Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 533

Editor: May

Tĩnh Tri nhịn không được nhếch khóe miệng lên. Anh cũng biết sợ sao? Cũng biết lo lắng cho cục cưng à? Em chính là muốn anh lo lắng hãi hùng một lần, hừ!

“Thiệu Đình... Không biết tại sao, đau bụng rất lợi hại, em sợ... không phải là em muốn sinh chứ...” Hai mắt cô đẫm lệ lưng tròng, giả bộ đáng thương làm nũng ở trước mặt anh, quả thực là chuyện vừa làm là quen.

“Nói bậy, mới bảy tháng, sao có thể sinh vào bây giờ! Em mau nói Bình Bình gọi điện thoại cho bệnh viện, chờ bác sĩ kiểm tra rồi lập tức nói cho anh biết chuyện gì xảy ra! Nhanh gọi Bình Bình đi!” Anh nhanh chóng đi qua đi lại ở trong phòng, tim như bị nhấc lên, nắm lại thật chặt!

Thân thể cô yếu như vậy, còn mang thai đứa nhỏ, mày đánh cuộc chọc giận cô ấy làm gì? Nếu như cô ấy quả thật xảy ra chuyện không may gì, đến cuối cùng người khổ sở là ai? Mạnh Thiệu Đình mày làm đàn ông thật sự là uổng phí, bụng dạ lại hẹp hòi như vậy, mày tính toán với một phụ nữ có thai làm gì? Phụ nữ có thai lớn hơn trời, chẳng lẽ mày không rõ ràng?

“Em không muốn... em muốn anh trở về, em muốn anh trở lại ngay bây giờ...” Mặc dù cô đang gạt anh, nhưng nước mắt lại trực tiếp rơi xuống. Cô thực sự nhớ anh, nhớ đến muốn nổi điên, mặc kệ cứng rắn nhõng nhẽo dây dưa thế nào, cô cũng phải quấn lấy anh trở về!

“Tĩnh Tri, đừng hồ nháo, hiện tại em nhất định phải đi bệnh viện trước...”

“Em không muốn! Hôm nay anh không trở lại, em sẽ không đi bệnh viện, chết cũng không đi bệnh viện!”


“Không cho em nói chữ chết!” Mặt Mạnh Thiệu Đình lập tức nghiêm lại: “Đã là mẹ của hai đứa bé rồi, sao còn đùa giỡn tính tình trẻ con như vậy. Phó Tĩnh Tri, hiện tại lập tức đi bệnh viện làm kiểm tra!”

Cô oa một tiếng liền khóc lên, quả nhiên là hành động kinh người, khóc đến cả khuôn mặt đều đỏ rần, cũng không để ý lời của anh, chỉ là liều mạng khóc với di động.

“Em muốn như thế nào?” Anh mệt mỏi rồi, bả vai cũng xụ xuống, bị tiếng khóc của cô náo đến toàn thân đều là mồ hôi, khiến anh bực bội cởi áo ra, ném sang một bên.

“Anh trở về! Hôm nay liền trở về, nhất định phải trở về...”

Bạn nào muốn đọc full liên hệ: nhé

Cô lập tức bắt đầu nói điều kiện, Mạnh Thiệu Đình nhức đầu, anh thật không biết cô còn có một mặt như vậy, hoàn toàn không nghe lời, chỉ muốn càn quấy.

Thế nhưng, ai bảo bây giờ cô là đối tượng bảo vệ quan trọng? Nếu như anh không muốn lo lắng hãi hùng, không muốn ở ngoài ngàn dặm còn phải lo lắng đề phòng mẹ con bọn họ có chuyện gì, anh chỉ có thể ngoan ngoãn trở lại.

“Vậy em nhất định phải đi bệnh viện làm kiểm tra ngay bây giờ, anh lập tức đi mua vé máy bay ngay, khoảng buổi tối là có thể tới.” Anh bất đắc dĩ cúi đầu thở dài, “Phó Tĩnh Tri, em thực sự là không giày vò chết anh, em sẽ không cam lòng mà.”


“Sẽ giày vò anh, cả đời đều quấn quít lấy anh, giày vò anh, cho anh không còn tinh lực kết hôn với người phụ nữ khác!” Cô thuận thế trèo lên, tràn đầy trung khí kêu la, hoàn toàn quên mất mới vừa rồi chính mình còn đang giả vờ yếu ớt.

Giữa lông mày anh có ý cười nhàn nhạt: “Được, chính em nói là cả đời, sai một ngày, anh cũng sẽ không tha cho em!”

Cô sững sờ một chút, ngây ngốc giật mình ở nơi đó, anh nói như vậy là có ý gì?

Anh vẫn muốn sống cả đời với cô ư? Anh vẫn nguyện ý ở cùng một chỗ cả đời với cô sao?

“Anh -- anh nói thật?” Cô giống như có chút cà lăm, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.

Mạnh Thiệu Đình lại chuyển đề tài: “Anh phải đi mua vé máy bay, Tĩnh Tri - em mau bảo An Thành đưa em đi bệnh viện. Nghe lời, đi làm kiểm tra, có biết hay không?”

Cô ngây ngốc gật đầu đáp ứng: “Được, em nghe lời, Thiệu Đình... em chờ anh trở lại.”

Anh giống như có một bụng lời nói muốn nói với cô, nhưng mà sau khi quan hệ hai người hài hòa lại, anh lại không nói nên lời, chỉ là khẽ ừ, điện thoại dừng ở bên tai trong chốc lát, anh có chút lưu luyến nói gặp lại với cô, sau đó cúp máy.

Trở lại bên người cô đi thôi, cho dù ép buộc mình và cô tách ra, nhưng vẫn nóng ruột nóng gan. Đã như vậy, không bằng liền canh giữ ở trước mặt người phụ nữ ngu xuẩn kia. Cho dù có một bụng đau lòng, nhưng ít nhất có thể vào lúc muốn ôm cô, là có thể đưa tay ôm được cô.

Cô đã cho anh bậc thang xuống, anh cũng nên thuận thế trở lại. Con gái còn hai ba tháng nữa sẽ ra đời, anh luôn muốn nhìn tận mắt con bé sinh ra. Anh biết, kiếp này anh có thể bỏ được rất nhiều thứ, anh có thể không chớp mắt buông tha rất nhiều thứ, rất nhiều thứ, nhưng anh biết rất rõ, cô là xương sườn của anh, xương sườn mà anh vĩnh viễn không thể vứt bỏ được.