Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng Yêu

Chương 156: Làm sao chạy đi đây?

"Trong trong ngoài ngoài, sửa sang?? Tôi??" Tay chỉ chính mình, nghi hoặc nhìn chú Quản gia, không phải ông nhớ lầm sao!
"Đúng!"
"Ha ha... khẳng định là chú nhớ lầm rồi, cháu cảm thấy tòa lâu đài này đã sửa sang rất tốt rồi!"


Tòa lâu đài này nhìn không thấy đầu, vài lần đều không nhìn thấy hàng rào, chờ cô trong ngoài sửa sang xong, cuộc đời này đừng nghĩ muốn ra ngoài.
Quản gia trịnh trọng nhắc lại lần nữa."An tiểu thư, tôi không nhớ lầm!"


"..." trong nháy mắt An Chỉ Manh sa sút tinh thần, ánh mắt trợn tròn khẩn cầu nhìn ông."Chú Quản gia, chú tự dàn xếp được không? Cháu kìm nén ở trong này hơn một tháng, sắp mốc meo rồi."


Quản gia cười mặt mũi hiền lành."An tiểu thư, Tổng Thống tiên sinh phân phó tôi cũng không làm chủ được! coi như tôi thả cô ra ngoài, bảo vệ cũng sẽ không cho cô đi ra."
"Bảo vệ?" Nghi ngờ quay đầu, quả nhiên phát giác sau lưng xuất hiện một hàng lớn đàn ông cường tráng mặc âu phục đen.


Nhìn thấy đồng phục âu phục đen, cà vạt đen.
chiều cao giống nhau, dáng người cường tráng, luôn có cảm giác mình là thiên kim của trùm xã hội đen.
"Cái kia! Các người có thể đổi y phục không?"
"An tiểu thư! Cô cứ phân phó!"


"tôi thật có thể tùy ý sao?" Đáy mắt thoáng hiện tia giảo hoạt, bảo vệ bị nhìn đáy lòng có chút run rẩy.
Nhưng nhớ tới Tổng Thống tiên sinh, vẫn là kiên trì gật đầu đáp ứng.
An Chỉ Manh ăn xong bữa sáng, đi tới đi lui vòng quanh bọn họ.


Thỉnh thoảng dò xét thân hình của bọn họ, gật đầu liên tiếp."Có rồi!"
ngón tay trắng ngà chỉ vào bảo vệ thứ nhất."anh mặc áo sơ mi màu trắng, quần màu xám, da giày màu xanh đậm."
Tay chỉ vào bảo vệ thứ hai. "anh mặc áo lót màu lam nhạt, quần thể thao màu xám bó sát người, giày màu trắng."


Tay chỉ từng người, đem mỗi người đều mặc phong cách khác biệt. "Tốt, tất cả đi thay đổi y phục đi!"
Bọn bảo vệ nhìn lão đại, thấy lão đại bất đắc dĩ gật đầu, không thể không lui xuống.
Sau mười phút, mười vị bảo vệ rực rỡ hẳn lên, thuần một sắc đứng ở trước mặt của cô.


Nhìn thấy trước mắt rực rỡ hẳn lên, từng người đàn ông anh tuấn làm cho người ta chảy máy mũi.
con mắt An Chỉ Manh không ngừng tỏa sáng, si mê nhìn bọn họ da màu mật ong cơ bắp hữu lực cường tráng.


Bảo vệ có chút dựng tóc gáy, nếu như Tổng Thống tiên sinh biết An tiểu thư dùng ánh mắt như vậy nhìn bọn họ, sẽ không lột da bọn họ sao!!!


An Chỉ Manh cười ngây ngốc."Như vậy thật tốt! Đẹp trai hơn rồi!" Ngẫm lại chính mình mang theo một nhóm lớn soái ca đi ra ngoài, sẽ không bị nước bọt của mỹ nữ dìm cho chết đuối sao!
Nhàm chán lên lầu xem truyền hình, gian phòng kia có đầy đủ thiết bị tập thể hình, nhưng cô cũng lười không muốn đi.


yêu thích lớn nhất mỗi ngày, là lên mạng, xem phim thần tượng.
Nhu Nhu gởi tới một tin tức trên QQ.
Ấn mở xem là Nhu Nhu."Có người tìm người mẫu, cậu phù hợp với yêu cầu, muốn tới hay không."
Nhanh chóng gõ bàn phím khôi phục qua."Đương nhiên muốn."


"Vậy thì tốt, hai giờ rưỡi chiều ngày mai, nhớ đến! Tôi bận rồi."
xế chiều ngày mai? Làm sao ra ngoài đây?
Coi như đi ra ngoài, làm sao thoát khỏi bảo vệ đây???
"Cốc cốc..."
"Mời vào!"


Ngoài cửa đi vào một người đàn ông tóc quăn màu nâu đậm, mắt xanh thành thục ổn trọng. "chào cô, An tiểu thư. Tôi là ngườiphụ trách đổi mới tòa thành lần này, cô có thể gọi tôi là Kiệt Mễ."
"chào anh!"


"An tiểu thư, đây là tất cả kiểu dáng, cô chọn trước, có ý kiến gì cũng có thể trao đổi với tôi."
trợ lý phía sau, đẩy tới một ngăn tủ lớn. Mở ngăn tủ ra, bên trong bày đầy một chồng tập tranh.


"một ngăn tủ này là, bồn cây cảnh bên ngoài tòa thành, chọn mua hoa. ngăn tủ này là chọn mua gạch, ngăn tủ này là đèn thủy tinh, hình ảnh đèn của cả nước. Hàng này là..."