Lưu Xuyên trở lại chỗ ngồi thì trận thứ hai giữa Thất Tinh Thảo vs Tuyết Lang cũng vừa lúc bắt đầu, tuyển thủ trong giai đoạn lôi đài tái cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tuyển thủ lên thi đấu đầu tiên bên Thất Tinh Thảo là đội phó Tô Thế Luân, bên Tuyết Lang vẫn như lần trước phái ra người anh trong cặp song sinh, Lữ Minh Triết.
Đội chọn bản đồ hôm nay là Thất Tinh Thảo, Tô Thế Luân rất nhanh liền chọn ra bản đồ—— Mê vụ chiểu trạch.
Lưu Xuyên nhìn tên bản đồ, lại quay sang nhìn Ngô Trạch Văn ngồi bên cạnh, nhịn không được bật cười chỉ tay vào màn hình nói "Tên của cậu kìa.
Ngô Trạch Văn đưa tay đẩy kính mắt "Thấy rồi..."
Lúc trước đặt tên này chỉ là thuận tay mà thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy Tô Thế Luân chọn bản đồ Mê vụ chiểu trạch quả thực có chút.. 囧.
Lý Tưởng hưng phấn nói "Mê vụ chiểu trạch cũng làm thành bản đồ rồi hả? Tui nhớ đây là một cái phụ bản đoàn max cấp mà!?"
Lưu Xuyên nói "Mùa giải thứ mười lần này cập nhật thêm 30 loại bản đồ chuyên dùng cho thi đấu, bao gồm luôn cả Mê vụ chiểu trạch. Bản đồ này thuỷ chiến đan xen lục địa chiến, có vài khu vực là đầm lầy, một khi sa chân vào vũng bùn thì tốc độ hành động sẽ bị chậm lại, chậm hơn cả trong nước nữa."
Game được thiết kế dựa trên logic thực tế, tốc độ lẫn hành động khi người chơi bước chân vào bùn sẽ là chậm nhất, kế tiếp là trong nước, trên đất bằng thì tốc độ bình thường, nhanh nhất là khinh công trên không trung.
Bởi vậy loại bản đồ như đầm lầy này thích hợp nhất với kiểu đánh tiêu hao chiến kéo dài tiết tấu, ngược lại bản đồ không chiến luôn căng thẳng khẩn trương nhất, cũng kích thích nhất.
Hôm nay Tiếu Tư Kính chọn bản đồ đầm lầy hiển nhiên là vì lo lắng Tuyết Lang sẽ có kỳ chiêu, loại bản đồ kéo dài tiết tấu đánh chậm như vậy đối với một đội mạnh lâu năm như Thất Tinh Thảo mà nói tự nhiên sẽ thích hợp hơn. Dù cho lúc bắt đầu có lỡ sai lầm thì tuyển thủ kế tiếp cũng còn có cơ hội bù đắp lại.
Đèn trọng tài sáng lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Tô Thế Luân căn bản không cho đối thủ của mình một chút cơ hội nào.
Làm cổ sư mạnh nhất Liên minh tính tới thời điểm này, Tô Thế Luân dùng phương pháp cấp tốc hiến tế pet luân phiên khinh công chơi diều xung quanh đầm lầy, giết chết cặp anh em song sinh của Tuyết Lang! Kỹ năng khống chế pet của Ngũ Độc thật sự rất nhiều, khi thì bị nhện dùng tơ kéo qua, lúc thì bị rết làm cho tê cứng, chốc lại lại bị một đàn bướm đi ra bu cho tối màn hình...
Người anh Lữ Minh Triết còn đỡ, cố dằn xúc động đánh với Tô Thế Luân một lát, tới phiên người em Lữ Minh Triết thì thôi rồi, cậu chàng đánh tới mức nổi điên, sau đó bất cẩn lún chân vào đầm lầy hết đường nhúc nhích cục cựa.
Tô Thế Luân dùng đấu pháp hiến tế nhanh cực kỳ hoa lệ giết chết hai anh em song sinh, sau đó nghênh chiến tuyển thủ thứ ba của Tuyết Lang.
