng Thất Gian thậm chí Tô Ly cũng có quan hệ với Ma tộc. Nếu không Tam sư huynh Lương Tiếu Hiểu trước khi chết, vì sao phải dùng ánh mắt phức tạp thống khổ như vậy liếc nhìn nàng một cái?

Thậm chí ngay cả kiếm tâm của Bạch Thái lúc này cũng có chút dao động, tâm tình có chút ngơ ngẩn.

Mười mấy năm trước, Ly sơn thậm chí toàn bộ thế giới nhân loại, bởi vì hai nữ tử mà hỗn loạn vô cùng. Mười mấy năm sau, chuyện này cuối cùng đã trở lại Ly sơn, hơn nữa bắt đầu thay đổi cục diện của Ly sơn.

Đúng lúc này, Ly sơn Chưởng môn cuối cùng mở miệng tiếp tục nói chuyện. Hắn nhìn vào mắt Tiểu Tùng Cung, nói: "Ngươi không nên biết chuyện này, bởi vì người biết chuyện này năm đó đều đã chết sạch, trừ ba vị Thánh Nhân cùng ta ra, không có bất kỳ ai biết chuyện này, ngay cả Ma Quân cũng không biết, như vậy, làm sao mà ngươi biết được?"

Đây là một vấn đề rất khó trả lời, cho nên Tiểu Tùng Cung vẻ mặt biến lạnh, không có ý tứ mở miệng trả lời.

"Thiên Hải Thánh Hậu cùng Giáo Hoàng đại nhân cho dù muốn giết Tiểu sư thúc, nhưng đạo tâm của Thánh Nhân phiêu trong Tinh hải, không có cách nào làm trái với lời thề năm đó, một vị Thánh Nhân khác càng không làm điều gì bất lợi với Tiểu sư thúc."

Chưởng môn không giải thích vì sao vị Thánh Nhân kia sẽ không làm gì bất lợi đối với Tô Ly, nói rất đương nhiên, tiếp theo sau đó hỏi: "Như vậy, ngươi làm sao có thể biết được bí mật này?"

Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói: "Ta nói rồi, thế gian căn bản không có bí mật tuyệt đối."

Chưởng môn vẻ mặt lạnh lùng nói: "Năm đó Tiểu sư thúc bắc thượng Tầm Dương thành, đem người trong Lương Vương phủ biết được chuyện này giết chết toàn bộ, Thánh Hậu nương nương cùng Giáo Hoàng đại nhân cũng ra tay thanh tẩy, chính là vì bảo vệ cho bí mật này, bản thân ta rất muốn biết, bọn họ ba vị đến tột cùng đã bỏ sót ai."

Tiểu Tùng Cung nghe vậy vẻ mặt khẽ run lên, hắn lúc này mới biết được sau lưng trận huyết tẩy năm đó, thì ra lại là ý chí của ba vị đại nhân vật như vậy.

Chưởng môn tiếp tục nói: "Nếu như ngươi nói không ra ngọn nguồn tin tức, ta chỉ có thể cho rằng đây là thủ đoạn của Hắc Bào."

Đây là một loại suy luận rất thô bạo, nhưng ở Đông Thổ đại lục, đây cũng là suy đoán có sức thuyết phục nhất, bởi vì trong thế giới loài người cùng Ma vực, Yêu tộc có một nhận thức gần như đã thành chân lý —— Hắc Bào biết được hết thảy bí mật trên thế gian này.

"Nếu quả thật Hắc Bào nói cho các ngươi biết... Ngươi nói Tiểu sư thúc cấu kết cùng Ma tộc, vậy các ngươi thì sao? Ma tộc quân sư mượn tay của các ngươi phá hoại căn cơ của Ly sơn ta! Vậy có tính là cấu kết hay không!"

Không hổ là Chưởng môn Ly Sơn kiếm tông, từng lời trong ngôn ngữ đều là kiếm. Bị đánh lén đã bị thương nặng, nhưng một tiếng quát mắng bao hàm tức giận cùng chiến ý , vẫn như tiếng sams bình thường, vang dội Ly sơn chư phong, để cho tiếng nghị luận trong chư phong đột nhiên dừng lại, cục diện lần nữa biến chuyển.

