Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 634

Editor: May

Hắn đưa tay nâng cao cằm của cô lên, ngón tay lau nước mắt của cô đi, khóe môi ẩn chứa nụ cười lạnh lùng nhàn nhạt; “Cô không thể như vậy được, tôi cố ý mang cô tới đây học vài thứ, ngoan, hôm nay coi như xong, lần sau vẫn không nghe lời nữa...”

Môi của hắn lướt qua vành tai của cô, nhẹ nhàng nói một câu; “Cô biết thủ đoạn của tôi.”

Tương Tư đột nhiên run lên một cái, lập tức gắt gao nhịn xuống dừng nước mắt lại.

“Hà Tiên Sâm, đây là xảy ra chuyện gì?” Mặt Triệu Tấn Thăng lộ vẻ không vui dò xét nhìn Tương Tư hỏi, dáng dấp cô gái nhỏ này cũng không tệ lắm, chỉ là có chút quá non, không đúng khẩu vị của ông ta!

“Cô nhóc kia không hiểu chuyện, không quá quen với việc đời, ông chủ Triệu đại nhân đại lượng, không nên tính toán với một cô nhóc như cô ấy, tôi đã chuẩn bị lễ vật cho ông chủ Triệu, mời ông chủ Triệu nhìn một chút?”


Hà Dĩ Kiệt nói xong, nhẹ nhàng vỗ tay hoan nghênh, cánh cửa một phòng khác lặng yên không một tiếng động mở ra, sáu cô gái trẻ tuổi, trên người không có quần áo, chỉ nhẹ quấn một tấm lụa mỏng manh xuống từ trên ngực, như có như không che khuất nơi riêng tư phía dưới, trong lúc đi lại không nghe thấy tiếng bước chân, chỉ cảm thấy tay áo phiêu bồng. Cô gái dẫn đầu, có một mái tóc đẹp, đen bóng xõa xuống, rũ ở ngực, đang che kín hai điểm đỏ sẫm, lúc ẩn lúc hiện theo từng bước đi, quả nhiên là phong tình tươi đẹp...

Triệu Tấn Thăng không khỏi đứng lên, luôn miệng khen: “Ái chà Hà Tiên Sâm, anh thực sự là quá hiểu trái tim của tôi, Triệu mỗ tôi còn chưa thấy qua cô gái thông minh xinh đẹp như vậy...”

Hà Dĩ Kiệt thấy sắc mặt háo sắc của ông ta lộ ra, trong lòng không vui, nhưng nét mặt vẫn mang theo nụ cười khách khí: “Ông chủ Triệu duyệt qua vô số người, người của Hà mỗ không khỏi làm trò cười cho người trong nghề...”

Sáu cô gái như không mặc quần áo đi ra, Tương Tư hiển nhiên bị dọa rụt lui sâu vào trong lòng Hà Dĩ Kiệt hơn, cô ôm chặt hắn, mặt sợ hãi như tờ giấy. Nếu như sau này, ngày nào đó cô chọc hắn mất hứng không vui, hắn có thể cũng cho cô đến Vân Đỉnh này không? Cô cũng phải giống như những cô gái nhỏ này...

Tương Tư không dám nghĩ tới, cô nhắm mắt chôn mặt ở trong ngực của hắn, tay nhỏ khẩn trương níu lấy áo sơ mi của hắn, hơi run rẩy lên...

“Hà Tiên Sâm quá khiêm tốn rồi, theo tôi, mấy cô gái này đều là mỹ nhân tuyệt sắc, nếu có thể được một đêm xuân...”


Triệu Tấn Thăng nói xong, liền đi quan sát thần sắc Hà Dĩ Kiệt, Hà Dĩ Kiệt nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Tương Tư, cười nói: “Tất nhiên những cô gái này đều mặc cho ông chủ Triệu lựa chọn, tùy ý -- hưởng thụ.”

Triệu Tấn Thăng nghe vậy liền mừng rõ: “Hà Tiên Sâm thực sự là quá hiểu biết ý người...”

Lúc này sáu cô gái kia đã đi tới trước mặt mấy người, đứng lại một hàng. Tướng mạo bọn họ đều là khuynh quốc khuynh thành, lúc trước Tương Tư xem qua một quyển tiểu thuyết, bên trong từng miêu tả một nữ chính xinh đẹp gọi là Mạch Cẩm Niên, cô chỉ cảm thấy lúc trước đọc sách, nghĩ không ra rốt cuộc Cẩm Niên có bao nhiêu xinh đẹp, hoài nghi trên đời này thực sự có người có thể xinh đẹp đến bất luận người đàn ông nào nhìn đều động tâm sao? Nhưng lúc này nhìn thấy những cô gái này, cô mới không thể không thừa nhận, hóa ra thật có mỹ nhân như vậy!

Chỉ tiếc số phận đau khổ bi ai, luân lạc tới cao ốc Vân Đỉnh này, ngày ngày bán rẻ tiếng cười bồi ngủ, ai sẽ biết sau này chờ hồng nhan già đi, thì sẽ như thế nào?

Trong lòng nghĩ như thể, không khỏi liên tưởng đến chính mình, có lẽ chính mình không đợi già đi cũng sẽ bị Hà Dĩ Kiệt chán ghét. Cô cũng không phải sợ hãi bị hắn chán ghét, chỉ là người đàn ông này quá biến thái, quá ích kỷ, cô sợ chính là hắn ghét bỏ cô, liền bắt đầu không hề thương tiếc chà đạp cô, lăng nhục cô...

Nghĩ thế, bất giác có chút nản lòng thoái chí, Hà Dĩ Kiệt người này sâu không lường được, không chừng dù cho cô học xong đại học, đủ lông đủ cánh, cũng không nhất định là đối thủ của hắn... Chẳng lẽ cả đời cứ như vậy thua thiệt ở trong tay của hắn?

Tương Tư bên này vẫn còn đang suy nghĩ, lại nghe được Hà Dĩ Kiệt nói với ba người kia: “Tuổi những cô gái này rất nhỏ, còn đang đi học, đều là cố ý chọn sạch sẽ chưa có kinh nghiệm, nhưng mà ông chủ Triệu cũng không nên nhìn bọn họ chưa bị đàn ông chạm vào mà khinh thường, những cô gái này đều được Châu tiểu thư dạy dỗ, công phu mỗi người đều là tốt nhất...”

Lão ngoại quốc tên James kia làm việc cực kỳ phóng đãng, đã kéo cô gái nhỏ tuổi nhất, bộ dáng giống như học sinh trung học vào trong ngực, bàn tay to đầy lông xoa bóp mông ngực của cô gái, tiếng Trung sứt sẹo trong miệng liên tục khen tặng không ngừng, mà Tương Tư nhìn cô gái kia, lại thấy cô ta mềm mại không xương dựa vào trong lòng người ngoại quốc đó, thân thể gần như lộ ra toàn bộ, ngực nhỏ xinh như một nụ hoa dán ở ngực người nọ nhẹ nhàng cọ xát, hành vi phóng đãng nhưng đáy mắt lại toát ra thanh thuần e lệ và sợ hãi của một cô gái nhỏ...