Lần này đội trưởng Phương Chi Diên của Tuyết Lang không lên thi đâu. Chứng tỏ lần trước đấu với Trường An, một tuyển thủ phụ trợ như Phương Chi Diên lại đích thân lên võ đài là vì cố ý nhắm vào Dương Kiếm hoặc Tần Dạ bên Trường An, dùng chiến thuật gây mệt nhọc làm bước đệm cho trận đoàn chiến phía sau. Lần này đấu với Thất Tinh Thảo, dùng cách kia là vô dụng, cho nên lần này tuyển thủ thứ ba của Tuyết Lang thoạt nhìn khá bình thường, là một nữ tuyển thủ Ngũ Độc.
ID: Tố Hoa Ánh Nguyệt
Tên: Lý Tố Nguyệt
Giới tính: Nữ
Tuổi: 20 tuổi
Lưu phái am hiểu: Ngũ Độc, lưu phái trường tiên
Trực thuộc chiến đội: Chiến đội Tuyết Lang
Điểm kích sát: 0 ; Điểm trợ công: 0 ; Điểm MVP: 0
Đây là lần đầu tiên mọi người thấy nữ tuyển thủ trẻ tuổi này, lần trước đấu với Trường An cô gái này không nằm trong danh sách thi đấu. Bởi vì giới Liên minh rất ít khi gặp nữ tuyển thủ, lại thêm Lý Tố Nguyệt dung mạo đoan chính, mái tóc dài đen thẳng mượt mà, thuộc loại hình tiểu thư khuê các xinh đẹp, tạo cho mọi người ấn tượng đầu tiên khá là tốt.
Chiến đội mới lại ra một vị nữ tuyển thủ, khắp hội trường tiếng hoan hô lập tức bùng lên ầm ĩ.
Nhưng mà, Tô Thế Luân căn bản không biết cái gì gọi là lịch sự với phái đẹp...
Sau khi giết hai người, Tô Thế Luân với thanh máu còn lại 40% tiếp tục nghênh chiến cô nàng sư muội đồng môn, hai lưu phái Ngũ Độc nội chiến với nhau khiến người xem nhiệt huyết sôi trào!
Lý Tố Nguyệt cũng là một tuyển thủ có thiên tư, thi đấu khá là bình tĩnh. Chỉ tiếc là bản đồ loại địa hình đầm lầy không thích hợp cho Ngũ Độc tiên phát huy, hơn nữa Tô Thế Luân lại là cao thủ Ngũ Độc, vô cùng am hiểu kỹ năng của cả ba lưu phái, mỗi lần Lý Tố Nguyệt ra tay Tô Thế Luân đều có thể đúng lúc né tránh, khả năng dự phán kỹ năng cực kỳ tinh chuẩn, giống như có thể đọc được suy nghĩ của đối thủ vậy.
Lý Tố Nguyệt tuy đã cố gắng dốc hết toàn lực, nhưng bởi vì thiếu kinh nghiệm, không quen bản đồ, đối thủ lại là cao thủ đứng đầu như Luân thần... cô nàng đánh cực kỳ vất vả lại luôn phải nằm trong thế bị động. Chỉ cần bất cẩn một chút liền bị Tô Thế Luân dùng nhện kéo vào đầm lầy, thực sự là chịu không nổi...
Cuối cùng, Tô Thế Luân với 3% máu còn lại xử lý nốt tuyển thủ thứ ba của chiến đội Tuyết Lang, cũng đoạt luôn thành tựu "Nhất Sát Tam"!
Biểu hiện vô cùng khí phách như vậy lẽ ra nên được toàn trường vỗ tay khen ngợi mới đúng, nhưng lạ là hôm nay khắp cả hội trường lại chỉ toàn là tiếng xì xào bàn tán.
Không giống lần trước Tần Dạ một giết ba được khán giả hoan hô rầm trời, thấy Tô Thế Luân một giết ba, khán giả ngược lại bắt đầu đồng tình nữ tuyển thủ thứ ba kia. Luân thần hôm nay đánh hăng y hệt Lộc Tường, hơn nữa cái bản đồ đầm lầy quái dị này thực sự rất thích hợp với cổ sư, chủ nhân cùng pet có thể mỗi người một nơi, lợi dụng các đầm lầy để chướng chỗ cùng chơi diều đối thủ, cách đánh này khiến người khác cực kỳ khó chịu.
