Lục Duẫn Vi vừa dứt lời, Lôi Tu liền chạy tới trước mặt nàng, tia chớp màu tím hình thành một lưới ánh sáng, nhanh chóng tạo thành vòng bảo hộ trước mặt Lục Duẫn Vi, cùng lúc đó, công kích của Sâm Lâm Tượng bay về phía Lục Duẫn Vi đụng vào lưới ánh sáng của Lôi Tu, thanh âm năng lượng va chạm nhanh chóng bành trướng nổ tung, Lục Duẫn Vi vội vàng lui ra phía sau vài bước né tránh, sau đó khϊế͙p͙ sợ nhìn Lôi Tu vừa đến cứu viện Lôi Tu.
Đoạn đường từ trước tới nay Lôi Tu đều dính cùng một chỗ với Trang Dịch, trong toàn đội ngũ hồn sư, chie có một mình Trang Dịch dẫn theo ma thú khế ước, bởi vậy trước kia Lục Duẫn Vi đã chú ý tới Lôi Tu rồi. Nhưng mà nhìn cái bộ dạng mèo con của Lôi Tu kia, hơn nữa cấp bậc bản thân Trang Dịch không cao, bởi vậy nàng luôn luôn không để sự tồn tại của Lôi Tu trong lòng, kết quả không thể tưởng được hôm nay mới biết, Lôi Tu lại có thể là cấp bốn!
Lôi Tu gia nhập nhất thời làm tin tưởng của Lục Duẫn Vi gia tăng không ít, nàng liếc Trang Dịch ở nơi xa một cái, sau đó lại một lần đầu nhập vào trong chiến đấu.
Lôi Tu phối hợp với Lục Duẫn Vi, nó chăm chú nhìn chằm chằm con voi to lớn giữa không trung, kỹ năng hệ phong giúp Lôi Tu càng thêm linh hoạt, mà lực công kích siêu cừng của kỹ năng hệ lôi, tức thì không ngừng tạo cho Sâm Lâm Tượng thêm phiền toái. Bàn về cấp bậc, thực lực của Lôi Tu kém Sâm Lâm Tượng ba cấp, nếu là bình thường, một kích của Sâm Lâm Tượng, liền có thể khiến Lôi Tu trọng thương. Nhưng may mà lúc này đứng ở chỗ này cũng không phải bản thể của Sâm Lâm Tượng, chẳng qua là lực lượng linh hồn của nó, đồng thời trải qua hơn 30 chiến hồn sư tiêu hao, lực độ công kích của Sâm Lâm Tượng cũng giảm xuống không ít. Mà Lôi Tu lại trái với nó, lúc này hồn lực trong cơ thể Lôi Tu tràn đầy, lại là trạng thái chiến đấu tốt nhất, bởi vậy có thể không ngừng dây dưa với Sâm Lâm Tượng, dưới sự phối hợp của vài chiến hồn sư khác, nhất thời khó phân thắng bại.
Trang Dịch hết sức chăm chú nhìn chằm chằm tình huống chiến trận, lúc này trừ Lôi Tu, còn có sức chiến đấu tổng cộng chỉ có 10 hồn sư, nhưng chân chính có thể phát huy tác dụng, chỉ có vài chiến hồn sư năm thứ tư cùng Thượng Thanh Vân mà thôi, chiến hồn sư năm nhất khác, chỉ có thể ở bên cạnh phối hợp tạo chút phiền toái nhỏ cho Sâm Lâm Tượng.
Theo từng phút thời gian trôi qua, Sâm Lâm Tượng công kích càng ngày càng yếu, phòng ngự bên ngoài của nó đã bị phá vỡ, công kích của Lục Duẫn Vi cùng Lôi Tu đều tạo thành phiền phức rất lớn cho nó, cùng lúc đó, các hồn sư cũng không kịp thở, không chỉ có chiến hồn sư ngã xuống hơn phân nửa, ngự hồn sư cùng phụ hồn sư hầu như cũng tê liệt rồi.
