Tổng Tài Thử Hôn

Chương 33

“Chồng yêu, chồng yêu!” Sáng sớm, Quý Thư Ny ngồi cả người lên người Hướng Quân Ngạn, bụng nàng tròn vo đặt lên người hắn.

Hiện tại lúc này là 5 giờ rưỡi sáng.

Hướng Quân Ngạn bị nàng đánh thức, cố mở to đôi mắt vương màn sương đang mơ ngủ, ánh mắt chưa xác định rõ nàng ở đâu vẫn mỉm cười “Ân?”

“Em muốn ăn há cảo.” Nàng lắc lắc bả vai hắn (hana: ác nữ, hành hạ Hướng ca của ta...oa oa.. HC: hana im không ta thịt bi giờ...ta: *xoẹt* kéo khóa mồm)

“...... Được.” Hắn còn buồn ngủ, phản ứng vẫn còn chậm chạp, gật gật đầu.

Từ sau khi đón được vợ về nhà, Hướng Quân Ngạn mới ý thức được phụ nữ có thai có bao nhiêu vất vả, lần đầu thấy nàng nôn nghén thiếu chút nữa đã lập tức đưa nàng vào viện khám, là nàng phải giảng giải mãi hắn mới tạm thời an tâm một chút, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản ý định của hắn. Chỉ một lần chứng kiến nàng hướng bồn cầu nôn nghén khinh khủng đã khắc sâu trong đầu hắn.

Tư liệu về thời gian nôn nghén của sản phụ hắn tìm được so với hình ảnh nôn nghén chết đi sống lại của vợ hắn thật khác xa nhau, hắn chứng kiến một lần và hoàn toàn bị sự sợ hãi đánh gục (hana: khéo đứa thứ 3 còn không sinh nổi ấy chứ nói gì 5 đứa, chẹp)

Cũng bởi vậy, bình thường hắn đã vô cùng yêu vợ thì giờ đây giống như muốn đặt nàng trong lòng để che chở, đối với nàng có thể gọi là “ngoan ngoãn phục tùng“.


Hắn đứng dậy thay quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài mua há cảo nóng cho vợ hắn, Quý Thư Ny cũng làm nũng lôi kéo ống tay áo hắn, đi theo sau hắn.

“Chờ một chút, anh lập tức mua về cho em.” Hắn ôm nàng, hôn nhẹ lên trán nàng.

“Em cũng đi.”

“Bên ngoài......” Hướng Quân Ngạn phản ứng theo bản năng, có điều lời chưa nói ra lập tức nuốt vào trong.

“Được, vậy đợi anh lấy áo khoách cho em, không sẽ cảm lạnh.” (hana mắt mơ màng*)

Trải qua lần giáo huấn vừa rồi, hắn cực lực khắc chế thói quen ra lệnh của mình, cố gắng tôn trọng ý kiến của nàng.

Quý Thư Ny hiểu được hắn thật sự quan tâm nàng, trước khi hắn xoay đi nàng nhanh chóng hôn nhẹ lên má hắn.

Sau khi hòa bình, hai người tình so với lúc trước càng thêm phần ngót ngào.

Đi vào hàng ăn sáng, hai vợ chồng chọn món rồi ngồi xuống dùng cơm.

“Hôm nay ở nhà chờ anh, anh quay về đón em đi khám.” Đang ăn cơm Hướng Quân Ngạn nhắc nhở vợ chuyện hôm nay đi kiểm tra định kỳ.

Sau mấy lần không thể đi cùng nàng, đây là lần đầu hắn đưa nàng đi khám thai, từ lúc nàng chưa về nhà cùng hắn, hắn đã mơ đến ngày này.

“Ân...... Ân!” Trong miệng đầy bánh và nước canh, nàng nhồm nhoàm nói không ra đầu ra cuối.

Theo sự phát triển càng ngày càng to của bụng nàng, sức ăn của nàng cũng ngày một tăng, một ngày có thể ăn thêm mấy bữa cũng không vấn đề.

