Người dịch:
Tài
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
- Xong đời chim...
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm chìm trong thần uy mênh mông, sắc mặt biến đổi, thực lực người này vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ, bọn họ vốn rằng có tuyệt phẩm Tiên khí Thiên La Địa Võng sẽ có thể hốt được đối phương, nhưng không ngờ người ta đến có chuẩn bị.
Bàn tay Âm Trấn Phong xuất một chiêu Âm Sát Thí Thiên Chưởng, đây là võ đạo thần thông dẫn dắt Ma khí Vô Tận đại lục ngưng tụ thành, một khi triển khai, nó mang theo lực lượng âm sát.
Người có thực lực nhỏ yếu nếu chạm vào âm sát lực này, sẽ hóa thành tro tàn ngay lập tức.
Âm sát bốc lên, hình thành một đầu ác long gào thét, đầu ác long này vô cùng dữ tợn, vảy giáp đen kịt tản ra từng tia sáng lạnh.
- Chết...
Âm Trấn Phong quát lớn, trong mắt lộ vẻ hung bạo.
- Tiểu đệ, chúng ta hẹn kiếp sau gặp lại.
Thu Trảm Ngư đung đưa thân thể mập mạp hô lên.
- Đại ca, chúng ta mãi là huynh đệ.
Nấm Kim Châm quát.
...
Lâm Phàm vẫn đứng ở đó, bất đắc dĩ nở nụ cười, thân thể hơi động một cái biến mất tại chỗ, thời điểm hắn xuất hiện lần nữa tung ra một chưởng, đập vỡ hư không, bắt đầu ác long trong bàn tay.
Ầm!
Bàn tay Lâm Phàm hơi động, năm ngón tay biến thành trảo, một cỗ sức mạnh cuồng bạo ngưng tụ, bóp nát đầu ác long.
- Ngươi là ai?
Sắc mặt Âm Trấn Phong ngưng lại, vẻ mặt âm trầm nhìn Lâm Phàm, hắn thấy lệnh bài bên hông Lâm Phàm, nhất thời quát lạnh.
- Thần tử Thiên Địa Tông.
Lâm Phàm nhìn yêu bài của mình, hóa ra do vật này làm bại lộ thân phận của mình.
- Ngươi thân là đệ tử Thiên Địa Tông, còn nhảy ra làm gì? Chẳng lẽ muốn trợ giúp hai người này, khai chiến cùng Thiên Ma Tông ta sao?
Âm Trấn Phong âm u lên tiếng.
- Ngươi lời nói này hơi quá rồi, hai người này ta muốn bảo vệ, ngươi muốn giết bọn họ, chẳng lẽ ngươi muốn khai chiến với Thiên Địa Tông ta?
Chân mày Lâm Phàm cau lại trả lời.
- Ngươi...
Sắc mặt Âm Trấn Phong âm trầm, không có nghĩ tới tên này sẽ nói như thế.
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm đang chờ chết, lại thấy có người cứu mình, nhất thời kích động ôm đùi Lâm Phàm khóc lóc cầu xin.
- Đại ca, mau cứu bọn ta với.
Hai người này thay mặt nhanh như chong chóng khiến Lâm Phàm hơi kinh ngạc.
- Vừa rồi các ngươi còn muốn cướp ta cơ mà.
Lâm Phàm mở miệng nghi hoặc.
- Đại ca, bọn ta sai rồi, chỉ cần đại ca cứu chúng ta, chúng ta sẽ bồi thường tổn thất tinh thần cho đại ca ngươi.
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm hô lên.
Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra nụ cười.
Đã rất lâu rồi, Lâm Phàm chưa thu được chút kinh nghiệm nào, hôm nay, ăn tên Âm Trấn Phong, gia tăng kinh nghiệm đi a.
Chân tiên cảnh trung kỳ tuy không phải một con cá lớn như thế cũng đủ rồi.
- Dù ngươi là Thần tử Thiên Địa Tông thì thế nào...?
Âm Trấn Phong còn chưa nói hết, tên kia đã động thủ rồi.
- Khi đánh nhau, không nên nói nhiều, nếu không sẽ chết rất nhanh mà chẳng hiểu vì sao mình chết đó!
Trong nháy mắt, Lâm Phàm xuất hiện trước mặt Âm Trấn Phong đấm ra một quyền, tốc độ của quyền kình khiến người ta trố mắt ngoác mồm.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, cú đấm này của Lâm Phàm không không thể ngăn cản.
Coi như Chân tiên cảnh trung kỳ thì thế nào, nếu để Lâm Phàm hắn bắt được, thì cũng thế mà thôi.
Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền cũng được Lâm Phàm mang đến Vô Tận đại lục, một quyền đấm ra, khiến khuôn mặt Âm Trấn Phong nổ tung, làm hắn phun ra một đoàn máu tươi.
- Đáng ghét.
Giờ khắc này, Âm Trấn Phong nổi giận, song chưởng hợp lại, một tia ánh sáng màu đỏ hình thành trong hai tay hắn, trong huyết quang cực kỳ âm u, Ma khí ngất trời.
- Ma Địa Thâm Uyên.
Âm Trấn Phong từ từ mở hai tay mình ra, khi bàn tay hắn hắn hoàn toàn rộng mở, một cái vực sâu khủng bố được hình thành.
