Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 166

Thanh đao lớn do hồn lực hình thành chạm đất, cuối cùng để lại trên mặt đất vết chém sâu đến năm mét, mà dị ma vốn xếp hàng chặt chẽ dự định tìm đường thoát cũng bởi vì một kích này mà tổn thất hơn phân nửa, đặc biệt là dị ma cấp thấp, cơ bản là vừa đối mặt liền chết sạch toàn bộ.


Dị ma còn lại tuy rằng cũng có không ít cấp bậc tương đối cao, nhưng sống chết trước mắt, ngay cả dị ma huyết hồng cũng vì lúc trước tiêu hao quá nhiều mà cảnh giác giảm xuống, lúc đội săn ma tấn công không kịp phản ứng chỉ huy dị ma, chỉ lo tự chạy trối chết, mấy dị ma cấp bảy cấp tám kia lại càng không cần nói, đều tự tản ra bay lung tung, thẳng đến khi kích đầu tiên của đội săn ma kết thúc, gió do năng lượng hình thành thổi thân thể chúng nó dán lên trận pháp, dị ma phục hồi tinh thần miệng phát ra sóng âm sắc bén, trong đó thanh âm của dị ma huyết hồng càng bao trùm toàn trường.


“Nhân loại mai phục!” Bất an trong lòng được chứng thực, trả giá cũng là hy sinh hơn phân nửa cấp dưới, hai dị ma huyết hồng nghiến răng nghiến lợi thông qua thuấn dị tập hợp lại với nhau, song song bay lên không trung hung tợn quay mặt về phía đội săn ma.


Đội săn ma đứng thẳng ở chỗ trận pháp rạn nứt, ngăn cản đường dị ma chạy trốn, cảm ứng được dị ma cấp chín cố ý phóng ra uy áp tinh thần lực, các tiểu đội trong đội săn ma lập tức phối hợp, Phong Tiễn cùng Tuyết Nhận ở trước nhất, Trích Tinh bên cạnh, Cửu Mang ở trung tâm cùng phía sau đội ngũ không ngừng cung cấp phụ trợ, hợp lực đỡ uy áp của hai cường giả cấp chín.


Nếu là bình thường, cho dù đội săn ma có mạnh nữa, hai cường giả cấp chín cùng ra tay thì có lẽ bọn họ cũng không thể ngăn cản, nhưng mà hai dị ma huyết hồng lúc này đã trải qua luân phiên đại chiến, thực lực chân chính đã sớm không bằng cường giả cấp chín bình thường, đội săn ma hợp sức đỡ tự nhiên không phải nói chơi.


Dị ma huyết hồng thấy hai người chúng nó hợp lực mà lại không thể động được đội săn ma, lập tức quát về phía những dị ma còn sống ở bên cạnh: “Còn thất thần làm cái gì, lao ra ngoài!”
Trong lúc dị ma ra lệnh, Lôi Tu đồng thời cũng chỉnh hợp sư sinh Ellen: “Hỗ trợ đội săn ma!”


Đội săn ma, vậy mà lại là đội săn ma!
Sư sinh Ellen lúc này mới nhớ tới, lúc trước khi Lôi Tu đi vào Trung tâm kiểm trắc hồn sư chạm mặt bọn họ đã từng tự giới thiệu hắn là đội trưởng đội săn ma, hơn nữa còn nói đội săn ma đang ở đảo ma thú tấn công hậu phương của dị ma!


Lúc này đội săn ma đuổi tới đây, như vậy cũng đại biểu đại bản doanh của dị ma có lẽ…
Chỉ cần bắt lấy đám dị ma trước mắt này, như vậy cũng có nghĩa dị ma hoàn toàn biến mất khỏi học viện Ellen!
Nghĩ vậy, hai mắt sư sinh Ellen lập tức tỏa sáng.


Vốn tưởng rằng phải làm xong chuẩn bị đồng quy vu tận với đám dị ma này, nào biết lúc này lại biết được không những có thể diệt sạch đám dị ma này, còn có thể đoạt lại Ellen! Giờ phút này, cho dù là các chủ nhiệm luôn trầm ổn cũng nhịn không được cảm xúc dâng trào, nhanh chóng lấy ra bản lĩnh giữ nhà tập hợp lại về phía đội săn ma, cùng nhau đối kháng dị ma!


