Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 1 - Chương 9: Bái sư

Sắc mặt của Lý Tưởng rất là khó coi.


Tên Thiếu Lâm "Rồi sau đó" này căn bản là "đè" Đường Môn của mình nằm vật dưới đất rồi đánh tới tấp, bản thân lại không có cách nào đánh trả, mỗi lần vừa muốn ra kỹ năng, đối phương giống như đều đoán được mà ra tay ngắt kỹ năng của mình; mỗi lần muốn dùng khinh công bỏ trốn, đối phương đều có thể bằng một trò Long trảo thủ kéo Đường Môn tới trước mặt, lại đánh...


Đánh không lại, trốn cũng không xong, quả thực khiến người ta tuyệt vọng.
Rồi sau đó? Sau đó sẽ không có sau đó...
Thời gian chấm dứt chiến đấu càng lúc càng ngắn lại, càng về sau cơ hồ đều là một bộ liên chiêu miểu sát, 15s đã chết.
Lý Tưởng bị đánh tới mức muốn khóc!


Bồ tèo, chừa chút mặt mũi được không? Ngươi coi ta là quái trong game sao, đánh hăng vậy?
Tần Dạ quả thực coi Lý Tưởng như quái trong game mà đánh, đánh tới tận giờ, anh còn vừa một bên đánh một bên ngáp dài.


Rất là nhàm chán, vốn tưởng bao cát Lưu Xuyên đá tới ít nhất cũng có chút thú vị chứ, kết quả là một tên gà xem Đường Môn như cận chiến xông tới xông lui rối tù mù — quả thực là cực phẩm trong đám gà, anh hùng trong đám ngu xuẩn.


Cũng khó cho người này, ăn hành nhiều trận như vậy mà vẫn sôi nổi hoạt bát, một lần rồi lại một lần bật dậy chịu chết.
Ngay tại Lý Tưởng một lần nữa đứng dậy chịu chết, Tần Dạ mất hết kiên nhẫn, dứt khoát đánh chữ nói "Ngươi cảm thấy bản thân mình có cửa thắng?"
Lý Tưởng "..."


"Ngay cả mình vì sao thua cũng không biết, còn muốn tiếp tục đánh? Lại đánh một ngàn ván nữa ngươi vẫn là thua thôi, đừng phí thời gian."
Lý Tưởng "..."


Quả nhiên, không hổ danh là độc miệng nữ vương Tần Dạ, nói chuyện cũng là loại phong cách cực kỳ bén nhọn "nhất châm kiến huyết" đâm thủng trái tim bé nhỏ của ngươi...


Lưu Xuyên là kẻ đưa bao cát Lý Tưởng cho Tần Dạ hành, thân là người khởi xướng, lúc này lại vẻ mặt vô tội khoanh tay đứng cạnh vừa cười tủm tỉm vừa xem kịch hay.


Ngô Trạch Văn vẫn luôn bàng quan nãy giờ bình tĩnh phân tích "Đừng đánh nữa Lý Tưởng, người này lợi hại hơn cậu. Thời gian đánh thắng càng lúc càng rút ngắn lại, chứng tỏ người này mấy ván trước không có dùng hết toàn lực."
Lý Tưởng quả thực khóc không ra nước mắt!


Học bá Ngô Trạch Văn cũng là một loại cao thủ bổ thêm đao, còn là cái kiểu thiên nhiên ngốc nữa, loại là không biết những lời vô tình của mình là đang "bổ đao".
Cậu chỉ là dùng số liệu phân tích chênh lệch giữa hai người...


Nhưng chính là bởi vì số liệu đơn giản lại trực tiếp kia, mới khiến người ta tuyệt vọng!


Tần Dạ khó được đánh một lần nhiều chữ "Đường Môn mỗi cái kỹ năng thời gian cd ngươi đều nhớ hết không? Mỗi kỹ năng phải như thế nào nối tiếp với kỹ năng khác mới có thể cam đoan công kích liên tục hiệu quả nhất có tính toán quá không? Ra liên chiêu như thế nào mới có thể tạo thành sát thương lớn nhất có biết không?"


Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng bị lời này nói khiến xấu hổ đỏ cả mặt, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Lưu Xuyên cùng Ngô Trạch Văn ngồi cạnh.
Tần Dạ nói "Đi đây, 8."
Thấy đối phương muốn rời đi, Lý Tưởng lập tức xông về phía trước "Đợi đã! Cao thủ hãy đợi đã!"
Tần Dạ ""


Lý Tưởng gửi một loạt biểu tình mặt đỏ "Cao thủ lợi hại quá đi, nhận tui làm đồ đệ được hông?"
Tần Dạ "..."


Lý Tưởng sợ đối phương out game rời đi, bùng nổ tốc độ tay liều mạng đánh chữ "Cao thủ nhận tui đi! Tui muốn bái cao thủ làm sư phụ, tui sẽ đổi phái chơi Thiếu Lâm! Sư phụ dạy tui chơi Thiếu Lâm đi sư phụ!"
Tần Dạ "..."
Lý Tưởng "Cao thủ! Nhận tui đi! Tui là thành tâm bái sư!"
Tần Dạ "..."


Tần Dạ lúc này quả thực là không còn lời gì để nói!
Người này đúng là tên lạc quan không biết gì gọi là thất vọng ủ rũ ha?
Tần Dạ nói cả đống lời chói tai khó nghe như vậy, người này nghe cũng không thấy khó chịu, còn da mặt dày chạy tới đòi bái sư...


Tần Dạ bất giác nhíu mi, mắt thấy khung chat hiện lên một đống tin tán gẫu đòi bái sư, dứt khoát mở QQ copy số của người nào đó, phát một tin nhắn tư tán gẫu qua "Tôi có việc phải out game, thêm QQ này nói chuyện sau đi, 7561xxxxx."
"Ok! Cảm ơn sư phụ!"


Lưu Xuyên đứng cạnh, đang vui vẻ khoanh tay xem kịch vui, nhìn thấy màn hình xuất hiện dòng tư tán gẫu kèm theo dãy số QQ kia, suýt chút nữa té ngửa!
Lập tức lấy di động nhanh chóng gửi SMS đi "Cái đậu! Cậu đưa số QQ của tôi cho tên đó làm gì!?"


Tần Dạ trả lời "Tôi chưa bao giờ thu đồ đệ, bạn của cậu tự mình giải quyết đi."
Lưu Xuyên "..."
Thế là, tự lấy đá đập chân mình Lưu Xuyên, chỉ có thể bất đắc dĩ dùng di động đồng ý xin kết bạn QQ của Lý Tưởng.


Ngay lập tức, cửa sổ tán gẫu nhảy ra một hàng chữ "Sư phụ đồng ý thu tui làm đồ đệ? Tốt quá! Cảm ơn sư phụ! Rốt cuộc mình cũng có sư phụ!!!"
Lưu Xuyên "...Ha ha."
***
Bị Tần Dạ chơi một vố, Lưu Xuyên thật sự là không ngờ tới được điều này.


Dựa theo thiết tưởng của anh, Lý Tưởng sau khi bị đấu pháp sắc bén của Tần Dạ hành một trận, sẽ ý thức được Thiếu Lâm rất lợi hại, sau đó phát hiện mình hợp với cận chiến hơn, từ đó mới dứt khoát bỏ Đường Môn chuyển qua chơi Thiếu Lâm, người này tốc độ tay đạt tiêu chuẩn, nhưng vẫn chưa hiểu thấu đáo trò chơi đặc tính, muốn cứu cậu ta nhất định phải bắt cậu ta từ đầu học lại.


—— này gọi là khích tướng.
Lại không ngờ, Lý Tưởng ăn hành một trận, sau đó chạy đi đòi bái sư...
Tần Dạ chưa bao giờ thu đồ đệ.


Trong giới có rất nhiều đại thần nhận đồ đệ, truyền cho đồ đệ của mình đấu pháp cùng kinh nghiệm. Tần Dạ bởi vì tính tình có phần lãnh đạm, nhìn bề ngoài có vẻ như rất khó ở chung, nên đám hậu bối đều có vẻ sợ anh, rất ít người dám chủ động đề cập chuyện bái sư trước mặt anh, cho nên anh cũng chưa gặp được tình cảnh hậu bối tài năng muốn nhận mình làm sư phụ để được truyền thụ kinh nghiệm. Hơn nữa, Lý Tưởng là đòi chơi Thiếu Lâm, mà Tần Dạ môn phái am hiểu nhất lại là Nga My, dù muốn nhận đồ đệ cũng phải tìm một cái Nga My mới đúng.


