Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 37: Triệu tiền thưởng

Cũng cùng một căn phòng VIP trước đây Tử Diệp vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Thần Phong ngồi trên ghế sofa ngay chính giữa phòng, chân này bắt chéo chân kia, với thần thái vô cùng kiêu ngạo như một vị vương giả ngồi uy nghiêm trước mặt cô.

Ánh mắt sắc bén của Tử Diệp chợt hiện lên sự dịu dàng, cũng vì sự ngạo mạn này của Thần Phong đã khiến Tử Diệp mê đắm, đúng như người ta thường nói đàn ông mang trong người sự tự tin kèm theo vài phần lạnh lùng lại khiến phụ nữ càng si mê.

- Phong!

Sao hôm nay anh lại có nhã hứng đến tìm em?

Nói thì nói vậy nhưng trong lòng Tử Diệp biết chỉ khi Thần Phong cảm thấy phiền muộn mới tìm đến cô.

Thần Phong không trả lời cô, anh khom tới cầm lấy ly rượu whiskey Tử Diệp mới vừa rót ra đưa đến mép môi.

Thần Phong nhâm nhi một chút, anh nhắm mắt lại tận hưởng hương vị ngọt bùi đắng cay của chất lỏng màu hổ phách trong ly.

Nếu ai đã từng yêu ắt sẽ biết tình yêu giống y như ly rượu mạnh trên tay anh, mới uống vào cảm thấy cay đến cổ họng không chịu nổi, sự cay đó dần dần chuyển sang vị đắng chát nhưng nếu chúng ta kiên nhẫn nghiền ngẫm cho kỹ sẽ cảm nhận được vị ngọt bùi của nó.

Rượu mạnh là rượu vô cùng nguy hiểm khi uống vào sẽ không có cảm giác say, nhưng nó sẽ từ từ thấm vào thân thể và thần trí của mình đến khi mình không ý thức được thì đã say mềm.

Say một cách mất đi ý thức, mất luôn cả sự trầm tĩnh vỗn dĩ một người như Thần Phong luôn tự hào.

Tình yêu cũng như vậy Thần Phong chưa từng nghĩ qua thứ tình cảm đó cũng như Chung Hân đã thấm từ từ vào tận xương tủy của anh như ly rượu mạnh trên tay.

Tử Diệp ngồi im lặng bên cạnh Thần Phong, nhìn thấy anh buồn phiền không có ý định chia sẻ với cô trong lòng Tử Diệp cảm thấy thất vọng, một cảm giác làm lòng cô đau quặn lên.

Trước đây khi Thần Phong buồn bực, anh sẽ đến đây tâm sự với cô nhưng từ lúc anh cưới vợ, tuy ngoài miệng Thần Phong luôn nói cô ta chỉ là cô vợ trên danh nghĩa nhưng Tử Diệp biết cô ấy đã thành công thay đổi Thần Phong.

Phải Tử Diệp thật sự không muốn cho Thần Phong biết về điều này, cô biết mình ích kỉ cô biết mình không thể đến với anh nhưng cũng không muốn người phụ nữ khác chiếm được trái tim của Thần Phong.

Thần Phong uống hết ly này đến ly khác, sau khi uống đến trong người cảm thấy lâng lâng, trong lòng Thần Phong đột nhiên nhớ đến Chung Hân.

Nhớ đến giương mặt nhỏ nhắn đôi môi hồng hào, thân hình mảnh mai nhưng lại quật cường mạnh mẽ, anh muốn gặp cô muốn gặp cô ngay giờ phút này.

Thần Phong đặt ly rượu trống không xuống cái bàn thủy tinh trước mặt, anh đứng dậy bàn tay mạnh mẽ vịn vào thành ghế sofa.

- Anh về trước.

Thần Phong nhìn Tử Diệp cất giọng trầm trầm bước chân lảo đảo bước từng bước một ra ngoài cửa chính để lại một mình Tử Diệp trong lòng đau thương nhìn theo bóng lưng cao lớn uy nghiêm của anh.

Tử Diệp bất lực ngồi xuống ghế sofa, cô rót cho mình một ly rượu mạnh, bàn tay mềm mại cầm chặt cái ly đưa đến đôi môi khiêu gợi uống một hơi cạn sạch.

Cô nhắm mắt lại cảm giác đắng chát không một vị ngọt làm lòng Tử Diệp càng bi thương hơn.

Trên khoé môi cô chợt hiện lên một nụ cười chua xót.

Tử Diệp mày cứ mơ đi, mơ rằng có ngày nào đó anh Phong sẽ để ý đến mày.

Một giọt nước mắt rơi xuống gương mặt buồn thiu của Tử Diệp, cô nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu để làm giảm đi cơn đau đớn trong lòng.

Thần Phong với tâm trạng ngà ngà say anh bước đi chậm rãi đến bãi đỗ xe VIP của bar Midnight.

Thần Phong đứng có phần không vững một tay vịn vào thân xe tay còn lại cầm chìa khoá đút vào ổ khoá, chắc vì đã say nên mấy lần đều trượt ra ngoài.

