Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt
Khóe mắt cô giống như có đào hoa tràn ra, côn thịt lớn trong nộn huyệt luật động vội vàng như chẻ tre, tiểu huyệt cũng phối hợp cực tốt, vừa mút vừa kéo, đem côn thịt kéo vào bên trong, huyệt thịt ướt át hao hết toàn lực hút gắt gao, động tác ra vào của hắn cũng có chút khó khăn, bởi vì vậy nên cái trán của hắn cũng thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, sắc mặt nhiễm tình dục thoạt nhìn rất khó chịu.
“Thả lỏng một chút, tiểu huyệt chặt như vậy là muốn cắt đứt tôi sao?” Tiêu Hạ kêu rên, gân xanh trên trán giật giật, cổ cũng lộ ra mồ hôi, một đôi bàn tay to nắm chặt lấy cái eo gầy nhỏ của cô, bên trong chặt chẽ đến mức thiếu chút nữa đã làm hắn phóng tinh.
Sở Y Lam đang đứng giữa cơn lốc xoáy tình dục, âm thanh dâm đãng do hắn phát ra truyền đến lỗ tai, lúc này cô mới thả lỏng thân thể, thả lỏng dây thần kinh toàn thân đang căng chặt, tiểu huyệt cũng trở nên mềm ấm, nhu thuận hầu hạ côn thịt thô to.
“A... Anh nhẹ một... A a... chút… a...” Một giọt nước mắt từ khóe mi rơi xuống, trong suốt lấp lánh, “Đau quá... Anh làm tôi đau!”
Cũng do mình quá nóng vội, hắn âm thầm ảo não, động tác dưới thân cũng trở nên ôn nhu, không vội không chậm ma xát tiểu huyệt đã mềm mại hơn không ít, tinh tế vuốt ve từng nếp uốn trên vách tường, lâu lâu lại đâm hoa tâm một cái, hoa tâm nóng bỏng chỉ có thể phun xuân thủy để đáp lại.
Đợi cô thích ứng hoàn toàn hắn mới dùng sức như đao to búa lớn mà bóp vòng eo cô, côn thịt cứng rắn to lớn ở bên trong ác liệt tiến quân, động tác thọc vào rút ra mạnh mẽ làm tiểu huyệt nhanh chóng bị khuếch trương căng đầy, cự vật thô bạo muốn chiếm hữu tiểu huyệt, “Tiểu dâm đãng có sướng không?”
Căn bản cô đã không thể nghe được tiếng động gì nữa, và đương nhiên cũng không nghe được hắn đang nói gì, đầu nghiêng về một bên, không nhìn mặt hắn, tránh đi hơi thở khô nóng của hắn.
“Thao chết em!” Hắn cho rằng cô đã không còn sức lực để trả lời, “Tiểu huyệt thích côn thịt lớn như vậy, nếu tôi không giúp em thao một trận thì làm sao được?!”
Những câu chửi tục quanh quẩn bên tai, mỗi một chữ hắn nhổ ra đều mang theo ma tính gợi lên ước số dâm loạn trong cơ thể cô, tiểu huyệt càng thêm ân cần cắn mút, mị thịt hút vào càng lúc càng chặt chẽ, toàn bộ tiểu huyệt giống như cơn lốc xoáy, kéo côn thâm nhập vào bên trong.
Tiêu Hạ va chạm ác liệt trong huyệt, tiểu huyệt tức khắc giống như cái kén bộc nhọng mà quấn quanh côn thịt, hoa tâm như cái miệng nhỏ phun ra mật dịch ấm áp. Âm thanh “Phốc phốc” vang lên khi côn thịt cắm vào huyệt càng tăng thêm vài phần tình dục, tất cả mọi thứ đều muốn hai người trầm luân cùng nhau, đến chết mới thôi.
“A a…” Tiếng rên rỉ mỹ diệu từ miệng thơm ức chế không được mà tràn ra, hàng lông mi dài như cánh bướm nhẹ nhàng hé mở, nước mắt còn đang lăn xuống, mỗi một chỗ trên cơ thể đều phát ra khoái cảm làm cô bất đắc dĩ duỗi thẳng vòng eo, tiểu huyệt truyền tới từng cơn tê dại một lần lại lớn hơn một lần, côn thịt lớn ma xát ở bên trong, huyệt khẩu nho nhỏ bị khuếch trương thành một cửa động hình tròn, liền tính đã căng thẳng tới cực hạn nhưng tần suất phun ra nuốt vào côn thịt lại không giảm mảy may.
“Chậm một chút... chậm một chút…” Bàn tay nhỏ thuận thế bắt lấy cánh tay tráng kiện của hắn, móng tay cứng cáp khảm vào da thịt hắn, thoáng chốc đã nổi lên vệt đỏ, “Anh chậm một chút đi… Quá nhanh… rồi... a...”
Khoái cảm ngập đầu thổi quét qua, dòng nước bên trong tiểu huyệt chảy róc rách, mật dịch thơm thơm ngòn ngọt, hương vị giao hợp lượn lờ ở giữa mũi hai người, không thể nghi ngờ là một chất xúc tác, làm sao Tiêu Hạ có thể ngừng lại? Hắn dũng mãnh ác liệt hoạt động, muốn thao tiểu nhục huyệt mất hồn này đến khi nó phục tùng.
“Tiểu huyệt giương mồm to đòi ăn gậy thịt, tôi làm sao có thể chậm lại?!”
Tiểu huyệt mấp máy từng chút từng chút cắn nuốt côn thịt thô to, kích thích mỗi một sợi dây thần kinh trên cự thú, khoái cảm cường đại như vậy làm hắn muốn ngừng mà ngừng không được, hồn phách đã bị tiểu huyệt câu đi, cả người đều đã chết chìm bên trong dục niệm.
Tác giả có lời muốn nói: Nhằm vào vấn đề tiểu đồng bọn đưa ra cho nam chủ, này là do tư duy của tác giả quân không đủ nên không thể viết tốt, ta sẽ nỗ lực cải thiện, chương tiếp theo sẽ không như vậy nữa. Lần đầu tiên viết văn, BUG tương đối nhiều, xin thứ lỗi nhé.