Dưới ánh mắt uy hϊế͙p͙ của Ngụy Đồng, học sinh đầu tiên cẩn thận đưa tay lên.
Dụng cụ trắc nghiệm hồn lực là một vật dùng để kiểm trắc tình huống tăng trưởng của hồn lực, trong tay mỗi lão sư đều có một cái, cái hiện tại Ngụy Đồng đang đặt trên giảng đài đây là tương đối đơn giản, chỉ có thể ghi chép tình huống tăng trưởng, ví dụ như lần đầu tiên khảo nghiệm là cấp một sơ giai, lần thứ hai khảo nghiệm nếu không có mảy may tiến triển, dụng cụ trắc nghiệm sẽ không có chút phản ứng nào, ngược lại sẽ phát ra bạch quang, tiến bộ càng lớn, ánh sáng càng mạnh.
Trước khi nghỉ, lúc sắp tan học Ngụy Đồng từng yêu cầu tất cả mọi người đi lên kiểm tra một chút, lúc ấy tất cả mọi người cho rằng Ngụy Đồng muốn xem thu hoạch của bọn sau cuộc thi, không thể tưởng được thì ra là chờ kiểm tra ngày hôm nay!
Thấy đã có hơn mười người đồng học đưa tay đặt trên dụng cụ trắc nghiệm hồn lực, lại không có chút phản ứng nào, sắc mặt Ngụy Đồng càng ngày càng tái nhợt, người xếp hàng đằng sau cũng càng thêm thấp thỏm.
Rốt cục khi đến người thứ mười hai, dụng cụ trắc nghiệm hồn lực phát ra ánh sáng chói mắt, mà người được kiểm tra ra hồn lực tăng trưởng này, không ai khác ngoài Tưởng Tuyên.
Trên mặt Tưởng Tuyên hiện lên vẻ vui mừng, ngẩng đầu thấy Ngụy Đồng mặt không biểu tình nhìn mình, Tưởng Tuyên lập tức nhẫn nụ cười xuống.
“Trong thời gian ngắn sau khi tấn cấp hai, dù cho ngươi không tu luyện, hồn lực cũng sẽ tự động tăng lên không ít.” Ngụy Đồng chậm rì rì nói, “Nhưng mà hào quang sẽ không sáng như vậy, ba ngày này ngươi có tu luyện, rất tốt, đồng học đầu tiên có tự mình hiểu lấy trong toàn lớp, hy vọng không phải người cuối cùng.”
Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Tưởng Tuyên trở lại vị trí ngồi của mình, hắn nhẫn nại trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhịn không được, quay đầu nhìn về phía Trang Dịch.
Chỗ ngồi của Trang Dịch cách Tưởng Tuyên không xa, bởi vậy Tưởng Tuyên qua đi rất nhanh liền đến hắn.
Bởi vì Trang Dịch là đệ nhất danh của cuộc thi, bởi vậy khi đến phiên hắn kiểm tra, không ít người đều đầy cõi lòng hy vọng mà nhìn hắn.
Trang Dịch giơ tay lên, làn da mới vừa tiếp xúc đến dụng cụ kiểm tra, một giây sau, bạch quang đại thịnh, giống như một cái đèn cầu thật lớn quang mang mãnh liệt, lập tức chiếu sáng hơn phân nửa phòng học.
Bởi vì đến quá mức đột nhiên, những người cách Trang Dịch khá gần phía sau lưng còn bị quang mang chói mắt này làm kinh ngạc.
Ngụy Đồng thấy thế, trên mặt không có chút nào kinh ngạc, hắn là hồn sư cấp bảy, một ánh mắt có thể xem thấu hồn lực của Trang Dịch tăng trưởng rất nhiều, như trước xụ mặt, Ngụy Đồng nhìn Trang Dịch, miễn cưỡng nhẹ gật đầu: “Cấp một đỉnh phong, xem ra ngươi ba ngày này thu hoạch không nhỏ.”
Trang Dịch chột dạ cúi đầu xuống, trở lại chỗ ngồi của mình.
Rất nhanh, 28 học sinh đều kiểm trắc hoàn tất, trong đó chỉ có rải rác ba người hồn lực có chỗ tăng trưởng, theo thứ tự là Trang Dịch, Tưởng Tuyên, còn có Hoàng Kiệt, mà bọn họ cũng đúng lúc là tiền tam trong lớp.
Lâm Duệ bất hạnh trở thành một thành viên trong số những người “không có tự mình hiểu lấy, lười biếng ngu ngốc”, xám xịt ngồi chính giữa Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt, thấp giọng thầm nói: “Hai người các ngươi quá không giảng nghĩa khí, ba ngày này vụng trộm tu luyện hồn lực đều không cho ta biết.”