Dị ma thấy hồn sư nhân loại có ý đồ tụ tập lại với nhau đối phó với chúng nó, hình thức nghiêm trọng làm cho hai dị ma huyết hồng nhớn nhác lên: “Nhân loại giảo hoạt, các ngươi nghĩ như vậy là có thể giành được thắng lợi sao? Tộc ta tỉ mỉ lên kế hoạch nhiều năm, tuyệt không phải các ngươi vội vội vàng vàng có thể ngăn cản, cho dù hôm nay chúng ta nhất thời bị thua, ngày sau cũng nhất định có thể ——”


“Không phải nhất thời, là tử vong vĩnh viễn.” Lời dị ma huyết hồng còn chưa dứt, đột nhiên một thanh âm thanh túy chen ngang vào ngắt lời nó.


Dị ma huyết hồng nghẹn. Là dị ma cấp chín, tinh thần lực cũng không phải hồn sư bình thường có thể sánh bằng, dị ma huyết hồng nói chuyện cơ bản có rất ít người có thể đánh gãy nó, không phải không muốn, mà là không thể.


Nhưng mà lúc này thậm chí có người ngắt lời nó, dị ma huyết hồng hơi hoãn lại, sau đó lập tức hung tợn đem tinh thần lực quét về phía cái thứ vừa nói chuyện kia —— đó là một con chim lớn màu trắng, nó xuất hiện cùng đội săn ma, cùng nhau ngăn chặn đường dị ma rút lui.


Lúc này con chim lớn ấy đang mở rộng đôi cánh bay giữa không trung, nếu như chỉ đơn thuần nhìn một nửa người của nó thì sẽ cảm thấy lông vũ trắng tinh như tuyết, chân cùng cổ tao nhã dài nhỏ, thoạt nhìn mảnh khảnh như trúc tiên phong đạo cốt, đáng tiếc nửa người kia của nó lại trọc lốc, xinh đẹp giảm bớt nhiều, không những chẳng ra cái gì, lại thêm động tác cùng giọng điệu muốn ăn đòn kia của nó, không cẩn thận liền dễ dàng bị người xem thường.


Thấy một con chim cũng dám chen mồm vào, dị ma hừ lạnh một tiếng, đang định nhân cơ hội đánh con chim này xuống trước để cho nhân loại một cái cảnh cáo, kết quả Bạch Hạc không chỉ linh hoạt tránh đi không trúng chiêu, ngược lại còn chỉ vào đảo ma thú lửa đốt hừng hực không ngừng bốc khói đen phía sau, nói: “Dị ma bên kia đã bị giết sạch toàn bộ, tất cả Ellen chỉ còn lại mấy mầm non các ngươi, ngươi nghĩ các ngươi có thể thoát được sao?”


Dị ma huyết hồng thấy thế, toàn thân cứng đờ, mà đám dị ma huyết hồng may mắn sống sót phía sau chúng nó cũng lập tức thay đổi sắc mặt!


Đảo ma thú là trung tâm đại bản doanh của dị ma, lúc này vậy mà lại bị đốt, có thể thấy được đám dị ma ở lại hậu phương kia sẽ có kết cục như thế nào… Vốn tưởng rằng chạy khỏi trận pháp này, lại trở lại đại bản doanh nghỉ ngơi một chút là có thể tiếp tục giết quay lại một lần nữa, nhưng mà lúc này ngay cả đại bản doanh cũng không còn, chúng nó còn có thể chạy trốn đi đâu nữa?


Phải biết, trong đàn dị ma này, có không ít dị ma bản thân đã là kẻ thua cuộc ở Ngự Hồn điện chạy tới Ellen a.
Hồn sư Ellen nhìn thấy đảo ma thú bị hủy cũng là ngẩn ra.


Trận pháp bao trùm cảnh tượng bốn phía, người bị nhốt ở bên trong căn bản sẽ không nghĩ tới đội săn ma không chỉ giải quyết sạch dị ma bên kia, lại còn đốt cháy toàn bộ khu vực bị dị ma chiếm lĩnh!


Tuy rằng đó là đất đai của Ellen, nhưng những nơi từng bị dị ma chiếm lĩnh, toàn bộ đều là khí tức dị ma để lại sau khi sinh hoạt, sư sinh Ellen đã sớm nghĩ muốn đi đến giải quyết đám dị ma kia, sau đó hung hăng đốt một trận, thiêu hủy toàn bộ dấu vết của dị ma, đáng tiếc thực lực dị ma tương đương Ellen, bọn họ cũng chỉ là nghĩ nghĩ mà thôi, không ngờ hôm nay đội săn ma lại làm được việc bọn họ vẫn luôn muốn làm!