Khán giả ai nấy đều trách móc "Luân thần thiệt không biết thương tiếc phái đẹp là gì hết" "Đối với con gái mà cũng ác như vậy!" "Một mình gặt hết ba người, Tiếu đội hổng có cơ hội lên sân luôn!"
Bỏ qua mấy lời không hài hoà này, Tô Thế Luân quả thật đã hoàn thành một giết ba.
Bên kênh trọng tài bắt đầu tính toán thống kê cho điểm, bên đây Tô Thế Luân đánh chữ nói "Cô rất có tiềm lực, chỉ hơi thiếu kinh nghiệm thôi, cố lên."
Lý Tố Nguyệt trả lời "Cảm ơn tiền bối."
Hai đối thủ lại hoà bình tán gẫu với nhau như vậy, khiến khán giả ai nấy đều mở rộng tầm mắt.
Phòng thi đấu không cấm tuyển thủ nói chuyện với nhau, cơ mà trước giờ trong trận đấu đa số tuyển thủ đều im lặng thi đấu xong rồi thôi, lỡ có gặp bạn bè quen lắm mới ngẫu nhiên đánh chữ nói vài câu, tuyệt đối cấm mắng chửi hay khiêu khích đối phương. Cơ mà hầu hết tuyển thủ chuyên nghiệp tính cách đều đoan chính, khác với một số bộ phận người chơi võng du tính tình kém cỏi, đánh không lại liền mắng chửi văng tục.
Tô Thế Luân nói một câu như vậy coi như là cổ vũ động viên một vị tuyển thủ đàn em của mình, dù sao bọn họ đều chơi Ngũ Độc, đều có một loại cảm giác trung thành với môn phái của mình, gặp đồng môn cũng sẽ thấy thân thiết hơn. Trong giới chuyên nghiệp cũng có khá nhiều tuyển thủ lập group chat riêng cho Ngũ Độc với nhau.
Tô Thế Luân cá tính khá thoải mái, bắt đầu thi đấu thì mặc kệ ngươi là ai cũng sẽ không khách khí, nhưng thi đấu xong rồi cũng sẽ buông mọi ân oán, cũng sẽ lên tiếng khích lệ cổ vũ đối thủ một phen.
Cử chỉ này của anh khiến không ít người xem cảm thấy có thiện cảm, mấy tên mới nãy chê bai cũng im lặng không dám lên tiếng. Đấu trường chung quy cũng là một nơi tàn khốc, nếu muốn hoàn thành Nhất Sát Tam, Tô Thế Luân không thể chỉ vì đối phương là nữ liền nương tay nhân nhượng. Sau mỗi trận đấu đều sẽ có thống kê xếp hạng, ngu xuẩn nhân nhượng đối thủ chính là không suy xét vì bản thân hay chiến đội của mình.
Thất Tinh Thảo thành công đoạt được 3 điểm lôi đài, Tô Thế Luân rời ghế thi đấu, cả hai bên tiếp tục chuẩn bị đoàn chiến.
Trong phòng cách âm, Tiếu Tư Kính đứng dậy vươn hai tay ôm lấy Tô Thế Luân, mỉm cười nói "Rất tuyệt."
Tô Thế Luân cũng nở nụ cười.
Đứng bên cạnh là tuyển thủ thứ hai trong danh sách lôi đài Diệp Chu cũng bước đến vỗ vai anh "Đội phó chơi xấu nghen, không cho tui cơ hội lên sâu khấu biểu diễn nữa! Lát về nhớ khao anh em đó!"
Hà Phương cũng cười nói "Đội phó siêu ngầu, Nhất Sát Tam luôn! Bản đồ này quả nhiên cực hợp với anh ha!"
Tuyển thủ xung quanh cũng tới chúc mừng chung vui, Tiếu Tư Kính đưa tay, cả đám lần lượt chồng tay lên nhau hô to "Cố lên!"
Từ Lôi đài chiến chuyển sang đoàn chiến có một đoạn thời gian ngắn để nghỉ ngơi, Tiếu Tư Kính thực thông minh lợi dụng cơ hội này ủng hộ sĩ khí cả đội.