“Khi nghỉ là tự ngươi nói, muốn thừa dịp kỳ nghỉ ba ngày này chuyên tâm truy cầu một nữ hồn sư bên chiến hồn hệ, sẽ không đặt bất cứ lúc nào cho tu luyện.” Hoàng Kiệt thấp giọng nói.
Lâm Duệ mặt đều tái, vẻ mặt buồn rười rượi nhìn mặt cương thi trên giảng đài.
“Người càng mạnh càng chăm chỉ, người thực lực càng kém càng lười biếng.” ánh mắt Ngụy Đồng đảo qua qoàn lớp, chậm rãi nói, “Thiên phú quyết định khởi điểm của các ngươi, phẩm hạnh quyết định tương lai của các ngươi. Chăm chỉ, khắc khổ, là phẩm chất cơ bản từng hồn sư cường đại đều có đủ, xem ra các ngươi đều không có ý định tốt nghiệp đâu, muốn ở học viện Bardon cả đời làm hồn sư cấp một?”
Thấy tất cả mọi người xấu hổ cúi đầu, Ngụy Đồng trầm mặc hai giây, tiếp tục nói: “Nghe nói sau khi Tự Thú Viên từ khi thay đổi nhân viên chăn nuôi, bởi vì chưa quen thuộc công tác mới, bề bộn luống cuống tay chân, rất nhiều nơi cũng không kịp quét dọn, ta xem ở đây có không ít người rất nhanh liền muốn đi vào cấp hai, sớm đi cùng hồn thú tương lai của các ngươi tiếp xúc thân mật một chút cũng không tệ…”
“Lão sư, Tự Thú Viên khắp nơi đều là ma thú, không có gì phải quét dọn a.” Có một nam sinh sợ hãi mở miệng nói.
Ngụy Đồng nhàn nhạt nhìn hắn: “Ma thú cũng giống như nhân loại chúng ta, ưa thích một hoàn cảnh ngăn nắp sạch sẽ, đáng tiếc chúng bị trường học giam cầm tại Tự Thú Viên, dưới tình huống không có người thanh lý, chỉ có thể xử lý cách đó không xa, thường thường mùi phân khác thường lại khiến chúng vô cùng táo bạo, do đó ảnh hưởng hồn sư thu phục ma thú sau này.”
“…” Toàn lớp vắng ngắt.
Ngụy Đồng thưởng thức vẻ mặt cứng ngắc của mọi người, tươi cười trên mặt lập tức vui sướng một chút: “Đồng thời, phân chồng chất cũng thúc đẩy cỏ dại sinh trưởng, nhân viên chăn nuôi rất hy vọng có người đi giúp hắn bề bộn.”
Không ít người nghe vậy, lập tức trong lúc vô hình thở dài một hơi, đã có phân làm điều kiện tiên quyết, nhổ cỏ tính toán cái gì, nhặt cỏ cũng có thể!
Nhưng mà có ít người vừa nghĩ tới cỏ dại kia là do phân chăm bón mà phát triển, trong đầu vẫn là rất không thoải mái, bởi vậy sau lớp học buổi trưa, còn có mấy nữ sinh vụng trộm chạy trốn, lập tức bị Ngụy Đồng phát hiện, cuối cùng vẫn là đi theo Ngụy Đồng tới Tự Thú Viên.
Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt đi theo Lâm Duệ tới cửa ra vào Tự Thú Viên, nhìn Lâm Duệ ngóng trông nhìn qua bọn họ, sau đó cẩn thận mỗi bước đi vào, Trang Dịch nghĩ nghĩ, cũng theo vào.
Hoàng Kiệt thấy thế, lập tức theo kịp: “Ngươi làm gì vậy?”
“Ta cũng đi nhổ cỏ a.” Nếu hắn không phải triệu hoán sư mà nói, hiện tại nhất định giống như mọi người. Ngụy Đồng phạt mọi người đi nhổ cỏ, kỳ thực mục đích thực sự chỉ là thông qua lần chịu khổ này, khiến cho mọi người nhớ mãi cái ký ức đối với lần lười biếng này mà thôi, Trang Dịch cảm thấy, hắn kỳ thực cũng phải bị trừng phạt như vậy mới đúng.
Hoàng Kiệt nhìn Trang Dịch một cái, lại nhìn Lâm Duệ cách đó không xa một chút, nghĩ nghĩ, cũng đi theo Trang Dịch tiến vào: “Ta đây cũng đi.”
Trang Dịch kinh ngạc nhìn Hoàng Kiệt, Hoàng Kiệt trên mặt lộ ra nụ cười cởi mở: “Chúng ta chung lớp, là một cái chỉnh thể, chịu phạt mọi người cùng nhau chịu là tốt rồi. Hơn nữa Lâm Duệ cũng đi nhổ cỏ, hai người chúng ta ăn cơm không có ý nghĩa.”
