Tối Cường Hệ Thống

Chương 980: Còn Chưa Đủ!

Người dịch:
Sunshine
Biên:
Kira
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
Nghe Vô Dục Ma Tổ nói câu này, Lâm Phàm cảm động sắp khóc, vẻ mặt vô cùng khoa trương nói.


- Tiền bối bị phong ấn ở đây mấy trăm ngàn năm, chẳng những không tự giận, mà còn có tâm đề bạt vãn bối, vãn bối thật sự vô cùng cảm kích nếu quả thật có thể trở thành cường giả, cho dù như thế nào ta cũng sẽ cứu tiền bối ra ngoài, đồng thời cùng tiền bối tìm Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kia trả thù.


- Tốt, bản tổ quả thật không nhìn lầm người, Phật môn thần thông này chính là một môn mà Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tu luyện, trong Phật môn luôn đứng vị trí số một, tu luyện tới cực hạn có thể hóa vạn Phật chi tổ, trấn áp thế gian.


Vô Dục Ma Tổ mở miệng nói, sau đó một thẻ ngọc bắn ra từ trong dãy núi, rơi xuống trước mặt Lâm Phàm.
Lâm Phàm cầm thẻ ngọc trong tay.
- Keng, phát hiện sản phẩm giả mạo, không thể tu luyện.


- Giời ạ, cho hàng giả, Lão Tử cũng nhận, ngươi cho ta một sản phẩm giả mạo không thể tu luyện, ngươi muốn làm gì? Muốn chơi chiêu với ta, ngươi còn non lắm?
Trong lòng Lâm Phàm mắng to, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ cảm kích.


Sau đó bày ra một vẻ mặt như nhặt được chí bảo, không kịp chờ đợi mở thẻ ngọc ra tỏ ý muốn học môn tuyệt thế thần thông này, rồi vẻ mặt dần có biến hóa.
- Ồ!
- Nha!
- Tại sao lại như vậy chứ!
- Tiền bối, vãn bối không tu luyện được.
Lâm Phàm ngẩng đầu lên nói.


- Ha ha, không cần cuống lên, đây là thần thông đệ nhất Phật môn, há lại dễ dàng tu luyện được như vậy, để tu luyện môn thần thông này cần phải có linh tính Phật môn, mà linh tính Phật môn chỉ có Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kia có, nhưng nơi này của bản tổ có một viên đan dược có thể khiến người ta có được linh tính Hậu Thiên của Phật môn, linh tính Phật môn này không phải dạng bình thường, nó không chỉ trợ giúp tu luyện được đệ nhất thần thông Phật môn, mà còn có thể tăng ngộ tính của người phục dụng, từ nay về sau, trên thế gian này, không có bất kỳ thần thông nào có thể làm khó ngươi.


Vô Dục Ma Tổ cười nói, sau đó một viên đan dược từ dãy núi bồng bềnh đi ra, tỏa ra phật quang rực rỡ, trong phật quang này có đám Phật tụng kinh, dường như vạn phật triêu tông.
- Đa tạ tiền bối.
Mặt Lâm Phàm lộ vẻ vui mừng, sau đó cầm đan được trong tay.
- Keng, phát hiện Vô Dục Thiên Ma Đan.


- Vô Dục Thiên Ma Đan: Lấy tinh huyết Vô Dục Ma Tổ làm vật dẫn, sau khi uống sẽ bị Vô Dục Ma Tổ khống chế.
- Sau khi uống có thể tăng thêm 50 triệu kinh nghiệm.
Trong lòng Lâm Phàm bất đắc dĩ, giữa người với người, có thể có chút tín nhiệm được hay không a?


Chẳng lẽ cường giả lão luyện đều âm hiểm và giảo hoạt như thế?
Nếu như không phải mình có hệ thống nhắc nhở, không biết đã bị lừa gạt bao nhiêu lần a.
Mẹ kiếp, quả nhiên là không có chuyện gì tốt, Vô Dục Ma Tổ bị trấn áp như thế cũng đáng đời.


Đã diễn thì phải diễn cho hết, Lâm Phàm còn muốn xem tên Vô Dục Ma Tổ này còn có thể làm gì?
Có điều, được tăng thêm 50 triệu kinh nghiệm cũng không tệ, thoải mái ha ha.
- Chỉ cần ngươi dùng viên thuốc này, có thể tu luyện được Phật môn tuyệt thế thần thông.
Vô Dục Ma Tổ nói.


Lâm Phàm nhìn Vô Dục Ma Tổ, nước mắt cũng muốn chảy xuống.
- Tiền bối, ngươi đối với ta có đại ân đại đức như vậy, vãn bối nguyện một đời khắc ghi, loại đan dược quý giá như thế này mà cũng có thể cho ta, vãn bối không biết nên nói gì.
Vô Dục Ma Tổ cười yếu ớt.


- Ăn vào đi, tu luyện ở đây sẽ không có người nào quấy rối ngươi, bản tổ thấy ngươi tâm trí kiên định, tâm tính thuần lương, nếu như loại người đại ác đại hung, bản tổ cũng sẽ không để ý tới hắn.


Lâm Phàm gật đầu không nói, dập đầu, lời muốn nói cũng đã nói hết rồi, im lặng là vàng thì hơn.
Nuốt ma đan vào bụng, mạng ta do ta quyết định, không phải do ngươi.
Giòn!
Thơm ngát!
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng thêm 50 triệu.