Đúng lúc này, một dị ma huyết hồng khác quyết định thật nhanh hạ lệnh: “Dùng toàn lực tấn công lao ra ngoài, có thể trốn thì trốn, không thể trốn, cũng phải chết có giá trị!”
Dị ma nói xong, tất cả dị ma đều tốc độ hành động muốn thoát đi.


Trong lòng hồn sư Ellen căng thẳng, đang định xông lên liều mạng chặn dị ma lại, thanh âm của Lôi Tu đột nhiên vang lên: “Bạch Hạc, đừng thừa nước đục thả câu.”


Bạch Hạc không nghĩ tới Lôi Tu liếc mắt một cái liền nhìn thấu đội săn ma có chuẩn bị sau, nghe thấy Lôi Tu điểm danh bản thân, nó lập tức đắc ý vung vẩy đuôi, cánh vung lên, kéo cái đám màu đen bị nhốt ở phía sau đội săn ma kia ra.


Mặc dù tốc độ của dị ma rất nhanh, nhưng Bạch Hạc cũng không chịu thua kém chúng nó, nó lôi kéo một hàng dài màu đen này, để cho chúng nó chắn trước mặt các hồn sư giống như một tấm chắn, khi công kích của dị ma quét ngang sang, hàng dài màu đen kia liền giúp các hồn sư đỡ ma khí.


Lúc đầu hồn sư Ellen chỉ cảm thấy một hàng dài màu đen này nhìn vô cùng quen mắt, khi nhìn thấy chúng nó tiếp nhận đòn tấn công của dị ma sau đó thân thể cuộn thành một đống, hồn sư Ellen đột nhiên trừng to mắt bừng tỉnh đại ngộ: “Là dị ma!”


“Đáng chết, là tộc nhân của ta!” Hồn sư Ellen nhận ra cái hàng dài kia, song song, dị ma cũng hiểu được!


Thì ra sau khi đội săn ma cùng Bạch Hạc chiếm lại được đảo ma thú, nhớ tới thủ đoạn âm ngoan phụ trên người nhân loại, sau đó mượn dùng cái vỏ bọc này lừa gạt cùng đối phó nhân loại của dị ma, người đội săn ma lại tức mà không có chỗ trút, dựa theo ý tứ ban đầu của đội săn ma, bọn họ là muốn nhốt đám dị ma này lại rồi tra tấn thoải mái, kết quả Bạch Hạc lại đưa ra một chủ ý càng âm hiểm.


Tộc Bạch Hạc bị dị ma lợi dụng tự giết lẫn nhau làm cho Bạch Hạc tức giận đến cực điểm, nếu đã bị dị ma làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy, vậy sao bọn họ không gậy ông đập lưng ông chứ!


Đội săn ma lập tức phải đi viện trợ hồn sư Ellen, tự nhiên không tránh được đối chiến với dị ma, hồn lực cùng ma lực va chạm là chuyện vô cùng nguy hiểm, bất luận nhân loại hay là ma thú, điểm chịu thiệt nhất chính là lực phòng ngự không bằng dị ma, sau khi va chạm với dị ma còn phải tìm cơ hội tránh lui, mà dị ma lại không chỉ không cần tránh né, ngược lại còn nhân cơ hội này càng tiến thêm một bước tấn công.


Lúc như thế này, những dị ma cần vụ bị bắt này liền có chỗ dùng.


Thân thể dị ma có lực phòng ngự vô cùng mạnh, là lá chắn trời sinh, không bằng giam cầm ma lực của những dị ma này lại rồi mang theo, đến khi nhân loại giao chiến với dị ma thì đặt những dị ma cần vụ này ở trước người, coi như tấm chắn bảo vệ mình, vừa có thể trừng phạt những dị ma cần vụ này, còn có thể làm cho dị ma đối diện khó chịu, một mũi tên trúng ba con chim như vậy, có thể nói là diệu kế.


Sau khi người đội săn ma nghe xong, lập tức quái dị kêu lên không hổ là vật nhỏ đáng yêu của đội săn ma, thời khắc mấu chốt vẫn là Bạch Hạc được việc, vì vậy liền có một màn lúc này…


Giống như khi nhân loại phát hiện kẻ địch đối diện vậy mà lại là người quen bị dị ma phụ thể, những tâm tình đau lòng cùng cực kia, dị ma lúc này rốt cuộc tự mình cảm nhận được nỗi đau của nhân loại.