Nơi xa Lâm Duệ thấy Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt đi tới chỗ hắn, đang kỳ quái lắm, sau khi nghe xong Hoàng Kiệt giải thích, lập tức hung hăng đập Hoàng Kiệt một quyền: “Hảo huynh đệ!”
“Là Trang Dịch trước tiên nói muốn tới, ngươi có lẽ trước đánh hắn một quyền!” Hoàng Kiệt bị đau bụm bả vai nói, Lâm Duệ nghe vậy, lập tức cười ha ha.
Ba người bọn họ động tĩnh lập tức khiến mọi người chú ý, thấy Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt vậy mà tới đây hỗ trợ, không ít người kinh ngạc nhìn bọn họ, một nam sinh trong đó còn ngả ngớn huýt sáo một tiếng: “Trang Dịch, đến bên cạnh ta đây giúp ta!”
Lâm Duệ lập tức kéo Trang Dịch đến bên người mình: “Nghĩ hay lắm.”
Mặc dù giữa trưa không chỉ không thể nghỉ ngơi, còn phải nhổ cỏ rất vất vả, nhưng mà dưới sự pha trò của Lâm Duệ cùng nam sinh kia, bầu không khí lập tức sống động hơn, nhất là những người cùng Trang Dịch giao hảo, nhao nhao vây qua một bên hỏi thăm việc tu luyện của Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt, một bên đi đến Tự Thú Viên.
Mà một bộ phận người trong lớp ủng hộ Tưởng Tuyên, nhìn bầu không khí náo nhiệt bên người Trang Dịch, lại quay đầu nhìn bóng lưng Tưởng Tuyên dần dần đi xa, đầu cũng không quay lại nhìn đi tới nhà ăn, chậm rãi trầm mặc lại.
“Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt ngu xuẩn kia, trước tiên có thể tự ăn cơm cùng nghỉ trưa, vậy mà không đi, ngược lại đến Tự Thú Viên cùng mọi người chịu phạt, ha ha…” Một trong những người ủng hộ Tưởng Tuyên nhân cười nhạo nói.
Nhưng là lúc này đây, chung quanh hắn không có một người phụ họa hắn giống như ngày xưa, ngược lại đều quái dị nhìn hắn một cái, cuối cùng một câu cũng không nói, nhao nhao quay người tiến vào Tự Thú Viên.
Tuy nói là đến nhổ cỏ, nhưng trên thực tế nhiệm vụ phân cho mọi người cũng không tính nặng nề, càng không có cảnh tượng phân đầy đất như Ngụy Đồng nói. Nhân viên chăn nuôi mới tới này là người của Mạc gia, đại khái vừa mới tiếp nhận công việc này không lâu, nhìn thấy nhiều người như vậy đến hỗ trợ, vừa vui mừng lại không có ý tứ, sau khi an bài nhiệm vụ riêng cho từng người, thậm chí còn tự thân chạy đi vài chuyến, mang cơm cho mỗi người.
Mặc dù nhổ cỏ nhổ vô cùng bẩn, ăn cơm cũng không có đồ gì tốt, nhưng là nhóm phụ hồn sư vốn được chiều chuộng, lần đầu tiên toàn lớp làm loại việc nặng loại này, từ lúc mới bắt đầu tâm không cam tình không nguyện lòng không muốn, đến từ từ chơi ra niềm vui thú, nếu như nói lúc tiến vào mọi người còn ủ rũ, hiện tại cả đám đều sức sống không giới hạn rồi.
Lúc này Trang Dịch thấy Lôi Tu còn buồn bực ở trong bọc, mà chỗ này rộng lớn, bốn phía là một ít ma thú cấp một vô hại, trên mặt đất là cỏ dại dào dạt sinh cơ, liền không nhịn được thả Lôi Tu ra.
Lôi Tu hiển nhiên lần đầu tiên tới chỗ như thế, hắn trước đưa lưng về phía Trang Dịch, cảnh giác nhìn ma thú bốn phía, sau khi phát hiện hồn sư bên người tất cả đều là đồng học của Trang Dịch, mà những ma thú kia cũng chỉ là cấp một, Lôi Tu lập tức buông lỏng xuống, lười biếng phân nửa nằm rạp trên mặt đất, híp mắt nhìn Trang Dịch xoay người nhổ cỏ.
Ngụy Đồng cách đó không xa đang nói chuyện cùng nhân viên Tự Thú Viên mắt sắc thấy được Lôi Tu, hắn chăm chú nhìn chằm chằm Lôi Tu vài giây, rất nhanh, Lôi Tu vốn đang lười nhác cũng đã nhận ra cái gì, nó nhìn Ngụy Đồng một cái, hiển nhiên nhận ra đây là lão sư của Trang Dịch, rất nhanh liền không thèm để ý.
