Trạch Thiên Ký

Quyển 1 - Chương 274: Ngô đồng

Nam Khách đi vào Chu Viên chính là muốn đánh bại Từ Hữu Dung, giết chết Từ Hữu Dung.

Mưa tên không ngừng hỏa hoa liên tục lấp lánh, trong bóng đêm như là vết thương, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, nhưng qua thêm giây lát, lại lại thêm rất nhiều dấu vết.

Âm thanh ma sát và khủng bố quanh quẩn bên tai Nam Khách.

Nàng nhìn Từ Hữu Dung, vẻ mặt đờ đẫn, ánh mắt ngây dại dần dần biến thành sắc bén.

Đột nhiên, Nam Khách nhắm mắt lại, mang theo sự điên cuồng hô lớn một tiếng

- A

Cùng với tiếng hét, kiếm quang quanh thân thể nàng thêm sáng ngời, kiếm thế đột nhiên tăng thêm ba phần

Ba ba ba ba, thân ảnh của nàng hư ảo, sau đó lại ngưng thực, một kiếm đâm thẳng tới Từ Hữu Dung

Nàng không để ý mưa tên đầy trời, đem toàn thân tu vi ngưng làm một kiếm đánh tới Từ Hữu Dung.

Cho dù nàng thành công, mưa tên cũng sẽ đâm vào thân thể của nàng, trận chiến này đã đi tới thời khắc hung hiểm nhất.

Lão giả vẻ mặt đột biến, bỗng nhiên đứng dậy.

Ma tộc Công chúa quên cả sống chết đánh ra một kiếm, nó sẽ có uy lực hùng mạnh thế nào?

Nam Khách dùng một đạo kiếm, hai đạo kiếm diệt sạch.

Hai đạo kiếm quang tương giao, chém về phía Từ Hữu Dung.

Lão giả đánh đàn sắc mặt trắng nhợt, rung động hô:
- Nam Thập Tự Kiếm.

Ở thế giới nhân loại không thấy được ánh trăng Ma tộc.

Ở Ma Vực có thể nhìn thấy trời sao, nhưng bởi vì vị trí hay nguyên nhân gì đó, sao trời trong mắt Ma tộc không phải trời đầy sao, mà là hai dòng ngân hà.

Hai ngân hà ở trong bầu trời đêm tương giao, tựa như một chữ thập.

Trái ngược Tuyết Lão Thành, sao trời ở phía nam, cho nên Ma tộc xưng là nam tự thập.

Kiếm Nam Khách lúc này chém về phía Từ Hữu Dung phân thành hai đạo tinh quang, đúng là Nam Thập Tự Kiếm trứ danh Ma Vực.

Lão giả đánh đàn biết, thanh kiếm của Nam Khách điện hạ kia chính là Nam Thập Tự Kiếm trứ danh.

Một kiếm là kiếm pháp, một kiếm là thân kiếm.

Nam Khách dùng Nam Thập Tự Kiếm thi triển Nam Thập Tự Kiếm

Kiếm ý hùng mạnh phá không, chưa đi tới trước người Từ Hữu Dung, chỉ nghe trong bầu trời đêm vang lên vô số thanh âm vụn vỡ.

Trên mặt lão giả đánh đàn hiện vẻ đau đớn, thân thể lay động.

Đó là âm thanh Hư Cảnh phá nát.

Ngay sau đó, sâu trong thảo nguyên dưới chân Mộ Dục, ánh sáng kỳ dị cũng bắt đầu lấp lánh, ánh sáng có chút biến hình, chứng minh không gian đang vặn vẹo.

Một kiếm của Nam Khách ... Đã đạt đến đỉnh quy tắc của Chu Viên cho phép, thậm chí đã sắp vượt qua giới tuyến kia.

Hơn mười đạo tiễn hóa thành ánh sáng, ở trong bóng đêm lao tới, dùng mắt thường nhìn giống như một cơn mưa tên.

Nam Khách cởi bỏ Nguyệt Hoàn, đem kiếm bình hóa thành một kiếm, tương đương để mình bị vây trong cơn mưa tên.

Nếu Từ Hữu Dung có thể tiếp được Nam Thập Tự Kiếm, như vậy kế tiếp sẽ đến lượt Nam Khách gặp nguy hiểm.

Vấn đề ở chỗ, uy lực của Nam Thập Tự Kiếm khủng bố như thế, Nam Thập Tự Kiếm cũng là binh khí hiển hách Ma Vực, nếu ở thế giới nhân loại hoàn toàn có tư cách đứng vào Bách Khí Bảng.

Trong tay của Từ Hữu Dung chỉ có một thanh mộc cung, làm sao có thể tiếp được?

Một tiếng đàn, hoá ra dây cung đã đoạn.

Dây cung từ phần đuôi ngăn ra, giống nhụy hoa xoắn vào cổ tay của Từ Hữu Dung.

Nàng cắm cung vào vách đá trước mặt.

BA~, vách đá đột nhiên vỡ, trường cung cắm xuống đất nghênh đón gió đêm, dường như biến thành một gốc cây.

Ầm một tiếng.

Uy lực vô cùng khủng bố Nam Thập Tự Kiếm trảm vào trường cung.