Từ biểu hiện ra nhìn, cả hai bên đều xuất hiện tình huống kiệt lực, đội ngũ hồn sư cùng Sâm Lâm Tượng tám lạng nửa cân. Tình hình chiến đầu như vậy rơi vào trong mắt một số người, lập tức nhấp nhoáng hào quang chờ mong. Nhưng mà sắc mặt Trang Dịch lại càng ngày càng ngưng trọng, Sâm Lâm Tượng cấp bảy không có khả năng bị đánh bại dễ dàng như vậy mới đúng.
Lúc này công kích của nó càng yếu, nói rõ năng lượng nó tích góp càng nhiều, một khi bùng nổ, sẽ càng thêm đáng sợ!
Đột nhiên, Trang Dịch chú ý tới phương hướng trọng điểm mà Sâm Lâm Tượng công kích, từ đầu đến cuối đều chếch về phía đông, hắn mãnh liệt nghĩ đến cái gì, nhanh chóng quay đầu, hỏi người bên cạnh: “Tưởng Tuyên đâu?”
“Tưởng Tuyên?” Người bên cạnh đang hết sức chăm chú nhìn chằm chằm chiến trường, thấy Trang Dịch đột nhiên hỏi Tưởng Tuyên, lập tức sững sờ. Trang Dịch lúc này là tổng chỉ huy chiến trường, hắn tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ hỏi về một người, người kia hỏi người bên cạnh, hơn 10 giây sau, người kia lập tức chỉ vào phía đông đối diện, nói với Trang Dịch: “Có người nhìn thấy hắn vừa mới chạy sang bên kia, sau đó không nhìn thấy hắn nữa.”
Người này vừa dứt lời, một giây sau, Sâm Lâm Tượng ngửa đầu phát ra một tiếng gào thét, sau đó, hồn lực quanh thân nó nổ tung giống như thực chất, ánh sáng màu trắng sữa bao phủ bốn phía nó, hồn sư vốn đang quanh quẩn ở bên cạnh Sâm Lâm Tượng phụ, ý đồ gây thương tổn cho nó, lập tức bị cổ lực lượng này hung hăng bắn ra, đồng thời, hồn lực quanh thân Sâm Lâm Tượng trở nên hùng hậu chưa từng có, nó chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt ngừng trên người Lục Duẫn Vi cùng Lôi Tu.
Từ bắt đầu đến bây giờ, chỉ có một người một thú này mới có thể tạo thành phiền toái lớn nhất cho nó, Sâm Lâm Tượng ở thời khắc cuối cùng, chuyện đầu tiên muốn làm sau khi thực lực tăng vọt, chính là quét dọn hai chướng ngại này!
Trang Dịch vừa thấy ánh mắt Sâm Lâm Tượng, lập tức hé to: “Lôi Tu, trước lui lại!”
Lôi Tu nghe vậy, phản xạ có điều kiện vận dụng hồn lực rất nhanh chạy khỏi phạm vi trăm mét, mà Lục Duẫn Vi phản ứng cũng không chậm, mặc dù thực lực của nàng chỉ có cấp bốn, nhưng từ một bình dân bò tới vị trí hôm nay, tất cả chiến dịch lớn nhỏ đều trải qua vô số lần, lập tức theo sát bước chân Lôi Tu, tránh được một kích khủng bố kế tiếp của Sâm Lâm Tượng.
Động tác cồng kềnh của Sâm Lâm Tượng lúc bắt đầu, không biết tại sao đột nhiên trở nên linh hoạt, cái mũi nó hung hăng hết lên không trung, tạo thành hồn lực chấn động lăng lệ ác liệt xẹt qua không trung, sau đó mãnh liệt đánh tới phương hướng lúc trước Lôi Tu cùng Lục Duẫn Vi đứng, theo một tiếng “ầm ầm”, toàn bộ mặt đất đều run rẩy vài cái, toàn bộ đường nhìn của Trang Dịch đều là ánh sáng màu nhũ bạch cùng bụi đất bay mù mịt.