Nhưng là Ngụy Đồng vẫn là cứ nhìn chằm chằm nó không tha, Lôi Tu bị chằm chằm không quá thoải mái, thân là Bách Thú Chi Vương, cho tới bây giờ đều chỉ có nó dùng loại ánh mắt nhìn con mồi này xem người khác, lúc nào đến phiên người khác xem nó như vậy rồi.
Lôi Tu lập tức đứng dậy, nhảy ra sau lưng Trang Dịch, tránh được ánh mắt Ngụy Đồng.
Ngụy Đồng thấy thế, chậm rãi lộ ra nụ cười.
Nhân viên chăn nuôi đang nói chuyện với Ngụy Đồng thấy hắn nhìn chằm chằm Lôi Tu không tha, lại nghĩ lầm hắn đang nhìn Trang Dịch, cười nói: “Học sinh kia của ngươi rất được, không hổ là đứng đầu lớp học này, không chỉ có thực lực xuất chúng, càng hiểu được lôi kéo nhân tâm, còn thu phục được ma thú mạnh hơn cả hắn —— đó là một con Phong Lôi Hổ Tai Dài, ma thú cấp ba, thực lực cũng không tệ lắm, trong ma thú cấp ba xem như bình thường a.”
Ngụy Đồng ý tứ hàm xúc không rõ nhìn nhân viên chăn nuôi, thấp giọng cười nói: “Không, nó là cái kỳ tích.”
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt cách cuộc thi đã qua hơn một tháng.
Đồng thời, đệ tử năm nhất đến học viện Bardon đã gần ba tháng. Trong các hệ, người thiên tư không tồi đều nhao nhao đột phá cấp hai, trong lớp phụ hồn sư của Trang Dịch, trong vòng hơn một tháng ngắn ngủi, đã có 15 hồn sư cấp hai, còn dư lại 13 học viên, đều là tinh thần lực tương đối bình thường, duy chỉ có Trang Dịch thiên tài tiên thiên tinh thần lực 90 là ngoại lệ.
Dưới tình huống như vậy, mọi người đối với thành tích của Trang Dịch liền đặc biệt chú ý, mặc dù bây giờ nhân duyên của Trang Dịch ở lớp phụ hồn sư càng ngày càng tốt, nhưng bởi vì Trang Dịch khai giảng oanh động toàn trường, bởi vậy nhất cử nhất động của hắn cũng không phải chỉ có người lớp phụ hồn sư chú ý, không chỉ có toàn bộ năm nhất đều thỉnh thoảng nhìn một chút, thậm chí có chút ít đệ tử cấp cao cũng nghe ngóng về chuyện của Trang Dịch.
Thấy hồn lực của Trang Dịch thủy chung trì trệ không tiến, từ từ, các loại lời đồn kỳ quái len lén truyền khắp, trong đó điều kỳ quái nhất không ai bỏ qua được, chính là có phải đồng hồ cát kiểm trắc tinh thần lực ngày chiêu sinh tạm thời xuất hiện trục trặc hay không, đem Trang Dịch từ một người bình thường, đo đạc thành thiên tài. Càng có người nổi lên nghi vấn về thành tích cuộc thi của Trang Dịch, mà lý do nghi vấn, chính là rập khuôn một bộ lý do thoái thác của Tưởng Tuyên lúc trước, hơn nữa Tưởng Tuyên đã đột phá cấp hai sơ giai, có đối lập rõ ràng như vậy so sánh, địa vị của Trang Dịch càng thêm vi diệu.
Trong thời gian này Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn đã từng đã tới tìm Trang Dịch, dù sao bọn họ là một tiểu đội, phải cùng một chỗ luyện tập chiến đấu, bồi dưỡng ăn ý, đáng tiếc Thượng Thanh Vân thực lực đã là cấp ba, Vệ Cẩn cũng đột phá cấp hai, kỹ năng phụ hồn sư của Trang Dịch không chỉ là cấp một thấp nhất, còn là kỹ năng chuyển dời tương đối gân gà, còn chỉ có thể chuyển dời năng lượng cùng vết thương của mình, trong tiểu đội ba người này, tác dụng của Trang Dịch quả thực không cùng một dạng.
Dưới tình huống như vậy, Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn cũng không biểu hiện ra cái gì ghét bỏ, nhất là Thượng Thanh Vân, càng thêm hỏi han ân cần. Trang Dịch biết rõ, Thượng Thanh Vân bây giờ đối với hắn là quan tâm, nhưng mà một khi xác định thực lực của hắn thật sự không theo kịp trình độ đại chúng, Thượng Thanh Vân tức thì sẽ đem đồng đội hắn đây vứt bỏ càng nhanh.
