Tôi Sẽ Khiến Anh Phải Tỏ Tình Với Tôi

Chương 3: Nhận bạn bè cũ

-Ê nhiên ngày trước cậu học lớp 1C cô Lưu phải không?-sao cậu biết hay vậy,không lẽ cậu là Nhiên B ngày trước đây phải không?

-Ừ đúng rồi,tớ mong gặp lại cậu quá à

-hihi chắc là do duyên số cho chúng ta gặp lại nhau

-Yêu quá à,nhưng mà giờ chắc Nhiên C giờ là Nhiên B rồi nhỉ?

-Ư chắc cậu giờ là Nhiên C rồi,thôi không sao chúng ta được học với nhau là tốt lắm rồi

-Ừ Ok sao cũng được hết á.Nụ cười của nó khiến trái tim của 1 con người rung động

- Ê con kia mày có nhớ tao không đấy -Giọng 1 đứa con trai vang lên

-Cậu là....nó suy nghĩ nhưng không hề nghĩ ra

-Biết ngay là không nhớ 1 đứa đẹp trai,vui tính như tao rồi

-Mày im cái đi,mày mà đẹp trai á xấu như con chó ý bày đặt đẹp trai vui tính cơ -Giọng thánh thót của 1 đứa con gái phản bác

-Ê tao chỉ nói sự thật thôi,tao biết mày gato với sắc đẹp của tao mà

-Nhiên ơi cậu không nên cho cái thằng ảo tưởng này vào trong đầu cậu,không sẽ bị giống nó thì chết đó

-uK ok cậu tớ cũng không thích những người hay tự sướng đâu ahihi

-Đúng rồi ấy,mà cậu chưa biết tên tớ nhỉ Hà Huyền Trang

- Có mà Đường Huyền Trang ý,đã đi tu lại còn bày đặt làm quen với bạn mới cơ

-Ừ thì sao,mày thích chết à,hôm nay mày giỏi lắm rồi đấy

-Tao vẫn giỏi không cần mày phải khen tao đâu

-Mày im ngay cho tao nhờ

-Tao không im đấy mày làm gì được tao

Thế là chúng nó cứ cãi nhau đuổi vòng quanh lớp học tiếng chửi của Trang làm cả lớp cười ồ lên


-Nhiên A cậu ấy là ai vậy,ngày trường học với mình à

-Ừ nó là Duy Anh đấy cái thằng béo nhất lớp ấy

-À nhớ rồi nhà nó gần chợ phải hông?

-Ừ cậu

Thế rồi rất nhiều người hỏi thăm nó cả người quen,người mới nhưng nó vui vì ngày đầu tiên đi học có thể gặp lại những người bạn nó hằng mong muốn

Phía cuối lớp có 2 ánh mắt đang nhìn về phía nó,1 ánh mắt trìu mến thân thương,và 1 ánh ắt hình viên đạn

Bàn của hắn

-Ê mày thấy đứa mới chuyển tới thế nào -Tiếng Đạt bạn thân nó vang lên

-Có vẻ học giỏi,cũng đã quen biết rất nhiều người trước đó -Hắn nhìn về phía nó

-Nhưng tao có cảm giác không thích nó

-MỚi ngày đầu đã không thích bạn mới rồi à

-Ừ không biết chỉ là cảm thấy không thích thôi

-Ừ kệ mày tao không quan tâm cho lắm

Tiếng nói tiếng cười vui vẻ ở chỗ nó,nó đã nghĩ "không lẽ chuyển trường là 1 sự đúng đắn với nó chăng ".Tiếng trống cắt ngang bầu không khí vui vẻ,mọi người về hết chỗ của mình,nó cũng về bàn và mượn sách của Nhiên A xem những kiến thức tụi nó đã học

-Mượn sách của tớ này,chữ tớ đẹp hơn -Không ai khác đó là tiếng của Duy Anh béo

-Mày có im đi không hả thằng kia để yên cho NHiên của tao học đâu có như mày suốt ngày chỉ biết tự sướng ảo tưởng về sắc đẹp chứ

-Tao làm sao kệ tao mắc mớ gì đến mày mà mày luôn xen vào chuyện của tao

-tao không thèm quan tâm đến mày,tao chỉ lo cho tương lai cho Nhiên C thôi

Nó chỉ cười trừ và tiếp tục công việc chép bài của mình,cho đến kia thầy chủ nhiệm bước vào 2 đứa kia mới thôi cãi nha( bó tay với 2 anh chị đó luôn đấy)

TẠI LỚP EM NÓ


Không gian trong lớp yên tĩnh hơn không vui vẻ như ở lớp nó,nhìn lớp cũng có thể đoán được lớp chia thành bè phái,em nó là người mới nên chỉ 1 mình 1 góc lũ bạn luôn nói ra nói vào em nó nhưng em nó không nói gì chỉ biết cúi mặt làm bài tập của mình

Từ xa 1 bạn gái đi đến chỗ nó

-Cậu là Trần Hoàng Thiên Băng à,tên cậu hay quá,cho tớ làm quen được không?tớ là Nguyễn THanh HƯơng

-Ừ cậu,cảm ơn cạu đã đến bắt chuyện với tớ nha,mà sao tiết này không có ai dậy à?