Đợi sau khi bụi đất hạ xuống, một cái hố sâu cực lớn thình lình xuất hiện trước mắt mọi người.
Tất cả mọi người bị một kích mãnh liệt này làm cho rung động, không chỉ có các hồn sư cách Sâm Lâm Tượng rất gần đều bị dọa không thể động đậy, tất cả ngự hồn sư cùng phụ hồn sư sau lưng Trang Dịch cũng sợ tới mức ngây ra như phỗng, hồn lực càng là không biết tiêu tán lúc nào.
Mà Lục Duẫn Vi cùng Lôi Tu mặc dù đã tránh đi một kích trí mạng, nhưng như trước bị dòng khí làm cho thiếu chút nữa thân hình bất ổn, Trang Dịch thấy thế, lập tức hét lớn: “Nó muốn đi phía đông, mọi người đừng ngăn trở nó, tất cả mọi người chạy theo hướng ngược lại!”
Hồn sư bên cạnh Sâm Lâm Tượng nghe vậy, lập tức lui về phía sau vài bước, mặc dù hiện tại Sâm Lâm Tượng còn đang không ngừng công kích, nhưng bước tiến của nó đúng là không ngừng tiến gần rừng cây phía đông bên cạnh.
Trang Dịch biết rõ Sâm Lâm Tượng này muốn đi tìm Tưởng Tuyên, hắn lập tức phân phó mọi người nâng đồng bạn kiệt sức dậy, con đường trước sau bởi vì công kích của ma thú cấp bảy, cây cối sụp xuống, con đường vặn vẹo, căn bản không thể đi về phía trước, mà mục tiêu của lúc này Sâm Lâm Tượng là phía đông, như vậy lộ tuyến duy nhất có thể cho bọn họ chạy trốn, chỉ có phía tây!
Lôi Tu dùng tốc độ nhanh nhất trở lại bên người Trang Dịch, Trang Dịch đại khái nhìn thoáng qua nó, thấy nó mặc dù mệt chết, hồn lực tiêu hao khá nhiều, nhưng may là trên thân thể chỉ có vài lỗ hổng nhỏ do bị cắt thương, mặc dù tịn ra chút ít máu tươi, nhưng bị thương cũng không nặng, Trang Dịch lập tức thở dài một hơi, nhanh chóng lui lại với mọi người.
Mà bên kia, Sâm Lâm Tượng phẫn nộ phá hủy không ít rừng cây còn chưa tìm được người nó muốn, lập tức ngửa đầu tức giận gào thét, thời gian còn lại của nó không nhiều lắm, thấy tất cả đội ngũ hồn sư đều lui lại, Sâm Lâm Tượng lập tức mở bước chân, nhanh chóng đánh úp lại phía đám Trang Dịch.
Đám Trang Dịch thấy thế, vội vàng bước nhanh hơn, cũng mặc kệ phía trước là khu vực màu đỏ, vứt mạng mà vọt vào.
Hình thể Sâm Lâm Tượng mặc dù cồng kềnh, nhưng thân thể rất lớn, chỉ bước ra một bước, liền kéo ra khoảng cách thật lớn, thấy nó sắp đuổi kịp đội ngũ hồn sư, tập trung tất cả mọi người, muốn lại mạnh mẽ phát động công kích một lần nữa, tất cả mọi người kinh hãi quay đầu —— một giây sau, hồn thú do lực lượng linh hồn ngưng tụ thành này, cuối cùng không chống đỡ nổi, hồn lực gần như sắp ngưng tụ đầy trời tiêu tan trong phút chốc, mà các hồn sư bị Sâm Lâm Tượng tập trung, cho rằng lập tức liền sẽ chết, vào giờ khắc sau cùng, rốt cuộc giãy ra từ trong tay tử thần.
Từ khi Sâm Lâm Tượng cấp bảy xuất hiện đến hiện tại, chỉ ngắn ngủi hơn 10 phút, nhưng mà tại tất cả mọi người xem ra, dài dằng dặc giống như đã qua mấy giờ.