Bên cạnh là phòng cách âm của chiến đội Tuyết Lang, Phương Chi Diên cũng gọi mấy đội hữu vào cùng nhau nói gì đó, đội trưởng vẻ mặt mỉm cười hiền hoà, đưa tay vỗ nhẹ bả vai nữ tuyển thủ trẻ tuổi, giống như đang cổ vũ cô ấy. Tuy bọn họ thua trận, nhưng không khí trong đội lại không có chút áp lực nào.
Lý Tưởng lần lượt nhìn hai hình ảnh này, đột nhiên chợt nhớ đến trận chiến trong lễ khai mạc tuần trước.
Cùng là thi đấu với chiến đội Tuyết Lang, cũng là Nhất Sát Tam cực kỳ phấn kích... Nhưng mà, Tần Dạ vì chiến đội giành lấy 3 điểm sau khi rời ghế thi đấu lại phải ngồi một mình trong góc khuất, cả chiến đội Trường An ngoại trừ cô nàng Hứa Hân Nhiên chạy đi mua cho anh một lon Cola ra thì những người khác chẳng ai thèm quan tâm tới anh...
Phân biệt đối xử rõ ràng như vậy làm Lý Tưởng bất giác cảm thấy đau lòng vô cùng...
—— cùng là đội phó một chiến đội, tại sao lại bị đối xử khác biệt một trời một vực như vậy?
Tô Thế Luân ở Thất Tinh Thảo có Tiếu đội ủng hộ, có đội hữu yêu mến quan tâm; Còn Tần Dạ ở Trường An lại phải luôn cô độc một mình...
Khi thi đấu anh một mình một thân chống chọi đối thủ, thi đấu xong anh lại một người một góc ngồi uống Cola... Đến khi trận đấu chấm dứt, anh lại phải một mình đối mặt với truyền thông soi mói... Chiến đội Trường An cứ như chia năm xẻ bảy, Tần Dạ vẫn luôn cố gắng chống đỡ nhất định là rất vất vả...
Nhớ đến ngày hôm đó tình cờ gặp Tần Dạ trong khách sạn, nam nhân sắc mặt tái nhợt, Lý Tưởng lại cảm thấy đau lòng...
Chiến đội Trường An ngày mai lại có trận đấu, hiện tại Tần Dạ đang làm cái gì nhỉ? Ngồi trước máy tính xem thi đấu trực tiếp hay là một mình yên lặng nghiên cứu chiến thuật cho ngày mai?
Không biết có phải là do hiệu ứng thần tượng ảnh hưởng hay không, Lý Tưởng đột nhiên rất muốn bắt chước Tiếu đội, ngồi trong phòng cách âm chờ Tần Dạ thi đấu xong trở lại, đứng dậy tiến lên tặng cho anh một cái ôm ấm áp, nói với Tần Dạ rằng "Anh là tuyệt nhất!"
—— Thật đó, Tần Dạ. Trong lòng tôi, anh luôn là người tuyệt nhất!
***
Lý Tưởng ngồi một mình ngẩn người nghĩ vẩn vơ, bên cạnh Lưu Xuyên với Ngô Trạch Văn bắt đầu thảo luận với nhau.
"Xem xong Tô Thế Luân đấu lôi đài rồi có thu hoạch được gì không?" Lưu Xuyên kề sát bên tai Ngô Trạch Văn, nhỏ giọng hỏi.
Cả hiện trường đầy nghẹt khán giả, ồn ào vô cùng, nói chuyện bình thường rất khó mà nghe rõ được, nên Lưu Xuyên mới bất đắc dĩ kề sát vào bên tai Ngô Trạch Văn thấp giọng thì thầm như vậy, bởi vì khoảng cách rất gần, môi của anh cơ hồ là dán sát lên vành tai của Ngô Trạch Văn, hô hấp ấm áp phả nhẹ lên tai...
Hai vành tai của Ngô Trạch Văn nháy mắt đỏ hồng, cậu vờ bình tĩnh nói "Ừm, có chút thu hoạch."
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Nói tôi nghe xem."
Ngô Trạch Văn hít sâu một hơi, cố gắng ổn định nhịp tim của mình rồi mới nói "Mới nãy quan sát thấy những vị trí mà Tô Thế Luân đặt nhện cực kỳ khéo léo, vừa vặn đặt con nhện đứng ở giữa hai vùng đầm lầy. Vị trí của chủ nhân, pet cùng đối thủ sẽ biến thành hình tam giác, rất thích hợp với các bản đồ có chướng ngại vật, cũng có thể lợi dụng cách đầm lầy chướng chỗ, những khi cần thiết còn có thể kéo đối thủ vào đầm lầy.