Hắn cười nhìn bộ dạng “lang thôn hổ yết” của nàng, giúp nàng kéo gọn những sợi tóc xõa xuống trán nàng.


Thời gian đi học đi làm đã đến, trong của hàng bắt đầu đông khách hơn, Hướng Quân Ngạn vẫn không thúc giục nàng, để nàng từ từ ăn, nhưng hắn không có thói quen ngồi trong không gian chật chội, cũng không có thói quen ngồi ăn ở những quán bình dân, hắn nhìn người người qua lại, xe cộ đông đúc cảm thấy như mình đang lạc vào một không gian khác.

Quý Thư Ny đã sớm phát hiện ra thái độ của hắn, nàng nuốt nuốt miếng canh trong miệng, trộm ngắm hắn.

Khi ở nhà nàng không nhận thấy, có điều chỉ cần ra ngoài, ngạo khí trên người chống nàng tự nhiên sẽ hiện ra.

Trước khi kết hôn nàng đã biết hắn không thích những nơi quá đông đúc, nhưng hắn vẫn đưa nàng đến những nơi thế này, cho dù chỉ là ngồi trong quán ăn nhỏ, xung quanh là những chiếc bàn bình thường tẻ nhạt, xung quanh hắn vẫn như đang ở một không gian khác, hắn thật sự suất khí, hơn nữa hắn trong mắt nàng quả thực “suất” đến ngây người.

“Ân?” Phát giác tầm mắt của nàng nhìn hắn, hắn quay đầu nghi hoặc nhìn nàng.

“Không có việc gì, chính là đột nhiên cảm thấy anh rất đẹp trai.” Nàng nhìn hắn cười không ngừng.

Hướng Quân Ngạn sửng sốt một chút, nhưng lập tức phản ứng: “Còn muốn ăn nữa sao?” Hắn cũng cười.

“Em nghĩ muốn một phần bánh trứng, còn muốn một ly sữa đậu nành.” Nàng cười nịnh nọt thừa nhận.

“Muốn ăn chỉ cần nói ra là được.” Hắn cười, sủng ninh nhí nhí khuôn mặt nàng “Không cần nịnh anh cũng sẽ có đồ ăn, cũng không cần lo anh sẽ không trả tiền mà bỏ chạy.”

“Làm chồng vui vẻ là trách nhiệm của vợ thôi!” Nàng cười khẽ nói.


Sau sự việc vừa qua hắn đã khắc sâu trong lòng, hắn hiện tại quý trọng sự hoạt bát của nàng.

Hắn lắc đầu cười cười, tạm thời rời đi giúp nàng gọi đồ ăn, không mất mấy phút hắn còn đặc biệt giúp nhân viên bưng đồ ăn lên cho nàng.

“A!”

Quý Thư Ny ngạc nhiên ôm hắn, sau đó tiếp tục chậm rãi dùng phần bánh trứng mới gọi, sắp ăn xong bỗng có tiếng người gọi nàng.

“Quý Thư Ny?”

Nghe thấy tiếng gọi, vợ chồng đồng thời quay đầu nhìn, nhìn về phía đang phát ra tiếng gọi.

Đối phương không biết mình đã gọi khá to, gặp cả hai người đồng thời quay đầu nhìn càng thêm khẳng định “Ai da, Đúng là ngươi nha!” Chủ nhân tiếng gọi là một người ăn mặc khá khêu gợi, có vẻ như là một người có công việc khá phức tạp, vẻ mặt mười phần kinh ngạc.

Bất quá Quý Thư Ny hình như không sung sướng lắm, chỉ có kinh ngạc. Hướng Quân Ngạn cảm thấy được vợ mình cảm xúc cứng đờ, không khỏi nhướng mày, đoán chắc nữ nhân kia với vợ mình cũng không phải cái loại bạn bè tình thương mến thương (hana: ta không tìm được từ nào nên cho từ này cho teen(mặc dù ta đã hết teen), chẹp)