Thần Phong nhíu mày vừa nhắm mắt vừa lắc đầu để tập trung tinh thần nhìn vào ổ khoá.

Trong lúc này đột nhiên từ phía sau một đám du côn từ đâu xông ra, họ nhanh chóng vây quanh chiếc xe BMW màu đen của Thần Phong.

Thần Phong cảm nhận được sự nguy hiểm liền ngẩng đầu lên ánh mắt mang theo sát khí liếc một vòng, nhìn thấy mười mấy tên bụi đời trên cánh tay phủ đầy hình xăm của những con rắn rết, người nào cũng cầm trên tay những cây mã tấu bén như gươm.

Thần Phong không hề kinh hãi ngược lại thần sắc của anh vô cùng lãnh đạm xem như bọn họ chẳng hề tồn tại.

Thần Phong tay cầm chìa khoá khoanh trước ngực thân thể cao lớn thản nhiên dựa vào thân xe, anh nâng cằm ánh mắt kiêu ngạo có phần lạnh lẽo nhìn bọn họ.

- Tụi bây đến thật đúng lúc!

Giọng nói trầm thấp mang theo tà khí làm nhuệ khí của đám du côn lung lay, họ dùng cách siết chặt cây mã tấu trên tay để trấn tĩnh lại tâm tình.

Cả tháng nay sự bực tức khó chịu luôn bám lấy anh không có chỗ để trút đi, hôm nay bọn người không biết trời cao đất dày này tự dâng mình làm bia trút giận.

- Hôm nay tụi tao sẽ lấy mạng của mày.

Một tên du côn xem chừng là đàn anh của bọn họ hung hăng lên tiếng, 20 triệu đô la hôm nay nhất định sẽ thuộc về họ.

Thật ra không chỉ riêng đám người này, cũng có rất nhiều băng đảng xã hội đen khác trầm trồ số tiền 20 triệu đô la này, nhưng bọn họ không phải là kẻ ngu ngốc biết đó là đường chết mà vẫn ngoan cố đâm đầu vào.

Đứng trước cảnh đơn thương độc mã Thần Phong vẫn giữ tư thế oai nghiêm trầm tĩnh không một tia bối rối, ngược lại cặp mắt lờ đờ say đột nhiên tỏa sáng vì sự hưng phấn.

Anh thản nhiên cất chìa khoá vào trong túi quần tây của mình, tao nhã cởi bỏ áo vest ném sang một bên.

Thần Phong nhàn nhã đến nỗi từ từ xắng tay áo lên khuỷu tay, anh ngước cặp mắt sắc bén giờ chỉ còn những tia máu đỏ lên nhìn vào bọn họ.

- Tụi bây...... hãy lên một lượt!

Giọng nói chậm rãi từ từ nhưng lại mang theo âm điệu của sự chết chốc làm đám du côn do dự nhìn nhau không dám tiến lên.

Kèm theo lời nói ngạo mạn của Thần Phong chính là động tác của bàn tay cường tráng lúc này đã đưa ra trước mặt ngoắc ngoắc khiêu khích bọn họ.

Một nụ cười khinh thường hiện lên trên gương mặt tuấn lãnh của Thần Phong, khi anh nhìn thấy mấy tên du côn ngập ngừng không dám động thủ.

- Hừ........ Du côn mà nhút nhát như tụi bây, tao mới gặp lần đầu.

Thần Phong hừ lạnh một tiếng buông ra lời chế nhạo, Hội Thần Hoa của anh không bao giờ nuôi những kẻ hèn nhát như thế này.

Tên đàn anh nghe Thần Phong nói vậy máu huyết sôi trào, hắn vươn cây mã tấu lên với tư thế chuẩn bị tập kích hô lên.

- Lên......!

Bọn họ vừa xông tới phía của Thần Phong vừa kêu lên thật lớn.

- Giết.............

Họ muốn dùng âm thanh lớn lao hùng hồn đó để che đi sự sợ hãi trong lòng.

Những cây mã tấu từ tứ phương bốn phía nhắm vào người Thần Phong chém xuống, tuy hành động của họ nhìn vào thật hung hăng độc ác nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy tay họ không ngừng run rẩy, trong lòng họ có phần sợ hãi bởi khí thế mạnh mẽ của Thần Phong.

Thần Phong nhanh chân lách người sang một bên bàn tay cứng như thép từ phía sau đánh mạnh vào gáy của một tên, chỉ trong tích tắc Thần Phong liền xoay người lại đấm mạnh vào yết hầu của tên khác.

Từng quyền Thần Phong đánh ra vô cùng chính xác, mỗi một chỗ Thần Phong tập kích đều là chỗ chí mạng.

"Rắc......rắc.....rắc......"

Tiếng xương bị gãy vang lên, cổ của mấy tên du côn đã bị Thần Phong đánh gãy, anh nhanh tay chế ngự được một tên Thần Phong liền đoạt lấy cây mã tấu từ trên tay hắn, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn vào mấy tên trước mặt.