"...Đúng thế." Lưu Xuyên vui mừng nói "Ngộ tính của cậu quả nhiên rất cao, trận đấu hôm nay của Tô Thế Luân chính là tài liệu kinh điển về đấu pháp chướng chỗ của Ngũ Độc, lát về ký túc xá nhớ tải lại xem vài lần. Đấu pháp chướng chỗ tam giác mà cậu nói mới nãy tại loại bản đồ có chướng ngại vật như bản đồ này đối với cổ sư Ngũ Độc là ưu thế cực kỳ lớn."
Chủ nhân, pet cùng địch nhân cách một lớp chướng ngại hình thành ba góc tam giác, như vậy cũng tức là đối phương sẽ phải đối mặt với cùng lúc hai đối thủ. Nếu đối phương đánh Ngũ Độc, sẽ bị pet của Ngũ Độc kéo đi, còn nếu chạy đi đánh pet thì Ngũ Độc sẽ lập tức hiến tế pet... Kiểu chướng chỗ lặp lại liên tục như vậy sẽ khiến đối thủ cảm thấy bực bội khó chịu.
Lại thêm tốc độ của Tô Thế Luân cực nhanh, đấu pháp gây phiền làm cho cả ba tuyển thủ của chiến đội Tuyết Lang trở tay không kịp, có thể nói hôm nay Tô Thế Luân đạt được Nhất Sát Tam, địa hình cũng góp công không nhỏ.
Đúng lúc này, trên bục bình luận Trương Thư Bình đột nhiên nói "Phải nhỉ, nếu tôi nhớ không lầm hôm nay hình như là sinh nhật Luân thần."
Tô Đồng kinh ngạc nói "Thật sao? Tôi chỉ biết Luân thần thuộc chòm Thiên Xứng..."
Trương Thư Bình nói "Đúng vậy, cậu ấy là ngày đầu tiên thuộc chòm Thiên Xứng, 23 tháng 9, cũng chính là hôm nay."
Tô Đồng lúc này mới ồ lên, cười nói "Thảo nào, xem ra Luân thần một hơi Nhất Sát Tam cũng có lý do na, đây chính là hào quang ngày sinh nhật!"
Trong giới eSports có kiểu nói về "Hào quang sinh nhật", khi chiến đội nào đó có tuyển thủ chủ lực sinh nhật vào đúng ngày thi đấu thì chiến đội đó thường sẽ đại hiển thần uy, giết cho đối địch không còn manh giáp. Đôi khi đội trưởng của một đội yếu sinh nhật cũng có thể chiến thắng một cách lạ kỳ, đánh cho đội mạnh bò lăn bò càng... Mặc dù biết chỉ là trùng hợp thôi, nhưng nhóm bình luận viên lại thích gọi nó là "Hiệu ứng hào quang ngày sinh nhật."
Có người sinh nhật thì đội hữu đánh cho hăng máu là chuyện bình thường, thắng trận còn có thể cùng nhau tổ chức tiệc tùng sinh nhật, song hỷ lâm môn đúng không.
Ngược lại ngay sinh nhật mà bị người ta đánh đến 9: 0 thì làm gì còn tâm tình ăn bánh mừng sinh nhật?
Trương Thư Bình vừa nói như vậy, Lưu Xuyên cũng sực nhớ ra, hôm nay quả thật là sinh nhật của Tô Thế Luân, tính ra mà nói tên này cũng đã 23 rồi nhỉ.
Những người thuộc chòm Thiên Xứng yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc trong việc cân bằng cân xứng, Luân thần là vị đại thần mê ngoại trang nổi danh cả giới Liên minh. Trong game rất nhiều bộ trang phục bị Tô Thế Luân chê xấu, lý do chính là trái phải không đối xứng hoặc trên dưới không phối hợp. Tuy cái tính độc miệng của Tô Thế Luân không phù hợp với chòm Thiên Xứng nhưng tính cách ôn hoà nội tại cùng chu đáo biết săn sóc của người này thì thật là điển hình Thiên Xứng. Tiếu Tư Kính có được một vị trợ thủ như vậy thực sự xứng danh là đội trưởng hạnh phúc nhất trong giới tuyển thủ.