Vô Dục Ma Tổ thấy tiểu tử này nuốt đan dược mình vào bụng, không nhịn được nữa cười như điên.
- Ha ha ha... Ha ha....
- Tiền bối, ngươi cười cái gì?
Lâm Phàm trừng mắt nhìn, lên tiếng hỏi.
Khái khái!


Trong lúc này, Vô Dục Ma Tổ đột nhiên ho khan, như phát hiện ra điều gì khủng khϊế͙p͙, âm thanh có chút kinh ngạc.
- Ngươi không có cảm giác gì sao?
Vô Dục Ma Tổ hỏi.
Lâm Phàm lắc lắc đầu.
- Không có, chỉ cảm thấy dạ dày có chút ấm lên thôi.


Vô Dục Ma Tổ sững sờ, dường như không kịp phản ứng, dạ dày có chút ấm? Không thể nào.
Lúc này, Lâm Phàm lại giơ thẻ ngọc kia lên nhìn một chút, nhất thời vẻ mặt như đưa đám.
- Tiền bối, ta nhìn vẫn không hiểu a.


Vô Dục Ma Tổ kinh ngạc, không thể, mình dùng tinh huyết bản mệnh để luyện ra đan dược, sao mất hiệu lực được chứ, đúng, nhất định do dược lực không đủ, tinh huyết là căn nguyên của mình, tiêu hao một giọt cũng tổn thất trăm năm pháp lực.


- Tiểu tử không nên gấp, chắc do dược lực này không đủ, bản tổ ở đây vẫn còn một viên.
Vô Dục Ma Tổ nói.
- Tiền bối, như vậy sao được, ta dùng chỉ có lãng phí thôi.
Mặt Lâm Phàm lộ vẻ ngượng ngùng nói, sau đó tự nhủ.


- Ai, thiên tư cao đôi lúc cũng là cái tội, đối với người khác mà nói, một viên đan dược đã đủ, nhưng đối với ta, vẫn còn thiếu rất nhiều.


Vô Dục Ma Tổ nghe được lời này, tâm thần hơi động, sau đó xuyên thấu qua phong ấn cẩn thận nhìn, nhưng phát hiện thiên tư tiểu tử này ngay cả hắn cũng nhìn không thấu.
Giờ đây, Vô Dục Ma Tổ vô cùng hưng phấn, sau đó cắn răng, lấy ra một giọt tinh huyết, sau đó hòa thành đan dược.
Xèo!


- Đây là một... viên khác, ngươi ăn vào đi.
Trong lòng Vô Dục Ma Tổ hơi đau, nhưng thấy tất cả đều đáng giá.
Thần niệm hắn xuyên vào hư không, xuyên thấu thất tình lục dục, truyền mộng cho một ít Ma Môn đệ tử, truyện thụ thần thông cho bọn hắn.


Chỉ cần bọn họ triển khai thần thông mình truyền thụ để giết địch, đã có thể ngưng tụ tinh khí thần của đối phương thành một viên nguyên đan, một năm sau, bọn họ lại cống hiến cho mình.


Chuyện này đã diễn ra liên tục trong rất nhiều năm, nên tu vi Vô Dục Ma Tổ cũng dần dần khôi phục, chỉ cần đạt đến trình độ nhất định sẽ có thể bỏ qua thân thể, triển khai đại thần thông vô thượng, xuyên thấu phong ấn sau đó đoạt xác sống lại.


Chờ đến lúc có biện pháp phá bỏ phong ấn, sau đó lấy cơ thể mình ra cũng không muộn.
Lần này, vốn sắp đến thời khắc hoàn thành giấc mộng, nhưng lại phát hiện Lâm Phàm, một tên khác loài như thế, khiến Vô Dục Ma Tổ cảm thấy hứng thú, thiên tư đối phương cao như thế, hắn càng động khởi tâm tư.


Nếu thật sự cao, hắn có thể bỏ qua Vô Dục Ma Thể.
Lâm Phàm cầm đan dược trong tay, sau đó hài lòng nuốt vào.
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường 50 triệu.
Mẹ nó, thật sự tốt như vậy, ta còn chưa thấy thoải mái lắm nha.
- Làm sao?
Vô Dục Ma Tổ lại hỏi lần nữa.
- Vẫn xem không hiểu.


Lâm Phàm ngẩng đầu lên, khóc lóc kể.
- Làm sao có thể?
Vô Dục Ma Tổ bối rối, cái tên này rốt cuộc là thứ gì đầu thai vậy, đã nuốt hai viên đan dược vào bụng, mà chả thấy tác dụng cái rắm gì.
Không thể, cái này không quá theo khoa học a.


- Tiền bối, ta nói rồi, thiên tư của ta đặc thù, đan dược căn bản không đủ.
Lâm Phàm nói.
- Chớ vội, ta đây vẫn còn.
Vô Dục Ma Tổ không tin, sau đó phun tinh huyết lần nữa, tiếp tục dung hợp.
Vẻ mặt Lâm Phàm tuy bất đắc dĩ, nhưng nội tâm thì cười sung sướng như nở hoa.


Phê thật phê, gạt người đến thế là cùng.
Thực lực Ma Tổ quả nhiên trâu bò, chỉ dựa vào tinh huyết đã có thể tăng được nhiều kinh nghiệm như vậy, bá đạo hơn so với tiên đan còn ha haa..
- Lại thêm....
Vô Dục Ma Tổ nói.