Mà Trang Dịch bị tất ả mọi người chú ý, nói không có áp lực tâm lý là gạt người. Hắn có thể cảm giác hồn lực của mình đang một mực tăng trưởng, giống như đã vượt qua điểm giới hạn nào đó, nhưng là loại cảm giác tấn cấp hai này lại thủy chung chưa từng đến.
Trang Dịch chưa từng làm hồn sư, cũng không biết tấn cấp là cảm giác gì, bởi vậy còn cố ý đi xin chỉ giáo đám Vệ Cẩn Hoàng Kiệt, bọn họ trả lời làm cho Trang Dịch càng thêm mê mang: “Khi hồn lực của ngươi tích lũy đến trình độ cấp hai, tự nhiên mà vậy liền tấn cấp a.”
Trang Dịch xác định hắn thường cách một đoạn thời gian kiểm trắc hồn lực, đều một mực đang tiến bộ, nhưng mà cấp một này lại giống như không đáy, dù hồn lực của hắn không ngừng tăng trưởng, cấp hai thủy chung không chịu đến.
Cuối tuần này, Trang Dịch nhốt mình tại phòng ngủ, hết sức chăm chú tu luyện hồn lực, hơn nữa lần nữa tìm kiếm cảm giác tấn cấp kia, nhưng là hắn cố gắng mấy tiếng đồng hồ, thủy chung là phí công.
Thấy trời đã sắp tối rồi, lại đến thời gian ăn cơm, Trang Dịch bực bội từ trên ghế đứng lên, đến gần toilet rửa mặt, sau đó cau mày nhìn chằm chằm chính mình trong gương.
Lôi Tu vẫn cuộn thân vùi bên cạnh Trang Dịch ngủ từ khi hắn bắt đầu tu luyện, thấy Trang Dịch vào toilet cả buổi cũng chưa đi ra, cửa cũng không đóng, nó híp mắt nhìn vài giây, sau đó rơi xuống đất chậm rãi đi tới cửa, thân thể nhẹ nhàng linh hoạt nhảy dựng, nhảy đến trên vai Trang Dịch.
“Ta nên làm cái gì bây giờ, Lôi Tu.” Trang Dịch quay đầu nhìn ánh mắt đỏ sậm của Lôi Tu, thần sắc trên mặt không khỏi có chút chán nản, “Ngươi tấn cấp nhẹ nhàng như vậy, có bí quyết gì sao?”
Lôi Tu cùng Trang Dịch đối mặt, sau đó vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ môi Trang Dịch.
Trong mắt Trang Dịch, Lôi Tu chỉ là một chú hổ nhỏ mà thôi, tỉnh tỉnh mê mê, có chút ngạo kiều, rồi lại phi thường dính hắn, tự nhiên không đặt hành vi sỗ sang của Lôi Tu trong lòng.
Lôi Tu nhìn cười khổ trên mặt Trang Dịch, sau đó rướn cổ lên, dùng trán chống lấy trán Trang Dịch, một giây sau, một cổ lực lượng vô hình đưa vào trong cơ thể Trang Dịch trong.
Trang Dịch cả kinh, từ trước đến nay đều là hắn đưa vào hồn lực cho Lôi Tu, hắn còn chưa có nghĩ tới, Lôi Tu cũng có thể đem hồn lực đưa vào trong cơ thể của hắn, hơn nữa còn… thoải mái như vậy!
Có lẽ là bởi vì thuộc tính của Lôi Tu dẫn đến, hồn lực đưa vào trong cơ thể Trang Dịch, du tẩu trong thân thể hắn, hơi nóng, còn có điểm tê tê, nếu không phải đang đứng, Trang Dịch hận không thể nằm ở trên giường cho Lôi Tu tiếp tục làm. (Lyl: chỗ này gây hiểu lầm lắm nha *cười*)
Trách không được sáng sớm mỗi ngày hắn thức dậy, Lôi Tu đều thừa dịp hắn ngủ chạy đến chỗ cổ hắn ngủ, sau đó đợi Trang Dịch vừa tỉnh dậy, lập tức yêu cầu chải chuốt lực lượng trong cơ thể! Nghĩ đến bộ dáng Lôi Tu thụ híp mắt vẫy đuôi vô cùng hưởng khi được chải chuốt, Trang Dịch lần này xem như cảm nhận được loại khoái cảm này.
Trang Dịch nhắm mắt lại kỹ càng cảm nhận loại cảm giác thoải mái này, trong đầu không khỏi nhớ lại quá trình Lôi Tu thăng cấp, đột nhiên, Trang Dịch linh quang chợt lóe, một vấn đề một mực bị hắn xem nhẹ lập tức trồi lên mặt nước!