Tô đội phó cực kỳ tri kỷ, mỗi lần đi xa thi đấu đều mang theo một thùng thuốc to đùng đề phòng Tiếu đội cảm mạo hay bị sốt...
Lâu dần, các chiến đội khác cũng biết chuyện Tô đội phó luôn mang theo hộp thuốc tuỳ thân, trước lúc thi đấu mà có ai nhức đầu choáng váng hay tiêu chảy đều sẽ mặt dày mày dạn chạy sang Thất Tinh Thảo tìm Tô đội phó xin thuốc, cũng vì vậy mà Tô Thế Luân còn được gọi là "Tô đại phu".
Lưu Xuyên đột nhiên nhớ đến tình cảnh mùa giải năm đó, đối thủ trận kế tiếp là Thất Tinh Thảo...
Hôm ấy vừa lúc bị cảm nhẹ, lười đi mua thuốc nên chạy lên lầu tìm Tô đại phu xin thuốc hạ sốt, Tô Thế Luân vừa lục tìm thuốc cảm vừa khinh bỉ mắng "Ngày mai là tới trận đấu với bên tôi rồi còn dám xin thuốc, không sợ tôi cho uống thuốc độc à!"
Lưu Xuyên an tâm cầm lấy thuốc Tô Thế Luân đưa cho uống vào, quay sang cười nói "Lão Tiếu, đội phó nhà anh bảo sẽ độc cho tôi chết kìa."
Tiếu Tư Kính thản nhiên nói "Da mặt cậu dày như vậy thuốc nào độc được?"
Lưu Xuyên "..."
Hai tên này kẻ xướng người họa thực sự rất đáng ghét na!
Hôm nay là sinh nhật Tô Thế Luân, chiến đội Thất Tinh Thảo ai nấy cũng đều dốc hết toàn lực.
Giai đoạn đoàn chiến tiếp theo, Tiếu Tư Kinh vẫn như cũ chọn bản đồ tiết tấu chậm, hơn nữa còn là bản đồ mà mọi người đều quen thuộc—— Liên hoa hồ!
Đây cũng là bản đồ mà Tuyết Lang chọn trong trận đấu với Trường An tuần trước, cũng trực tiếp đánh Trường An diệt đoàn liên tục, một là do Dương Kiếm không am hiểu thuỷ chiến, thứ nữa là Trường An rơi vào bẫy của Tuyết Lang khiến cho phối hợp đoàn đội xuất hiện kẽ hở, nhưng đó là với Trường An, Thất Tinh Thảo tuyệt đối sẽ không xuất hiện những chuyện như vậy.
Tiếu Tư Kính rất am hiểu chỉ huy thuỷ chiến, trước đó trong cuộc họp bố trí chiến thuật anh cũng từng nói qua "Chiến đội Tuyết Lang thích đánh phòng thủ phản công, bọn họ tựa như một nhúm bông mềm nhũn, dùng kiếm nhọn đâm vào bông là vô dụng. Muốn đối phó với bông, cách tốt nhất là xé tan nó ra thành từng mảnh!" Tô Thế Luân nhờ vào đội hữu che giấu lặn sâu xuống đáy hồ bơi, sau đó bất ngờ trồi lên dùng nhện lôi đối phương. Tiếu Tư Kính dẫn người vòng qua đường khác xông lên, hai bên tách ra hai đường chỉ huy, phối hợp cực kỳ ăn ý, chiến thuật bao vây trái phải xé toạc Tuyết Lang thành hai mảnh—— đánh tan, bao vây, đánh bại từng nhóm một!
Hà Phương là buff chính của Thất Tinh Thảo, khuyết thiếu kinh nghiệm bởi vì gia nhập chiến đội chưa lâu, vẫn luôn là nhược điểm của cả đội. Nhưng hôm nay cô nàng lại biến thành miếng mồi mà Thất Tinh Thảo cố ý thả ra. Tuyết Lang muốn giết chết buff trước nhưng lại không ngờ Hà Phương đã chuẩn bị hi sinh từ sớm! Cô nàng dùng bản thân hấp dẫn toàn bộ công kích của đối phương, tranh thủ thời gian cho đội hữu mình, khiến Tuyết Lang bị Thất Tinh Thảo đánh đến diệt đoàn!