Hai tên Giới Luật đường trưởng lão rõ ràng không biết ngọn nguồn của tin tức kia, trong vô thức nhìn về Tiểu Tùng Cung, Tiểu Tùng Cung rốt cục không chịu nổi uy lực của ngôn ngữ như kiếm, sắc mặt trắng bệch nói: "Là Lương Tiếu Hiểu trước khi chết để lại di thư."

Chưởng môn nghe vậy trầm mặc, nói: "Thì ra là như vậy."

Hắn nhìn về Trường Sinh tông trưởng lão, nói: "Vẫn còn nhớ năm đó, chính là Khương sư huynh ngươi đem hai hài tử này đưa tới Ly sơn, bây giờ nghĩ lại lúc ấy hắn đã biết thân thế của mình."

Khương Trưởng lão trầm mặc một lát rồi nói: "Ta không biết hắn biết thân thế của mình lúc nào, ta cũng đọc phong di thư do Trang Hoán Vũ âm thầm đưa đến Trường Sinh tông, mới biết được những chuyện này."

Chưởng môn nói: "Bán Hồ rõ ràng còn không biết thân thế của mình, càng không biết đại sự năm đó, Tiếu Hiểu số tuổi ít hơn chút ít, Lương trưởng lão tại sao lại đem chuyện báo thù ký thác trên người hắn?"

Khương trưởng lão nói: "Hoặc là Lương trưởng lão hơn mười năm trước cũng đã nhận ra, Lương Bán Hồ quá mức chân chất, sự tàn nhẫn trầm ổn thua xa đệ đệ của mình."

Quả thật như thế, nếu nói tàn nhẫn trầm ổn, thế hệ trẻ, có ai là đối thủ của Lương Tiếu Hiểu? Cho dù hắn đã chết.

Một thiếu niên thiên tài, cảnh giới mới chỉ Thông U, nhưng mà, đã có chí khí hy sinh, dám để cho Thánh Nhân cực khổ, hắn dùng cái chết của mình, ở Ly sơn không biết nhấc lên bao nhiêu sóng gió! Đối phó Trần Trường Sinh cùng Oát Phu Chiết Tụ? Đây chẳng qua là đòn che mắt, là thủ đoạn hắn dùng để làm mờ mắt người ngoài, dĩ nhiên cũng là việc hắn nguyện ý tiện tay, mục tiêu chân chính của hắn thủy chung là Ly sơn, là Tô Ly.

Lương Tiếu Hiểu rất rõ ràng đời này mình cũng không có cơ hội giết chết Tô Ly, ngay cả muốn âm thầm thương tổn Thất Gian cũng rất khó, cho nên hắn lựa chọn một con đường tàn khốc nhất, dùng thủ đoạn cực đoan nhất. Hắn muốn phá hủy danh tiếng của Thất Gian. Danh thứ này, là không cần bất cứ chứng cớ gì, chỉ cần suy đoán ác ý đã có thể phá huỷ , huống chi, tại trong mắt thế nhân, hắn là vị sư huynh thương yêu Thất Gian nhất. Hắn muốn phá hủy truyền kỳ của Tô Ly. Truyền kỳ thứ này, thần thánh trang nghiêm nhất, nhưng cũng dễ dàng bị nhiễm bẩn nhất, bởi vì bản thân Tô Ly đã làm quá nhiều chuyện dễ dàng nhiễm bẩn.

Hắn cùng với Ma tộc quân sư sâu không lường được trong cánh đồng tuyết xa xôi, một nam một bắc, lẫn nhau hô ứng, bố trí trong ngoài Chu viên, Tầm Dương Ly sơn hai tầng sát cục.

Vì thế, hắn chỉ cần trả giá bằng sinh mệnh, sau đó lưu lại một cái nhìn, một phong di thư.

Trước khi chết, hắn đã hoàn toàn suy tính rõ ràng, mặc dù mình chết, nhưng vô số người sẽ tiếp tục theo sắp xếp của hắn hoàn thành sát cục này, cầm lấy cái nhìn cùng di thư của hắn tiếp tục chiến đấu.

