“Hướng phu nhân, xin chào!”
Phải một câu Hướng phu nhân, trái một câu tổng tài phu nhân, sau hai tháng Quý Thư Ny lại mang theo cơm trưa vào toà nhà Triệu Tân, thái độ mọi người nhiệt tình như muốn doạ chết nàng.
“Tổng tài phu nhân, đã lâu không thấy ngươi đưa bữa trưa cho tổng tài, mang thai thật vất vả đi, vợ của ta lúc trước mang thai cũng nôn nghén nghiêm trọng, chân tay còn...”
Khi nàng vào thang máy một vị quản lí cấp thấp thao thao bất tuyệt với nàng, không quên hỏi han ân cần, kể chuyện vợ hắn trước cũng vất vả thế nào, cho dù hắn muốn kêu vợ đến công ty giúp nàng giảng giải phương pháp chữa trị ốm nghén chắc nàng cũng không thấy lạ.
“Thật tốt lắm, để ta gọi điện cho vợ ta...”
“Không không không... Lâm quản lí, không cần không cần!” Không ngờ nàng chỉ nghĩ thế mà Lâm quản lý lại muốn làm thật, nàng vội ngăn cản đối phương “Ta chỉ là mắc chứng ham ngủ thôi, không có vấn đề gì nghiêm trọng.”
“Như thế a......” Lâm quản lí cất điện thoại lại trong túi, thang máy vừa lúc đến nơi nàng định đi ra, thấy hắn muốn nói gì lại thôi khiến nàng tạm dừng “Thật ra... Tổng tài gần đây....hình như không được vui lắm...”
Quả nhiên, Quý Thư Ny đợi vài giây, đối phương nói quanh co rồi lại mở miệng...
“Ta tưởng tổng tài phu nhân thân thể mệt mỏi, khó chịu..... vợ ta trước kia có thai, ta phải dỗ nàng ngủ xong mới có thể làm việc.” Hắn ngượng ngùng “Ngọn nến hai đầu thiêu, tính tình sẽ khá lớn.” (hana: ta không biết cái ni là gì, ai biết chỉ hana, hana sửa nhứ)
Trong lòng khẽ thở dài, nàng mỉm cười “Lâm quản lí, cảm ơn ngươi quan tâm, ta thật rất khoẻ, chỉ là gần đây tâm tình không tốt chút thôi.”
Nghe nàng giải thích, Lam quản lí nở nụ cười hiểu biết “Người phụ nữ khi mang thai rất vất vả, có thể thông cảm, có thể thông cảm.”
“Là nha.” Nàng cười cười.
Sau khi tạm biệt, nàng mang theo hộp cơm đi về phía văn phòng tổng tài, hôm nay nàng mang cơm đến, cũng không nói cho ai biết.
Hướng Quân Ngạn chỉ nằm viện một buổi chiều, hôm sau lại đúng giờ đi làm, hôm ấy nàng cũng không đồng ý thỉnh cầu muốn nàng quay về nhà của hắn, nhớ đến chuyện này lại khiến nàng trầm mặc.
Nhưng mấy hôm nay nàng luôn suy nghĩ, nếu hắn lại không ăn cơm thì làm sao bây giờ... cho đến sang nay, nàng đắn đo mãi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà cướp nhà bếp của mẹ, tiếp theo...nàng đã ở đây.
Càng gần đến khu vực làm việc của hắn, tim nàng đập càng nhanh.
Lúc trước người nói muốn ly hôn là nàng, tuy không thành công, Hướng Quân Ngạn mấy lần muốn nàng về nhà, cự tuyệt không về cũng là nàng, giờ nàng lại mang theo đồ ăn xuất hiện ở đây... cho dù lý do của nàng là quan tâm, hay đột xuất kiểm tra hắn có ăn cơm đúng bữa hay không nàng đều thấy hành động của mình thật buồn cười, nàng không biết trợ lý Lint có hỏi nàng “Về nhà rồi sao?”, hắn mà hỏi nàng, đảm bảo nàng sẽ xấu hổ mà bỏ của chạy lấy người mất.
Bước đi chầm chậm, mặt Quý Thư Ny đã bắt đầu nóng lên, chỉ cần nghĩ đến mặt mình lúc này đỏ ửng, nàng thật xấu hổ muốn chết.
Có điều giờ lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì rồi, đằng nào nàng cũng đến nơi rồi, may quá, Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng chỉ cười cười, cũng không hỏi gì nhiều.
Hắn quay đầu nhìn đồng hồ nói “Hôm nay có vẻ sớm?”
Hiện tại cong chưa đến mười giờ rưỡi.
“...... Ân.” Nàng có thế khẳng định giờ mặt nàng hồng thấu, nhưng vẫn cố cười nhẹ nhàng gật đầu.
Ý đồ làm cho hắn không thấy được nàng đang bối rối thế nào.
Nhìn thấy phản ứng của nàng Lâm Vĩ Đình chỉ mỉm cười, hắn cười thật dịu dàng nhẹ nhàng, thật khác bộ dạng sắc nhọn hôm trước của hắn.
Quý Thư Ny cảm thấy thật may mắn khi hôm nay hắn không bày ra bộ dạng châm chọc khiêu khích nàng, nếu hắn làm thế chắc nàng quăng cả hộp cơm vào hắn mất.
“Trong văn phòng có người, ngươi có muốn ở đây chờ không?” Thái độ của hắn vẫn tự nhiên như trước.
“Ta đem cơm trưa đua cho ngươi, ngươi giúp ta chuyển là được.” Do dự vào giây nàng nói.
Lâm Vĩ Đình tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng. “Ta giúp ngươi chuyển cho hắn không có nghĩa là ta sẽ giám sát được hắn ăn hét, không chừng bữa trưa có thể biến thành bữa tối cũng nên.”
Lại nữa rồi! Quý Thư Ny biết Lint trợ lý đang đánh tâm lý với nàng “Ta còn phải về sớm...”
“Vĩ Đình, vào đây.”
Hắn quay đầu nhìn điện thoại phát ra tiếng gọi, rồi quay lại nhìn nàng đang xấu hổ nói.
“Xin hãy đợi một chút.” Hắn mỉm cười cung kính nói với nàng “Ít nhất hãy đợi ta trở ra, nếu không ngươi hãy cùng ta vào, ta đảm bảo tổng tài sẽ không phản đối.” Hắn không đợi nàng trả lời, vội vã xoay người đi vào văn phòng.
Quý Thư Ny ngây ngốc sửng sờ tại chỗ, cánh cửa văn phòng hé mở, nàng giống kẻ ngốc len lén nhìn vào...
Nàng thấy Hướng Quân Ngạn sắc mặt căng thẳng đang nói gì đó với trợ lý, nói liên tục, dù sao nàng nghe cũng không hiểu bọn họ nói gì, nhưng nhìn thái độ nàng biết ngay hắn đang trỉ trích Lint trợ lý đi.
Chửi hay lắm...... Nàng ở cạnh cửa tưởng tượng.
Ngay từ đầu chính là Lâm Vĩ Đình lừa nàng và hắn, cũng không có nửa câu xin lỗi, hiẹn tại vợ chồng người ta cãi nhau, hắn lại còn hung dữ với nàng, người này thật quá đáng ghét.
“Mấy cái này ta nói ngươi sửa từ hai hôm trước, sao không thấy thay đổi là sao.” Hướng Quân Ngạn lạnh lùng quăng tài liệu lên bàn.
“Hai cái này thật cũng không tệ.” Trong công ty này người dám đối đầu tổng tài đại nhân chắc chỉ có hắn “Trước tiên hãy xem qua nhưng cái khác cũng được.”