_à chắc cô Thủy lên muộn đó

-Cô đó là cô chủ nhiệm lớp mình à

-Ừ đúng rồi cậu mà thôi cô vào rồi,tớ về chỗ đây ra chơi mình nói chuyện tiếp nha

-Ừ bye cậu

Cô giáo lớp em nó bước vào là 1 cô đã ngoài 30 nhưng vẫn toát lên 1 vẻ đẹp phúc hậu

-Cô ơi hôm nay lớp mình có bạn mới ạ -tiếng cái Ngọc lớp trưởng

-Ừ cô biết rồi.Cô bước đến chỗ em nó

-Em là học sinh mới sao,em tên là gì?

Em nó rụt rè đứng lên ( ở nhà đánh chị nó suốt ngày mà giờ lại yếu ớt thế này,chị này hay thật đấy)

-Em tên Trần Hoàng Thiên Băng

-Em ngồi đây 1 mình được không?Lớp cũng hết chỗ rồi

-Không sao cô ạ,em ngồi đây được rồi

Cô trở lại bàn bắt đầu công việc dậy học của mình

Tiếng trống trường vang lên kết thúc buổi học đầu tiên của tụi nó.Nó cùng bạn bè nói cười vui vẻ,nó đi lấy xe chiều nay nó được nghỉ nên 2 chị em nó về nhà

-Hôm nay đi học thế nào?-Nó thấy không gian yên tĩnh nên lên tiếng hỏi


-Tồi tệ! Tụi nó khinh thường tao,lớp đó còn chia bè chia phái nữa chứ

-Tao thì lại rất vui vì có thể gặp lại được 1 số đứa bạn cũ

-Vậy là ổn rồi,tao mệt quá thôi mày đèo tao nha

-Chỉ được cái bắt nạt tao là giỏi

Về tới nhà tụi nó ngại nấu cơm nên nấu mỳ tôm ăn tạm.Nó ăn xong leo lên giường mở điện thoại lên nhắn tin cho con bạn chí cốt

-Ê mày đang làm gì đấy nhớ tao không?

1 lúc lâu sau mới thấy Trang trả lời

-Nhớ mày á thà tao nhớ con chó nhà hàng xóm còn hơn

-Chết mày!Đến con chó mày cũng không tha

_tao cho mày chết giờ chứ lại ý tao nói mày không bằng con chó nhà hàng xóm

-Miễn giải thích,tao không quan tâm đâu nha

-Vậy nhắn tin cho tao có chuyện gì hay mày nhớ tao đấy

-Mày ảo tưởng à

-Rồi hôm nay mày đi học ngày đầu tiên ở trường mới thế nào?

-Cũng được tao cũng quen được khá nhiều trước rồi

-Trước á?

-Ừ cấp 1 tao chả học ở đây à

-Ừ nhỉ vậy có gì vui không?

-Có tao nhận nhầm thằng lớp trưởng 2 lần

-HAAH ngu người,rồi sao

-Nhưng không ai biết chỉ là tao không để ý nên nhìn nhầm thôi

-Chết mày nó thế nào có đẹp trai không,học giỏi không....

-Mày im đi Trần Hoàng BẢo Nhiên ta không mê trai nha-bạn nó đang nói nó chen vào (đến bó tay luôn)


Thế là cuộc nói chuyện của nó kéo dài mãi đến lúc bố mẹ nó gọi điện hỏi thăm,tụi nó mới thôi nhắn tin

-Hôm nay đi học thế nào con?

_cũng bình thường thôi ạ

-Vậy là được rồi,ăn gì chưa?

-Con mới ăn xong mì tôm

-sao không nấu cơm

-NGại với mệt nữa ạ

-Thế cái Băng đâu?

-tâm trạng bất ổn đang nằm trong nhà ý

-VẬy thôi để nó nghỉ đi

-Hôm nào mẹ về?

-2 hôm nữa -

-Mua quà cho con nha

-Lớn rồi còn quà gì nữa

-Kệ chứ

2 Mẹ con cứ nói chuyện hơn tiếng đồng hồ nó buồn ngủ và lăn ra ngủ đến lúc dậy cũng đã tối rồi.Bữa tối của nó lại mì tôm (chị này lười hết mức luôn)

Ở nhà hắn

-Hôm nay lớp mày có học sinh mới à -chị hắn hỏi

-Ừ sao tự nhiên quan tâm đến con nhỏ đó

-Không thấy có nhân vật mới nên hỏi thôi

-Tùy thôi ăn cơm đi

hắn tự nhiên nghĩ đến nụ cười tỏa nắng sáng nay nhưng tự nhiên hắn thấy mình vô duyên quá thế là bỏ cái suy nghĩ đó ra ngoài và tiếng tục công việc ăn cơm của mình


-Ừ