Chương 7: Kinh Đô Thời Trang
Sáng sớm, ánh nắng chiếu vào căn phòng, Trình Mộ Thanh mở mắt, cả người đau nhức không thôi, nhất là phía bên dưới, ** rất đau.
Chuyện tình ngày hôm qua, rõ ràng trước mắt, Trình Mộ Thanh khó khăn từ tốn bước xuống giường, đi vào phòng tắm, lúc bước ra mới nhìn đồng hồ trên tường . Muộn rồi, máy bay sắp trễ rồi !
Nghĩ đến đây, Trình Mộ Thanh chạy nhanh nhặt quần áo xoay người muốn đi nhưng bỗng nhiên cảm giác có vật gì hạ xuống, nhìn lại thì thấy một mảnh đỏ sẫm trên ra giường, còn có – một người đàn ông ...
Nhưng cuối cùng, cô cũng xoay người rời đi ...
Đóng cửa lại, người trên giường cũng tỉnh, nhưng người đi - nhà trống.
- Năm năm sau-
Kinh Đô Thời Trang, Milan
Một buổi trình diễn thời trang quy mô lớn, người mẫu mặc đủ loại trang phụ đi trên sân khấu hình chữ T, các người trong giới, phóng viên đều ngồi bên trái, ngọn đèn lóng lánh chíu vào.
"Cuối cùng, chúng ta sẽ gặp chính là nhà thiết kế nổi tiếng, chủ nhân của những bộ trang phục này - Trình Mộ Thanh", này đây chính là " Hạnh phúc " do người mẫu Chu Lâm Na biễu diễn " –Giọng nói vừa xướng lên xong, Chu Lâm Na liền từ trong bước ra, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, mặc một bộ váy đơn giản màu vàng nhạt, cao nhã nhưng không mất phần ôn nhu, tư thế của cô rất đẹp, mỗi một bước đi đều tượng trưng cho hạnh phúc của người phụ nữ.
Cũng bởi vì dạng này dưới ánh đèn càng thêm lóng lánh ...
Sau khi triễn lãm xong, thì nhận được rất nhiều lời khen thưởng " Chúng ta hoan nghênh chào đón nhà thiết kế - Trình Mộ Thanh tiểu thư" - Người chủ trì nói, Trình Mộ Thanh từ trong bước ra, ăn mặc rất đơn giản, tóc búi cao, thoạt nhìn cứ như một sinh viên thanh tươi trong trắng, vừa bước ra cô không khỏi thu hút rất nhiều ánh mắt ..
Nói mấy lời dạo đầu, nhận được sự khen thưởng, một đám phóng viên liền vây lấy- " Xin hỏi Trình Tiểu Thư, ở đây chỉ ngắn ngủi vài năm đã đạt được thành tích tốt như thế, không biết cô có dự tính gì cho tương lai không?"
Những lời này, là hỏi tới trong lòng Trình Mộ Thanh, cô nở nụ cười -" Tôi sẽ quay về nước của tôi, Trung Quốc để tiếp tục phát triển"
Mới vừa xong việc, một cậu nhóc mặc áo khoác cầm bó hoa bách hợp xuyên qua đám người đến trước mặt Trình Mộ Thanh -" Mẹ, surprise!"
Nhìn đến cậu nhóc, Trình Mộ Thanh lộ ra một nụ cười tươi tắn, cúi người bước đến trước mặt Tiểu Trạch.
"Sao con lại đến đây?" -Trình Mộ Thanh cười hỏi
"Hắc hắc, đừng quên mẹ đáp ứng chuyện của con".
"Cũng không thể là ngày mai chứ?" -Trình Mộ Thanh nhíu mày
"Mẹ, mẹ muốn cho nơi này nổ mạnh phải không?"
"Hành lý còn chưa thu xếp ."
"À, con đã nhờ người đưa đến sân bay.."
"...Được rồi, đi thôi"