Cây cung này rất dài, cho nên cảm giác cũng không phải quá rắn chắc, hơn nữa rõ ràng làm bằng gỗ, nhưng lại chặn được kiếm

Trên đỉnh núi, gốc cây cô đơn giống như gốc cây nàng thấy trên đường núi thấy kia.

Đường núi là ảo cảnh, nàng thấy cây kia, vốn là cái cây nàng muốn nhìn thấy.

Là cây ngô đồng nàng nhìn thấy trên đường núi.

Lúc này nó là trường cung, cũng đồng dạng là cây ngô đồng.

Cây cung này, vốn là thượng binh trên Bách Khí Bảng.

Ngô đồng, là pháp khí cường đại của Thánh Nữ Phong, ở Bách Khí Bảng xếp hạng ba mươi mốt và ba mươi hai

Vì sao một kiện pháp khí có hai xếp hạng? Bởi vì ngô đồng cũng không phải một kiện pháp khí, mà là hai kiện.

Ở trong bầu trời đêm gào thét, tên là lá từ cây ngô đồng bay xuống gọi là ngô tiễn.

Lúc này trong tay nàng nắm trường cung, đó là một gốc cây ngô đồng.

Ngô tiễn và ngô đồng.

Ngô kiếm, ngô đồng.

Đây là thứ đầy khí chất vương giả, ngoài thánh nhân và đế vương đều không thể dùng.

Nhưng Từ Hữu Dung có thể dùng, thậm chí chỉ có nàng mới phát huy ra uy lực lớn nhất của kiện pháp khí này.

Tựa như vì sao trên đường núi, nàng thấy gốc ngô đồng kia là một đạo lý.

Nàng là phượng hoàng, đỗ lại trên cây ngô đồng.

Nàng là vương giả trời sinh.

Thanh quang như tản ra sóng, đập vào khắp nơi.

Hai đạo khí tức cường đại va chạm, chiếu sáng đỉnh Mộ Dục, cũng chiếu sáng ánh mắt của các nàng.

Từ Hữu Dung nhìn Nam Khách, vẻ mặt yên lặng.

Ngô đồng chặn Nam Thập Tự Kiếm, ngô tiễn ở đâu?

Trong bóng đêm tiếng xé gió mãnh liệt, vô số mưa tên rơi xuống.

Kiếm của Nam Khách đối kháng trường cung của Từ Hữu Dung, làm thế nào tránh được mưa tên? Cũng như trước đã nói, nàng không thể một kiếm chấm dứt trận chiến đấu này thì sẽ đến lượt nàng đối mặt với nguy hiểm.

Vừa lúc đó, một hình ảnh làm người ta không tưởng được xuất hiện.

Hai tay Nam Khách nắm chuôi kiếm lần lượt tách ra, một kiếm đánh trường cung, kiếm kia huy động đánh văng mười mũi tên ra.

Nam Thập Tự Kiếm, hóa ra là hai thanh kiếm.

Tựa như ngô đồng cũng là hai kiện pháp khí vậy.

Đỉnh Mộ Dục, tối nay lưu quang tràn ngập, âm thanh không ngừng.

Đây là một cuộc chiến đấu khó thể tưởng tượng, nếu bàn về độ kịch liệt, khẳng định kém trận đấu kinh thiên cách Chu Viên ngoài trăm dặm, nhưng lại làm người ta si mê.

Tựa như trong truyền thuyết, bất kể tu vi cảnh giới hay tâm chí, các nàng đều giống nhau, mà ngay cả binh khí và pháp môn cũng tương tự. Tựa như việc các nàng gặp nhau, sau đó chiến đấu, phượng hoàng và khổng tước, ngô đồng và Nam Thập Tự Kiếm, ai sẽ giành thắng lợi cuối cùng?

—— nếu có vận mệnh, như vậy các nàng chính là đối thủ trong số mệnh, bất kể ai quan sát trận chiến tối nay đều tin tưởng không nghi ngờ.

Nếu không ai quan sát trận chiến này thì đúng là tiếc nuối của đại lục.

Cũng may, trận chiến này có người đứng xem.

Mỗi nếp nhăn của lão giả đánh đàn đều đang biểu đạt sự rung động và ca ngợi.

Không chỉ với Nam Khách, còn cả với Từ Hữu Dung.

Hắn chưa từng thấy qua huyết mạch thiên phú và năng lực chiến đấu cường đại như thế.

Chứ đừng nói các nàng còn rất trẻ.

Ngô tiễn gặp kiếm, Nam Thập Tự Kiếm gặp ngô đồng, hiện tại cuộc chiến đang tiến vào giai đoạn giằng co, xem ai có thể chống được đến cuối cùng.

Lão giả đánh đàn rất rõ điểm này, cho nên hắn đứng dậy.

Công bằng chiến đấu? Ma tộc cho tới bây giờ không tin những từ đó, đó là ngôn ngữ dối trá, không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Nhưng mà Nam Khách lại nhìn hắn một cái, mặc dù chỉ là ánh mắt xéo qua vẫn khiến hắn lạnh run.

Ma tộc chưa bao giờ tin vào công bằng chính nghĩa, nhưng nàng lại thờ phụng kiêu ngạo.

chuyện không thể tiếp nhận.