Thất Tinh Thảo đổi Hà Phương lấy Tuyết Lang diệt đoàn, trao đổi này không lỗ một chút nào!
Dù là tuyển thủ mới nhưng biểu hiện của Hà Phương vô cùng xuất sắc, cô gái với vẻ ngoài dịu dàng yêu cười này lại có thể kiên cường sống đến 20 giây dưới sự vây công của Tuyết Lang!
"Làm rất tốt!" Tiếu Tư Kính ở kênh đoàn chiến khen Hà Phương một câu, sau đó chỉ huy "Đoạt lam kỳ trước đi!"
Đội trưởng vừa ra lệnh, những người còn sống lập tức chạy đến điểm xuất hiện lệnh kỳ, dùng tốc độ nhanh nhất đánh sụp lam kỳ. Tức thời hệ thống vang lên một tiếng đinh báo hiệu Thất Tinh Thảo chiếm đoạt lam kỳ thành công!
Năng lực hành động của chiến đội Thất Tinh Thảo thuộc hàng số một toàn Liên minh, lại thêm Tiếu Tư Kính bình tĩnh chỉ huy cùng Tô Thế Luân phối hợp ăn ý, phương án tác chiến nhằm vào của Tuyết Lang hôm nay rốt cuộc đá nhầm vào khối sắt cứng rắn nhất toàn Liên minh.
***
Trận đấu diễn ra vô cùng khẩn trương kích thích, Ngô Trạch Văn chăm chú nhìn màn hình nói "Chẳng lẽ lại là 9: 0?"
Lưu Xuyên cười nói "Có thể lắm, trận đầu lễ khai mạc Tuyết Lang thắng được chủ yếu là do nội bộ Trường An có vấn đề, lần này gặp phải đội ngũ lâu đời như Thất Tinh Thảo, đấu pháp kiểu đường ngang ngõ tắt của Phương Chi Diên vô hiệu cũng là chuyện bình thường."
Ngô Trạch Văn gật đầu nói "Tôi phát hiện lôi đài chiến Tuyết Lang luôn thua, hơn nữa liên tục hai trận đều bị đối thủ 1v3. Lần trước là Tần Dạ một giết ba, lần này Tô Thế Luân cũng một giết ba, tuyển thủ lôi đài chiến của bọn họ hình như rất yếu?"
"Không sai." Lưu Xuyên đồng ý nói "Một chiến đội muốn thành công nhất thất không thể có điểm thiếu hụt quá mức rõ ràng, khả năng đấu đơn của tuyển thủ Tuyết Lang cũng không đến nỗi nào, nhưng lại không có một tướng thủ lôi xuất sắc, đánh với đội yếu còn có thể cầu may, chứ nếu gặp cường đội thì nhất định sẽ mất 3 điểm lôi dài."
Lưu Xuyên dừng một lát, lại nói "Nhưng mà bọn họ là một đội ngũ thuộc loại lớn dần rất có tiềm lực, sau mỗi một trận đấu đều có thể nhận ra bọn họ tiến bộ, đây mới là điểm quan trọng. Đội ngũ của bọn họ rất đoàn kết, đội trưởng chỉ huy cũng rất quyết đoán, chỉ cần mài giũa một thời gian có lẽ sẽ đoạt được thành tích tốt."
Ngô Trạch Văn nghĩ nghĩ, quay đầu sang nhìn Lưu Xuyên nói "Vậy tính ra chiến đội chúng ta có Từ Sách gia nhập là một chuyện vô cùng đáng mừng rồi."
Tướng thủ lôi là một vị trí vô cùng quan trọng, có thể đảm bảo sẽ không mất 3 điểm lôi đài chiến, cũng góp phần ủng hộ sĩ khí của cả đội ngũ.