Toàn bộ thế giới cũng sẽ báo thù cho hắn, thay hắn báo thù cho đời trước.

Tin tưởng thời khắc ngừng thở ở ngoài Chu viên, Lương Tiếu Hiểu rất bình tĩnh mà vui sướng .

...

...

Tiểu Tùng Cung không nói gì, hai vị Giới Luật đường trưởng lão không nói gì, Trường Sinh tông Khương trưởng lão cũng không nói thêm gì nữa, Chưởng môn đứng sau hơn mười đạo kiếm quang, lẳng lặng nhìn kiếm trong tay phải, không biết suy nghĩ cái gì. Bọn họ là cái thế cường giả Tụ Tinh thượng cảnh, vãn bối như Lương Tiếu Hiểu, phất tay có thể dễ dàng giết chết, song hiện tại khi bọn hắn hoàn toàn biết dụng ý cùng với việc làm của Lương Tiếu Hiểu, đối với vị vãn bối đã chết đi này, lại mạc danh sinh ra một cỗ kính sợ.

Nếu như bọn họ biết Chu Thông từng nói Lương Tiếu Hiểu là người nối nghiệp tốt nhất của hắn, hoặc là sẽ sinh ra cảm giác tương tự.

Trong thời gian rất ngắn, Ly sơn Chưởng môn tựa như trở nên già nua thêm, hết thảy cũng hiểu , trong lòng của hắn sinh ra nhàn nhạt hối hận, Lương Tiếu Hiểu từ nhỏ vẫn sống ở trong cừu hận, nhưng ngay cả anh em ruột của mình cũng muốn gạt, thật là thống khổ đến nhường nào? Chính mình vì sao thủy chung không phát hiện sự khác thường của hắn?

An tĩnh ở một khắc sau rốt cục bị đánh phá, người nói chuyện là Thu Sơn gia Gia chủ. Lúc sáng sớm, theo Tiểu Tùng Cung đám người đi lên Ly sơn chủ phong, sau đó Thu Sơn gia Gia chủ cùng vị cung phụng thực lực cảnh giới sâu không lường được kia, vẫn không nói chuyện, mặc dù vị trí bọn họ đứng đã sớm biểu lộ lập trường của bọn hắn.

"Chuyện này cuối cùng cần phải giải quyết." Thu Sơn Gia chủ nhìn Chưởng môn ôn hòa nói.

Vị Gia chủ thiên nam danh môn này, trên mặt thậm chí còn mang theo nụ cười, nhưng lời nói cực kỳ cường ngạnh: "Nếu trên người Thất Gian có dòng máu của Ma tộc, tự nhiên phải giao cho Giới Luật đường thẩm vấn, Tô Ly tiên sinh giấu diếm chuyện này cũng phải gánh trách nhiệm, nhưng nếu hắn đã chết ở Tầm Dương thành, tự nhiên thôi, mà Chưởng môn ngài... Ta nghĩ quả thật cũng nên thối vị ."

Những điều này là yêu cầu do Tiểu Tùng Cung đã nói, thu Thu Sơn Gia chủ chỉ nhắc lại một lần.

Chư phong Ly sơn đệ tử lần nữa trở nên khẩn trương.

Đây là một trận nội loạn, đây là hai phái thế lực đối chọi, thậm chí đã vượt ra khỏi phạm vi Ly sơn, chính là thiên nam hai đại thế lực đối chọi, tranh giành chính là chức chưởng môn Ly sơn, cũng là nắm chuôi vạn kiếm phá vân! Đến hiện tại, còn không chảy máu quá nhiều, chẳng lẽ Ly sơn hôm nay thật sự phải máu nhuộm khắp nơi?

Mấu chốt chính là, lời nói này tuy là nhắc lại, lại là từ miệng Thu Sơn Gia chủ, so với Tiểu Tùng Cung vừa rồi làm khó dễ càng thêm cường ngạnh đáng tin, không chỉ bởi vì địa vị của Thu Sơn gia ở thiên nam, còn bởi vì... Hắn là phụ thân của Thu Sơn Quân.