Tối Cường Hệ Thống

Chương 952: Đối Với Chính Mình Thật Ác

Người dịch:
Tài
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
Trên người có 800 ngàn điểm cống hiến, Lâm Phàm cảm thấy mình cũng được coi như một tiểu phú hào.
Khi đi đến nơi trao đổi của tông môn.
Sau một hồi tra xét, hắn phát hiện có vài thứ quả thực rất đắt.


Ví dụ như Ngũ Hành Kiếm ý hắn đã tu luyện, là năm loại kiếm pháp, trong tông môn xếp hạng hai mươi mốt, muốn đổi cần phải có ba triệu điểm cống hiến.
Không thể không nói nó rất đắt.
Lấy điểm cống hiện hiện tại của mình, muốn đổi lấy những thứ này, hoàn toàn không có khả năng.


Đồng thời, hắn cũng phát hiện một ít tiên đan.
Một viên tiên đan chữa thương ở đây đều có giá mười vạn trở lên.
Mà những đan dược có thể tăng cường thực lực có giá càng thêm đắt.


Đối với người bình thường, những tiên đan này rất lợi hại, nhưng đối với Lâm Phàm, chỉ cần cho ta vật liệu, ta có thể cho ngươi một Đan giới.
Xem đại khái một lần.
Hiện tại, Lâm Phàm nhìn trúng mấy môn võ đạo thần thông, nhưng dám này có hơi đắt, gần trăm vạn lận.


Sau đó lại đi chợ bên kia, mua một ít linh thảo.
Hắn không mua linh thảo trân quý, mà mua một ít linh thảo thông thường để luyện chế hai loại đan dược mới bán lúc nãy.
Ngày hôm sau!
Lâm Phàm cùng Nam Cung Danh gặp mặt.
Lần này, Lâm Phàm luyện chế hai mươi viên đan dược.


Nếu như có thể bán hết, thì phát tài rồi.
Nhưng lần này, Nam Cung Danh kiến nghị hắn không nên đi chợ bên kia.
Đệ tử ở nơi đó không có nhiều điểm cống hiến.
- Đại đa số đệ tử có tiền đều ở Đan phong, vận dụng thiên địa chi hỏa luyện đan.
Nam Cung Danh nói.


Lâm Phàm biết Đan phong là nơi nào, nơi đó dành cho các đệ tử chuyên môn luyện đan, có điều phải thu lệ phí.
Một ngày cần 10 ngàn điểm cống hiến.


Hỏa diễm nơi đó là thiên địa chi hỏa, có trợ giúp cực lớn đối với luyện đan, không chỉ có thể tăng phẩm chất đan dược, còn có thể tăng tỷ lệ thành công.
Nam Cung Danh nói rất đúng, đi vào nơi đó sẽ có hồi báo lớn hơn.
Sau khi Lâm Phàm đi tới Đan phong.


Từng trận đan hương xông vào mũi, làm Lâm Phàm cảm giác, đây là thế giới của đan dược.
Ở đây, người đông như mắc cửi, mà đệ tử xung quanh đây làm ăn cũng không ít, thuốc cao cấp cũng không thiếu.
- Phá Tiên Đan, mười vạn điểm cống hiến một viên.
Có người thét lên.


Phá Tiên Đan này, trong tông môn, nếu muốn đổi, phải cần hai trăm ngàn điểm cống hiến.
Đan dược này có thể gia tăng tỷ lệ thành công đột phá Chân tiên cảnh.
Nhưng Phá Tiên Đan ở đây tự nhiên không sánh bằng Phá Tiên Đan của tông môn rồi.
Trong này, tự nhiên có chênh lệch không nhỏ.


- Được rồi, bắt đầu làm ăn.
Lâm Phàm nói.
Sau đó Nam Cung Danh khua chiêng gõ trống.
- Nhìn thử một chút nào, tiên đan đây.
- Ly Vẫn Đan, cho dù bị thương nặng cỡ nào đều có thể khôi phục.
- Hỗn Nguyên Pháp Đan, có thể bù đắp pháp lực chỉ trong một hơi thở.


- Ai đi ngang qua, không nên bỏ lỡ.
Nam Cung Danh hét lên, xác thực đưa tới không ít người chú ý.
Lâm Phàm cảm giác cơ hội phát tài của mình cũng sắp tới rồi, sau đó cũng hét lên.


- Nhìn một chút những đan dược này đi, đều là Tiên phẩm chữa thương, có những đan dược này, sau này đi ra ngoài không phải lo lắng, pháp lực hao tổn cũng không cần ưu sầu.
- Đan dược gì mà có năng lực như vậy, chẳng lẽ thực sự là tiên đan hay sao?


- Tiên đan cái gì, ngay cả một tiên đạo pháp tắc cũng không có, còn nói là tiên đan.
- Dược lực coi như không tệ, nhưng mà nó cũng chỉ đan dược thông thường mà thôi.
Các đệ tử bị hấp dẫn tới, nhìn thấy những đan dược này, không có bao nhiêu hứng thú.


Một ít đệ tử chuẩn bị luyện đan đều là cường hào, cho nên khi nghe tiên đan gì gì đó, không kịp đợi chạy tới.