Nói thật thì bản thân Lưu Xuyên tự mình làm tướng thủ lôi kia cũng hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ là hiện tại Lưu Xuyên đã 24 tuổi, tinh lực cùng phong độ sớm đã không bằng năm đó, đánh lôi đài chiến buộc phải ép tốc độ tay lên cao nhất giết chết đối thủ, đến khi đoàn chiến lỡ đâu xảy ra vấn đề thì thực là lợi bất cập hại. Cho nên Lưu Xuyên mới muốn tìm một người thủ lôi thay cho mình, bản thân làm đội trưởng chỉ cần chuyên tâm chỉ huy đoàn chiến là được. Trừ khi gặp được đối thủ quá mạnh, không thì Lưu Xuyên cũng cũng không muốn tham gia lôi đài chiến.
Trong suy nghĩ của anh, tuyển thủ có thể lên lôi đài chiến bao gồm cả Ngô Trạch Văn nữa, chỉ là Ngô Trạch Văn đến giờ vẫn chưa cho anh câu trả lời cuối cùng, khiến Lưu Xuyên vẫn cảm thấy có chút bất an trong lòng, sợ là đến cuối cùng sẽ xảy ra vấn đề. Nhưng lúc này nghe nhóc học bá nghiêm túc bảo "chiến đội chúng ta", Lưu Xuyên cảm thấy vui mừng vô cùng.
—— Đúng vậy, chiến đội của chúng ta, nghe êm tai gì đâu na!
—— Như vậy có phải là cậu cũng nên cho tôi một câu trả lời cuối cùng không, Trạch Văn?
Lưu Xuyên chờ mong quay sang nhìn nam sinh, phát hiện Ngô Trạch Văn đã sớm quay đầu lại chăm chú xem trận đấu từ lúc nào.
Lưu Xuyên "..."
Cao hứng cũng như không!
***
Trong lúc hai người kề tai nhỏ to cùng nhau bên này thì bên kia Lý Tưởng vẫn còn đang tiếp tục ngẩn người nghĩ tới Tần Dạ, mà hiện trường trận đấu cũng có những chuyển biến bất ngờ.
Thanh lệnh kỳ thứ ba vừa xuất hiện, Phương Chi Diên dẫn dắt Tuyết Lang bất ngờ đánh úp, cũng may là Tiếu đội kịp thời điều chỉnh sách lược, mạo hiểm bảo vệ thanh lệnh kỳ thứ ba.
Trận đấu chấm dứt, Tuyết Lang thua trong tiếc nuối, Thất Tinh Thảo chiến thắng với tỷ số tuyệt đối 9: 0!
Khán giả hiện trường xem mà kích động vô cùng, hôm nay cả hai trận đấu đều dùng tỷ số 9: 0 chấm dứt, thực sự khiến người ta bất ngờ ngạc nhiên!
Trên weibo gần như không có ai đoán đúng được tỷ số, có ai ngờ một đội mạnh lâu năm như Hoa Hạ cùng con hắc mã Tuyết Lang hôm nay lại cùng nhau bị cạo đến trọc đầu?
____________________
Giải thích một chút
+ Chướng chỗ
: outbox, đây là một thuật ngữ trong bóng rổ, một cách lợi dụng ưu thế chiều cao chắn tầm nhìn hoặc tầm hoạt động của đối phương.
Ở trong game thì nó ám chỉ cách người chơi lợi dụng ưu thế để bắt chẹt đối phương về vị trí cũng như tầm nhìn, nói chung khá khó hiểu, tớ vẽ một cái map mini giải thích sơ cho mọi người ha
Đại khái là như vậy, mọi người nhìn chú thích thì thấy Tô Thế Luân (T) – pet – tuyển thủ TL sẽ hình thành 3 điểm tam giác.
Ví dụ đối thủ ở đây là Lý Tố Nguyệt (L) đi.
Khi L tấn công T thì pet sẽ kéo L vào đầm lầy
Khi L tấn công pet thì T sẽ nhanh chóng hiến tế (trong lúc hiến tế được tăng buff, T sẽ lợi dụng buff tăng thuộc tính tấn công L).
Lúc mà L tấn công pet thì khi đó vị trí di chuyển đã khác, T có thể đổi vị trí sang chỗ ban đầu của L và thả pet ngay chỗ mình đang đứng, tiếp tục chơi diều cho đến khi đối thủ chết thì thôi.
Đây chỉ là sơ đồ tớ phỏng đoán dựa theo lời tả của ĐCL, hoàn toàn không phải là thật, chỉ ví dụ cho mọi người dễ hiểu thôi ‹(⁽˙́ʷ˙̀⁾)b