Trang Dịch lập tức mở to mắt, cắt đứt Lôi Tu đưa vào hồn lực, sau đó hai tay một trảo, nâng Lôi Tu lên trước mặt, hai mắt tỏa ánh sáng mà nhìn Lôi Tu, hưng phấn nói: “Ta biết rồi, Lôi Tu, ta biết rồi!”
Thân thể Lôi Tu bị Trang Dịch bế lên, chân trước bị ép giơ, hình thành một động tác cực kỳ vô tội lại ngốc manh, nó bất mãn sử dụng toàn thân, quay đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng cọ sát cổ tay Trang Dịch một chút.
Trang Dịch cúi đầu xuống, thừa dịp Lôi Tu nghiến răng, hung hăng hôn gương mặt của nó một phát, sau đó thả Lôi Tu lại trong ổ, lập tức không thể chờ đợi được, tại chỗ phóng xuất ra triệu hoán thú.
Xuất hiện trước chính là phụ hồn thú Trang Dịch quen thuộc nhất, Trang Dịch nhìn hồ điệp tử sắc xoay quanh bay múa ở giữa không trung, sau đó tập trung lực chú ý, phóng xuất ra chiến hồn thú.
Lần đầu tiên Trang Dịch thử phóng xuất đồng thời hai loại hồn thú, lập tức cảm giác có chút cố hết sức, rất may hắn đã sớm đột phá cấp một đỉnh phong, hồn lực trong cơ thể sớm đã vượt qua hồn sư bình thường, dưới sự nỗ lực của Trang Dịch, thân ảnh chiến hồn thú hơi mờ cũng dần hiển hiện trong không trung.
Trang Dịch thấy thế, thầm nghĩ suy đoán của hắn chỉ sợ là chính xác, hắn lại không ngừng cố gắng, rốt cục, dưới sự nỗ lực của Trang Dịch, hồ điệp ngự hồn thú cũng xuất hiện trước mặt hắn.
Tam Sinh Điệp chia ra làm ba, phân biệt dùng hình thái phụ hồn thú, chiến hồn thú, ngự hồn thú xuất hiện trước mặt Trang Dịch, Trang Dịch một lượt triệu hoán cả ba hồn thú, lập tức tiêu hao không ít hồn lực, một bên mừng rỡ nhìn ba hồn thú của mình, một bên cố gắng khôi phục hồn lực trong cơ thể.
Nửa giờ sau, Trang Dịch bắt đầu thử dung nhập ba hồn thú này vào trong cơ thể, muốn đồng thời thi triển kỹ năng của cả ba hệ hồn thú ——
Lôi Tu là ma thú hai hệ, từ đầu đến cuối, nó đều có thể vận dụng tự nhiên hai loại lực lượng thuộc tính khác nhau trong cơ thể, như nó bây giờ là Phong Lôi Hổ Tai Dài, Lôi Tu có thể thuần thục một bên vận dụng lôi điện công kích đối phương, một bên sử dụng phong thuộc tính tăng cường tốc độ tránh né của mình!
Mà Trang Dịch làm một vị hồn sư ba hệ, lại hoàn toàn không thể hoán đổi tự nhiên, luôn luôn chỉ có thể sử dụng đơn hệ để chiến đấu, cho tới bây giờ đều không nghĩ qua một điểm quan trọng nhất —— dung hợp!
Lôi Tu ưu nhã ghé vào trong ổ nhỏ của mình, trải qua ba tháng Trang Dịch tỉ mỉ nuôi dưỡng, thân thể của nó không chỉ lên cân, những lông mao khô héo trên người càng là không còn một mảnh, hiện tại lông mới mọc ra màu đen, bóng loáng tỏa sáng, thoạt nhìn trơn mượt cực kỳ.
Mà theo mùa đông đến, thân lông bên ngoài của nó càng trở nên dày thêm, lông xù một đoàn, lúc này nó yên tĩnh ghé đầu vào trong ổ, ánh mắt màu đỏ sậm nhìn chằm chằm Trang Dịch, mà chữ “Vương” trên đầu nó, so với quá khứ thì rõ ràng hơn một chút, đơn giản uy nghiêm.
Thấy Trang Dịch bởi vì tu luyện vất vả, mồ hôi trên thái dương chảy ra chậm rãi chảy xuống theo gương mặt, dọc theo độ cong của cổ thấm vào cổ áo, đột nhiên, Lôi Tu nâng móng vuốt lên, sờ soạng gương mặt vừa bị Trang Dịch thân qua của mình, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đầu lưỡi, giống như đang nhớ lại, sau đó rất nhanh lại khôi phục bình thường, tiếp tục yên tĩnh nhìn Trang Dịch tu luyện.