Chúng nó muốn chạy đi, lại bị chính tộc nhân của mình chặn đường, cho dù biết rõ không phải cùng tộc tự nguyện, dị ma cũng cực kỳ tức giận.


Khi chúng nó thật vất vả làm cho đám dị ma hậu cần bị dùng làm lá chắn kia nổ thành tro, các hồn sư nhân loại vẫn luôn tránh ở phía sau dị ma cần vụ kia cũng thả hồn lực, dần dần tới gần chúng nó…


“Trích Tinh đội săn ma ổn định trận pháp bốn phía, Cửu Mang phụ trợ phía sau, Phong Tiễn bên phải chặn dị ma cấp tám, sư sinh Ellen vây chắn trên dưới bên trái, Tuyết Nhận tấn công chính diện —— dị ma nỏ mạnh hết đà, không thể nôn nóng, cố gắng bắt sống dị ma huyết hồng!”


Lôi Tu nói xong, dị ma bị vây chắn không chịu nổi cảm giác áp bách do bị bao vây này, nhịn không được ra tay trước!


Phía nhân loại dựa theo Lôi Tu chỉ thị, tấn công rõ ràng rành mạch, lúc một con lại một con dị ma ngã xuống, ngay cả dị ma cấp tám cũng chết trong tay nhân loại, hai dị ma huyết hồng song song lơ lửng ở giữa không trung, chúng nó nhìn đám hồn sư cấp trung cấp cao bọc đánh chúng nó này —— ngay cả một hồn sư cấp chín cũng không có, cố tình, hai cường giả cấp chín chúng nó, hôm nay lại phải ngã xuống trong tay đám hồn sư nhân loại kia!


Nghĩ vậy, thân thể hai dị ma huyết hồng liền kịch liệt lay động lên, uy áp tinh thần hung hăng đâm đau vào đầu mỗi hồn sư ở đây, Lôi Tu thấy thân thể dị ma huyết hồng càng rung càng mạnh, hơn nữa phồng lên co lại một cách quỷ dị, thân thể gồ ghề kia giống như đang hô hấp vậy, còn càng căng càng lớn, sắc mặt Lôi Tu khẽ biến, hét lớn: “Dị ma huyết hồng muốn tự bạo, mọi người nhanh chóng lui về phía sau trốn phía sau trận pháp! Ngự hồn sư tập kết tạo thành phòng ngự ——”


Hồn sư nhân loại chưa từng gặp qua dị ma huyết hồng tự bạo thấy thế, lập tức kinh hãi, dị ma cấp chín tự bạo cho dù không trải qua cũng biết có bao nhiêu đáng sợ, huống chi đây là hai dị ma cấp chín!


Tất cả mọi người dùng hết sức lực nhanh chóng rút lui về phía sau, cũng may mà Lôi Tu nhắc nhở sớm, hồn sư nhân loại đứng vững phía sau đại trận, trận pháp phòng ngự của ngự hồn sư vừa mới vội vàng khởi động, thân thể hai dị ma huyết hồng va vào nhau, hai luồng ánh sáng đỏ tươi phát ra từ cơ thể chúng nó, dâng lên trên không trung giống như máu chảy, giống như những con sâu mềm liên tục từng bước xâm chiếm lấy tất cả ở bốn phía, khuếch tán ra bên ngoài ——


Lãnh vực của dị ma cấp chín!


Muốn thả ra lực lãnh vực, bất luận là nhân loại hay dị ma đều cần dư thừa hồn lực hoặc ma khí để chống đỡ, lãnh vực của dị ma huyết hồng lúc trước khi giao thủ với hiệu trưởng Ellen đã từng bị điều động, sau lại không có thời gian cho chúng nó khôi phục ma khí, bởi vậy sau đó hai dị ma huyết hồng đều không lại dùng lãnh vực.


Lúc này chúng nó đồng thời tiến hành tự bạo, kích phát sức mạnh sâu nhất trong cơ thể, lực lãnh vực tái hiện, hai lãnh vực lớn va chạm với nhau, thời gian trong chớp mắt này giống như bị dừng lại, cả thế giới bị màu như máu nhuộm đỏ.


Màu đỏ nồng đậm tới trình độ nhất định, không trung hiện ra điểm đen rậm rạp, giống như là một cái hố đen hiện lên ở bất cứ đâu, thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.