Đợi khi Ts thở dài một hơi phục hồi lại tinh thần, mới phát hiện bên cạnh vậy mà chỉ có rải rác vài người, lập tức sửng sốt: “Những người khác đâu?”
“Vừa mới lúc Sâm Lâm Tượng đuổi tới, cây cối sụp xuống, tất cả mọi người phân tán.” Lục Duẫn Vi đứng bên người Trang Dịch, sắc mặt không tốt mà nói.
Trang Dịch hoàn cảnh lạ lẫm bốn phía, cùng với cây cối sụp đổ hoàn toàn khiến con đường phụ cận bị xáo trộn, vừa rồi toàn tâm của hắn đều đặt trên người Sâm Lâm Tượng, thân cao của Sâm Lâm Tượng ước chừng 3 mét, từ chỗ xa vô cùng đều có thể thấy được nó, bởi vậy Trang Dịch thậm chí không ý thức được, hắn đã cùng người bên cạnh chạy được một đoạn đường, mà lại phân tán khỏi các hồn sư khác!
“Lúc đang chiến đấu ta đã nhấn máy xin trợ giúp.” Trang Dịch nói, “Nhưng là bây giờ đã cách nơi chiến đấu một khoảng lớn, hơn nữa chúng ta đã mất phương hướng, máy trợ giúp trên tay các ngươi còn sao?” Nguồn:
Đứng bên cạnh Trang Dịch, trừ Lục Duẫn Vi, Thượng Thanh Vân, Vệ Cẩn, còn có một ngự hồn sư năm thứ tư, cùng với hai đồng học cùng lớp Trang Dịch, theo thứ tự là phụ hồn sư loại đặc thù Lý Lan, cùng với phu hồn sư hệ chiến đấu Chu Thiệu.
Mọi người vừa nghe Trang Dịch nói như vậy, lập tức cúi đầu tra tìm, trong đó Lý Lan Chu Thiệu Vệ Cẩn còn có hồn sư cấp bốn kia đều đặt máy xin trợ giúp ở trong hành trang, thế nhưng lúc chạy trối chết vừa rồi, vi chạy cho nhanh, cho nên đều ném ba lô đi.
Mà máy xin trợ giúp của Lục Duẫn Vi Thượng Thanh Vân ngược lại đặt trong người, nhưng là trong quá trình chiến đấu với Sâm Lâm Tượng vừa rồi lại đè hỏng chúng nó!
Máy xin trợ giúp của Trang Dịch lúc ấy sau khi sử dụng xong, bởi vì đang trong chiến đấu, cho nên rất nhanh không biết bị hắn ném đi chỗ nào. Nói cách khác, bảy người bọn họ ở đây, đều không thể phát thông tin xin giúp đỡ từ viện phương. Mà cố tình lúc này bọn họ lại lạc đường ở trong khu vực màu đỏ, một chút không cẩn thận, rất có thể sẽ táng thân nơi này!
Nghĩ đến điều này, sắc mặt tất cả mọi người đều không tốt lắm.
Trang Dịch tiên phong lấy ra bản đồ, xem trong chốc lát, bất đắc dĩ thu lại bản đồ: “Những thực vật đặc thù quanh đây đều bị sụp cả rồi nên không thể tìm được, cho nên con đường kế tiếp, chúng ta chỉ sợ phải tự mình lục lọi…”
Thấy mỗi người ở chỗ này đều sắc mặt xám trắng, giống như một giây sau liền chống đỡ không nổi, Trang Dịch mệt mỏi vuốt vuốt mi tâm, nói: “Bây giờ chúng ta tìm một nơi tạm thời an toàn ở phụ cận, nghỉ ngơi một đêm. Quanh đây vừa mới bùng nổ đại chiến, hẳn sẽ không có ma thú không có mắt tìm tới…”
Mọi người nghe vậy, nhao nhao nhẹ gật đầu, cuối cùng tìm một nơi tầm mắt tương đối rộng rãi dừng bước.
Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.