Tần Dạ vô cùng dứt khoát, đá cái bao cát Lý Tưởng trở lại cho Lưu Xuyên.
Thực tế thì Lưu Xuyên cũng rất ít khi thu đồ đệ.
Hai chữ bái sư này, nói ra thì nghe rất đơn giản, nhưng mà đối với các tuyển thủ chuyên nghiệp, lại là một việc vô cùng nghiêm túc.


Giới liên minh khác với trong game, trong game có vô số trường hợp đồ đệ bái sư xong bị sư phụ mình nuôi thả, chung quy chỉ là trên mạng mà thôi, chẳng ai biết được là ai. Nhưng trong giới liên minh lại khác, tuyển thủ trong giới muốn bái sư đều là gặp mặt mới có thể bái, hai tiếng sư phụ một khi đã kêu lên rồi, kẻ làm sư phụ nhất định phải tẫn trách.


Liên minh đối với quan hệ sư đồ cùng truyền thừa đều là chuyện rất được coi trọng, mà Lưu Xuyên cũng rất ít khi nhận đồ đệ một cách dễ dàng.
Từ trước đến giờ, anh cũng chỉ nhận duy nhất một đồ đệ...
Đó là một thiếu niên rất có thiên tư.


Lưu Xuyên trong đầu tự hỏi một lát, liền nhanh chóng ra quyết định.


Cậu bạn Lý Tưởng này tính cách tuy có hơi nhị, nhưng tốc độ tay lại không tệ, nếu như có thể bồi dưỡng đàng hoàng tất có thể trở thành cao thủ, chỉ cần cậu ta chịu dụng tâm học tập, Lưu Xuyên cũng không ngại nhận cậu ta làm đồ đệ.


Lưu Xuyên nghĩ vậy, phát một cái gương mặt mỉm cười lên cửa sổ tán gẫu "Thật sự quyết định bái tôi làm sư?"
Lý Tưởng lập tức hồi phục "Đương nhiên! Sư phụ ngài rất mạnh, tui bái ngài làm sư phụ tuyệt đối sẽ không hối hận!"


Thây vậy, Lưu Xuyên liền rõ ràng nói "Ok, vậy tôi nhận cậu. Lúc trước tôi có từng nhận một đồ đệ, coi như sư huynh của cậu, về sau giới thiệu hai người quen nhau."
Lý Tưởng lập tức gửi sang một đống biểu tình kích động rơi lệ.


Trong lòng cậu quả thực là vô cùng bội phục vị sư phụ này, trong game Võ Lâm, cậu tuy không tính như cao thủ, nhưng trình độ miễn cưỡng xem như trên trung bình, lại liên tục bị hành mười ván không mà không cách nào hoàn thủ được, muốn không phục cũng khó.


Tuy rằng người đấu lôi đài với Lý Tưởng là Tần Dạ, cũng không phải vị sư phụ mà cậu bái, nhưng Lưu Xuyên chịu nhận đồ đệ, xem như Lý Tưởng trúng số lớn. Đồ đệ mà Lưu Xuyên từng mang theo hiện tại chính là đại thần đứng đầu liên minh chuyên nghiệp, có một vị sư phụ như vậy, nói là trúng số cũng không đủ!


Mà, lúc này đối với hết thảy vẫn còn chưa biết gì Lý Tưởng, vẫn đang nhiệt tâm hỏi han sư phụ mình "Sư phụ, sư phụ ở công hội nào vậy? Chiến giới bao nhiêu rồi? Sư phụ dạy đệ tử đánh cạnh kỹ trường được không? Đệ tử đánh mãi mà vẫn nằm ở chiến giới thứ tư lên không nổi, đánh xếp hạng mấy ngày liền cứ thua hoài!"


Lưu Xuyên nói "Đánh mãi mà vẫn thua, cậu không hề nghĩ tới nguyên nhân căn bản nằm ở đâu sao?"
Lý Tưởng sửng sốt "...Nguyên nhân căn bản?"