Tình hình này từ trên không trung nhìn xuống cũng giống như hai con dị ma to gần hai nghìn mét nặng nề đặt trên học viện Ellen vậy, không chỉ Trung tâm kiểm trắc hồn sư, ngay cả mấy tòa nhà dạy học ở phụ cận cũng bị lãnh vực của dị ma xâm nhập bao trùm.


Khi luồng lực lãnh vực này mở rộng đến một trình độ nhất định, một tiếng “rắc” trầm lặng truyền ra từ vị trí của dị ma huyết hồng lúc trước, ngay sau đó, tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, tiếng thứ tư… Từng tiếng từng tiếng dày đặc liên tục truyền ra, cùng lúc đó, một luồng lực hút đáng sợ cũng truyền đến từ trung tâm, nơi lực hút quét đến, trừ màu đỏ như máu trên không trung còn lưu động ra, những hố đen loại nhỏ lơ lửng trên không trung kia cũng xoay tròn kéo vào!


Các hồn sư nhân loại nấp ở phía sau trận pháp tựa như con thuyền nhỏ vô lực dập dềnh trong biển máu rộng lớn, ngay vào lúc bọn họ sắp bị lực hút này kéo vào, trận pháp đổ nát bốn phía cũng bị lực hút này kéo ra, cuối cùng va chạm vào với lực lượng tự bạo này!


Một luồng chấn động không tiếng động truyền tới từ trung tâm vụ nổ, màu đỏ như máu bốn phía bị luồng lực lượng này chấn động, từng đợt cuồn cuộn giống như biển máu nổi sóng lớn, hồn sư cấp bậc thấp hoặc hồn lực trong cơ thể không nhiều lắm dưới cơn chấn động này, sắc mặt lập tức trắng bệch, phun ra một ngụm máu lớn.


Bạch Hạc thấy thế, lập tức bay qua che chở trước mặt những người đó.
Bạch Hạc là ngự hồn thú cấp tám, xem như năng lực phòng ngự mạnh nhất nơi này, chỉ thấy nó mở rộng đôi cánh, một hư ảnh lớn hơn bản thể nó đến hai mét hiện ra, bảo vệ tất cả hồn sư đang suy yếu dưới đôi cánh.


Trận pháp cùng lực lượng tự bạo của dị ma còn đang đọ sức, trước mặt luồng lực lượng mạnh mẽ này, lấy cấp bậc người ở đây, chỉ có thể chờ đợi…


Cũng không biết giằng co bao lâu, lực hút dần dần giảm nhỏ, tiếng nổ cũng dần biến mất, ma thú nâng mắt, phát hiện màu đỏ trong không khí đang chậm rãi thu nhỏ lại, mọi người trong lòng vui vẻ, một số học sinh tuổi còn nhỏ thậm chí thò đầu ra, cố gắng muốn nhìn rõ tình hình phía trước.


Khi màu đỏ rốt cuộc cô đặc lại, bóng dáng dị ma huyết hồng lại hiện ra lần nữa, gần như tất cả mọi người đều đổi sắc mặt.
“Dị ma huyết hồng đã chết, đây là ảo ảnh cuối cùng chúng nó lưu lại.” Lôi Tu nhìn ảo ảnh cố ý lừa bịp kia, lập tức vạch trần.


Giống như biết nhân loại tránh né ở phương hướng nào, ảo ảnh dị ma huyết hồng chậm rãi xoay người lại, thanh âm của một dị ma huyết hồng trong đó âm trầm trôi dạt bốn phía: “Hôm nay thất bại là do chúng ta nhất thời sơ suất, cho dù chúng ta bỏ mình, cũng không đại biểu tộc ta sẽ dừng tay như vậy. Vương tộc trở về, còn có cường giả càng mạnh trong tộc ta đang nhìn chằm chằm các ngươi, chung quy sẽ có một ngày, dị ma sẽ đoạt được toàn bộ đại lục Ade…”


Dị ma huyết hồng nói xong, ảo ảnh dần dần trở nên trong suốt, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán ở trong không khí, kiến trúc bị lãnh vực của dị ma huyết hồng bao trùm lúc trước, đưa mắt nhìn ra cũng toàn bộ biến thành một đống gạch vụn.


Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, duy chỉ có lời dị ma vừa để lại, giống như trước có âm thanh đang vang vọng.