Nửa giờ sau, Trang Dịch thở phì phò không để ý hình tượng ngồi xuống đất, tùy ý đưa tay xoa xoa mồ hôi trên trán.
Mặc dù lần thứ nhất dung hợp đã thất bại, nhưng là lúc này Trang Dịch lại cực kỳ phấn khởi.
Bởi vì trong khoảng thời gian hồn lực của hắn một mực tăng trưởng, ngược lại cho hắn một quá trình tích lũy, mặc dù lần đầu tiên thử làm chuyện không thể hình dung như dung hợp này, Trang Dịch lại phát hiện hắn hầu như chỉ thoáng chút đã tìm được phương pháp, hắn có dự cảm, chỉ cần dung hợp kỹ năng cả ba hệ, hắn lập tức có thể tấn cấp hai!
Ngày hôm sau là chủ nhật, như trước nghỉ ngơi, tối qua sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, sáng sớm Trang Dịch đã thức dậy luyện tập, lần này thử dung hợp, Trang Dịch đầu nhập vào trăm phần trăm chuyên chú cùng nhiệt tình, thậm chí cơm trưa cũng quên ăn, mà Lôi Tu, bình thường nhất định phải đúng giờ ăn cơm, bằng không sẽ không ngừng cong trảo Trang Dịch, hôm nay lần đầu tiên một chút cũng không ồn ào, cả ngày đều an tĩnh ở lại phòng ngủ bồi bạn Trang Dịch.
Mấy giờ bất tri bất giác liền qua đi, sau khi Trang Dịch lại một lần nữa thử sử dụng kỹ năng cả ba hệ, đầu tiên xuất hiện trước chính là tử sắc hào quang, sau đó, móng tay Trang Dịch cũng phát sinh biến hóa, chậm rãi thay đổi dài hơn.
Trang Dịch chăm chú nhìn thân thể chính mình, khi hắn ngừng thở nhìn chăm chú, một đôi cánh bướm dày đặc, qua thời gian dần dần phù hiện (hiện ra và che chắn) trước người hắn —— chính là kỹ năng ngự hồn sư của Trang Dịch, thủ vệ!
Không sai, kỹ năng ngự hồn sư của Trang Dịch, là kỹ năng thủ hộ bên ngoài cơ thể cực kỳ hiếm thấy, cũng chính là dù cho Trang Dịch là một hồn sư cấp thấp, cũng có thể sử dụng kỹ năng bên ngoài cơ thể, bảo vệ chính mình, thậm chí cả đồng đội cùng nhau tác chiến!
Mặc dù trong thời gian, Trang Dịch không thể cho hấp thụ ánh sáng thân phận chiến hồn sư cùng ngự hồn sư của hắn, dù cho những kỹ năng này trở nên cường đại cũng vô dụng, nhưng đợi đến tương lai, khi dị ma đại chiến tiến đến, nhấ định có thể phát huy tác dụng thật lớn.
Khi cả ba hệ kỹ năng cùng xuất hiện, tinh thần không gian của Trang Dịch cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa!
Vốn là một con Tam Sinh Điệp quanh thân tản mát ra ba đạo hào quang đại biểu ba hệ riêng biệt, theo kỹ năng của Trang Dịch dung hợp, Tam Sinh Điệp dần dần phân chia thành ba, cuối cùng, thân thế chiến hồn thú Tam Sinh Điệp sáp nhập vào trong hắc sắc quang mang đại biểu chiến hồn sư, phụ hồn thú cùng ngự hồn thú Tam Sinh Điệp cũng nhao nhao sáp nhập vào trong cột sáng của riêng mình, cột sáng trong tinh thần không gian bị triệt để phân làm ba.
Trang Dịch nội thị xem tinh thần không gian của mình, rốt cục hiểu rõ, đây mới thực sự là hồn sư ba hệ! Mặc dù hắn đi đường tắt thu một con Tam Sinh Điệp biến dị, mang đến cho hắn kỹ năng tốt hơn người thường, nhưng lại làm cho hắn đột phá trở nên vô cùng khó khăn.
Cùng thời khắc đó, tinh thần không gian của Trang Dịch vô hình lại tăng lên, mà hồn lực du tẩu trong cơ thể hắn, nếu lúc trước chẳng qua là giọt nước không ngừng chuyển động mà nói, lúc này phảng phất biến thành dòng nhỏ, du tẩu tuần hoàn quanh thân Trang Dịch.