Lưu Xuyên cười nói "Bởi vì cậu không thích hợp chơi phái Đường Môn, nhìn cậu lúc nãy pk, Đường Môn mà giống như cận chiến luôn xông tới xông lui, đấu pháp kiểu này quả thực chẳng khác gì chạy đi nộp mạng. Tinh tuý của Đường Môn là đê tiệ, chơi diều từ xa, dù đánh không chết đối thủ cũng phải làm đối thủ chết vì tức — vòng sau lưng, ẩn thân, ám sát, đánh lén... chứ không phải trực tiếp chạy lên xáp lá cà tung kỹ năng, hiểu chưa?"


"..." Tốc độ tay của sư phụ cực nhanh, cả đoạn dài thế mà có chỉ cách vài giây liền gửi sang, trực tiếp làm Lý Tưởng hoảng sợ.


Lý Tưởng xem xong, xấu hổ gãi đầu, sư phụ nói không sai ha... Tinh tuý của Đường Môn nằm ở kiểu chơi diều từ xa hết sức "bỉ ổi", kết hợp các loại kỹ năng ẩn thân cùng đấu pháp chơi diều rút máu để mà đùa giỡn chết đối thủ... Tính cách của cậu thích hợp với môn phái đánh chính diện hơn, thật sự không thích hợp chơi Đường Môn.


Lý Tưởng thật lòng hỏi lại "Sư phụ, đệ tự chơi Thiếu Lâm được không? Lúc nãy đánh mấy ván, thấy Thiếu Lâm cũng rất lợi hại."
Lưu Xuyên nói "Ừm, tôi đề nghị cậu nên đổi phái chơi, Thiếu Lâm cũng không sai."


Lý Tưởng lúc trước khăng khăng chơi Đường Môn, thuần tuý là do cảm thấy tạo hình của Đường Môn rất ngầu.


Lại nghĩ mới nãy bị Thiếu Lâm đè dưới đất đánh tới chết mấy lần liên tiếp, Lý Tưởng lập tức quyết định "Đệ tử đi xem thông báo ra server mới, đợi server mở liền tạo lại một cái acc Thiếu Lâm!"


Lưu Xuyên mỉm cười nói "Ừ, cố lên, đợi khi nào mãn cấp thì đến đại hội võ lâm tìm tôi."
Lý Tưởng hưng phấn nói tiếp "Đã biết, sư phụ! Đệ tử sẽ nhanh chóng thăng max cấp trong một tháng!"


Lý Tưởng nói chuyện với sư phụ xong rồi, mới mở trang web Võ Lâm xem thông báo tin tức mới, vừa xem liền bị nội dung thông báo khiến cho hoảng sợ ——
Chư vị hiệp sĩ thân mến, bản cập nhật tư liệu toàn năm của Võ Lâm với tên gọi "Cao thủ thần bí" chính thức được ra mắt vào ngày 6 tháng 9!


Thời gian: 8:00 đến 12:00 sáng ngày 6 tháng 9, toàn bộ các server sẽ được đóng cửa bảo trì.
Buổi chiều 14:00 các server sẽ được mở cửa trở lại, đồng thời sẽ mở thêm 2 server hoàn toàn mới.
• Server 7 Điện Tín: Thuỷ Long Ngâm
• Server 5 Võng Thông: Thước Kiều Tiên Lệnh


Hoan nghênh các vị hiệp sĩ tham gia server mới, cùng nhau bắt đầu hành trình giang hồ toàn toàn mới!
Nội dung của bản cập nhật lần này như sau:
1. Gia tăng các hoạt động hàng ngày như "Sấm quan môn phái", "Khiêu chiến khinh công", "Mê cung", "Tàng bảo đồ";


2. Gia tăng phụ bản đoàn 30 người "Luận Kiếm Đại Hội", "Mê Vụ Chiểu Trạch" và "Thập Nhị Nguyệt Hoa Thần Hội";
3. Gia tăng bản đồ liên thông toàn server: Rừng rậm sương mù;
4. Gia tăng các loại sáo trang hoàn toàn mới của tám đại môn phái cùng hai mươi bốn loại vũ khí cam thần cấp;


5. Gia tăng 30 bản đồ chuyên dụng cạnh kỹ trường;
...
Lý Tưởng càng đọc càng hưng phấn, không ngờ bản cập nhật hàng năm lần này không chỉ thêm các loại phụ bản mới, bản đồ mới cùng với các loại hoạt động hàng ngày, còn thêm cả trang bị cùng vũ khí mới nữa! 24 vũ khí cam đỉnh cấp!