Những tiên đan chữa thương này chính là món đồ bảo mệnh, nếu như tham gia bí cảnh hoặc tranh đấu với kẻ thù, chỉ cần một viên tiên đan tốt, kết quả thắng lợi cuối cùng có thể sẽ thay đổi.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy những đan dược này, một chút hứng thú cũng không có.


Đùa nhau à? Ngay cả một đạo tiên đạo pháp tắc cũng không có, còn nói tiên đan.
Lâm Phàm nhìn những đệ tử này, sau khi nhìn thấy đan dược đều chuẩn bị rời đi, cũng không để trong lòng, sau đó liếc mắt nhìn Nam Cung Danh một cái, vào lúc này, đã đến lúc Nam Cung Danh phát huy.


- Mọi người chờ một chút.
Lúc này, Nam Cung Danh hô to một tiếng.
Mọi người hơi nghi hoặc, không biết tên này muốn làm gì.
Dù sao thời gian của mọi người cũng đều rất quý giá, nào để hai tên này trễ nãi.
Nam Cung Danh nhìn mọi người.


- Ta biết các ngươi không tin, đúng, nó không phải tiên đan, nhưng công hiệu của nó còn thần kỳ hơn tiên đan nhiều, bây giờ mời mọi người không nên chớp mắt, thời khắc chứng kiến kỳ tích đã tới.


Các đệ tử xung quanh nhìn Nam Cung Danh, không biết tên này đến cùng muốn làm gì, bọn họ còn đang bày thái độ, mời ngươi tiếp tục biểu diễn.
Lâm Phàm cảm giác thời điểm mình lên tràng đến rồi, vừa mới chuẩn bị vung quả đấm lên, Nam Cung Danh đã giơ tay ngăn cản.
- Không cần, ta có biện pháp tốt hơn.


Lâm Phàm sững sờ, buông nắm đấm xuống, không biết Nam Cung Danh muốn làm gì.
Lúc này, chỉ thấy Nam Cung Danh lấy ra một thanh trường đao, sau đó đi tới trước mặt mọi người.
- Các ngươi có thể kiểm tra một chút, đao này thế nào?
Nam Cung Danh nói.


Đệ tử đó lấy tay sờ sờ, cảm giác trên mặt đao truyền tới một đạo phong mang.
- Một thanh đao tốt.
- Đúng đấy, nếu như tinh luyện thêm một chút, nó có thể trở thành Hạ phẩm chí bảo.
Cây đao này là do Nam Cung Danh may mắn lấy được trong một bí cảnh.
Nó cũng là bảo bối tốt nhất của hắn.


- Đợi lát nữa, ta hi vọng các vị đừng chớp mắt.
Nam Cung Danh hô to một tiếng, sau đó giơ trường đao trong tay lên.
Đông đảo đệ tử nhìn một màn trước mắt này có chút kinh ngạc, không hiểu đối phương muốn làm gì?
Hắn muốn chứng minh cái này như thế nào?


Trong chớp mắt, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn.
- Cmn!
Ban đầu Lâm Phàm đã có một ít ý tưởng, nhưng khi thấy cảnh này, cũng không khỏi chửi tục một câu.
Cái tên Nam Cung Danh này cũng quá độc ác đi.
Máu rơi vãi khắp nơi.
Các đệ tử xung quanh cũng sợ ngây người.


- Hắn muốn tự mình hành hạ mình à.
- Giời ạ, có cần ác như vậy, chơi thế này chết người thật đó.
Nam Cung Danh trực tiếp đâm một đao vào bụng, coi như hắn có tu vi Chí Tôn Cảnh cũng không chịu được.
Xì xì!
Nam Cung Danh rút trường đao trong tay, sau đó lại đâm vào bụng một phát.
Ừng ực!


Các đệ tử xung quanh nhìn sợ đến choáng váng.
Bọn họ không hiểu tình huống gì, không phải chỉ quảng bá đan dược thôi sao? Sao muốn biến mình thành như vậy chứ?
Nam Cung Danh quỳ một chân trên đất, biểu tình trên mặt cũng rất dữ tợn.
Đau, thật sự quá đau.


- Thương thế hiện tại của ta được gọi là trọng thương không?
Nam Cung Danh ngẩng đầu nhìn mọi người.
Các đệ tử đần độn gật đầu.
Giời ạ, người này nhất định bị thương rất nặng rồi.


Nếu như cái này còn chưa tính là trọng thương, thì cái gì mới được coi là trọng thương chứ.
Lúc này, Lâm Phàm vội vàng đặt đan dược vào trong tay Nam Cung Danh.
Sau đó, Nam Cung Danh cầm đan dược, ở trước mặt mọi người phô bày một hồi.


- Đây là Ly Vẫn Đan, mặc kệ thương nặng thế nào đều có thể khôi phục như cũ.
Thời khắc này, Nam Cung Danh nuốt đan dược vào.
Lúc này, Lâm Phàm cũng không khỏi không khâm phục đối tác của mình, cái tên này cũng quán tàn nhẫn đối với bản thân mình.