Thành công tấn cấp hai, hồn lực tiêu hao thì hầu như đều đã bổ sung trở về khi tấn cấp, Trang Dịch sảng khoái tinh thần vào phòng tắm tắm rửa một cái, sau đó đi ra một cái ôm lấy Lôi Tu: “Đi, chúng ta đi chọn ma thú!”
Lôi Tu nhìn hắn một cái, hung hăng cong Trang Dịch một phát.
Trang Dịch cả kinh, tâm tình vừa mới tốt lên lập tức ép xuống, hắn nhìn Lôi Tu hỏi: “Làm sao vậy?” Lôi Tu hiện tại tiểu tính tình mặc dù càng lúc càng lớn, nhưng là đó đều là châm đối người khác, đối với Trang Dịch, không có chuyện gì tuyệt đối không quấy.
Lôi Tu bảo trì tần suất bình thường, lại cong Trang Dịch vài cái, Trang Dịch lập tức bừng tỉnh đại ngộ, nhờ Lôi Tu nhắc nhở, Trang Dịch lập tức phát hiện bất tri bất giác vậy mà đã chạng vạng tối, mà hắn cùng Lôi Tu cả ngày đều chưa ăn cơm, chính mình tu luyện quên ăn cơm coi như xong, Lôi Tu vậy mà nhu thuận làm bạn hắn cả ngày, Trang Dịch trong nội tâm ấm áp cảm động vô cùng, lập tức mang theo Lôi Tu phóng thẳng hướng nhà ăn.
Trong lúc đi ngang qua đình nhỏ phụ cận, Trang Dịch khóe mắt tùy ý quét qua, khi thấy Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân ngồi ở đó, Trang Dịch sững sờ.
Bất luận như thế nào, hai người này đã là đồng đội của hắn, Trang Dịch quyết định đi qua nói cho bọn họ biết tin hắn thăng cấp, kết quả mới tới gần một chút, liền nghe được thanh âm của Thượng Thanh Vân: “Ta biết rõ áp lực của Trang Dịch rất lớn, hơn nữa cũng đang rất cố gắng tu luyện, nhưng là, hắn là thiên tài tiên thiên tinh thần lực 90, tu luyện ba tháng, nhưng lại ngay cả cấp một đều vượt không qua, trường học đã xuất hiện không ít lời đồn đãi nhảm, thậm chí có người chạy đến trước mặt ta, yêu cầu ta đại biểu đệ tử, hướng lão sư đề xuất triệt tiêu thành tích đệ nhất trong cuộc thi của Trang Dịch.”
Trang Dịch nghe vậy, cười nhạt một chút, chỗ đứng của hắn lúc này là phía sau lưng Thượng Thanh Vân, mà Vệ Cẩn mặc dù đối diện Trang Dịch, nhưng lại không kịp thời phát hiện hắn.
Vệ Cẩn nghe Thượng Thanh Vân nói, đã trầm mặc một lát, nói: “Cuộc thi đã qua hơn một tháng lại hủy bỏ, ngươi cảm thấy trường học sẽ đồng ý?”
“Không ít người cho rằng, vị trí của Trang Dịch có lẽ sẽ đổi chỗ.” Thượng Thanh Vân có chút buồn rầu mà nói, “Hiện tại Tưởng Tuyên đã là người mạnh nhất hệ phụ hồn sư, Trang Dịch lại biến thành bình thường, lúc trước Tưởng Tuyên là vì đắc tội Thượng Quan lão sư mà bị trừ điểm, bằng không thứ tự sắp xếp của hắn cũng không tụt lại phía sau như vậy.”
“Ngươi và ta đều bất hòa với Tưởng Tuyên, tiểu đội chúng ta nếu gia nhập hắn, một năm kế tiếp đừng nghĩ hảo hảo qua.” Vệ Cẩn nghe vậy, lập tức xì mũi coi thường, thấy Thượng Thanh Vân vẻ mặt buồn rầu, Vệ Cẩn thấp giọng an ủi, “Đứng đầu năm nhất không dễ làm, ta có thể hiểu được ngươi, nhưng mà ngươi suy nghĩ một chút cái tính cách kia của Tưởng Tuyên, lại so với Trang Dịch, còn có cái gì mà phải do do dự?”
Thượng Thanh Vân thở dài một hơi: “Hy vọng Trang Dịch có thể tấn cấp nhanh lên a, bằng không…”
Bằng không, hắn liền phải nghĩ biện pháp đổi chỗ hắn và Tưởng Tuyên rồi.
Trang Dịch bổ sung hoàn tất câu nói Thượng Thanh Vân chưa nói xong trong đầu, quay người đi không quay đầu lại.
Nếu như bọn họ đều cho rằng hắn tấn cấp không được, vậy dứt khoát đợi khi hắn thu phục được hồn thú, một lần nữa cho bọn họ kinh hỉ a.