- Tên ghê tởm, ngươi dám khiêu khích uy nghiêm của ta, ngươi phải chết.
Âm Trấn Phong rống giận, Chân tiên pháp tắc trên thân cuồn cuộn tuôn ra, cường giả Chân tiên cảnh đã có thể cảm ứng thiên địa, vận dụng thần uy của thiên địa trấn áp kẻ địch.
Bởi vậy, ở Vô Tận đại lục, đệ tử Viễn Cổ cảnh muốn chiến thắng cường giả Chân tiên cảnh, nếu không dựa vào bảo bối hoặc thiên tư kinh người, thì không còn cách nào khác.
Độ khó rất lớn, giống như lên trời.
- Chúng ta chụp.
Lâm Phàm đã làm xong chuẩn bị ứng phó tình huống trước mặt, nhưng không ngờ, hắn phát hiện một cái lưới lớn, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng Âm Trấn Phong.
Sắc mặt Âm Trấn Phong đại biến, hắn muốn ngăn cản nhưng tiếc đã chậm một bước.
Phù phù!
Hắn trực tiếp bị cái lưới trói chặt, một chút cơ hội phản kháng cũng không có.
Trong lưới lớn, pháp lực toàn thân Âm Trấn Phong bị hạn chế, ngay cả pháp lực để hắn lơ lửng trong hư không cũng không có.
- Đại ca bắt được rồi.
Nấm Kim Châm điên cuồng tập kích, đánh cho tên kia kêu la oai oái, sau đó kéo hắn lại gần Lâm Phàm.
- Tiểu đệ thật lợi hại.
Thu Trảm Ngư hưng phấn.
...
Lâm Phàm cũng bó tay với hai ông thần này rồi, một chút cơ hội cho hắn biểu hiện cũng không cho, thực sự bi kịch.
- Buông ta ra, các ngươi… đám cẩu vật này, chỉ cần lão tử không chết, lão tử sẽ lột da tróc thịt bọn ngươi.
Sắc mặt Âm Trấn Phong dữ tợn, gào thét càng thêm đáng sợ.
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm hiển nhiên bị doạ cho sợ.
- Đại ca, ngươi tới đây.
Nấm Kim Châm hướng vẫy vẫy tay với Thu Trảm Ngư, hai người lại châu đầu ghé tai với nhau.
- Chúng ta xử lý hắn thế nào bây giờ? Nếu thả hắn đi, sau này hắn sẽ tìm rồi giết chết chúng ta nữa đó.
Nấm Kim Châm lo lắng hỏi.
- Tiểu đệ, ngươi có biện pháp gì tốt hơn không? Người này là một vấn đề nan giải a.
Thu Trảm Ngư cũng không biết bây giờ nên làm gì.
- Đại ca, nếu không chúng ta giết hắn đi, hoặc nuôi nhốt hắn cả đời, không được để hắn thoát?
Nấm Kim Châm lên tiếng đề nghị.
Thu Trảm Ngư nghe xong, nhất thời lắc đầu.
Tên này cũng không thể giết, hắn hình như là đệ tử Thiên Ma phủ, nếu giết hắn, chúng ta sẽ gặp bi kịch.
- Nếu không, ta nhốt hắn trong đại võng đi, để cả đời hắn đều không ra được.
Nấm Kim Châm đề nghị tiếp.
Thu Trảm Ngư vừa nghe thế thì gật đầu.
- Tiểu đệ, đầu óc ngươi thật thông minh, biện pháp này rất tốt, cứ làm như thế đi.
- A!
- Ngươi dám giết ta.
Ầm!
Ngay sau khi Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm thảo luận xong biện pháp, vừa lúc đó, một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, chỉ thấy Lâm Phàm dùng một cước đạp Âm Trấn Phong dưới chân, sau đó, tăng cường pháp lực, giết luôn đối phương.
- Chuyện này...
Hai huynh đệ Thu Trảm Ngư thấy một màn trước mắt, hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Ngươi giết hắn…
Hai người ngẩng đầu, không biết nói gì nhìn Lâm Phàm, ngơ ngác lên tiếng.
Giờ Lâm Phàm đang rất vui.
“Keng, chúc mừng chém giết Chân tiên cảnh trung kỳ Âm Trấn Phong.”
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường bảy mươi triệu.”
“Keng, tu vi thăng cấp.”
“Tu vi: Chân tiên cảnh.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên không ngừng, sau khi kết thúc, cơ thể hắn phát sinh biến hóa.
Pháp lực trong cơ thể giống như một con sông lớn, đang quay cuồng phiên giang đảo hải.
Ầm ầm!
Nội thiên địa xuất hiện một cánh cửa, cánh cửa này giống như cánh cửa nối liền thế giới, dưới tác dụng của pháp lực, nó được mở ra.
Nếu để người khác biết chuyện này, sẽ bị doạ cho mất mật.
Chuyện này… nói giỡn à, mở cánh cửa nối thiên địa lại giống như mở một cánh cửa sổ, có cần đả kích kinh khủng như vậy hay không.
Trên đỉnh đầu Lâm Phàm, pháp lực nối liền trời đất, pháp tắc Chân tiên quấn quanh hắn.
Pháp tắc Chân tiên cực kỳ cuồng bạo, cuồng bạo hơn rất nhiều so với Chân tiên cảnh nào khác, điều này chứng minh người thăng cấp có nội tình rất thâm hậu.