Bản đổi mới quy mô lớn như vậy, đủ khiến cho toàn thể các game thủ nhiệt huyết sôi trào!


Lý Tưởng nhịn không được quay đầu lại nói "Lần này bản đổi mới tư liệu nhiều quá trời luôn, Trạch Văn, hay là chúng ta qua server mới chơi đi? Coi như bắt đầu lại từ đầu, có thể từ từ thăng cấp, vừa thăng cấp vừa tìm hiểu học hỏi!"


Lúc nãy Ngô Trạch Văn ngồi xem Lý Tưởng với Tần Dạ pk rất là nghiêm túc, vừa nghiêm túc vừa thật lòng, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính không hề dời mắt, tinh thần nghiên cứu của trường phái học thuật quả thực làm người ta bái phục sát đất.


Nghe Lý Tưởng nói như vậy, Ngô Trạch Văn liền gật đầu "Ừ, tôi cũng chơi server mới."
Lý Tưởng hỏi "Ông đã quyết định chơi phái nào chưa?"
Ngô Trạch Văn nói "Tôi cảm thấy Ngũ Độc rất được, có thể gọi ra các loại pet độc tính, khá thú vị."


"Ngũ Độc? Gọi pet?" Lý Tưởng nghe mà hoảng hồn "Ông đang nói là Ngũ Độc cổ sư dùng cổ thuật Miêu Cương là chủ đó hả? Trạch Văn a, ông tuyệt đối đừng nên chơi lưu phái này, lưu phái này đi theo đường khống chế triệu hồi, nói cách khác là ông phải khống chế cách di chuyển của chính mình, còn phải phân tâm khống chế luôn cả pet của mình nữa! Mới bắt đầu chơi đừng chọn cái này, nhất tâm nhị dụng đó, khó lắm!


Lưu Xuyên "..."
Không biết tốc độ tay của Ngô Trạch Văn là bao nhiêu mà dám hùng hồn nói mấy lời này?
Ngô Trạch Văn chính là dương cầm cấp diễn tấu, tay trái tay phải tách ra nhất tâm nhị dụng đơn giản như ăn kẹo ấy...


May là Ngô Trạch Văn thuộc loại có chủ kiến, không bị lời khuyên của Lý Tưởng làm cho dao động, ngược lại nhìn Lưu Xuyên, nghiêm túc hỏi "Lưu Xuyên, anh cảm thấy tốc độ tay của tôi chơi Ngũ Độc được không? Tôi chưa từng chơi game, không hiểu rõ quy tắc lắm."


Lưu Xuyên cười, ánh mắt mang theo cổ vũ "Có thể thử mà, tốc độ tay của cậu như vậy là đủ rồi."
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm, vậy tôi trở về kiếm công lược nhìn xem, chờ đến ngày 6 tôi cũng sẽ đăng ký server mới."
Ngô Trạch Văn nói xong, chuẩn bị xoay người rời đi.


Lý Tưởng ở sau lưng gọi với theo "Trạch Văn, ông thật sự tính chơi Ngũ Độc đó hả? Phái độc trùng phức tạp lắm, khó chơi lắm đó!"
Ngô Trạch Văn quay đầu lại, đưa tay đẩy kính mắt "Tôi thích mang theo pet, cảm giác rất thú vị."
Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng bị lời này làm cho nghẹn họng.


Ngô Trạch Văn trước giờ rất ít khi nhiều lời, nhưng lại là một người rất có chủ kiến, quyết định đã làm ra rồi tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Cậu ta bảo thích Ngũ Độc...


Lần đầu tiên chơi game online, lại đi chọn cái môn phái khó nhất mà chơi... Quả nhiên là lối tư duy kiểu học bá, thích khiêu chiến các loại yêu cầu có độ khó cao. Người thường cảm thấy chơi Ngũ Độc rất khó, cậu ta ngược lại cảm thấy thú vị.


Lý Tưởng chỉ đành buồn bực trở về ghế ngồi, mở ra diễn đàn Võ Lâm, tìm khu riêng của Thiếu Lâm, lục các topic bao hàm các loại tinh tuý về môn phái, cẩn thận nghiên cứu.
—— phải nghe theo lời sư phụ, qua server mới chơi lại Thiếu Lâm!